Tối Cường Âm Dương Đại Tông Chủ

Chương 4: Chương 4: Lãnh u u




Ngày hôm sau.

Lâm Thiên bất ngờ đột phá Tôi Thể Đỉnh Phong chỉ cách một bước nữa là có thể vận hành linh khí khắp cơ thể, hình hành một vòng tuần hoàn rồi thuận bước đột phá Linh Nguyên.

Nhìn như thế, nhưng thực sự rất nhiều người điều thất bại ở cảnh giới này, nói thẳng ra là quá nghèo tài nguyên dồi dào linh khí để trùng kích Linh Nguyên, chứ thật sự Tôi Thể đến Linh Nguyên chất chồng tài nguyên là hầu như ai cũng có thể đạt được.

Đương nhiên, Trang Trấn tam đại gia tộc cũng không có khả năng ai cũng cung cấp lượng tài nguyên lớn như thế, tựa như một lọ Huyết Khí Đan hắn tặng đã tương đương một năm thu nhập của Lâm gia rồi, nhưng cũng không bồi dưỡng được mấy người.

Chỉ khi nào Linh Nguyên lão tổ của họ sắp viên tịch, họ mới toàn lực bồi dưỡng một người mới trở thành Linh Nguyên tiếp tục bảo vệ gia tộc, mà theo tình trạng ba vị Linh Nguyên của ba tộc điều sắp chết, ba gia tộc cũng đã bắt đầu chuẩn bị bồi dưỡng một vị Linh Nguyên tiếp theo.

Lâm Thiên bước ra khỏi phòng, có lẽ hai tên Lâm trưởng lão đã tung tin ra cho bọn người Lâm gia biết thân phận của hắn, đi đến đâu điều xuất hiện những cặp mắt ghen ghét, hâm mộ, đố kỵ … Nhưng tất cả biểu hiện cực kỳ cung kính, không có một tia nào kiêu ngạo.

“Hừm, xem ra như vậy càng dễ làm việc.” Hắn mỉm cười, quả không uổng lọ Nhất Phẩm Đan kia.

“Này, ngươi là tộc nhân của Lâm gia.” Nhìn thấy một người đệ tử xinh đẹp như hoa, trên lưng mang theo bội kiếm bước qua, trang phục biểu thị rõ ràng là người của Lâm gia.

“A, Lâm Thiên tiền bối.” Cô gái kinh ngạc.

“Lâm Nguyệt bái kiến tiền bối.”

Lâm Nguyệt biết được thân phận của hắn thông qua các trưởng lão nhắc nhở, có phần thiếu kỳ thiếu niên này ra sao. Bây giờ nhìn thấy rõ, nàng hơi sợ hãi.

“Thật tuấn tú.” Nàng khẽ thấp giọng, chưa bao giờ nàng thấy được ai có diện mạo lại tuấn tú như vậy, tựa như khói ngọc hoàn mỹ khắc ra, không một tia khuyết điểm.

Không những thế, trên người hắn còn phát ra luồn mị lực kỳ dị, khiến nàng mê muội ngay tức khác, đạo tâm bình lặng chục năm nay lúc này như chấn động dữ đội.

“Này, này …”

Lâm Thiên thấy nàng hai mắt đã mê ly, nhìn hắn tựa như bảo bối, trong lòng quái dị suy nghĩ một lược cuối cùng mới nhớ đến Hình Người Xuân Dược kỹ năng kia.

“Thật, hệ thống không hổ là Tán Gái Thần Khí, ta điều nhịn không được bái phục người tạo ra nó.” Trong lòng kinh hỉ, thiếu niên mèo khen mèo dài đuôi.

“Đinh, Lâm Nguyệt hảo cảm đạt 90, có thể ký kết khế ước.”

“Nha, nhanh vãi linh hồn.”

Lâm Thiên hồi tỉnh, hơi chau mày.

Hắn tuy háo sắc nhưng cũng có hạn độ, chưa xác định tư chất Lâm Nguyệt ra sao hắn không dám tùy tiện ký kết. Thứ nhất hắn không phải ưa bình hoa, dù chỉ có một chút thực lực cũng được, thứ hai hắn cũng không cần tâm địa ác độc, đem về hậu cung chỉ là phá rối thêm.

“Không ký kết.”

Có lẽ sau này hắn sẽ cải biến ý nghĩ, nhưng hiện tại hắn vẫn lấy chuẩn mực đấy mà hành sự.

Bên ngoài, Lâm Nguyệt tựa như cảm giác được thứ gì đó biến mất, trong lòng đau nhói khó chịu.

“Hừm, ngươi có thể nói cho ta biết một chút về Lâm gia không, dù sao ta cũng muốn hiểu rõ quê hương của gia gia ta.”

“Vâng.” Lâm Nguyệt trầm tư suy nghĩ cảm giác mất mát vừa rồi, nghe hắn nói liền kinh hỉ.

.....................

Lâm gia quả nhiên là yếu nhất trong ba nhà, Tôi Thể Cửu Trọng chỉ có hai người, Đỉnh Phong một người và duy nhất Linh Nguyên lão tổ.

Hai gia tộc khác hạng thứ hai Lý gia Tôi Thể Cửu Trọng cũng có bốn người, mạnh nhất Hà gia thậm chí Cửu Trọng đến năm người và tận hai vị Đỉnh Phong.

Lâm gia nổi bật, có lẽ chỉ là Lâm Nguyệt tiểu cô nương này, không chỉ tu vi Tôi Thể Lục Trọng mà còn lã đệ nhất mỹ nhân của Trang Trấn. Đương nhiên là còn có người còn đẹp hơn nàng, mà ngươi đó chính là người hắn đang tìm.

“Lãnh U U, là con rơi của một nam nhân trong Lâm Gia, có thể bởi vì một số vấn đề nên kinh mạch nàng bế tắc không thể tu luyện, nếu không ta cũng không thể nào so sánh với nàng được.”

Ngay cả Lâm Nguyệt, theo đánh gia của hắn đã đạt đến tuyệt đẹp 90 điểm rồi, vậy mà còn tự nhận là thua kém hơn Lãnh U U, phải biết riêng về mảnh sắc đẹp con gái ít khi nhận thua, dù thua cũng khó thừa nhận.

Một đoạn thời gian nói chuyện, tính cách của nàng Lâm Thiên cảm giác rất hợp ý, ít nhất không phải là đám nữ nhân hơi có chút sắc đẹp liền mắt cao hơn đầu, banh quần ra cho thiên hạ chơi còn tự nhận là xử nữ ở thế giới hắn. Cho nên, ký kết khế ước với nàng cũng không tệ.

Mà Lãnh U U bên kia thì càng làm hắn thiếu kỳ, hắn hỏi tới rồi hệ thống cho ra đáp án là chính xác.

“Ngươi chẳng lẽ để ý tới nàng.” Hai người thân mật hơn trước, Lâm Nguyệt cũng không cung kính như lúc đầu, tùy tiện liền hỏi.

“Ha ha, chỉ là hơi thiếu kỳ vì sao nàng không thể tu mà thôi.” Hắn cười, hắn nhận mới là ngu.

“Không cần gạt ta, cũng không chỉ mình ngươi muốn nhìn thấy nàng đâu.” Lâm Nguyệt liếc hắn, u oán tựa như thiếu phụ bị người bỏ rơi.

“Khục khục.” Hắn chỉ biết im lặng vì biết lúc này mở miệng nói gì nàng cũng không tin.

“Ngươi muốn thu nàng cũng là không thể, chỉ là nàng đã bị gia tộc xem như là sính lễ đổi Phá Linh Đan của Bạc gia Vũ Thành.”

“Móa, có chuyện này nữa, Bạc gia là gia tộc gì.” Hắn giật mình, phẫn nộ vì đệ tử dự định của mình bị xem như là đồ vật, mặc dù trong lòng cực độ khó chịu nên hắn vẫn nhẫn nhịn, trước tiên hiểu tình hình đã.

“Bạc gia là một trong hai đại gia tộc ở Vũ Thành, nơi đó tu sĩ mạnh hơn Trang Trấn rất nhiều. Nghe nói Bạc gia có tới ba vị Linh Nguyên cảnh, hơn nữa điều mạnh hơn Lâm gia lão tổ.”

“Ồ.” Trong lòng suy nghĩ, Lâm Thiên vẫn chưa cảm thấy áp lực, dù sao chỉ là Linh Nguyên cảnh, đợi một thời gian hắn cũng có thể tùy tiện giết.

...................

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.