Edit: Mei A Mei
There is no hunting like the hunting of man. And those who have hunted armed men long enough and liked it never really care for anything else.
Chẳng ai đi săn như loài người. Những thợ săn có vũ khí làm việc miệt mài và không bao giờ quan tâm bất cứ điều gì khác.
Erik bị sốc trước tiến độ của Vesper.
Chỉ trong một tuần, cô gần như có thể cố gắng điều khiển hầu hết các vật thể sống, thậm chí còn chữa được cho những bệnh nhân hiểm nghèo và bị liệt bằng cách thao túng cộng thêm sự sáng tạo.
Đối với việc kiểm soát linh hồn, ngay cả thành viên có năng lực nhất hội Brotherhood of Mutants cũng không thể chống lại ý chí của cô.
Nhưng điều khiến Vesper trở nên nguy hiểm hơn White Queen và Destiny là dường như cô có khả năng kết thúc cuộc sống ngay lập tức, thay vì điều khiển linh hồn hành động theo ý mình.
Sức mạnh này quá khủng khiếp, tới nỗi Vesper chưa từng đụng đến bao giờ.
Ngạc nhiên thay, Erik không hề ép buộc cô. Điều đó có vẻ hơi trái với ý định ban đầu của hắn.
Vốn dĩ Erik nhặt Vesper trên phố chẳng phải vì cô sở hữu tài năng phi thường sao?
Nhưng giờ Erik lại nghe theo ý Vesper, bất chấp việc mất đi trợ thủ đắc lực.
Vesper thầm nghĩ, đây hẳn là lợi ích từ việc ngủ chung giường mỗi ngày. Ồ, đúng rồi, còn cả ma lực từ nụ hôn nồng cháy nữa.
Tuy nhiên, sau nụ hôn ấy, Erik lại quay về thái độ lạnh lùng.
Như thể người đàn ông suýt cắn rách môi cô không phải Erik Lehnsherr vậy.
Vesper không hề biết điều mà Erik hối hận nhất lúc này là nhặt cô trên phố.
- - Nhóc quỷ liên tục dụ dỗ hắn, như hoàn toàn quên mất mình vừa mới đến tuổi hợp pháp.
Sáng sớm thứ sáu, căn hộ đơn của Erik vô cùng ấm áp và thoải mái.
Tất cả chỉ vì một cô bé sợ lạnh. Kiểu gì cô cũng sẽ rúc vào lòng hắn với lí do máy sưởi có vấn đề.
Vesper thức dậy rất sớm. Bấy giờ cô đang quấn quít lấy Erik, hai tay chống cằm, âu yếm tựa trên ngực hắn.
Thấy cặp ngươi lục sáng long lanh kia, Erik nhíu mày vô cảm, “Em lại muốn làm gì?”
Cô chớp chớp mắt, “Ngủ cùng thầy.”
Siêu phản diện Magneto, “...”
Tức thì hắn định đẩy Vesper ra, nào ngờ bị cô nhóc ôm khư khư.
- - Vesper yếu đuối có thể dễ dàng áp chế Magneto, kẻ sở hữu sức mạnh vượt qua con người?
Chuyện ấy sẽ chỉ xảy ra khi một tên trùm phản diện nào đó vờ từ chối nhưng lại trưng vẻ mời chào.
Vesper nhìn thẳng vào hắn, “Thầy ơi, mình đến bách hóa Macy nhé. Hôm nay em không muốn đi học chút nào.”
Nói xong cô còn cố tình cọ đầu lên ngực hắn. Cái chạm này làm người ta bất giác xiêu lòng.
Chẳng hiểu sao Erik lại hơi thất vọng, nhưng rất nhanh hắn đã trở về bình thường.
Rốt cuộc hắn đang nghĩ cái quái gì vậy?
Erik thầm rủa những suy nghĩ điên rồ trong lòng mình rồi nhíu mày nhìn Vesper, “Tôi không biết từ bao giờ em lại thêm thói xấu trốn học vô tội vạ đấy.”
Vesper nhìn hắn đầy đáng thương, “Em cần mua nhiều quần áo lắm, mà cuối tuần trước thầy vốn chẳng có thời gian cho em.”
“Em không mọc tay chân, hay là mất khả năng hoạt động?” Erik nói kháy.
Vesper bực bội nhìn hắn. Cô vội vàng rời đi, “Hừ, vậy thì đừng để ý tới em nữa!”
Nói rồi định chạy ra khỏi phòng, chưa kịp xỏ dép lê.
Erik suýt bật cười trước cơn nổi đóa của cô. Dạo gần đây nhóc quỷ này dần lộ nguyên hình, thường xuyên cáu kỉnh vô cớ.
Nhưng đáng tiếc hôm nay hắn sẽ không dễ dàng buông tha cho cô.
Vesper vừa mới chạm vào cửa đã nghe thấy tiếng ổ khóa tự xoay.
Vesper ngoảnh đầu nhìn về phía Erik. Rõ ràng, gã đàn ông kia đang điều khiển khóa cửa.
Song, ngay giây sau, cô bị gã đàn ông xách eo quẳng lên giường.
Hắn giữ chặt hai tay Vesper. Cơ bắp cứng như gốc cây. Vesper hoài nghi cơ thể hắn được tạo thành từ kim loại màu.
Erik đè lên người cô. Nét mặt nguy hiểm, “Ngày nào tôi cũng phải hầu em sao? Em nghĩ mình là ai?”
Vesper giãy mạnh, nhưng lại bị hắn kìm hãm dễ dàng.
Cô càng bực tức hơn và mắng hắn xối xả, “Chẳng ai cả! Hôm nay em sẽ chuyển về! Thầy cứ coi như chưa từng gặp em đi!”
“Chưa từng gặp em?” Giọng Erik nhẹ bẫng, nhưng hiểm ác đến đáng sợ.
Hắn bất ngờ bóp mạnh cằm Vesper khiến cô suýt rên rỉ vì đau.
Cô cảm giác Erik như muốn giết cô. Cô bị hắn đè chặt và buộc phải phơi hết cơ thể ra.
Vesper định đẩy hắn nhưng vô ích.
Dù cô có vùng vẫy thế nào cũng không thể thoát khỏi hắn. Cô bấu chặt lấy bàn tay phải đang kẹp cổ tay mình kia.
Sức lực đó nhẹ hều với Erik, tuy nhiên bằng cách nào đó, nó lại khơi dậy ngọn lửa tà ác trong hắn.
Ánh mắt Erik y hệt loài động vật máu lạnh. Hắn nhìn cô nàng bên dưới. Giấc mơ điên rồ ấy bỗng lóe lên.
Ngay lập tức, hắn hôn môi cô thật mạnh. Mùi thơm từ miệng cô gái làm hắn có cảm giác muốn hủy diệt mọi thứ.
Cô nhắm nghiền mắt. Erik nhận thấy mình thở chậm lại. Đôi môi mềm mại của cô khiến hắn rung động.
Hắn xích tới gần hơn. Môi lưỡi triền miên như bị ám ảnh bởi hơi thở của cô.
Bầu không khí ngày càng tù đọng. Erik thôi nắm cằm cô, chuyển sang đè tay cô lại.
Hắn ghì cánh tay nhỏ bé kia hai bên, đồng thời buộc cô phải nắm chặt tay mình.
Đối với hắn, tiếng Vesper thở dốc tựa như con mồi bị thương đang kêu thảm thiết. Điều đó chẳng giúp ích gì cho cô mà chỉ khiến kẻ săn mồi tận hưởng khoái cảm tàn bạo hơn thôi.
Cuối cùng nụ hôn quá cuồng nhiệt này cũng kết thúc, thậm chí còn kêu “chụt” một tiếng.
Bộ dạng môi sưng và áo quần xộc xệch của Vesper làm ánh mắt Erik càng sâu hơn.
Nhưng bấy giờ, nét mặt hắn cũng không dịu dàng là bao. Hắn nhìn cô nàng bên dưới chăm chú, “Ra rửa mặt đi. Mình đến bách hóa Macy ăn sáng.”
Vesper:...Mệt ghê. Gã đàn ông này chẳng bao giờ tuân theo lẽ thường chút nào.
- - -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- -- --
Vì hôm qua là Lễ tạ ơn nên vào thời điểm này, cửa hàng bách hóa Macy's ở quảng trường Herald, New York, vẫn đang thực hiện nhiều chương trình khuyến mãi khác nhau. Các tủ bày được trang trí theo phong cách lễ hội rực rỡ bắt mắt.
Erik mặc áo khoác màu xám đậm làm tôn lên dáng người quyến rũ.
Ít nhất lúc đi dạo trong khu trung tâm thương mại, nhiều cô gái trẻ không thể không liếc nhìn hắn.
Một buổi trưa trôi qua, thậm chí còn qua cả bữa trưa nhưng dường như Vesper vẫn chưa hết giận. Tính khí thất thường của cô nhóc khiến Erik hơi đau đầu.
Hắn nhìn Vesper bỏ lại mình đi đằng trước, bất ngờ thay hắn chẳng những không nổi đóa mà còn cảm thấy cô đáng yêu đến mức làm người ta mỉm cười.
“Tiểu thư Vesper Lynd...” Erik nhẹ nhàng theo kịp bước chân cô, “Tôi cứ tưởng em tới mua đồ chứ không phải đi dạo.”
Vesper liếc xéo hắn, im lặng quay ngoắt đi.
Erik cũng biết sơ sơ cô nàng đang giận cái gì. Hắn nắm chặt cổ tay cô, thì thầm vào tai cô, “Em là con nhóc luôn biết chọc tức tôi. Ngoài em ra thì không ai có được tài năng này đâu.”
Macy's chật kín người. Nhưng lúc này đây, dường như tất cả đều trở nên mơ hồ, chỉ có cô bé xinh đẹp tuyệt trần kia là rõ ràng nhất. Cô chói mắt tới độ khó quên.
Vesper ngẩng đầu nhìn về phía hắn, “Tại thầy luôn nổi giận vô cớ đấy.”
Erik nhìn cô đăm đăm. Đáng lẽ hắn phải đẩy cô ra nhưng lại không kìm được mà quấn quýt cùng cô. Suy nghĩ chết tiệt này khiến tính hắn ngày càng cáu kỉnh hơn.
Erik xoa đầu cô, “Em thừa biết nguồn cơn do đâu.”
Vesper hơi rầu rĩ. Cô hít thật sâu rồi ngẩng đầu nhìn hắn, “Em đã đủ tuổi theo quy định bang New York.”
Erik Lehnsherr nhíu mày, bình tĩnh nói, “Tôi 34 tuổi rồi.”
Vesper bỗng muốn kêu, thì sao chứ, đám bạn trai của tôi còn bao gồm cả ma cà rồng già hơn 3000 tuổi, vua Elf già hơn 3000 tuổi, thần trẻ trâu hơn 1000 tuổi, siêu nhân 300 tuổi vân vân và mây mây kia kìa.
Vesper quyết định chọn một người không quá dị để an ủi hắn, “Bạn trai cũ lớn hơn em 15 tuổi lận đấy.”
Đáng tiếc hình như chẳng hiệu quả mấy.
Erik Lehnsherr lạnh lùng buột miệng, “Bạn trai cũ –”
Vesper chớp mắt ngây thơ, “Em luôn thích mấy ông già mà.”
Erik chỉ muốn bóp chết cô. Bạn trai cũ chết tiệt!
Còn nữa – ai là ông già?! Hắn 34 tuổi hào hoa phong nhã, ok!
Vesper dè dặt khoác tay hắn, “Mình đi mua mấy cái áo sơ mi cho thầy nhé.”
Trông cô ngoan ngoãn đến khó tin, như thể tính tình thất thường kia chỉ là ảo giác của Erik.
Nhưng tâm trạng Erik không tốt lắm. Hắn đương định mở miệng thì toàn bộ màn hình TV trong bách hóa Macy bỗng chuyển sang kênh truyền hình tin tức –
Tổng thống Mỹ Kennedy bị ám sát ở Dallas.
Cả khu cửa hàng bách hóa trở nên hỗn loạn. Thậm chí có người còn gào khóc thảm thiết.
Vesper nghe thấy Erik Lehnsherr nói, “Rồi bọn chúng cũng sẽ tìm tới ta thôi.”
Vesper bất giác nhìn về phía hắn. Khuôn mặt Magneto lạnh lùng kiên nghị. Hắn ôm cô vào lòng, thì thầm bằng giọng chỉ có hai người mới nghe thấy –
“Kennedy là dị nhân hệ tinh thần. Xem đi, loài người sẽ không chung sống hòa bình với chúng ta đâu. Đây không phải người cuối cùng trong gia tộc Kennedy chết bất đắc kỳ tử. Đây là một cuộc sát hại dị nhân quy mô lớn.”
Chẳng ai đi săn như loài người. Những thợ săn có vũ khí làm việc miệt mài và không bao giờ quan tâm bất cứ điều gì khác.
Hắn ôm Vesper khư khư, an ủi nhóc dị nhân, “Tôi sẽ không để kẻ nào làm tổn thương em.”
Vesper ôm eo Erik, “Em sẽ bảo vệ thầy.”
Erik cúi đầu nhìn cô nhóc chăm chú. Cô vẫn còn nhỏ. Nếu cô chỉ là một người bình thường thì tốt biết bao nhiêu.
Dù hắn mãi mãi không gặp cô thì cô sẽ lớn lên một cách an toàn mà chẳng cần phải lo bị tổ chức loài người ghét dị nhân ám sát bất kì lúc nào.
Erik vuốt ve má cô rồi cúi đầu hôn cô nhẹ nhàng.
Nụ hôn này dịu dàng như thể không phải là hắn.
Khi Erik rời môi, Vesper ngẩng khuôn mặt xinh xắn nhìn sâu vào cặp mắt tuyệt đẹp của hắn.
Hắn điển trai y hệt minh tinh điện ảnh, sở hữu chiếc cằm góc cạnh cá tính. Rõ ràng rất hợp vai siêu anh hùng nhưng lại là một siêu phản diện.
Vesper bỗng siết chặt cổ áo khoác hắn rồi kiễng chân hôn hắn rất nhanh.
Cô nàng rúc trong lòng hắn, nói lảng sang chuyện khác bằng giọng điệu buồn bực, “Thầy, thầy còn muốn mua áo sơ mi nữa không?”
Dù nhiều người ở Macy's đang đau buồn trước tin tức chấn động thế giới nhưng cũng đâu thiếu những người phớt lờ chính trị, chuyên tâm mua sắm.
Vì cùng là dị nhân nên Magneto chỉ bày tỏ chút cảm xúc khi Kannedy gặp chuyện, hoàn toàn không đến mức phải sa sút tinh thần.
So ra, mua sắm cùng nhóc dị nhân của hắn quan trọng hơn.
Erik hôn lên đỉnh đầu Vesper, “Tôi muốn em lựa giúp tôi mấy món, tiểu thư Lynd ạ.”
- - -- -- -- -- -- -- -- -- -- --- -- -- --
Tại gian đồ nam, Vesper đã chọn một vài chiếc sơ mi vừa vặn vì lợi ích riêng, thậm chí còn cố tình lựa cỡ nhỏ hơn một chút.
- - Không sai, cô đang thưởng thức vòng eo quyến rũ của Erik Lehnsherr kiêm ngài Magneto.
Nhưng ngài Magneto hơi bất hợp tác. Lúc Vesper định nhân cơ hội lẻn vào phòng thử đồ, hắn đã lập tức nhốt cô ngoài cửa.
Vesper:...E rằng gã này là đối tượng công lược bất hợp tác nhất.
Chịu thôi. Cô chỉ đành ngán ngẩm đứng chờ ở khu công cộng, tiện thể chọn cho Erik vài chiếc áo khoác. Ai mà biết ngài Magneto mặc áo khoác xám lại nóng bỏng vậy chứ.
Bấy giờ, Vesper chợt nghe có tiếng vang rất nhỏ bên cạnh.
Cô quay qua và bắt gặp một người đàn ông ngồi xe lăn.
Tóc anh màu vàng sẫm. Mặt đẹp. Phong thái điềm tĩnh tao nhã. Nhưng trông hơi sầu khổ.
_________________________
Mei: Giáo sư giá đáo, dự là lấn át cả chính thất =)))))