Đang còn mãi suy nghĩ Tú đã đưa cô đến bên chiếc giường được thiết kế theo kiểu quý tộc trang trọng.
“Á aaaaa”
Tú không nhân nhượng ném thân hình mềm mại của cô xuống giường,đầu cô lúc này choáng váng chưa kịp ngồi dậy thân hình to lớn bỗng nhiên ập đến.Cơ thể nặng trĩu hai tay khuỵ xuống ngã ngửa ra giường.
Anh, đau em.”
Tiếng trách móc của cô thật nũng nịu,dù gương mặt không quá biểu cảm nhưng Tú làm sao không biết cô đang nhõng nhẽo với mình.Nhưng hắn ta thích những cô nàng như thế này, mềm yếu dễ vỡ ở dưới thân đàn ông nhất định làm người khác phát cuồng.
Nụ cười trên môi cô càng rạng rỡ hơn, chắc chắn bây giờ Tú đang cảm thấy đầu mình hơi tê tê rồi.Mắt cũng rất mệt không thể mở to ra hơn nữa,cảm giác cơ thể mình như bay lên trời.
Rất thoải mái.”Em làm gì thế?”
Đang đến lúc định cởi quần ra thì Tú cảm nhận có một vật cứng nhắc đang để chính giữa vật đầy kiêu ngạo của hắn.
Cô lấy khẩu súng nhỏ bên trong chiếc váy ra, ánh mắt nham hiểm nhìn vào vị trí khẩu súng đang đặt vào.”Muốn nếm không?”
Bỏ mẹ thử xong rồi hắn ta khỏi có người nối dỗi luôn. Tú tức giận nhìn người con gái đẹp lộng lẫy trước mặt hắn,
cô không còn cái bộ mặt yêu kiều dịu dàng như khi nãy nữa thay vào đó là gương ác ma, ánh mắt trở nên lạnh giá đến lạnh người.
Tình huống như thế này Tú chưa phải là chưa từng gặp qua,nhưng người muốn giết hắn bây giờ là cô.
Cô gái quyến rũ, trong lòng Tú thầm nghĩ thật tiếc.Hắn ta không sợ hãi giữ nguyên tư thế không nhúc nhích, bàn tay khẽ vuốt ve ngực cô.
Ánh mắt không che giấu sự tham lam
“Em nghĩ mình có thể hạ được tôi sao” -Tú nheo mắt nhìn vào mắt cô,
giọng nói của hắn ta rất điềm tĩnh cứ như khẩu súng cô đang cầm là vật đồ chơi vậy.Cô khẽ nhíu mày,người đàn ông này quả thật tâm tình rất khó đoán.
Ngay cả việc cô chỉa súng vào người hắn ta cũng không có bất cứ biểu hiện hoảng hốt nào.TÚ chỉ nhìn cô bàn tay không ngừng quấy rối khuôn ngực trắng như tuyết của cô.
Như hồ sơ có nói Tú từng học võ trong thời gian dài,quyền trượng cũng rất giỏi. Khả năng tự vệ có thể rất cao nên khi gặp một người con gái quyến rũ muốn giết mình,chắc chắn một điều hắn ta nghĩ rằng cô không thể nào hạ được hắn.
,
Nhìn thấy ánh mắt bỡn cợt của Tú,cô đã hiểu những gì hắn ta nghĩ.Cái điểm yếu duy nhất khiến hắn ta chết đó là 'Quá xem thường Runa người được Hắc đạo mệnh danh là Ác Ma này' Không gian yên tĩnh,cô vẫn im lặng tay nắm chăc lấy khẩu súng Thấy vẻ ngoan ngoãn của Cô,TÚ hài lòng cười.Dùng tay mình lấy khẩu súng ra khỏi trọng tâm.
Bàn tay hắn vừa đụng vào súng thì ngay lập tức đôi chân thon dài của cô đã nhanh hơn gạt phăng tay hắn ra .Dùng hai tay làm điểm tựa Cô bật người ra trước..
“Không thử sao biết.”-Lúc này cô mới trả lời câu hỏi vừa rồi của Tú
cú đá xoay vòng của cô đến mê người, bộ váy cô đang mặc chỉ che vừa đủ cặp mông tròn trịa.Khi cô đá tấn công Tú thì vùng lấp lánh giữa hai chân cô lộ ra bên ngoài lọt vào mắt xanh hắn.
Bỗng nhiên hắn ta nhìn châm chú vào đùi cô,động tác đỡ lại như thế nào cũng quên mất rồi. Hắn ta chỉ còn biết người con gái trước mặt này đang làm hắnphát điênlên.
“Pằng”
Tiếng súng vang lên một cách ghê sợ,từng dòng máu tươi theo trán Tú chảy xuống vai áo.
Ánh mắt Tú nhìn cô đầy ngỡ ngàng, hắn ta không nghĩ rằng cô lại ra tay một cách tàn bạo như thế.Một phát nhấm vào trán chí mạng.“Pằng”
Một tiếng súng khác vang lên từ cửa, khoảng 20 người đang tiếng vào với vận tốc rất nhanh.Cô cười thầm trong lòng, khen thưởng cho bọn đàn em nhanh nhẹn của Tú
.Cô nhìn thân hình mới vừa rồi ôm chặc lấy cô đang không ngừng thở,RUNA lắc đầu vẻ tiếcnuối.
Cô đứng lên và bước đến bên cửa sổ,quay đầu lại nhìn bọn đàn em của Tú hối hả sợ sệt nhìn xác Tú.
“chậm rồi, hãy nhớ cho thật kĩ người giết đại ca các ngươi là ta ÁC MA“.Không đợi chúng có cơ hội phản công cô vòng tay qua đùi mình rút ra một chiếc hộp nhỏ màu đen ném vàoxác Tú
Nhanh như chớp Cô bay qua cửa sổ bịt chặt lỗ tai lại.
“Bùm”