Tôi Bán Thức Ăn Trên Wetchat Phát Tài

Chương 7: Chương 7




12.11.2021

Người dịch: Autumnnolove

---

Sau khi tiễn bà chủ đi, Hướng Vãn chụp ảnh mấy hộp bánh a giao còn dư lại đăng lên wechat, cảm ơn mọi người đã ủng hộ cô.

Đăng lên wechat không bao lâu, shipper cũng tới cửa, sau khi Hướng Vãn giao bánh a giao và địa chỉ cho anh ta xong cô cũng tạm thời rảnh rỗi.

Dù sao cũng không có việc gì làm, cô dứt khoát lấy sổ tay ra bắt đầu ghi chép.

Không nhắc tới thì thôi, vừa viết ra liền phát hiện, bán đi mười phần bánh a giao, mặc dù hệ thống khấu trừ đi phân nửa, cô cũng kiếm được tới 4900 đồng tiền lời, trừ đi ba phần bánh a giao cô gửi về nhà nữa, còn lại 3000...

Có ai ngại tiền nhiều đâu, Hướng Vãn cũng không ngoại lệ.

Lúc cô đang nghiêm túc ghi sổ, hình ảnh vừa đăng lên wechat lúc nảy cũng có bạn bè nhìn thấy. Có người vui vẻ thả like cho cô, cũng có người xem xong trong lòng liền khó chịu, tỷ như Sử Lị Lệ.

“Vậy mà cũng có mấy đứa ngu đi mua!“. Cô ta nhìn hình bắt đầu đếm, sau khi phát hiện có tám phần bánh a giao, nhịn không được tính toán ở trong lòng một chút.

Theo cô ta tính, một phần bánh a giao này phí tổn nhiều lắm cũng chỉ hơn một trăm đồng, cứ cho là hai trăm đồng luôn đi, một phần cũng có thể kiếm tầm 800 đồng, tám phần là hơn 6000 đồng.

“Mới có hai ba ngày mà đã kiếm được hơn 6000! Vậy một tháng chẳng phải sẽ kiếm được vài vạn sao!“. Sử Lị Lệ tính toán một chút, cảm thấy Hướng Vãn kiếm tiền quá dễ dàng, vừa hâm mộ vừa ghen tị, càng không khỏi có chút động tâm.

Nhưng mà lại nghĩ rằng đây là vì Hướng Vãn mới khai trương, có mấy người quen nể mặt mũi nên mới có thể ủng hộ cô ta một chút, chứ đâu có ai rảnh tiền mỗi ngày đều mua ba cái thứ đồ chơi này. Sử Lị Lệ lại cảm thấy, Hướng Vãn cũng chỉ có thể kiếm lời được một lần thôi, khẳng định là không bằng công việc ổn định ở đài truyền hình của cô.

Lúc còn đi học thì ra vẻ tiểu tiên nữ không dính khói lửa phàm tục, hiện tại còn không phải lộ ra bản chất rồi sao, vậy mà lại lợi dụng tình cảm người quen để kiếm tiền!

Hừ! Chờ mấy ngày tới bán không được nữa, xem cô ta khóc như thế nào!

Tưởng tượng như vậy, mặc dù Sử Lị Lệ còn khó chịu vì Hướng Vãn chỉ tùy tùy tiện tiện liền kiếm được mấy ngàn đồng, nhưng trong lòng cũng cân bằng hơn một chút, chuẩn bị chờ xem Hướng Vãn làm không được trò trống gì.

Có loại người không muốn nhìn thấy người khác tốt đẹp như cô ta, thì cũng có người hi vọng bạn bè càng ngày càng tốt đẹp như Dương Điềm.

Cô thực tập ở một công ty truyền thông tư nhân, thời điểm không bận thì còn đỡ, bận lên thì ngay cả thực tập sinh như cô cũng phải tăng ca theo.

Nhìn thấy Hướng Vãn đăng bài trên wechat, cô vẫn luôn ấp ủ trong lòng, chờ sau khi nhận được bánh a giao từ shipper, cô lập tức giống trống khua chiêng mở gói hàng ra.

Còn hơn một phút nữa là đến giờ nghỉ, người trong văn phòng vốn dĩ không còn đặt tâm tư vào công việc nữa, nhìn thấy động tác của cô, đều tò mò chạy qua xem.

“Dương Điềm em mua cái gì đó?”

“Đóng gói nhìn cao cấp ghê.”

Dương Điềm vốn muốn nhân cơ hội này quảng cáo cho Hướng Vãn một chút, lập tức lớn tiếng nói: “Còn không phải là do gần đây thường xuyên tăng ca thức đêm sao, em cảm thấy làn da của em bây giờ thô ráp muốn chết, khí sắc cũng không tốt chút nào, cho nên mua chút bánh a giao tẩm bổ.”

“Bánh a giao sao, thứ này bổ khí bổ huyết, đúng là rất thích hợp cho chị em phụ nữ chúng ta.”

“Không phải chứ, em còn trẻ như vậy đã bắt đầu dưỡng sinh rồi hả!”

“Chú trọng dưỡng sinh thì không bao giờ là sớm cả, phụ nữ nên đối đãi với bản thân mình tốt một chút“. Dương Điềm nói xong đã mở hộp gỗ ra, lộ ra bánh a giao được đóng gói tinh xảo bên trong.

Cô lấy một cái trực tiếp xé vỏ, một mùi hương nhàn nhạt nháy mắt bay ra, làm cho cái đầu đang choáng váng vì công việc cả một buổi sáng của cô cảm thấy có chút sảng khoái.

“Thơm quá đi!“. Người xung quanh cũng ngửi được cổ mùi hương này, sôi nổi nhìn về phía bánh a giao trong tay cô.

Bánh a giao được cắt thành từng miếng nhỏ, mặt ngoài óng ánh, cảm giác giống như là hổ phách, trên mặt cắt có thể nhìn thấy táo đỏ, kỷ tử, óc chó,...mè đen và các loại nguyên liệu khác, thoạt nhìn thập phần hấp dẫn.

Người đứng xem đều có chút thèm, chứ đừng nói tới người đang cầm bánh a giao là Dương Điềm, cô trực tiếp cúi đầu cắn một miếng.

A giao cao thì cô chưa từng ăn qua, nhưng trước kia có uống qua nước uống a giao, cái hương vị kia...thật không dám nói là ngon.

Nhưng bánh a giao này hoàn toàn không có cái hương vị không biết nên hình dung như thế nào của a giao, cảm giác còn mềm mại hơn so với kẹo mạch nha mà lại không dính răng, còn rất dẻo, bên trong có táo đỏ, óc chó, kỷ tử,...càng nhai càng thấy thơm và ngọt.

Cũng quá ngon đi!

Dương Điềm trực tiếp bị hương vị của bánh a giao này chinh phục, cảm thấy mấy món đồ ăn vặt yêu thích gần đây của cô cũng không ngon bằng nó.

Nhìn thấy cô ăn ngon như vậy, hai mắt đều sáng lên, người chung quanh không ý thức được nuốt nuốt một ngụm nước miếng.

A giao cao không phải là thức ăn dưỡng sinh sao? Sao nhìn lại hấp dẫn như vậy?

“Ăn ngon đến như vậy sao?“. Nhìn thấy Dương Điềm hoàn toàn đắm chìm trong hương vị thơm ngon của bánh a giao, hoàn toàn đã quên mất còn có đồng nghiệp xung quanh, một nữ đồng nghiệp nhịn không được hỏi.

Nghe được lời của cô ấy, Dương Điềm không tình nguyện lắm nhìn vào hộp bánh a giao, cuối cùng vẫn cắn nhẹ môi lấy ra ba cái.

Trong văn phòng này ngoài cô ra thì còn sáu đồng nghiệp nữa, vừa vặn hai người một cái.

Ba vị đồng nghiệp nam cho rằng bánh a giao là đồ ăn vặt của phụ nữ, nhưng ngửi mùi thật sự thơm quá, nghĩ nếm một miếng cũng không sao, cho nên không nói ra lời cự tuyệt.

Các đồng nghiệp mỗi người nhận một nửa miếng bánh a giao, trực tiếp cho vào trong miệng, phát hiện hương vị này so với tưởng tượng của bọn họ còn tuyệt vời hơn nhiều.

“Dương Điềm, bánh a giao này bán như thế nào vậy?“. Một đồng nghiệp nữ sau khi ăn xong nửa miếng bánh a giao liền hỏi.

Thấy có người động tâm, Dương Điềm nhanh nhạy nói: “998 đồng một phần.”

“Gì? Đắt như vậy sao!”

Nếu như lúc trước thấy Dương Điềm chỉ lấy ra ba cái cho bọn họ chia, có người còn cảm thấy cô keo kiệt. Sau khi biết được giá cả của bánh a giao, tức khắc không ai còn cái suy nghĩ đó nữa, rốt cuộc thì tính theo cái giá này, nửa miếng khi nãy cũng phải mấy chục đồng rồi!

“Giá này là đang trong thời gian khuyến mãi đó, chờ qua mấy ngày nữa khôi phục giá gốc sẽ là 1996 đồng!“. Dương Điềm đã ăn xong một cái bánh a giao, trên mặt còn mang theo vài phần chưa đã thèm. Nói xong lời này, liền móc di động của mình ra: “Các anh chị xem nè, bánh a giao này chính là dùng nồi vàng sạn bạc nấu đó, chi phí sản xuất không hề rẻ chút nào.”

“Dùng nồi vàng nấu a giao sẽ tốt hơn sao?”

“Không! Sẽ đắt hơn!”

Sau khi mọi người xem xong video nấu a giao, hai đồng nghiệp nam mỗi người bình luận một câu.

Tuy rằng biết bọn họ đang nói đùa, nhưng Dương Điềm vẫn nhanh chóng giải thích: “Nồi vàng sạn bạc chính là dụng cụ tốt nhất để nấu keo a giao đó, như vậy hiệu quả của bánh a giao mới càng tốt.”

Hiệu quả như thế nào thì tạm thời chưa nhìn ra được, nhưng hương vị thật sự không thể chê được, hơn nữa không biết có phải là ảo giác hay không mà sau khi ăn xong bánh a giao lại cảm thấy trong người thoải mái hơn hẳn.

“Giá gốc thật sự là 1996 đồng sao?“. Một đồng nghiệp nữ hỏi xong, sau khi nhận được câu trả lời khẳng định, trực tiếp chuyển khoản cho Dương Điềm, nhờ cô đặt giúp mình một phần.

“Đặt giúp tôi một phần nữa“. Một nam đồng nghiệp đeo mắt kính cũng lên tiếng.

“Anh mua bánh a giao làm gì?”

Đa phần người ta vẫn cho rằng bánh a giao là đồ ăn của phụ nữ, hắn vừa mới nói xong, mọi người đều quay qua nhìn hắn.

“Mua cho vợ tôi ăn không được hay gì?“. Nam đồng nghiệp đeo mắt kính nói xong liền chuyển tiền cho Dương Điềm rồi đi ăn cơm trưa.

Bởi vì trước đó có hai đồng nghiệp đều đặt mua, hơn nữa mánh lới “nửa giá” và “nồi vàng sạn bạc” xác thật hấp dẫn, mấu chốt là hương vị bánh a giao này không thể chê vào đâu được, hai nữ đồng nghiệp khác cân nhắc một hồi cũng quyết định hạ đơn.

Chờ sau khi hai người chuyển tiền xong, một đồng nghiệp nam khác còn chưa đi ăn trưa đột nhiên nhớ ra gì đó, lên tiếng: “Không đúng! Thằng nhóc kia là chó độc thân mà, bạn gái còn không có thì lấy đâu ra vợ?”

Đúng vậy!

Mọi người nghe đến đây, đều có chút cạn lời. Chỉ có Dương Điềm mới vừa giúp bạn tốt kéo thêm vài đơn hàng vui vẻ cười rộ lên, cô cảm thấy về sau nếu không trà trộn ở đây nỗi nữa thì có thể đi làm nhân viên bán hàng.

--Người dịch: Autumnnolove--

Bên kia, chị Triệu cũng vừa nhận được bánh a giao. Chị Lưu luôn cạnh tranh với cô vốn đang muốn xem trò vui, nhưng thấy đóng gói của bánh a giao thì không biết nên chê chỗ nào, thoạt nhìn liền cảm thấy rất cao cấp. Chị Lưu cũng chỉ có thể nhỏ giọng xuýt xoa vài câu.

Chị Triệu mang theo hộp bánh a giao trở về chỗ làm việc của mình, nhìn đến số bánh bên trong hộp bánh a giao, tươi cười trên mặt có chút ảm đạm, cảm giác giống như mình bị lừa.

Thôi thì mua cũng đã mua rồi, cô chỉ có thể hi vọng nó có chút ít hiệu quả, đừng phí phạm 900 đồng của cô!

Tới buổi trưa, các khách hàng trên cơ bản đều đã nhận được bánh a giao, bất quá ngoài Dương Điềm thì những người khác cũng chưa ăn thử, chỉ nhắn cho Hướng Vãn thông báo đã nhận được hàng, đồng thời khen bao bì của bánh một chút.

--Fanpage: Bản dịch 0 đồng--

[ kekeaiai: Vãn Vãn ơi, thủ nghệ của cậu quá tuyệt vời luôn, làm bánh a giao ăn ngon nhức cái nách! Hơn nữa, sau khi ăn xong, cảm giác toàn thân đều ấm áp

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.