Đến kỳ “bão hòa”, cùng đón tân niên.
Trải nghiệm với Cửu Giới chính thức chấm dứt. Có so mới thấy hơn thua, nếu Cửu Giới tập hợp đủ loại nhiệm vụ vớ vẩn kỳ cục chẳng biết đào đâu ra, thì Mộng Đại Lục ít ra còn giữ được người chơi lâu đủ để sinh ra cảm giác “chán”, mà Cửu Giới đã được xem như game khá nổi tiếng. Thời kỳ “chán game” ngắn ngủi của Quan Miên nhanh chóng đóng băng trước sự nhiệt tình bùng cháy của vị quản lý phòng bí ẩn trong Con Thuyền Noah.
Vì vậy mấy ngày sau Quan Miên lại về với Mộng Đại Lục.
Với Tinh Phi Ngân mà nói, đây chính là thời điểm cần Quan Miên nhất.
Lúc đầu cậu ta đề bạt và nâng đỡ Quan Miên hoàn toàn vì Quan Miên là do Phồn Tinh Hữu Độ đề cử. Về năng lực của Quan Miên, cậu ta chưa nắm rõ lắm và cũng chưa tin hẳn, nhưng những biểu hiện của Quan Miên sau đó hoàn toàn xứng đáng với chức nguyên lão, cộng thêm thời gian lên mạng ổn định, dần dà, Tinh Phi Ngân đã thầm xếp Quan Miên vào danh sách hội phó như Thanh Sam Công Tử và Vô Song. Đương nhiên giả sử Minh Nguyệt Vô Ảnh và Vô Song không cùng rút game, Thanh Sam Công Tử thì càng lúc càng mất tăm, Tinh Phi Ngân vẫn chưa vội tiến cử Quan Miên làm hội phó nhanh đến thế. Xem tình hình bây giờ, quyết định của cậu ta đúng là nhìn xa trông rộng. Ít ra lúc cậu ta đang bù đầu bù cổ với những việc ngoài đời thực, Baute không phải rơi vào cảnh như rắn mất đầu.
Không thể không khen khả năng thích ứng mạnh mẽ của Quan Miên. Bất luận là trưởng lão quản lý tài chính hay hội phó thay mặt hội trưởng và chủ thành, cậu đều chèo chống thuận buồm xuôi gió.
Công hội Tinh Nguyệt thuộc nhóm đầu tiên xây dựng thành thị trong Mộng Đại Lục. Trước Tinh Nguyệt, có lẽ chỉ có công ty game mới biết thành phố nên vận hành thế nào. Đương nhiên sau khi trải qua đủ loại chướng ngại như thành chiến này nọ, không còn game thủ nào ngây thơ tin rằng công ty game sẽ để họ tự do muốn làm gì thì làm trong Mộng Đại Lục. Vì vậy sau khi thành phố được xây xong, mọi người chỉ đành lấy kinh nghiệm thực tiễn tham khảo để tổ chức và kinh doanh. Ví dụ như lập các bộ phận hay chế độ về phúc lợi…
Một thành phố ảo dần trở nên giống một quốc gia nhỏ.
Việc đầu tiên Quan Miên làm là tạo thêm sắp xếp các bộ phận. Bộ phận ra đời sớm nhất Bộ Ngoại giao. Vốn theo Quan Miên thì bộ phận này có cũng được, không cũng chẳng sao, nhưng Công hội Đế Diệu, Công hội Hắc Diệu Thạch và Công hội Nhất Trụ Kình Thiên đều phái “sứ giả” đến ngoại giao, bên họ cũng không thể bất lịch sự không tiếp, vì vậy Bị Thịt Rỗng bị cậu bắt lính.
Bị Thịt Rỗng rầu rĩ nói: “Em là hội phó của Công hội Macey.”
Quan Miên nói: “Kiêm thêm chức.”
Bị Thịt Rỗng hấp hối giãy dụa: “Em hổng rành mấy cách ngoại giao.”
Quan Miên nói: “Tôi dạy cậu.”
Bị Thịt Rỗng liếc cậu trắng cả mắt, “Vậy có khác gì anh tự thân vận động đâu, cần gì phải làm chuyện vớ… E hèm, vẽ thêm chuyện?”
Quan Miên đáp: “Vì quá đơn giản nên tôi không muốn lãng phí thời gian.”
“Đơn giản cỡ nào?”
Quan Miên trả lời: “Mấy chuyện này nói chung có ba bước, gặp mặt thăm hỏi, trò chuyện tán phét và nói lời tạm biệt. Cậu học ba câu là đủ rồi.”
Bị Thịt Rỗng nói: “Đừng nói là chúc bạn buổi sáng tốt lành, rất vui được gặp bạn và hoan nghênh bạn lại ghé thăm à nha?”
Quan Miên lắc đầu đáp: “Là: Chào bạn, cảm ơn, tạm biệt.”
“…”
“Chắc trưa là ghé đó.”
“…”
Giữa hai lựa chọn là tiếp tục tranh luận cùng Quan Miên và bất chấp làm bừa, cuối cùng Bị Thịt Rỗng chọn điều sau.
Về việc Bị Thịt Rỗng được bổ nhiệm làm Bộ trưởng Bộ Ngoại giao đầu tiên của thành phố Baute, Xích Đu Đung Đưa vô cùng phấn khởi, hơn nữa còn chủ động đề cử mình làm thư ký cho Bộ trưởng. Bị Thịt Rỗng đắc ý đáp ứng với yêu cầu của bạn gái.
Đến khi cả núi việc được giải quyết xong xuôi, bắt đầu có thời gian rảnh rỗi giở báo ra xem, Bị Thịt Rỗng mới phát hiện Xích Đu Đung Đưa đã đăng một bài viết với tiêu đề “Bí quyết thành công của Bộ trưởng Bộ Ngoại giao đầu tiên”, lượng view khá đáng kể.
Thân là nhân vật chính, Bị Thịt Rỗng khó tránh cảm thấy lâng lâng, nhưng nụ cười của cậu ta không giữ được bao lâu từ từ, từ từ héo úa. Bởi vì tuy tiêu đề bài viết rất dài, nhưng nội dung lại quá ngắn. Xích Đu Đung Đưa súc tích thuật rằng, Bộ trưởng Bị Thịt Rỗng phát huy trình độ kiệm lời như vàng đến một tầm cao mới, tuyên truyền châm ngôn “Nói ít sai ít, nói nhiều sai nhiều, không nói không sai”. Trước sự giao lưu nhiệt tình của những Bộ trưởng khác, Bị Thịt Rỗng chỉ trả lời đúng ba câu cùng một công thức: Cảm ơn.
Bị Thịt Rỗng tức gần chết.
Cậu ta nhớ rõ khi gặp người đẹp Bộ trưởng của Công hội Hắc Diệu Thạch, cậu ta nói: “Gặp được em vinh hạnh quá!”
Thôi phải rồi, đây chính là nguyên nhân mình được lên báo.
Sau Bộ Ngoại giao là đến Tổng cục Thuế, Bộ Thương mại, Bộ Bảo an, Bộ Quy hoạch và Bộ Nhân sự.
Vốn bọn Bị Thịt Rỗng còn định thành lập tòa án, Cục Cảnh sát này nọ nhưng đều bị Quan Miên bỏ phiếu phản đối. Bản chất của Mộng Đại Lục là một trò chơi, đặt ra đủ loại khuôn phép chỉ tổ khiến game trở thành cứng nhắc, hội viên mất đi hứng thú.
Những bộ phận nêu trước đó đều được tạo ra nhằm phục vụ game. Tổng cục Thuế thu thuế để đảm bảo tài chính, Bộ Thương mai là để mở mang cửa tiệm quán xá, Bộ Bảo an chuyên phòng thủ bảo vệ thành phố – là bộ phận quan trọng nhất, Bộ Quy hoạch lên kế hoạch xây dựng đường xá, Bộ Nhân sự chiêu nạp hội viên. Nói đơn giản chính là chia ra thi hành những trách nhiệm vốn thuộc về hội trưởng và hội phó, cộng thêm vài bộ phận lập ra nhằm đảm bảo lợi ích cho thành phố, ngoài việc thành chiến và phân chia phúc lợi, trên cơ bản không hề can thiệp vào quyền tự do của hội viên.
Sau đó Bị Thịt Rỗng mang vài tin tức về, đại khái bảo rằng các bộ phận của Hắc Diệu Thạch được phân chia rất cẩn thận tỉ mỉ, còn bên Đế Diệu lại hơi qua loa, chỉ giữ nguyên sắp xếp lúc trước của hội trưởng và nguyên lão. Cuối cùng khi nhắc đến Công hội Nhất Trụ Kình Thiên, cậu ta cau mày nói: “Nhất Trụ Kình Thiên chả làm gì cả.”
Quan Miên nói: “Chuyện quan trọng nhất họ cần làm bây giờ là tu bổ lại thành thị.”
“Không, ý em là họ chẳng buồn khởi công luôn ấy.” Bị Thịt Rỗng nhớ đến người đại diện ngoại giao của Nhất Trụ Kình Thiên là Vạn Thọ Vô Cương. Cậu ta có ấn tượng khá tốt với anh chàng này, là một người rất thành thật. Cả chuyện muốn liên minh với Công hội Tinh Nguyệt cũng nói huỵch toẹt ra luôn. Bị Thịt Rỗng không từ chối thẳng thừng mà chỉ bảo, anh em với nhau, bàn chuyện công mãi sẽ làm sứt mẻ tình cảm, rồi ba hoa về đủ chuyện trời trăng mây gió linh tinh. Vạn Thọ Vô Cương cảm giác được thái độ qua loa của cậu ta nên cũng thôi không bàn tiếp.
Tuy Công hội Tinh Nguyệt không đứng về phía Công hội Nhất Trụ Kình Thiên nhưng Công hội Nhất Trụ Kình Thiên vẫn từng bước một thực hiện kế hoạch trả thù. Về chuyện này đừng nói chi đến Diệu Minh hay Lòng Son Chiếu Sử Xanh, cả Quan Miên cũng chả thấy có gì lạ. Kẻ tiểu nhân đương nhiên có thù phải báo.
Cách phản công của Nhất Trụ Kình Thiên rất đơn giản: Nhử mồi.
[Hệ thống] Công hội Nhất Trụ Kình Thiên vào lúc 18:45 phát ra lời mời thành chiến, hoan nghênh các công hội báo danh tấn công Thiên Hạ Thành.
Chừng năm phút sau, hệ thống lại xuất hiện tin tức thứ hai.
[Hệ thống] Công hội Sa Mạc vào lúc 18:50 chấp nhận lời mời tấn công Thiên Hạ Thành.
[Hệ thống] Lời mời công thành của Công hội Nhất Trụ Kình Thiên được thông qua.
[Hệ thống] Đơn xin tham gia thành chiến của Công hội Sa Mạc được thông qua.
[Hệ thống] Lời mời gia nhập liên minh Công hội Nhất Trụ Kình Thiên gửi đến Công hội Tơ Mềm được thông qua.
[Hệ thống] Lời mời gia nhập liên minh Công hội Nhất Trụ Kình Thiên gửi đến Công hội Hải Sản được thông qua.
[Hệ thống] Lời mời gia nhập liên minh Công hội Sa Mạc gửi đến Công hội Hắc Diệu Thạch được thông qua.
[Hệ thống] Đơn xin thay thế công cụ giữ thành bằng hai vị trí trong liên minh của Công hội Nhất Trụ Kình Thiên được thông qua.
[Hệ thống] Lời mời gia nhập liên minh Công hội Nhất Trụ Kình Thiên gửi đến Công hội Ngạo Thiên được thông qua.
[Hệ thống] Lời mời gia nhập liên minh Công hội Nhất Trụ Kình Thiên gửi đến Công hội Mè Đen Đậu Xanh được thông qua.
Dư âm đại chiến lần trước còn chưa qua đi, một cuộc đại chiến khác đã rục rịch bắt đầu.
Công hội Đế Diệu.
Giang Sơn Thở Dốc Vì Ta nhìn Ám Hắc Đại Công và hỏi: “Anh dám chắc anh là Ám Hắc Đại Công? Anh dám chắc là anh không bị trầm cảm?”
Ám Hắc Đại Công vặn lại: “Cậu có thể cùng tôi đến đài luận võ để kiểm tra thử.”
Giang Sơn Thở Dốc Vì Ta xua tay bảo: “Thôi mà, em dám chắc là anh được chưa. Nhưng sao nghe tới thành chiến mà anh chẳng phấn khởi gì hết vậy?”
Ám Hắc Đại Công đáp: “Bởi vì giờ tôi đã có chuyện khác phấn khởi hơn.”
“Ví dự như?” Giang Sơn Thở Dốc Vì Ta tò mò chồm tới.
Ám Hắc Đại Công nói: “Theo cậu thì… Khi nào lên giường mới là chín mùi? Trước đám cưới? Sau đám cưới? Sau khi đính hôn hay là chừng nào?”
“Cậu làm gì đó?”
Giang Sơn Thở Dốc Vì Ta cúi đầu đáp: “Nhặt lại cái cằm em làm rơi dưới đất.”