Editor: Na.
Chương 129: Nghi thức hiến tế.
***
Lãnh địa vương tọa Trắng Xám không có ánh nắng.
Đây là nơi cực kì tốt cho sinh vật bóng tối.
Chưa kể đến hiện giờ nó đang được Cực Dạ bao phủ.
Sáng sớm tỉnh lại, rời khỏi nhà gỗ, chỉ thấy màn đêm tối tăm, trên bầu trời là từng tầng mây đen dày đặc chất đống.
Ash và Sigourney đều không thích bầu trời như thế.
Ash không thích là bởi không nhìn thấy ngôi sao.
Còn Sigourney là do không thích bóng tối. Cho dù anh là quỷ hút máu, chỉ có thể tồn tại trong màn đêm.
Dù cho không thích sắc trời này, nhưng lúc rời khỏi căn nhà của Mogo, bầu không khí xung quanh hai người lại cực kì êm ấm. Giống như rong biển bị ngâm nước ấm, sau khi vớt lên thì mềm nhũn và ấm áp, không còn chút góc cạnh nào.
Hai người họ không có ý định qua tụ hợp cùng nhóm người Yolande. Hôm qua đã phí cả buổi trưa trong buồn bã, hôm nay họ chuẩn bị nghiêm túc hoàn thành các nhiệm vụ, tra xét cả khu vực này một lượt. Nếu có gặp phải sinh vật linh hồn lang thang, họ sẽ cùng nhau giải quyết.
Trước khi rời đi, Ash quay đầu nhìn thoáng qua căn phòng của Mogo. Nhà gỗ đã sớm mục nát, lung lay sắp đổ. Vào lần sau quay lại nơi này, không biết liệu nó còn tồn tại hay không.
Tuy vậy, cậu không hỏi Sigourney có muốn bảo tồn nhà gỗ hay không. Một món dụng cụ luyện kim nhỏ bé của Sigourney hẳn có thể bảo hộ nhà gỗ một thời gian dài.
Nhưng trước khi rời đi vào lúc trước, Sigourney đã không chọn làm vậy, tất nhiên hiện giờ anh cũng sẽ không cố ý bảo tồn nhà gỗ.
Theo dòng chảy của thời gian, nhà gỗ mục nát sẽ dần bị phá hủy. Nhưng mỗi một cảnh sắc nơi này đã được Sigourney khắc ghi trong lòng rồi nhỉ? Sâu trong trí nhớ của anh có nhà gỗ, khu vườn, rừng thông, bóng hình của Mogo, chúng sẽ vĩnh viễn không phai.
Cậu nghiêng đầu nhìn Sigourney đi bên cạnh, cực kì nghiêm túc đưa ra đề nghị, “Sau khi tìm được miền Trăng Trắng, chúng ta cũng dựng một căn nhà trên cây nhé? Căn nhà của Sigourney và Ash?”
Bước chân của Sigourney hơi dừng một chút, anh bật cười một tiếng, “Không phải việc này đã được quyết định từ lâu rồi sao?”
Ash ngạc nhiên “A” một tiếng. Đúng vậy, cậu đã hứa với Bart từ lâu, cậu phải tìm được miền Trăng Trắng, phải dựng một căn nhà tinh xảo trên cây... Dù chỉ là lời hứa trong giấc mơ do ác quỷ tạo ra, nhưng cậu sẽ không nuốt lời.
Mà trong hiện thực, Sigourney đã thật sự gặp được Bart, chắc chắn anh cũng đã đáp ứng lời thỉnh cầu, cũng như mong ước đẹp đẽ của Bart đúng không?
Tìm được miền Trăng Trắng, dựng một căn nhà tinh xảo trên cây.
Nếu như căn nhà trên cây đó có thể khiến Sigourney đồng ý gọi nó là “nhà”, vậy thì không còn gì tốt đẹp hơn nữa.
Giữa đêm tối lờ mờ, dưới mây đen trĩu nặng, tâm trạng của Ash và quỷ hút máu của cậu cực kỳ vui vẻ. Có lẽ là bởi ước mong trong tương lai, cũng có lẽ là bởi người bên cạnh sẽ mãi bước tiếp với cậu.
Bọn họ tốn cả buổi trưa để dò xét cả một khu vực lớn.
Trong lúc đó họ cũng gặp một linh hồn cấp thấp lang thang, đó là một thực thể mờ nhạt gần như trong suốt. Bọn họ còn chưa đi qua thì linh hồn ngốc nghếch kia ngửi thấy mùi máu tươi mới và mùi linh hồn vật sống nên đã tự đưa mình đến cửa.
Sigourney để cho Ash tập luyện. Ash bình tĩnh tung ra pháp thuật bậc ba “Nắm đấm thánh quang”, giải quyết linh hồn không có trí tuệ chỉ còn lại bản năng tấn công kia.
“Không biết bên phía anh Yolande thế nào.” Ash nói. Nhiệm vụ này nhẹ nhàng hơn không ít so với tưởng tượng của cậu.
Trong lúc cậu đang nói thì bên phía Yolande truyền tin sang bên này.
Sigourney mở ra một tấm gương lớn bằng cái đồng hồ quả quýt, trên mặt gương hiện lên hình ảnh bên phía Yolande. So với việc dùng dụng cụ luyện kim cổ xưa để liên lạc với nhau như Nance và Ash, thứ này có thể nói là rất tân tiến.
Dĩ nhiên không phải do Nance không mua nổi loại dụng cụ này. Nhưng dùng giấy để nhắn tin qua lại có thể che giấu tốt hơn. Cho dù Ash có nói xấu Sigourney, anh cũng không thể nghe thấy.
Bên kia, Yolande đã hạ giọng thì thầm, “Có tin tức của anh Mon.”
Mon và Jain thông qua một vài thủ đoạn không thể miêu tả trước mặt Ash, phối hợp với nhau và lần lượt trà trộn vào thế lực của liên minh thần bí.
Từ đó họ cũng tìm được một thông tin, tình trạng kỳ lạ gần đây tại đầm lầy linh hồn có liên quan đến tổ chức bí ẩn kia.
Tổ chức bí ẩn đã phục hồi một nghi thức hiến tế từ thời cổ đại trong đầm lầy linh hồn, hình như họ muốn triệu hồi một thực thể kinh khủng nào đó. Bây giờ nghi thức này tạm thời còn đang được tiến hành, có thể là trong lúc tiến hành họ đã để lộ ra một chút khí thế, khiến các sinh vật bất tử trong đầm lầy linh hồn như ong vỡ tổ.
Có thể đoán được rằng thực thể mà tổ chức bí ẩn kia muốn triệu hồi chắc chắn cao cấp hơn các sinh vật bất tử trong đầm lầy. Giống như quỷ hút máu cấp thấp đứng trước mặt quỷ hút máu cao cấp cũng chỉ có thể quỳ mọp. Khí thế vô tình bị lộ ra đó khiến cho các sinh vật bất tử cảm thấy bị áp đảo tuyệt đối. Do vậy, chúng nhao nhao bỏ chạy, thậm chí còn chạy ra bên ngoài địa bàn đầm lầy, khiến cho lãnh chúa khu vực để ý.
Lãnh chúa thị trấn Lũy Xương đã ban bố nhiệm vụ, chẳng mấy chốc sẽ có tổ đội phù thủy áo bào đen đi vào đầm lầy linh hồn để tìm hiểu nguyên nhân cho sự biến động trong đầm lầy linh hồn.
Nếu tổ chức bí ẩn muốn tiếp tục công việc, chắc chắn họ sẽ không muốn bị hiệp hội phù thủy phát hiện.
Do đó, nghi thức hiến tế của họ cũng đã chuẩn bị kết thúc.
Sau cùng thứ chờ đón các phù thủy áo bào đen tiến vào làm nhiệm vụ chỉ có thể là vườn không nhà trống, không có thu hoạch gì.
Trong lúc Ash phân tích trong lòng, đúng lúc cậu nghe thấy Yolande nói tiếp, “Không còn thời gian nữa. Trong đêm mai nghi thức hiến tế sẽ kết thúc, e là người bên hiệp hội phù thủy sẽ không đến kịp thời gian diễn ra nghi thức. Anh Mon hi vọng ngài Trăng Đỏ nhanh chóng đi đến đầm lầy linh hồn, bắt trọn các thành viên cốt lõi của tổ chức này.”
Nghi thức hiến tế dường như là một việc trọng đại đối với tổ chức bí ẩn này. Theo thông tin lấy từ Jain và Mon, các thành viên cốt lõi đều có ở đấy.
Đây là một tin tốt.
Tiện tay anh tóm sạch bọn chúng.
Sigourney nghĩ, lúc này anh liếc sang Ash một chút, cực kỳ nghi ngờ liệu đây có phải là kết quả mà vận may của Ash đem lại hay không.
Nhận được tin từ Yolande thì còn dò xét chỗ này làm cái gì nữa?
Khu vực còn lại cứ bỏ đấy đi.
Chẳng bằng trực tiếp đi qua đầm lầy linh hồn, giải quyết tận gốc nguyên nhân biến động.
Trước khi đi, anh chỉ thông báo với mình Nance.
Trong hiệp hội phù thủy có người của tố chức bí ẩn, kể cả tầng lớp cao cũng bị chúng xâm nhập. Vậy nên hiện giờ, họ không thể chạy đến báo với hiệp hội là trong đầm lầy linh hồn có kẻ đang thực hiên nghi thức tà ác. Trời mới biết nếu giờ bọn họ nói ra, bên phía tổ chức bí ẩn sẽ nhận được tin ngay lập tức. Chờ lúc bọn họ đến nơi thì chỉ còn vườn không nhà trống.
Một lần bứt dây động rừng, sau này muốn nắm được sơ hở mấy kẻ này lại càng khó hơn.
Hơn nữa, loại chuyện may mắn như có đủ các thành viên cốt lõi tập hợp ở cùng một chỗ như thế này rất khó gặp được lần hai.
Mặt khác, thành viên nòng cốt của tổ chức bí ẩn đều tập hợp tại một chỗ, canh phòng và giám sát trong đầm lầy trở nên cực kì nghiêm ngặt. Nếu hiệp hội phù thủy cử một đám người đi tới thì cũng chỉ có nước bứt dây động rừng.
Đối phương sẽ không nằm im một chỗ chờ bên hiệp hội đến bắt.
Nhân lúc chạy trốn tán loạn, những kẻ này lại tìm một nơi vắng vẻ khác, tiến hành nghi thức lần nữa, chuyện này cũng không phải là không có khả năng.
Sigourney không định mang thêm người trợ giúp.
Một mình anh đã đủ rồi.
Trong đầm lầy vong linh – thiên đường của sinh vật bất tử, sinh vật bóng tối như anh quả thật là đánh đâu thắng đó.
Trước khi bước đi, anh nghiêng đầu nhìn Ash một chút. Ừm... Lại phải mang Ash theo.
Dĩ nhiên, Sigourney chắc chắn không thừa nhận bản thân anh đã hơi mê tín với điềm may của Ash.
Quyết định xong xuôi, anh lấy ra thảm bay đã được phù phép thêm hai thuộc tính pháp thuật là “ẩn nấp” và “siêu tốc”, sau đó anh dẫn theo Ash bay về hướng đầm lầy linh hồn.
Về phần mấy người Yolande, họ tự giác mình không thể xâm nhập vào sâu trong đầm lầy. Thế là họ tiếp tục cần mẫn làm nhiệm vụ, bao gồm cả Evan, cả nhóm đều có kĩ thuật diễn cao siêu, biểu hiện vẫn bình tĩnh như trước.
Chỉ có Quentin là vô cùng không tình nguyện.
Đã nói lúc hành động sẽ mang theo gã mà!
Trước đây hiệp sĩ Du Hồn từng một thân một mình xử lý tất cả người trên doanh trại Cát Đỏ, một kẻ địch cũng không chừa lại phần cho gã!
Hiện giờ cái tổ chức kia lại hoạt động trở lại, đây chính là cơ hội tốt để trả thù!
Gã muốn báo thù cái tổ chức ấy!
“Ngươi không đủ mạnh đâu.”, Evan thật thà đâm gã một đao.
Quentin: “...”
Gã sầm mặt, không nói gì nữa.