Toàn Tinh Tế Đều Biết Tôi Là Tra Nam Của Hoàng Đế Bệ Hạ

Chương 18: Chương 18




Cố Thâm cảm thấy đầu óc mình không thanh tỉnh, vội vàng trở lại công viên vùng ngoại thành, ý đồ dựa vào mùi hương cỏ cây quen thuộc tìm về lý trí.

Điên rồi, mới nãy y cư nhiên muốn gật đầu.

Mi làm rõ tại sao mình rớt trái cây chưa? Mi hiểu rõ tính cách, nhân phẩm của hắn thế nào chưa? Chưa làm rõ? Chưa làm rõ mà mi dám xúc động thế hả! Mi một không có tiền, hai không có thế, nếu có ngày giá trị thật sự của trái cây bị phát hiện mà xảy ra xung đột mi lấy cái gì để đấu với hắn!

Lý trí của Cố Thâm biến hóa thành một tiểu ác ma, từng chút từng chút đem tiểu tâm tư chọc trở về.

Đúng lúc này, một chiếc xe bay tới trước mặt y.

Hình ảnh quen thuộc này làm cho tâm tình vừa bình phục của Cố Thâm lại trở nên căng thẳng, nhìn chằm chằm cửa chậm rãi mở ra...... Người đi xuống là bạn nhỏ Giang.

Đứa nhỏ vừa thấy y liền cong đôi mắt, chạy tới ôm lấy chân y.

Tâm tình Cố Thâm phức tạp, nhìn nhóc, rồi lại nhìn nam nhân từ trên xe xuống.

Là Alpha. Bởi vì trên người đang mặc một chiếc áo sơ mi, cho nên có thể nhìn rõ ràng cơ ngực ẩn hiện bên dưới, thân thể khỏe mạnh, theo từng bước đi liền lộ rõ ra cảm giác áp bách.

Cố Thâm có chút ấn tượng với người này, lúc trước khi đi đón đứa nhỏ, người này có cùng Giải Phồn hàn huyên hơn nửa ngày.

Hẳn không phải ngụy trang......

Cố Thâm đã nhìn thấy qua ông chủ thay đổi thân phận ra sao, cho nên dị thường cảnh giác.

Alpha không biết tình huống còn tưởng rằng mình dọa Omega, nỗ lực điều chỉnh biểu tình, ôn hòa nói: “Ngài không nhớ tôi sao? Chúng ta đã từng gặp nhau ở nhà ăn, tôi là người phụ trách Giang Dung Viễn, tôi tên Sài Dữ.”

“Chào cậu.” Cố Thâm tạm thời không có nhìn ra sơ hở, nhưng vẫn cảnh giác như cũ: “Có chuyện gì sao?”

“Là thế này......” Sài Dữ ho nhẹ một tiếng: “Chúng tôi đã tiến hành khống chế Giang gia, bây giờ đang trong quá tình điều tra tìm chứng cứ, vừa mới mang đứa nhỏ rời đi cũng là vì đảm bảo an toàn cho đứa nhỏ, nhưng đứa nhỏ này có vẻ không quá tín nhiệm chúng tôi, vẫn luôn nháo muốn tới nơi này.”

Cố Thâm ngạc nhiên, nhấc chân ý bảo: “Anh nói nhóc này nháo loạn?”

Đúa nhỏ này như một cục bột nếp, cứ dính ở trên đùi Cố Thâm lắc lư, mềm oặt, y thật sự không tưởng tượng ra nổi đứa nhỏ này nháo lên sẽ là bộ dạng gì.

Sài Dữ sâu kín thở dài: “Không phải khóc nháo. Từ đầu đến cuối chỉ đứng ở trước mặt mọi người chỉ về một phương hướng, nếu có ai trấn an nhóc đó quá 2 lần thì nhóc sẽ đổi sang người khác, sau khi hơn 2 người trấn an nhóc thì nhóc đó lại tự mình đứng dậy rời đi, vừa bị bắt về lại trộm trốn rời đi, kỳ thực tôi là một đường đuổi theo đến đây đó.”

Cố Thâm gõ trán đứa nhỏ: “Bạn nhỏ rất giỏi nha.”

Đứa nhỏ ngửa đầu cong mặt, nhìn ý cười đến vừa mềm vừa ngọt. Chươ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.