Tiêu Ái Nguyệt ngập ngụa nước mắt cúi đầu thấp xuống, bộ dạng buồn tủi vô cùng đáng thương, “Hôm nay, em...”
“Chờ một chút.” Từ Phóng Tình bỗng nhiên mở miệng cắt ngang, cô nghiêng người đi lướt qua Tiêu Ái Nguyệt, “Tôi sấy lông cho Mặt Trời trước đã.”
Tiêu Ái Nguyệt kinh ngạc ngẩng đầu nhìn bóng lưng rời đi của Từ Phóng Tình, sửng sốt một hồi lâu, “Hả?”
“Meo” một tiếng vang lên, Ngốc Nguyệt trốn ở nơi hẻo lánh lén nhìn tình huống bên ngoài, đợi Từ Phóng Tình đi rồi mới thả lỏng cảnh giác, đến khi Tiêu Ái Nguyệt cúi người ôm nó lên mới không giãy giụa nữa, “Tắm rửa nào, ai da, sao mày lại không nghe lời mẹ chứ?”
Sau khi Từ Phóng Tình quay lại liền phát hiện Ngốc Nguyệt đang lâm vào thảm trạng, nó bị Tiêu Ái Nguyệt ép đặt vào bồn tắm. Con mèo phát ra âm thanh thảm thiết như heo bị chọc tiết thật sự khiến người ta muốn rơi lệ. Tiêu Ái Nguyệt bóp cổ nó rồi đè cả người nó vào bồn tắm, vừa xoa bóp vừa dong dài, “Sau này, mày phải nghe lời mẹ, đừng có mà không nghe lời, mày mà không nghe lời thì tao sẽ lập tức vứt mày đi. Tụi tao nuôi mày lớn đến chừng này là để mày bốc đồng sao? Mày nhìn đi, mày dám làm quần áo của mẹ mày ướt hết rồi.”
Từ Phóng Tình dựa vào cửa gỗ màu vàng nhạt nghe người kia liên miên lải nhải xong mới giơ chân lên đạp nhẹ vào mông, “Tiêu Ái Nguyệt, lau khô người cho nó, nó là mèo, da không có dày như em đâu.”
Lực chân của cô căn bản không đáng nhắc tới, nhưng Tiêu Ái Nguyệt đứng cũng không vững nên đã ngã về phía trước theo quán tính, té ầm xuống đất.
Từ Phóng Tình không có tâm tình phỉ nhổ, cô cấp tốc thay thế vị trí của Tiêu Ái Nguyệt tắm lại cho Ngốc Nguyệt rồi ôm nó ra ngoài sấy khô, trước khi đi vẫn không quên căn dặn, “Đứng lên đi, Tiêu Ái Nguyệt, chỉ có heo mới ngã ở đâu rồi nằm luôn ở đó thôi.“. Google nga