Editor: Na.
Chương 136: Chuyện xưa.
***
Theo lời lãnh chúa linh hồn, di tích nó phát hiện cách bọn họ không xa.
Nói cách khác, thật ra di tích vẫn luôn ở vùng lân cận nhà nó.
Sau khi tìm ra di tích, nó lập tức nhanh chóng đánh đuổi lãnh chúa ban đầu trong khu vực này đi. Còn nó chuyển nhà đến khu vực lân cận di tích, thuận tiện việc bảo vệ.
Trên đường đi, Mon có phần kích động. Theo góc nhìn của anh ta, di tích bọn họ đang đi đến có lẽ là di tích Dylan rồi.
Không phải lãnh chúa linh hồn đã nói đó sao?
“Di tích đó rất thần kỳ, có thể cho người khác có được những gì họ mong muốn...”, khiến anh ta liên tưởng đến “Hòn đá tiên tri“.
Trong bút ký của Dylan, cầm hòn đá tiên tri trong tay, không việc gì là không biết hay không hiểu. Nó có thể giải đáp mọi thắc mắc sâu nhất trong nội tâm, chẳng phải đúng với câu nói “Có được những gì mong muốn” hay sao?
Anh ta hít sâu một hơi, muốn nói gì đó với Ash để làm dịu trái tim đang chấn động.
Nghĩ một hồi, vừa khéo Mon có vấn đề cần hỏi, “Ash, cậu và mọi người có biết một phù thủy áo bào đen tên Brent không?”
Ash có chút do dự, “Cháu có biết một phù thủy tên Brent Familio. Nhưng anh ta chỉ là một phù thủy tập sự. Ít nhất là hơn nửa năm trước vẫn thế.”
Mon hơi ngớ người, “Đúng là họ Familio... Cùng tên chăng?”
Bằng không thì sao một người có thể thăng cấp từ phù thủy tập sự lên đến phù thủy áo bào đen trong vòng một năm được?
Tốc độ tăng trưởng sức mạnh của Ash đã rất đáng sợ rồi, sao có thể có người vượt qua Ash nữa?
Ash hỏi, “Chú Mon, chú đã gặp anh ta à?” Nếu không thì sao lại tự dưng nhắc đến?
Mon khẽ gật đầu, “Chẳng phải tôi và Jain từng xâm nhập vào liên minh thần bí nhằm kiếm tin tức của tổ chức bí ẩn sao? Hơn phân nửa cứ điểm của liên minh thần bí bên trấn Lũy Xương hầu như đều bị người bên tổ chức bí ẩn cài người vào. Tin tức bên trong đều bị giấu kín cực kỳ. Tôi đang phát sầu không biết nghe lén tin tức từ đâu, không biết đánh bậy đánh bạ thế nào mà nghe trộm được tin của một thành viên cấp cao, nên mới biết thông tin về nghi thức hiến tế.”
“Thông tin tới một cách đơn giản đến kì lạ. Lúc đầu tôi cũng nghi ngờ.” Anh ta nói, “Nhưng tôi và Jain kiểm tra thông tin này nhiều lần, cuối cùng vẫn xác nhận là không có vấn đề gì. Lúc ấy chúng tôi thấy có lẽ là do may mắn, gặp phải cơ hội tốt. Những giờ nghĩ lại, không chừng là tên thành viên cấp cao đó cố ý tiết lộ tin tức cho chúng tôi thì phải?”
Tuy tin tức này nửa thật nửa giả, nhưng cả thời gian và địa điểm đều đúng, dù kết quả nghi thức hoàn toàn khác xa.
Những cũng không thể nói là đối phương cố ý tiết lộ tin giả.
Cũng có thể nói là tổ chức bí ẩn vì giữ bí mật về di tích, thế là lừa cả bên hợp tác với mình là liên minh thần bí, lừa bọn họ rằng nghi thức hiến tế này nhằm mục đích triệu hồi.
Nói cách khác, cái vị gọi là phù thủy Brent kia đã tiết lộ toàn bộ tin tức anh ta biết.
Thái độ cực kì thân thiện.
Mon bổ sung thêm, “Lúc đang nghe trộm cuộc nói chuyện, cậu ta có nhắc với người khác là không lâu nữa, cậu ta muốn đi đến vương tọa Rực Rỡ tìm lại người bạn cũ. Bạn cậu ta đã từng hứa sẽ dẫn cậu ta ăn hết vương tọa. Lúc tôi nghe vậy cũng cảm thấy giọng nói cậu ta có gì đó kỳ lạ, cực kì vi diệu. Giống như là chủ yếu nói cho tôi nghe... Bây giờ nghĩ lại, nhắc đến vương tọa Rực Rỡ, tôi lập tức nghĩ đến cậu. Cậu có người bạn nào như vậy không?”
Ash đã hiểu, vậy nên bỗng dưng mới hỏi cậu có biết Brent không à?
Bây giờ cậu có thể xác định, Ash nói rõ, “Cháu biết Brent, chắc là người chú nói đến.” Cũng không biết vì sao mà thân phận anh ta từ một phù thủy tập sự dưới sự quản lý của vương tọa Rực Rỡ bất chợt biến thành phù thủy áo bào đen thuộc tầng lớp cao cấp của liên minh thần bí nữa.
Cảm giác có phần giống Sigourney, đều có thân phận khác biệt ở hai phe.
Cậu không nhịn được nghiêng đầu nhìn lướt sang vị quỷ hút máu đi bên cạnh, người này đang hờ hững bắt nạt cục nắm trắng không dám phản kháng.
Sigourney cũng nghe được cuộc đối thoại của bọn họ, lạnh nhạt nói, “Chắc người này che giấu thực lực lúc ở hiệp hội phù thủy bên này.”
Dù sao chắc chắn không thể nâng cao sức mạnh tới mức đó trong vòng một năm.
Được tinh tú ưu ái như Ash còn không thể làm đến mức đó, sao những người khác có thể làm được?
Nói xong, Sigourney lại nghiêng đầu nhìn Ash, “Brent là ai?”
Theo trí nhớ của anh, trong mấy ngày Ash đi từ bình nguyên Đoạn Hà đến Ilov, gần như luôn ở chung với anh, cậu quen Brent vào lúc nào? Tại sao anh không hề có một chút ấn tượng nào?
“Lúc đi từ thành phố Cự Thạch đến vương thành, tôi và anh Evan cùng Elena đã gặp Brent. Người quản lý thôn Fami, người sống sót duy nhất trong tai nạn pháp thuật ở trang viên Familio.” Ash cười cười với Sigourney, “Lúc đó còn chưa gặp Sigourney đâu.”
Sigourney dời mắt như không có chuyện gì, “À.”
Ash chuyển tầm nhìn về Mon, “Chú Mon, trực giác của chú không hề sai. Chắc anh ta biết quan hệ giữa chú và cháu, cho nên mới cố ý tiết lộ tin tức cho chú. Lúc đó, Elena từng nói muốn dẫn anh ta đi ăn sạch vương thành.”
Mon xoa cằm, “Xem ra cậu ta không phải cùng một nhóm người với đám xấu xa của liên minh thần bí rồi. Biết rõ chúng ta muốn đi phá đám, còn cố ý để lộ tin tức cho chúng ta nữa.”
Ash như có điều suy nghĩ, “Nói không chừng anh ta cũng hi vọng chúng ta qua đó phá đám đấy.”
Một tia sáng lóe lên trong đầu cậu, tất cả những ký ức ngắn xâu chuỗi trong nháy mắt. Cậu nhớ đến đêm ở nhờ trong tháp phù thủy của Brent, tinh linh hấp hối ngoài cửa sổ dựa vào người anh ta. Lúc Brent cẩn thận từng li từng tí ôm lấy tinh linh. Đêm đó có một trận chiến xảy ra ở trang viên Familio cũ...
Trí nhớ tựa như dòng sông chảy xiết, vô số bọt nước ký ức tóe lên.
Tinh linh trọng thương ngày ấy có liên quan gì đó đến liên minh thần bí và tổ chức bí ẩn sao?
Brent xuất hiện tại cứ điểm của liên minh thần bí ở thị trấn Lũy Xương, chắc cũng không phải do trùng hợp nhỉ?
Có thể đưa ra giả thuyết như này: Tinh linh kia vẫn luôn cư ngụ ở trang viên Familio cũ, không cách xa sự chăm sóc của người quản lý thôn Fami - Brent. Có một ngày, tổ chức bí ẩn phát hiện vị tinh linh lạc đàn này, coi người này thành “hàng hóa” có thể bắt. Thế là chúng xếp người đến bắt về.
Trong quá trình bắt giữ, tinh linh và chúng đánh nhau, sau đó bị thương nặng rồi chạy trốn.
Cuối cùng chạy đến dưới tháp phù thủy Brent xin giúp đỡ, ngã xuống trước cửa sổ phòng Ash.
Brent vì điều tra tung tích hung thủ, anh ta một mực điều tra đến cứ điểm liên minh thần bí ở thị trấn Lũy Xương có cấu kết với tổ chức bí ẩn.
Anh ta tiết lộ tin tức cho Mon cũng là nhằm mượn tay bọn họ trả thù cái tổ chức này.
Ash bình tĩnh nói suy đoán của mình với Mon. Mon ngẩn người, sau đó anh ta lập tức cười to và vỗ bả vai Ash, “Cậu đúng là nhà chiêm tinh mà! Suy ra chân tướng có khả năng nhất từ trong hàng ngàn chi tiết, manh mối, thật sự là quá giỏi.”
Ash xấu hổ hơi mím môi, lắc đầu, sao chuyện này là giỏi được? Chỉ là thấy được chân tướng có khả năng nhất mà thôi, cũng không phải là chân tướng chính xác... Cậu còn cách rất xa đó.
Cuối cùng, cục nắm trắng nằm trong lòng bàn tay Sigourney không dám lên tiếng đã tìm được cơ hội nói chen vào, “Đến, đến rồi.”
Đến đâu rồi cơ?
Ash nhìn bốn phía xung quanh, chỗ này vẫn nằm trên bình nguyên Vạn Uyên, có thể dễ dàng quan sát tất cả cảnh sắc ở đây. Vùng nằm gần bọn họ chẳng có thứ gì, không thấy một chút dấu vết nào của di tích.
Hay là dưới mặt đất?
Cục nắm trắng run rẩy mở miệng nói, “Chờ, chờ thêm một chút nữa, nó sẽ xuất hiện.”
Nó nói, “Di tích xuất hiện lúc ánh sao sáng, sáng nhất. Mặc dù, mặc dù ở đây không có gì, không, không thể thấy ánh sao. Nhưng ở đây có, có cùng thời gian với Ilov. Các người tính, tính theo thời gian ở Ilov là, là ổn.”
Lúc ánh sao sáng nhất?
Khi họ đến chỗ nghi thức hiến tế thì đúng lúc là buổi tối ở Ilov.
Trải qua nhiều chuyện như vậy, chắc bây giờ ở Ilov cũng sắp khuya rồi nhỉ?
Ash khẽ gật đầu với Sigourney. Tuy rằng mối liên kết giữa cậu và tinh tú bị suy yếu không ít, nhưng mà cậu vẫn có thể cảm nhận được. Thời gian ánh sao sáng nhất đã sắp đến rồi.