Editor: Thịt nướng & Cá bống
Bạch Nhược Phong đúng thật là có biện pháp, không phải là đổi ký túc xá sao? Quá dễ dàng.
Anh Phong chưa bao giờ thua trong các "mối quan hệ".
Sau khi cơm nước xong, Bạch Nhược Phong dẫn Kinh Hưng Thế trở về biệt thự, thừa dịp thời gian còn sớm liền tận dụng ngủ trưa, sau đó lại vội vàng bắt xe trở về trường học.
Nào biết vừa đi tới cổng trường, tiếng quát của giáo viên chủ nhiệm đã xé toạc cả mây trời.
"Em em em, chính là em!"
"Tuần thứ hai chuyển trường đã dám trốn học!"
"Bạch Nhược Phong lớp 12 ban 3, cậu đứng lại cho tôi!"
Bạch Nhược Phong cả người cứng đờ, không kịp chạy trốn, chỉ có thể dùng sức đẩy Phiến Phiến về phía trước: "Chạy đi!"
Bản thân mình quay lại ngăn cản đỉnh đầu đã là "nông thôn bao vây thành thị" [1] của giáo viên chủ nhiệm, cợt nhả nói: "Thưa thầy, em không trốn học."
[1] Đây là con đường để thực hiện cắt giảm vũ trang công nông, bao vây các thành phố ở nông thôn và cuối cùng nắm quyền lực quốc gia. Đây là kết quả của việc Mao Trạch Đông nghiên cứu điều kiện quốc gia của Trung Quốc, kết hợp sự thật phổ quát của chủ nghĩa Mác với thực tiễn cụ thể của cách mạng Trung Quốc, là con đường đúng đắn để giành chiến thắng trong cách mạng Trung Quốc, và sự phong phú và phát triển của lý thuyết quân sự Mác xít.
Giáo viên chủ nhiệm lớp của bọn họ tức giận đến run rẩy, giọng nói ám khói trở thành gông xiềng: "Cậu không phải đang trốn học thì là cái gì?"
"Em giúp đỡ các bạn trong lớp và phát huy tinh thần đoàn kết, yêu thương. Thầy sao nỡ trách em như vậy?" Bạch Nhược Phong vẫn là cười hì hì, "Không tin thì thầy đến phòng y tế hỏi một chút, em vẫn luôn ở cùng em trai lớp 11 bị bệnh."
"A?"
"Thật sự." Bạch Nhược Phong kéo giáo viên chủ nhiệm lên tòa nhà giảng dạy, xác định Phiến Phiến đã chạy đi, âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Cậu có thể bị mắng nhưng Phiến Phiến thì không được.
"Thầy biết em có thành tích tốt, nhưng thái độ học tập này!" Chủ nhiệm lớp hận sắt không thành thép, ước chừng là bài thi mà Bạch Nhược Phong viết trước đó có tác dụng, lời nói vẫn là khuyên bảo làm chủ, "Thái độ học tập của em đặc biệt có vấn đề, cho dù là trợ giúp bạn học đi chăng nữa chẳng phải chỉ cần đưa bạn ấy đến phòng y tế không phải là được rồi sao?"
"Có nhất thiết phải nghỉ học hai tiết không!"
"Em có biết hai tiết học đó là gì không?" Chủ nhiệm lớp lại bắt đầu run run, "Bây giờ em đang học lớp 12, lớp 12! Còn có bao nhiêu ngày nữa là đến kỳ thi tuyển sinh đại học?"
"Hôm nay tan học không được đi, ở lại viết kiểm điểm cho thầy!"
"Thầy ơi?" Bạch Nhược Phong cả kinh.
Không thể ở lại viết kiểm điểm, Phiến Phiến vẫn đang chờ anh a.
Buổi tối gió lớn, nếu Phiến Phiến lại đứng dưới ánh đèn đường chờ, vậy thì tệ quá!
Bạch Nhược Phong gấp đến độ ót đổ mồ hôi, còn muốn nói gì nữa, giáo viên chủ nhiệm lớp đã đưa tay sau lưng đi vào phòng làm việc, rõ ràng không muốn nghe lời giải thích của cậu.
Bạch Nhược Phong đành phải lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho Phiến Phiến, hy vọng Kinh Hưng Thế có thể nhìn thấy.
Phiến Phiến, em ngàn vạn đừng có nghĩ ngớ ngẩn a, anh không cố ý để em đứng ở bên ngoài chờ a!
Đáng tiếc Bạch Nhược Phong chờ tới chờ lui, cũng không đợi được hồi âm, Kinh Hưng Thế trong giờ học cũng không nhìn điện thoại di động, Alpha chỉ có thể đợi tan học rồi lại đến tòa nhà giảng dạy lớp 11.
Kinh Hưng Thế nằm sấp trên bàn làm bài tập, Bạch Nhược Phong nhẹ nhàng gõ cửa sổ, tiểu Omega hoang mang ngẩng đầu.
"Phiến Phiến, tối nay ở phòng tự học chờ anh nha."
"Anh bị phạt viết kiểm điểm?"
Bạch Nhược Phong chấn động: "Làm sao em biết?"
Kinh Hưng Thế nhấp môi cười cười.
Viết kiểm điểm, phạt đứng và mời đi uống trà, hầu như phương thức trừng phạt chỉ có mấy loại, cậu tùy tiện đoán là có thể đoán được.
Bạch Nhược Phong nằm trên bệ cửa sổ, đáng thương nhìn Kinh Hưng Thế: "Anh chỉ lo thăm em, quên xin nghỉ."
Tiểu Omega ngượng ngùng cười, gối đầu lên cánh tay cùng Bạch Nhược Phong nhìn nhau.
Hai người bọn họ một người ở trong cửa sổ, một người ở ngoài cửa sổ, bốn mắt nhìn nhau, giống như một bức tranh, ai cũng không chen vào được nửa câu.
Ngoại trừ giáo viên.
"Kia là ai vậy?" Thời điểm giáo viên chủ nhiệm lớp 11 từ cầu thang xuống, ống phổi sắp bị nổ tung, "Cái cậu A kia, cậu A kia mau đứng lại đó cho thầy!"
Bạch Nhược Phong là ai chứ? Khi cậu nghe thấy tiếng gầm giận dữ của giáo viên chủ nhiệm, một tay chống bệ cửa sổ nhảy vào lớp Kinh Hưng Thế, sau đó đi ngang qua các bạn học đang sợ hãi phát ra âm thanh cảm thán, đẩy cửa sổ bên cạnh tòa nhà giảng dạy lớp 12 ra, giẫm lên điều hòa bên ngoài liền không thấy bóng dáng.
Kinh Hưng Thế biết Bạch Nhược Phong thân thủ tốt, nhưng khi nhìn thấy Alpha nhảy xuống trong lòng vẫn cả kinh, thiếu chút nữa thở không nổi, chờ bạn học trong lớp líu ríu hô "Rơi xuống đất" mới nằm liệt trên bàn học, dọa cậu kinh hãi.
Giáo viên chủ nhiệm cuối cùng cũng chạy tới, tức giận xua đuổi đám học sinh đang xem náo nhiệt: "Đó là lớp nào, lớp nào!"
"Tình yêu sớm bên khung cửa sổ sao?"
"Nếu thầy bắt không được em, thầy sẽ không làm giáo viên chủ nhiệm nữa!"
"Em!" Chủ nhiệm giáo dục rống xong, xoay người hùng hổ vọt tới trước mặt Kinh Hưng Thế, "Cùng thầy ra đây!"
Kinh Hưng Thế sắc mặt tái nhợt chậm rãi ngẩng đầu lên.
"Thông báo cho phụ huynh, nhất định mời phụ huynh tới." Chủ nhiệm đem sách vở cuộn thành ống, ra sức đánh vào lòng bàn tay của chính mình, "Thông báo kiểm điểm...... Đúng, thầy muốn cậu ta phải đọc bản kiểm điểm dưới cờ!"
"Em đi theo thầy, đem sự việc giải thích rõ ràng, không giải thích rõ ràng chuyện này thầy sẽ không để yên!"
Kinh Hưng Thế không nói một lời mà đứng dậy, quay đầu lại liếc liếc mắt qua cửa sổ liền phát hiện Bạch Nhược Phong đã biến thành một cái điểm đen nhỏ, nhanh chóng tan rã ở trong bóng tối của khu dạy học.
"Hiện tại tiểu Alpha có cái gì tốt đẹp đâu?"
"Em nhìn đi, em nhìn đi, có phải bị phát hiện liền bỏ rơi em rồi tự mình chạy thoát."
"Yêu sớm...... Yêu sớm có ý nghĩa hay sao?"
Chủ nhiệm vừa đi vừa nói văng cả nước bọt, Kinh Hưng Thế bỏ tay vào túi quần thất thần mà nghe.
Bạch Nhược Phong chạy là vì không muốn liên lụy cậu, chủ nhiệm sẽ không hiểu được. Tình nghĩa giữa bọn họ người ngoài sao mà hiểu được? Từ nhỏ đến lớn cùng yểm trợ nhau, một ánh mắt vượt qua thiên ngôn vạn ngữ.
Nói một mạch giáo viên chủ nhiệm cũng bình tĩnh trở lại, quay đầu ngắm tiểu Omega bề ngoài có vẻ ngoan ngoãn, tâm tình vi diệu mà tốt lên. Học sinh nhảy lớp thành tích vẫn là rất tốt, lúc trước lén lút làm đề thi lớp 11 xác suất chính xác cực kỳ cao, đây là một hạt giống tốt!
Hạt giống tốt không thể bị tình yêu sớm phá hỏng, lỡ như bị đánh dấu sớm, thân thể suy sụp, vậy không phải cả đời này đều bị hủy luôn sao?.
Chủ nhiệm càng nghĩ càng cảm thấy mình đúng, hận không thể đem cậu Alpha nhảy cửa sổ kia xách đến trước mặt hung hăng dạy bảo một bài học.
Thật tốt Omega, không thể bị lợn vòm đi [2]!
[2] Bắp cải bị lợn vòm, internet phổ biến, bắp cải đề cập đến các cô gái, lợn đề cập đến con trai. Điều đó có nghĩa là các cô gái tốt đã bị chà đạp bởi những chàng trai xấu. (Tội anh Phong bị giáo viên nghĩ là người xấu aaaa)
"Vừa rồi là ai vậy?" Chủ nhiệm đẩy ra cửa văn phòng, ôm sứ cái ly ùng ục uống nước, "Tới tới tới, nói tên đi."
Kinh Hưng Thế cúi đầu hít hít mũi: "Không có người nào hết ạ."
Không nghĩ tới Omega nhìn qua nhu nhu nhược nhược, trong xương cốt lại quật cường như vậy, chủ nhiệm thiếu chút nữa phun nước ấm đang uống trong miệng ra ngoài.
"Em...... Em em em sao còn chưa thông suốt chứ!"
"Em nhìn đi, em nhìn đi, em thay cậu ta chịu trách nhiệm có ích gì!"
Kinh Hưng Thế vẫn cúi đầu, nốt ruồi ở khóe mắt giống như giọt nước mắt nhợt nhạt, chủ nhiệm thấy vậy lại luyến tiếc buông lời hung ác.
Dạy dỗ đứa nhỏ thật khó a.
Dạy dỗ học sinh yêu sớm càng khó hơn.
Chủ nhiệm ưu sầu uống nước, thân là người làm vườn chăm chỉ vô cùng lo lắng về tương lai của những mầm non tổ quốc.
Lại nói tới Bạch Nhược Phong, chạy về khu dạy học lớp, trong lòng bất an, vội vàng gửi tin nhắn cho Phiến Phiến muốn hỏi chủ nhiệm có làm khó cậu hay không, kết quả đợi mãi Kinh Hưng Thế vẫn không trả lời, Bạch Nhược Phong liền biết đã có chuyện xấu xảy ra rồi.
Quả nhiên lúc tan học nghe thấy các bạn cùng lớp tán gẫu có học sinh lớp 11 được mời đi uống trà, hình như chuyện liên quan tới việc yêu sớm, Bạch Nhược Phong trong lòng căng thẳng, lập tức chạy ra ngoài, xông thẳng vào phòng của giáo viên.
Phanh một tiếng vang lớn, Alpha thở hổn hển vọt vào cửa, Kinh Hưng Thế sợ tới mức còn đang bị phạt đứng run run một chút.
"Phiến Phiến!" Tim Bạch Nhược Phong như bị đao cắt, một bước tiến đến đem Kinh Hưng Thế che ở phía sau, "Thầy ơi thầy, thầy muốn phạt thì phạt em đây này."
Tác giả có lời muốn nói:
Giáo viên: Các em là lứa học sinh dở nhất mà thầy từng dạy!