Edit: Mei A Mei
What is that we said about appearances? Yeah, they can be deceiving. But most of the time, what you see is what you get.
Ta đã nói những gì về vẻ bề ngoài? Ừ thì, chúng lừa dối. Nhưng hầu hết thời gian, mắt thấy mới là thật.
London vào buổi sớm bắt đầu đổ mưa. Thời tiết u ám và ẩm ướt lại khiến Vesper rất quen thuộc, thích nghi. Cô đã sống ở đây hơn mười năm, một khoảng thời gian khá dài so với cái tuổi 26 của cô.
Vesper Lynd, hiện là thư ký tài chính, có văn phòng tại số 11 phố Downing, cạnh Whitehall, Westminster. Đây là biệt thự của bộ trưởng bộ tài chính, nó tiếp giáp với số 10 phố Downing, tượng trưng cho trung tâm chính phủ nước Anh, luôn chờ Thủ tướng Anh kiêm bộ trưởng bộ tài chính đầu tiên điều động bất cứ lúc nào.
Vesper đi ngang qua cánh cổng màu đen với chữ số 10 Ả Rập trắng. Toà nhà cổ kính này nhiều năm không được bảo dưỡng, nay đã trở thành một địa danh mang giá trị lịch sử lớn tại London. Như cựu Thủ tướng Margaret Thayer Chell từng nói -- Số 10 phố Downing là viên ngọc quý nhất trong di sản quốc gia.
Cánh cửa đen đơn sơ được xây dựng từ những năm 1760, biểu tượng cho tham vọng của vô số cường quốc. Bao nhiêu nhân vật lớn từng điều khiển tiến trình quốc gia này đã gõ đầu sư tử đồng trên cửa. Và giờ thì họ đắm mình dưới dòng chảy lịch sử từ lâu. Ngay cả đế chế mặt trời không bao giờ lặn trước đây cũng đang suy tàn vì cuộc khủng hoảng tài chính quốc tế cùng cuộc khủng hoảng nợ Châu Âu.
Biệt thự Chancellor of Exchequer (Bộ trưởng tài chính vương quốc Anh) tọa lạc ở lầu trên số 11 phố Downing. Tầng đầu tiên là khu văn phòng.
Thư ký bộ trưởng Kinh tế Bộ Tài chính, người phụ trách Cơ quan tiết kiệm và Đầu tư Quốc gia kiêm Văn phòng Quản lý nợ quốc gia và thư ký Bộ trưởng bộ đúc tiền hoàng gia đang bận rộn với cuộc khủng hoảng kinh tế dạo gần đây. Họ không giấu nổi vẻ mệt mỏi.
Còn Vesper thì ngồi trong phòng làm việc nhỏ của mình, nhận báo cáo mới nhất từ Văn phòng Doanh thu và Hải quan của Nữ hoàng. Cô là người phụ trách về mảng này.
Do cuộc khủng hoảng tài chính diễn ra khắp thế giới mới đây kéo theo một số lượng lớn xí nghiệp đóng cửa, xã hội nhìn chung đã rơi vào suy thoái kinh tế. Các ban ngành chính phủ khó tránh khỏi phát sinh tình trạng hỗn loạn.
Vesper ngồi ở vị trí đầu. Tư thế vắt chéo chân tao nhã. Lúc đang nghe báo cáo, điện thoại liên lạc Whitehall trên bàn làm việc của cô reo lên, cả căn phòng lập tức lặng ngắt như tờ.
Cô nói lịch sự, chuyên nghiệp, “Xin chào, thư ký thường trực Bộ tài chính Anh. Cho hỏi ngài có chuyện gì?”
Thư ký thường trực Bộ tài chính Anh Alexander trình bày lí do gọi điện, “Vesper, nếu tiện, làm ơn hãy gửi bản báo cáo quản lý nợ của Kho bạc do Bộ trưởng để lại tại văn phòng đến số 10 phố Downing càng sớm càng tốt nhé.”
Đầu dây bên kia liên tiếp vang lên tiếng chuông điện thoại. Thư ký trưởng vốn quen thói cười điềm đạm dường như bận tối mắt tối, liền cúp máy ngay sau khi giải thích xong ý định của mình.
Vesper chỉ đành tạm thời kết thúc việc sắp xếp báo cáo ngày hôm nay và nhanh chóng tìm tài liệu từ văn phòng thủ tướng. Lúc đi ngang qua hai văn phòng thư ký khác, cô nghe thấy tiếng nói chuyện không mấy vui sướng vọng ra.
Tình hình kinh tế quá trầm trọng chắc chắn sẽ dẫn đến rối loạn chính trị.
Hôm nay là thứ năm. Cuộc họp nội các đang diễn ra ở số 10 phố Downing. Tập tài liệu mà Vesper cầm trên tay có lẽ là thứ bộ trưởng bộ tài chính cần sử dụng tại cuộc họp.
Alexander, thư ký trưởng bộ tài chính Anh, đứng ngoài cửa phòng họp nội các nhìn Vesper tới gần, nét mặt khó giấu nổi sự ngạc nhiên. Bộ đồ thanh lịch vừa vặn của cô làm toát lên khí chất chuyên nghiệp bất khả xâm phạm. Còn gương mặt quá đỗi xinh đẹp thì lại hoà lẫn cùng cảm giác chinh phục đó.
Rõ ràng là phong cách ăn mặc thường thấy ở Whitehall, nhưng thân hình lồi lõm khác người đã khiến tim đối phương đập loạn xạ khó hiểu.
Nghĩ đến quá trình hội nghị không mấy vui vẻ đằng sau cánh cửa này, Alexander trả lại tập tài liệu vừa mới nhận cho Vesper rồi thì thầm, “Lynd, tôi nghĩ cô sẽ khá khó chịu khi nghe đống báo cáo nhàm chán từ Cục quản lý doanh thu và hải quan của nữ hoàng mỗi ngày. Rõ ràng cô có lợi thế mà những người khác không thể sánh bằng.”
Hàm ý rất rõ ràng. Văn phòng này hội tụ đầy đủ các bộ trưởng quan trọng tại đế chế cũ. Bất kỳ người nào cũng có thể đưa cô ra khỏi cái xó làm việc nhỏ ngột ngạt kia, giành được quyền thế to hơn.
Ai bước vào phố Downing cũng muốn thể hiện, không có ngoại lệ.
Kể từ khi Vesper gia nhập Whitehall, cô thường xuyên nhận phải những lời ám chỉ về mối quan hệ bất chính kiểu này. Một trong những cách từ chối của cô chính là ăn mặc ngày càng nam tính và tỏ ra cứng rắn, để ngăn những lời ám chỉ quấy rối như vậy.
Hậu quả là cô không được lòng ông sếp cho lắm.
Nhưng nào ngờ hôm nay cô không từ chối. Vesper cầm lấy tập tài liệu trên tay anh ta rồi gõ vào cánh cửa gỗ màu đen.
Dẫu sao thì mục tiêu công lược của cô, người còn nguy hiểm hơn cả boss phản diện, đang ở trong phòng hội nghị này, không phải sao?
Trên bàn họp hình con tàu tại phòng hội nghị nội các, một số quan chức cấp cao nhìn cánh cửa phòng từ từ mở ra. Dường như dòng máu Veela truyền thống lại tiếp tục gây ảnh hưởng đến Vesper khiến hội ông lớn cũng khó lòng giấu nổi vẻ kinh ngạc. Chí ít trong buổi họp diễn ra không mấy suôn sẻ, cô gái tóc đen kia đã làm bộ não căng thẳng của mọi người cảm thấy thoải mái. Ai mà chẳng thích ngắm nhìn những người trẻ trung xinh đẹp cơ chứ?
Vesper vẫn không chớp mắt. Lúc cô đang định gửi bản báo cáo quản lý nợ quốc gia cho cấp trên của cô, vị bộ trưởng bộ tài chính tuấn tú, thì ông ta chợt nói, “Giao tài liệu cho ngài Mycroft Holmes đi. Sắp tới cứ đưa kết luận ban ngành đến chỗ ông ấy. Ông ấy là trung tâm trao đổi của chính phủ Anh.”
Vesper nghe thấy một giọng chuẩn trường công tao nhã và lộn xộn, “Thưa ngài bộ trưởng, tôi chỉ là quan chức cấp thấp tại chính phủ Anh mà thôi. Những gì ông giới thiệu sẽ dễ khiến quý cô đây hiểu lầm tôi thông thái.”
Bộ trưởng bộ tài chính:... Tên lãnh đạo mật vụ này, kẻ thậm chí còn không tin tưởng vào cơ quan tình báo của mình, thật giả tạo!
Thông thái mới phù hợp với địa vị người đứng đầu Cơ quan Mật vụ Anh của anh ta.
Vesper nhìn mục tiêu đầu tiên không phải phản diện của cô. Xét về thân hình thì đối phương không đẹp trai gợi cảm. Có lẽ trong mắt người kén chọn, anh cần phải giảm đi vài cân mới được gọi là thân hình chuẩn. Ít nhất Vesper cũng nhạy bén liếc qua cái bụng nhỏ không lộ rõ dưới bộ đồ ba lớp lịch lãm kia.
Nhưng nụ cười kín đáo và lôi cuốn trên mặt anh ta lại khiến sức hút nam tính vượt quá giới hạn.
Mycroft Holmes trông chững chạc khôn ngoan, tựa như đại diện hoàn hảo nhất cho quý ông nước Anh. Bộ đồ ba lớp kẻ sọc của hoàng tử xứ Wales cơ hồ lớn dần trên cơ thể anh ta, cứ như vừa sinh ra đã phù hợp với linh hồn anh ta vậy.
Ngài Holmes ngoài miệng thì nói rằng mình đang ở giai đoạn cuối sự nghiệp chính thức, nhưng khí chất mạnh mẽ ấy lại làm lu mờ tất cả các bộ trưởng quan trọng trong phòng họp. Anh ta là người không thể thiếu nhất tại chính phủ Anh, gọi anh ta là chính phủ nước Anh cũng chẳng sai.
Giọng nói thanh lịch cổ điển đó khiến Vesper tự hỏi liệu anh ta có đang ở tít trong cung điện lộng lẫy thời Victoria thay vì phòng họp nội các ngột ngạt số 10 phố Downing hay không.
Mycroft Holmes nhìn cô gái tóc đen trước mặt rồi nở nụ cười tao nhã mà kín đáo -- nên biết tối qua cô đã lẻn vào một nơi khá nguy hiểm. Bức ảnh cô bước vào quán rượu đang nằm ngay trong chiếc điện thoại BlackBerry của mình.
Dù thế nào cũng vẫn phải đề cao mức độ giám sát đối với cô. Có lẽ nên bắt đầu kế hoạch đặc biệt.
Anh ta nhìn về phía bộ trưởng bộ tài chính, “Thật ra tôi muốn trở thành người trao đổi trung tâm cho Bộ tài chính. Tuy nhiên bây giờ đang là bầu cử Hoa Kỳ, tôi không thể rời khỏi văn phòng làm việc dù chỉ một bước --”
Dường như bộ trưởng bộ tài chính cực kì tin tưởng vào năng lực của Mycroft Holmes. Ông tin rằng sự gia nhập của anh sẽ cứu bộ tài chính khỏi tình hình suy thoái hiện nay, “Thư ký tài chính bên tôi, cô Vesper Lynd, có thể tạm thời được điều đến bộ phận của ngài. So với những đặc vụ River House (MI6) xuất sắc, rõ ràng Vesper sẽ quen với các vấn đề về tài chính hơn.”
Mycroft Holmes thoáng do dự, “Được thôi. Nếu ngài đã yêu cầu thì đương nhiên tôi sẽ chấp nhận.”
Vesper:... Cái giọng điệu ghét bỏ đó của ngài là sao vậy?
“Cô Lynd...” Chính phủ Anh hình người hơi quay lại nhìn cô, “Đợi tôi ngoài phòng họp. Có khả năng cô phải tạm thời rời khỏi văn phòng số 11 phố Downing đấy.”
Anh ta nói giọng khá lừa gạt qua loa, “Nếu nhàm chán, cô có thể chơi với quản lý trưởng chúng tôi một lúc.”
Vesper: “...Tôi sẽ đợi ngài giao phó.”
Đúng giờ, cầu thang đá số 10 phố Downing được treo đầy chân dung các đời thủ tướng. Vesper bước qua sảnh đất nung và vô tình bị chặn lại. Mà kẻ chặn đường là -- chú mèo mướp Larry bốn tuổi nổi tiếng, quản lý trưởng của nội các.
Trông nó có vẻ uể oải, nhưng điều này rất bình thường. Kể cả với các phóng viên báo đài đang chờ, vị cán bộ bắt chuột cũng vẫn thường chơi những bài ngủ nướng khiến họ phải đợi thêm mấy tiếng nữa.
Nó chìa móng vuốt đầy lông bấu lấy bắp chân Vesper như định leo lên. Nam nhân viên phủ thủ tướng muốn đem nó đi nhưng kết quả thì lại bị cán bộ bắt chuột bực tức cào vào mặt một phát, thậm chí còn giơ móng vuốt ra đe doạ.
Vesper ngồi xổm xuống bế nó lên. Mèo mướp Larry thu móng vuốt, ngoan ngoãn tìm vị trí thoải mái nhất trong vòng tay cô.
Nhân viên công tác:... Lười đến nỗi không bắt được một con chuột nào, giờ còn thấy gái bỏ bạn nữa sao?!
Vesper cảm thấy cán bộ bắt chuột quý cô hẳn là vì bản thể biến hình Animagus của cô là một con mèo, quy luật gần gũi tự nhiên giữa giống loài chăng?
“Xem ra cô rất hợp với ngài cán bộ bắt chuột đấy, cô Lynd.” Mycroft Holmes nhướng mày nhìn cô, tay cầm chiếc ô đen.
“Dĩ nhiên. Tôi đang làm theo lệnh ngài mà.” Vesper mỉm cười. Gương mặt quá đỗi xinh đẹp nở nụ cười giả tạo làm cô trông nhạy bén và thông minh, nhưng đồng thời lại rất mong manh, như thể Chúa đã điều khiển chính xác khiến cô trở thành một từ đồng nghĩa với quyến rũ.
Tuy nhiên trong mắt Mycroft Holmes, cô gái xinh đẹp tuyệt trần này cùng lắm chỉ là con cá vàng ngu ngốc. Nếu không vì tình hình kinh tế trầm trọng gần đây thì anh cũng quá lười giữ một nội gián có liên quan đến thủ lĩnh tội phạm bên cạnh. Dĩ nhiên, tiện thể lợi dụng luôn.
Vesper theo chân Mycroft Holmes rời khỏi số 10 phố Downing. Vị đặc công này là thỏ khôn ba hang có tiếng. Ngoài văn phòng nội các và cung điện Westminster, toà nhà trắng ba tầng của anh tại đại lộ số 10 thậm chí còn giống như một lãnh địa riêng nơi xử lí hết thảy mọi chuyện.
Hôm nay Vesper thật may mắn khi có đặc quyền bước vào lãnh địa riêng của tên trùm điệp viên quyền lực nhất Châu Âu.
Chỉ cách cung điện Buckingham cùng phố Downing mấy phút, khi Vesper đi ngang qua tầng 1, cô thấy vài quý ông người Anh đang ngồi đọc sách báo trong một căn phòng rộng rãi được trang trí lộng lẫy. Họ im lặng không nói lời nào. Vesper bất giác suy đoán, đây là câu lạc bộ Diogenes, nơi cấm trò chuyện?
Tầng hai là khu văn phòng của Mycroft Holmes. Vô số đốm sáng hình vuông như ánh sáng tự nhiên chiếu vào văn phòng mờ tối. Vesper có ảo giác rằng mình sắp bị đưa ra xét xử.
“Đừng tưởng mình thông minh, cô Lynd. Tôi chẳng cần thẩm tra để đối phó với cô làm gì cả.” Chính phủ Anh hình người bình tĩnh nhìn cô.
Vesper ngồi trước mặt anh đối diện bàn làm việc, nhướng mày hỏi: “Suy diễn là thói di truyền của gia tộc Sherlock Holmes à?”
Mycroft nhíu mày và nghe cô nàng tóc đen giải thích, “Tôi là một fan hâm mộ của thám tử tư vấn Sherlock Holmes. Mà cả hai người đều được đặt tên là Sherlock Holmes.”
Vesper mỉm cười, “Vì Chúa chẳng lười biếng như thế, nên tôi nghĩ đây không phải là một sự trùng hợp.”
Mycroft Sherlock Holmes nhìn con cá vàng không mấy ngu ngốc trước mặt mình, “Cô Lynd, trông cô không hài lòng lắm với việc trở thành thư ký thường trực cuối cùng của bộ tài chính nhỉ.”
“Tôi mới 26 tuổi. Trong mắt nhiều người, tương lai chính trị rất tươi sáng.” Vesper trả lời lịch sự.
Mycroft Holmes mỉa mai: “Nếu cô vẫn ngồi tại văn phòng nhỏ số 11 phố Downing ở tuổi 46, thì tôi e rằng cô sẽ không cảm thấy tươi sáng chút nào đâu.”
“Thế à?” Vesper nhíu mày, giọng điệu chế nhạo, “Lẽ nào ngài có thể giúp tôi trở thành thư ký quốc hội của bộ tài chính ư?”
Chức Thư ký quốc hội của bộ tài chính không phải là điều mà một tân binh như cô có thể nghĩ tới. Phải biết rằng đòn roi chính phủ thường liên quan đến kho bạc. Ví dụ người đứng đầu có thẩm quyển trên danh nghĩa là thư ký quốc hội của bộ tài chính, đồng thời sở hữu văn phòng tại số 12 phố Downing. Còn một vài người có thẩm quyền khác cũng là uỷ viên bộ tài chính trên danh nghĩa.
Sherlock Holmes khoanh tay trước ngực, nét mặt thoải mái, “Chuyện này khó lắm sao?”
Vesper bỗng cảm thấy ngài Holmes, biểu tượng quý ông nước Anh trước mặt cô, có lẽ còn điên hơn cả bạn trai cũ của cô.
“Nhưng mặt khác, nếu tôi muốn --” Mycroft Sherlock Holmes nhìn cô chằm chằm bằng ánh mắt lạnh lùng, “Trên ổ cứng vi tính của cô sẽ xuất hiện một số dữ liệu khiến cô phải ngồi tù suốt đời.”
“Cô Lynd, tôi thay mặt cơ quan tình báo Anh đảm bảo với cô luôn, đây không phải là trò đùa Cá tháng tư.”
Khí thế mạnh mẽ ấy như ẩn chứa sức mạnh vô tận. Vesper chớp chớp mắt, “Xin ngài thứ lỗi cho tôi --”
Cô nàng tóc đen như thoáng do dự, nhưng vẫn không thể không nói ra, “Tôi đã nhận phải nhiều hơn một lời ám chỉ về mối quan hệ bất chính. Và trông ngài bây giờ quá giống kẻ quấy rối cấp cao.”
Chính phủ Anh hình người:... Cô nghĩ hay lắm!