Tôi Có Thể Đợi Anh Không

Chương 3: Chương 3




Mở cửa căn hộ chung cư cũ kỹ được thuê lại của mình, Biện Tang giật mình làm rơi hết mấy túi nilon đựng thức ăn nhanh xuống đất “C..Cậu…Ờ … Cậu làm gì ở đây vậy?” Mặt y lúc này ngốc không chịu được.

Trương Đông Hạo nhếch môi cười “Tôi chịu tới đây thì cậu nên mừng rỡ reo hò náo nhiệt mới phải, cái ổ chuột không chính thống này…” trong mắt hắn xuất hiện mâu quan khó đoán.

Y chau mày nhìn quanh nhà rồi liếc nhìn hắn “Tôi hỏi cậu ở đây làm gì mà! Còn nữa, cái gì ổ chuột không chính thống!!!! Tôi cho cậu biết, phải gọi tôi là ca!!!! Nha!”

“Tại sao tôi phải gọi cậu là ca!” hắn hừ một tiếng khinh bỉ đứng dậy đi tới trước mặt y, vì chiều cao quá chênh lệch nên hắn đành cúi thấp đầu nhìn người đối diện.

Biện Tang hất hàm cười ra vẻ tiểu gia cái gì cũng không có chỉ có tuổi là dư thừa chống tay lên hông “Tại sao á!!! Đơn giản là vì TÔI – LỚN – HƠN – CẬU – BA – TUỔI!!!”

Hắn nhịn không được bật cười, sau đó cố chấn chỉnh lại giơ một ngón tay lên trước mắt y làm ra vẻ nghiêm túc “Chỉ có một thôi!”

“Một cái gì?” y khó hiểu nhìn hắn.

“Ngốc thật hay là giả ngốc đây, aish tôi cũng không quan tâm đâu, tóm lại là tôi muốn thuê cậu dài hạn!”

“Cuối cùng cũng

chịu nói ra vấn đề rồi sao, bất quá đáng tiếc MB có cái giá của MB, tôi không có bỏ sỉ nha!” y cười khanh khách đắc ý xoay mông đi vào trong ngồi lên chiếc ghế lúc nãy hắn ngồi.

Trương Đông Hạo phủi phủi tay nhìn tới chỗ y suy nghĩ gì đó một lúc lâu mới đưa ra thỏa thuận “Có tiền cũng không cần sao?”

“Để xem, số tiền đó của cậu có thể mua chuộc được lòng chính trực của tôi không?!”

“500 vạn, 4 tháng?” hắn nhếch mày thăm dò ý kiến.

Biện Tang được giá cao lại còn giả vờ nhằm muốn đôn giá lên nữa “Chỉ có bấy nhiêu thôi sao?”

“Ừ, vậy tạm biệt!” Hắn sải chân thẳng tắp đi ra hướng cửa phòng.

Mới chỉ hành động nhỏ này đã khiến cho y đứng ngồi không yên, chẳng cam tâm nhìn tài lộc của mình như vậy biến mất lập tức đứng dậy chạy tới kéo hắn lại “Đùa chút thôi mà, quay lại bàn bạc đã nhỉ! Hề hề!”

Nói tới nói lui lý do mà hắn muốn thuê y trong thời gian dài như vậy lại không phải là cái mà y vẫn lầm tưởng.

“Tôi cảm thấy bản thân hay bị áp lực nên cần có một tên thần kinh lúc ổn định lúc không ổn định như cậu đến nói nhảm cho tôi nghe!”

“Chê tôi bị điên à!” Biện Tang liếc hắn, gương mặt chán nản, đúng rồi đúng rồi, vì nghèo mà ra cả, chờ lấy được số tiền này liền mời một vị nịnh thần

siêu cấp đến mỗi ngày khen ngợi y gỡ lại phần danh dự đang sắp bị chà đạp này!!!!

“Không hẳn, tôi thấy cậu thú vị!” hắn cười, cúi đầu nhìn chiếc bàn chứa đầy đồ ngổn ngang cực kỳ chướng mắt nhưng chẳng hiểu sao người cực kỳ sạch sẽ như hắn lại không thấy chút khó chịu nào.

‘Thú vị cái đầu ngươi!!! Nói ai thần kinh, lão gia thấy ngươi mơi là thần kinh vương đó!’ mấy câu này đương nhiên là chỉ dám nghĩ trong đầu thôi, còn lại bên ngoài phải cười, cười đến híp cả mắt nhìn không thấy mặt trời trời mà lại thấy có lỗi với bản thân “Haha, vậy sao, vậy được rồi, có cần ký hợp đồng không?”

“Có chứ!” Trương Đông Hạo dường như đã chuẩn bị rất kỹ cho ngày hôm nay, hắn lấy trong túi áo vest ra một mẩu giấy đặt lên bàn, thuận tiện chặn cây bút máy lên giao cho y.

Biện Tang lười biếng đọc cầm bút ký tên rồi trả lại cho hắn, y lười đến nỗi ký xong tên ghi lại hoàn chỉnh bên dưới cũng không có viết lại “Xong rồi! Nhận tiền mặt hay lại kỳ chi phiếu?”

Hắn lắc đầu cầm mẩu giấy xem qua rồi cho lại vào túi áo, nhìn y nói “Đều không phải, tôi chờ biểu hiện của cậu tốt một chút mới giao tiền, thế nào?”

“Lừa đảo à!” Y nhìn hắn, suýt nữa môi chạm tới chân bàn.

Trương Đông Hạo chống cười mị nhân, lộ ra đôi con ngươi sắc xảo “Vậy tôi trả lại cậu hợp đồng, cắn xé tùy ý! Hửm?!”

“Sao mà chẳng được, người với người dù gì cũng nên tin tưởng nhau nhỉ!” gáy y âm thầm đổ mồ hôi, nụ cười trên môi giả đến không thể bỏ vào mắt. Nhưng ai quan tâm chứ …

Trước khi rời khỏi, hắn có phổ biến với y một số điều “Không cần trực bên tôi 24/24, chỉ cần mỗi lần tôi gọi cậu phải có mặt!” nghe tới đây Biện Tang mừng rỡ gật đầu lia lịa, hắn lại tiếp tục nghiêm túc nói “Còn nữa,thiếu tiền thì nói với tôi, tuyệt đối không được đi với người khác, phòng khi tôi gọi không thể có mặt, rõ chưa?” y cười lớn tất cả đều đồng ý, hiện tại trong đầu chỉ toàn là tiền bạc, vô tình bỏ quên câu nói vừa rồi của hắn, từ đó có thể dẫn đến một mối nguy hại lớn sau này.

Flop Queen: moah moah

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.