Toàn Thế Giới Đều Vì Ta Mà Tranh Giành Tình Cảm

Chương 80: Chương 80




Kể từ khi đội thực thi pháp luật bị nhóm yêu nghi ngờ vì không hành động, độ tin cậy của đội đã giảm xuống tới mức thấp nhất từ trước đến nay.

Trên app chúng yêu đều là những bài đăng chống đối lại đội thực thi pháp luật, quản trị viên không thể xóa hết những bài viết, trang chủ đã rối thành một đống.

# Hùng gia lần đầu lên tiếng bàn luận về chuyện Yêu Vương hiện thế, tỏ vẻ Yêu Vương đang lưu lạc nhân gian #

# đội thực thi pháp luật còn có lương tâm hay không! Để vương của chúng ta ở nhân gian chịu khổ, các ngươi lại cuồng hoan trong buổi họp mặt thường niên?? #

# đếm kỹ xem đội thực thi pháp luật đã vì con trai ruột Tống Nghiên mà vi phạm quy định bao nhiêu lần #

# đội thực thi pháp luật bao che Tống Nghiên, đây là sự thoái hóa hay đồi bại của Yêu tộc! #

Mọi việc như thế, nhiều đếm không xuể.

Mặc dù mọi người đối với việc Yêu Vương hiện thế vẫn như cũ bán tín bán nghi, nhưng trong vấn đề này, trên dưới Yêu tộc đều duy trì thống nhất tuyệt đối: Thà rằng tin là có, không thể tin là không.

Lòng trung thành và khao khát của họ về vương đã in sâu vào máu, khắc sâu vào xương.

Yêu tộc không có tín ngưỡng, ngoại trừ Yêu Vương.

Cho nên, trong cái sự kiện to lớn này, đội thực thi pháp luật thế nhưng ngoài dự đoán mà bảo trì trầm mặc, điều này khiến cho chúng yêu không thể lý giải nổi.

Càng làm cho mọi người khó hiểu chính là, đội thực thi pháp luật không quan tâm tới việc tìm kiếm Yêu Vương, đồng thời lại vì cái tên Tống Nghiên kia tổ chức buổi họp mặt thường niên.

Vì thế, nỗi lo của mọi người về Yêu Vương càng ngày càng lớn, rất nhiều yêu —— đặc biệt là nhóm tiểu yêu tuổi còn trẻ đã hoàn toàn đốt cháy cảm xúc.

......

......

Dưới loại tình huống này, đội thực thi pháp luật không chút đề cập tới việc hủy bỏ cuộc họp mặt thường niên, thay vào đó lại gióng trống khua chiêng toàn viên vui mừng khôn xiết tham gia buổi họp mặt.

Trong các bức ảnh chụp màn hình buổi phát sóng trực tiếp được tung ra, có thể nhìn thấy rằng các thành viên trong đội chăm chút mặc quần áo, sửa soạn sáng sủa đẹp đẽ, ngay cả Nhậm đội trưởng luôn điệu thấp cũng mặc trên người một bộ tây trang tinh xảo trang quý, khuôn mặt trước sau luôn mang theo ý cười nhàn nhạt.

Cười cái cây búa á!

Yêu Vương tìm được rồi sao!

Thế nhưng còn cười được!!!

Một bức ảnh chụp màn hình khác là một thiếu niên xinh đẹp đứng chính giữa được các thành viên đội thực thi pháp luật hoa hòe như chim công ba tầng trong ba tầng ngoài vây quanh, trên mỗi khuôn mặt đều là nụ cười xán lạn đến kích động.

Chúng yêu:!!!

Được lắm! Đem việc tìm Yêu Vương ra sức khước từ, cùng đơn vị liên quan chơi đùa tươi cười vui vẻ như vậy!

Quá đáng giận!!

Mọi người cực kỳ phẫn nộ, ở trong mấy bài đăng khóc trời gào đất, gào thành một mảnh.

Cũng có những đại yêu nhiều tuổi còn chuẩn bị đem cái chết của mình ra, cầu lấy công bằng lẽ phải từ đội thực thi pháp luật, đối với Tống Nghiên cùng với các đơn vị liên quan phải xử lý theo nề nếp, cùng với việc tìm kiếm Yêu Vương khiến mọi người coi trọng.

Trong lúc chúng yêu ở trong app đại loạn, một bài đăng ngang trời xuất thế, hấp dẫn tất cả lực chú ý của chúng yêu.

# a a a a a vương tìm được rồi!!! Vương của Yêu tộc chúng ta!! Tìm được rồi!!! #

Bài đăng chỉ có một tiêu đề nổ mạnh như vậy, ngay cả nội dung bên trong cũng trống rỗng, không có bất luận tiền căn hậu quả gì, nhìn qua là rất giống một trò đùa.

Thế nhưng......

Người đăng bài lại là lão Bát!

Lão Bát là một cái tài khoản cũ hoạt động trong diễn đàn app chúng yêu nhiều năm, cũng là một trong những ID đầu tiên do app chúng yêu cấp, hắn nổi tiếng trong diễn đàn vì đã viết một tập truyện gần mười triệu từ với tiêu đề 《 Truyền thuyết về Yêu Vương 》.

Văn phong của hắn táo bạo và sắc nét, cốt truyện thăng trầm phập phồng, văn tự khi thì bao la hùng vĩ, khi thì kiều diễm, dưới ngòi bút anh tuấn khí phách mà đa tình miêu tả Yêu Vương sinh động như thật, rất nhiều nhóm yêu là độc giả trung thành của hắn.

Vì thế, mọi người do dự.

【 đây là đại thần lão Bát đó!! Không thể nào, vương thật sự được tìm thấy rồi?? 】

【 ôi trời ơi!!!!!! 】

【 tin giật gân!! 】

Trong lúc mọi người kích động không thôi, có một bình luận lý trí ở dưới bài đăng:

【 mọi người bình tĩnh một chút, mọi người không cảm thấy ngữ khí của đại thần không giống như bình thường sao? Tôi hoài nghi nghiêm trọng là bị trộm tài khoản rồi! 】

Nhóm yêu lại hướng mắt nhìn lên tiêu đề ở phía trên.

【 đúng vậy, không phải ngày thường đại thần rất là cao lãnh sao! 】

【 tán thành, lão Bát là cái loại thông thường ném mười chương lên rồi bỏ đi, sao có thể dùng cái ngữ khí xốc nổi của fans như thế được? 】

【 còn có còn có, lấy cái loại tốc độ gõ chữ bạch tuột của lão Bát, một giây gõ mấy trăm hơn một ngàn chữ không thành vấn đề, vậy mà sao bây giờ ngay cả nội dung bài đăng cũng không biên tập một chút chứ? 】

【 đây nhất định là thủ đoạn nói lái sang chuyện khác của đội thực thi pháp luật! Chúng ta không cần mắc mưu!! 】

【......】

Lão Bát vốn dĩ một bên xem phát sóng trực tiếp, một bên vô ý thức mà gõ ra cái bài đăng này, mãi đến khi phát sóng trực tiếp đột nhiên gián đoạn, hắn hoảng hốt nhớ tới mình mới vừa đăng bài, vốn kích động tột đỉnh muốn cùng moi người chia sẻ tin vui này, kết quả lại phát hiện bài đăng lại biến thành cái dạng này.

Lão Bát:!!!

Mẹ nó, hắn nhìn thấy vương nha, ngữ khí có thể không kích động sao?

Đây là việc đáng tự hào gấp một trăm lần đó!!

Cái gì mà "Nội dung bài dăng không biên tập một chút"?

Tôn thờ Yêu Vương không cần thời gian sao?

Có thể rảnh tay gõ ra cái tiêu đề này đã là kỹ năng thiên phú của chủng tộc bạch tuột rồi, làm gì còn có công phu biên tập nội dung!!

Lão Bát nhanh chóng gõ bùm bùm mấy chữ: 【 không bị trộm tài khoản, là bổn yêu. 】

Nhóm yêu...... Căn bản không tin!

Càng thêm khóc trời gào đất mà đau lòng Yêu Vương......

Tại nơi nào đó yên lặng chịu khổ rất nhiều, còn phải bị những con yêu tâm cơ đem thành khẩu súng để dời đi tầm mắt công chúng, vốn dĩ đã đủ thảm, kết quả lại bị đội thực thi pháp luật vây quanh Tống Nghiên ở giữa, rồi còn chúng tinh phủng nguyệt* nữa......

*Chúng tinh phủng nguyệt: Trăng sao vây quanh, giống như được che chở, là cái rốn của vũ trụ.

Lá phổi của chúng yêu quả thực đã bị tức điên rồi!!

Lão Bát ở bên kia màn hình quả thực cũng muốn tức điên!

Cái bầy yêu này rốt cuộc còn có đầu óc hay không!

Tống Nghiên chính là Yêu Vương điện hạ vĩ đại của bọn họ đó!

Này mẹ nó sự tình rõ ràng như vậy còn nhìn không ra sao?

...... Thôi, hình như hắn trước đây cũng không nhìn ra, khụ khụ.

Lão Bát cái gì cũng không nói, chỉ vèo vèo đăng lên hai tấm ảnh chụp của điện hạ sau khi hóa hình lên.

Vì thế, nhóm yêu một giây trước còn đang bạo nộ các kiểu, đột nhiên...... An tĩnh.

Mọi người nhìn vào ảnh chụp lão Bát vọng đăng lên, tập thể lâm vào trầm mặc.

Sau một thời gian, mới có người thử thăm dò: 【 đây là, Yêu Vương chúng ta??? 】

【 a a a ấu tể điện hạ!!! Liếm liếm liếm!!! 】

【 quá đáng yêu ôi trời đất ơi! 】

【 a a a bức họa của điện hạ a a a!! Lỗ tai!! Cái đuôi!! Ôi cha mạ ơi tôi muốn điên rồi! 】

Lão Bát nhịn không được đỡ trán: 【 nhìn cho rõ đi! Đây không phải là bức họa của điện hạ! Đây là ảnh chụp! 】

Chúng yêu: Meo???

Ảnh chụp?

Mọi người lúc này mới phát hiện trong bức ảnh này trước mặt Yêu Vương điện hạ có rất nhiều cái đầu, một vài người đằng trước đều nhìn rất quen mắt.

Ông già khô gầy đằng trước thế nhưng là Hùng gia!

Thanh niên tinh xảo bên cạnh Hùng gia là Nhậm đội trưởng......

Bên cạnh Nhậm đội trưởng là phó đội trưởng mắt kính với quả đầu Mohicans......

Còn có Hoàng Tam, Đại Xuyên, ba anh em tóc húi cua......

Bọn họ không hẹn mà cùng cong lưng, lấy tư thái thành kính, cùng nhìn về cục bông trắng chính giữa màn hình, trong mắt lộ ra thần sắc kính ngưỡng.

Bối cảnh nhìn như thế nào cũng giống như hội trường của buổi họp mặt thường niên.

Cho nên, đây là...... Ảnh chụp trong buổi phát sóng trực tiếp hôm nay!!!

Trời ạ, Yêu, Yêu Vương thật sự tìm thấy rồi!

Ngay tại hiện trường buổi họp mặt thường niên của đội thực thi pháp luật!

Chúng yêu đang vô cùng choáng váng, mơ mơ màng màng muốn lọc sạch đầu óc thì một câu nói nặng nề lập tức xuất hiện.

Lão Bát: 【 Tống Nghiên chính là điện hạ!! [ video ]】

Chúng yêu:!!!!!

Cái gì!

Không có khả năng!

Nhưng cẩn thận ngẫm lại, đây hình như là tình huống có khả năng nhất.

Nếu là như vậy, tất cả các sự việc bất hợp lý đều trở thành một lời giải thích hợp lý nhất.

May mà, lão Bát không chỉ để lại câu có tính nổ mạnh như vậy, còn có một video ngắn ngủn ba giây.

Trong đầu mọi người một mảnh trống không, run rẩy vươn bàn tay nhỏ khẩn trương mở video......

Ba giây sau, lưu lựng truy cập trên app chúng yêu đã chính thức oanh tạc.

【 ôi trời ơi!! Thật là điện hạ!! 】

【 tôi không nhìn lầm đi?? Tống Nghiên thật là vương của chúng ta!! 】

【 ta mẹ nó thành con bạo khóc rồi! 】

【 bạo khóc +1 】

Vì thế......

Thanh âm khóc trời gào đất càng lớn hơn nữa......

Nhưng lần này là tiếng khóc vì phấn khích.

Thậm chí có yêu còn phát lên một bản nhạc nền đầy nước mắt bi ai.

—— tôi là một con cáo ( chó / ngựa / hổ / cá / ếch......) chờ đợi ngàn năm ~ ngàn năm chờ đợi ngàn năm cô độc ~

—— rốt cuộc cũng chờ được ngài, cũng may tôi không từ bỏ ~ lả lướt ~

......

Nhóm yêu...... Điên rồi!

Mọi người giống như là đang ăn tết, cùng nhau tụm năm tụm ba cuồng hoan ở một góc diễn đàn.

App chúng yêu thiếu chút nữa lâm vào tình trạng sụp mạng.

Họ sôi nổi nói với nhau đem tin vui này báo cho gia đình cùng bạn bè thân thích.

—— "Alo bà nội, Yêu Vương điện hạ của chúng ta đã hiện thế rồi! Thật sự thật sự...... Chính giữa cái này chính là điện hạ của chúng ta đó...... Con lúc trước liếc mắt một cái thôi là nhìn ra điện hạ anh minh thần võ rồi, tuyệt đối không phải tiểu yêu bình thường, bà nhìn xem, quả nhiên đúng không! Khí chất đặc biệt như vậy, vừa thấy là biết chính là Yêu Vương điện hạ của chúng ta đó nha!"

—— "Đoạn video của Yêu Vương điện hạ mọi người đã xem chưa? Hả, cái gì, còn chưa xem sao? Mọi người còn chưa biết điện hạ đã hiện thế rồi hả? Ôi trời ơi, mọi người còn đang sống ở triều đại nhà Thanh sao? Tự mình lên trên trang chủ nhìn đi...... À không đúng, hình như nó bị sụp rồi......"

—— "Ôi trời ơi, cậu cũng nhìn thấy? Đúng đúng đúng...... Điện hạ quá đáng yêu! Dù là nguyên hình hay hình người đều đáng yêu như vậy ô ô ô......"

—— "Hazz, nếu có thể gặp được điện hạ một lần là tốt rồi, trong nháy mắt cũng được!...... Rồi rồi, tớ biết tớ không xứng, để cho tớ mơ mộng chút không được sao!"

—— "Đội thực thi pháp luật quả nhiên có hành động! Vô thanh vô tức liền tìm thấy điện hạ rồi, khổ sở giấu nhẹm chúng ta! Tới lúc hóa hình mới để cho chúng ta nhìn thấy một cái như thế ô ô ô...... Đúng, video chỉ có ba giây...... Được rồi, sẽ gử cho cậu, chờ tớ liếm liếm mấy cái nữa đã......"

—— "Tôi khi nào thì yêu cầu xử lý Tống Nghiên, ngươi đừng có nói bậy!!"

—— "Alo quản trị viên ơi, có thể đem bài đăng nửa tiếng trước của tôi xóa đi được không?...... Tôi sai rồi ô ô ô......"

......

......

Nhóm mê Nghiên nghiên cũng như thường lệ vào đánh top liếm màn hình, đột nhiên phát hiện số phiếu trong danh sách idol tăng lên nhanh chóng, và cùng lúc đó số lượng phát lại video cũng đột nhiên tăng lên.

...... Đặc biệt là bản cut một người.

Nhóm mê Nghiên Nghiên:?

Nhưng bọn họ đã trải qua những sự việc như thế quá nhiều rồi, hiện tại đã có thể giữ vững một tâm thế bình thường.

Một chút huyền huyễn nhỏ của ngày hôm nay, mọi người cũng chỉ là ở trong fan club tám dóc vài câu, rồi sau đó là tiếp tục đua top bỏ phiếu liếm màn hình......

Cẩu Thành Lâm hiện tại cũng đang liếm màn hình, đang liếm thì thấy có cái gì đó không thích hợp lắm, hắn vừa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy cả đám nhân viên cẩu tử nhà mình đang lườm từng đôi mắt Husky thân thiết nhìn về phía hắn.

Cẩu Thành Lâm:?

"Chuyện gì?" Hắn không thể hiểu được nhìn về phía mấy con chó đó, "Trên mặt ta có cái gì sao?"

Nhóm cẩu tử vẫn như cũ nịnh nọt nhìn chằm chằm hắn, hắc hắc cười không ngừng.

Cẩu Thành Lâm bị đàn chó này cười tới mức tê dại, yếu ớt vươn tay, chuẩn bị tắt máy tính, còn chưa kịp tắt liền bị một cái chân chó chắn ở phía trước.

Nhóm cẩu tử cười đến xán lạn hơn: "Ông chủ, có thể xin ngài một việc được không?"

Cẩu Thành Lâm run run nổi da gà: "Chuyện gì?"

Chó Bình cười mỉa nói: "Hắc hắc hắc, không phải ngài tàng trữ rất nhiều video hình ảnh của Tống, Tống Nghiên gì đó sao, có thể chia sẻ cho tôi hay không?"

Chó An: "Tôi cũng muốn!"

Chó Phú: "Còn tôi nữa!"

Chó Quý: "...... Giống như trên."

Cẩu Thành Lâm: "Hả?"

Mấy tên nhân viên cấp dưới này của hắn, từ trước đến nay đều rất khinh bỉ hắn theo đuổi thần tượng, giờ sao đột nhiên lật mặt rồi?

Đám chó trừng mắt: "Cái gì! Ông chủ, ông còn chưa biết gì sao???"

Cẩu Thành Lâm: "......"

Hắn thật đúng là không biết cái gì.

Mỗi ngày đều bận rộn phát triển sản phẩm mới, để người phát ngôn của công ty là Tống Nghiên sơm một chút có thể mặc vào, trong thời gian rảnh rỗi hắn còn đang bận rộn liếm màn hình đây này, căn bản là không có thời gian chú ý đến những thứ khác.

Đang chuẩn bị mở miệng hỏi hai câu, liền nghe được một câu vô cùng nổ tung: "Tống Nghiên chính là vương của chúng ta đó!"

Cẩu Thành Lâm đột nhiên ngẩng đầu nhìn về mấy con chó đối diện: "Cái gì!!!"

Nhóm cẩu tử nói năng lộn xộn:

"Ông chủ ngài quá thật tinh mắt! Thế nhưng từ sớm đã phát hiện ra Yêu Vương điện hạ!"

"Đúng vậy đúng vậy, không hổ danh là ông chủ, thật là mắt sáng như đuốc nha!"

"Tôi sai rồi, lúc trước tôi còn cười nhạo ông chủ theo đuổi thần tượng ô ô ô......"

"A a a loạt áo hoodie đầu chó nguyên hình của ông chủ đó! Đã được điện hạ mặc qua a a a!!!"

"Trời ạ! Tôi cũng nhớ rồi! Quá vinh hạnh đi!"

"Này không chỉ có một mình con chó là ông chủ vinh hạnh thôi! Phải nói là vinh hạnh của toàn bộ thôn chó chúng ta! Tôi phải nhanh chóng gọi điện thoại cho ông nội bà nội ông cố bà cố mới được! Tôi muốn báo tin vui ô ô ô!"

"A a a vương còn mặc những bộ quần áo mà tôi thiết kế đó, trời ạ, sao tôi có thể có diễm phúc như vậy chứ!"

"Công ty chúng ta có thể mời điện hạ đến làm người phát ngôn, tôi lúc này đúng là đã được liệt tổ liệt tông phù hộ rồi! Mộ phần tổ tiên ở thôn chó chúng ta đã tỏa khói xanh a!"

Trong tiếng thảo luận của mọi người, Cẩu Thành Lâm không dám tin tưởng sửng sốt rất lâu, rồi sau đó yên lặng mở app chúng yêu mới vừa khôi phục lại.

—— bởi vì tay quá run, hắn chọt chọt mấy lần mới mở ra được.

Quả nhiên, ngay trên trang chủ mọi người đều đang hưng phấn mà thảo luận chuyện này.

Cẩu Thành Lâm một bên nuốt nước miếng, một bên kích động nhìn giao diện, chờ đã lúc mọi thứ trở nên rõ ràng, mấy nhân viên bên cạnh còn đang thảo luận.

"Đúng rồi, các người có nhớ quán mì ở dưới không! Chúng ta đã đối mặt với tiệm mì này cả một tháng trời đó! Là điện hạ quảng cáo!!"

Lúc trước còn bởi vì truy đuổi thần tượng, Cẩu tổng bắt bọn họ ăn ở chỗ đó một tháng trời, mọi người còn rất ủy khuất nữa chứ, lúc này...... Nhóm cẩu tử nghĩ đến ký ức một tháng trước kia, lại ủy khuất mà tự tát mình một cái!

Ủy khuất cái rắm!

Đây chính là tiệm mì mà điện hạ quảng cáo đó!

Ăn cả đời cũng được nữa!

"Từ từ, món mì sốt thịt bò mà chúng ta ăn sau cùng......"

"...... Nếu như không đoán sai...... Cái sốt thịt bò đó...... Là điện hạ tự mình làm......"

"Trời ạ!!"

"Má ơi!!"

Ngay sau đó là một thanh âm hít hơi hít hà.

"Tôi tưởng......"

"Tôi cũng tưởng......"

Tưởng là nhà phân phối!!!

Giây tiếp theo, toàn bộ văn phòng đã không có bóng người, chỉ có một đám Husky điên cuồng giơ chân cuồng hoan.

Sau năm phút đồng hồ, văn phòng, đã bị phá hủy......

-

Nhóm cẩu tử bên này chỉ là bị phá hủy văn phòng mà thôi, lão Bát bên kia lại cảm thấy cả cơ thể mình bị phá hủy luôn rồi.

Hắn vốn dĩ một bên đăng bài, một bên xem lại phát sóng trực tiếp mà hắn đã bí mật ghi lại, ánh mắt không xê dịch mà rơi xuống thiếu niên ở chính giữa màn hình, trên mặt từ đầu đến cuối đều mang theo một nụ cười ôn nhu.

Mới vừa xem được đoạn mở đầu, điện thoại lại nhanh chóng vang lên.

Lão Bát đang xem đến cao hứng, căn bản không muốn bắt điện thoại, ai ngờ tiếng chuông điện thoại vẫn không ngừng vang lên giống như muốn đòi mạng.

Cuối cùng, hắn lưu luyến không rời mà ấn nút tạm dừng, không kiên nhẫn nhíu mi lại, bắt máy điện thoại: "Alo."

Đầu kia điện thoại là một thanh âm già nua: "Hừ! Mày cái thứ con cháu bất hiếu này!"

Lão Bát: "Ông nội?"

Vừa dứt lời, lại nghe được một giọng nói quen thuộc: "Đúng! Đồ thằng con bất hiếu!"

Lão Bát: "Ba??"

Rồi lại một giọng nói của người phụ nữ trung niên: "Đúng vậy, quá bất hiếu!"

Lão Bát: "Mẹ???"

Mẹ hắn thở phì phì: "Đừng gọi tao là mẹ, tao không có cái loại con trai bất hiếu như mày! Tao hỏi mày, chính mày đang xem cái phát sóng trực tiếp gì đó, tại sao không biết mang ba mẹ ông nội bà nội của mày cùng xem? Cả nhà chúng ta chưa ai được xem, chỉ có mình mày xem phát sóng trực tiếp của điện hạ! Mày nói xem mày có tệ bạc hay không?"

Lão Bát: "......"

Ngay sau đó, anh em, chú hai, cậu của hắn...... Toàn bộ đều gọi điện thoại tới đấm ngực dừng chân biểu đạt tâm tình thất vọng đối với hắn, mới vừa cúp điện thoại, còn chưa kịp thở ra một hơi thì lại có cuộc điện thoại của bạn gái hắn gọi tới.

"Anh hay lắm lão Bát, anh có phải cảm thấy tay mình rất nhiều, tùy tiện tuốt mấy cái là không cần bạn gái nữa không? Vậy mà lại lén lút xem truyền hình trực tiếp của điện hạ, cũng không rủ theo em?? Ô ô ô, tôi luôn thật lòng với anh mà! Chia tay! Hiện tại tôi phải chia tay với anh!"

Lão Bát suy ngẫm chốc lát, "Bảo bối à, anh gửi cho em đoạn video anh đã ghi lại nha."

Bạn gái im lặng một giây, bỗng dưng truyền tới thanh âm ngọt lịm từ bên kia: "Ông xã ~"

Lão Bát: "............"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.