Oành! Oành!!
Từng đợt hỏa thạch mang theo sức nóng khủng khiếp va chạm với tường thành, tạo nên những đợt rung lắc dữ dội.
- Giữ vững vị trí! Giữ vững vị trí!
Oành!!
- AAAAA!!!!
Vài tiếng hét thảm vang lên, một tảng đá mang theo ngọn lửa nóng rực đánh trúng vị trí của một nhóm binh sĩ rồi phát nổ, khiến cho nhiều binh sĩ thiệt mạng, một số thì bị hỏa diễm dính phải đang gào thét lăn lộn.
- Mau dập lửa! Đưa thương binh ra ngoài! Lấp lại chỗ trống đó mau!
Vút! Vút! Vút!
Phập! Phập! Phập!
Hàng ngàn cung thủ của cả hai bên đều ra sức bắn, khiến bầu trời tràn ngập những làn mưa tên, đám Lang Binh cung thủ không có chỗ nấp liền bị trúng tên, tử thương vô số. Nhưng bọn chúng có lợi thế là số lượng đông đảo, lại không sợ chết, nên từng lớp từng lớp Lang Binh vẫn tiến về phía chân thành. Trước mắt do binh lính Triều Ca đang chiếm cao điểm nên có chút lợi thế, có chăng thi thoảng bị dính một quả cầu lửa gây sát thương, còn lại những mũi tên từ Lang Binh bắn ra hầu hết đều bị chặn lại.
- Phóng tiễn!
Phập! Phập! Phập! Phập! Phập!
Lại một làn mưa tên nữa từ trong thành bắn ra, lại có vài trăm tên Lang Binh ngã xuống.
Rầm!
Lại thêm một vị trí tường thành bị trúng hỏa thạch, làm đoạn tường thành đó bị nứt vỡ ra một mảng lớn., nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy từ mảng vỡ đó bắt đầu có những khe nứt, dần dần càng nứt to, dường như chỉ cần thêm một viên hỏa thạch nữa sẽ đánh sập đoạn tường thành đó.
Lang binh dày đặc dần xuất hiện trong mắt mọi người. Quân sĩ Triều Ca đều lộ ra thần sắc cổ quái. Lăng Huyền Phong và Lương phó tướng sắc mặt nghiêm nghị, trong mắt lộ ra một tia ngưng trọng.
Lang Binh xuất hiện cũng không phải kỵ sĩ cưỡi Dã Lang cao lớn như trong trước mà cả đám đều cầm thiết thuẫn quái dị, đi bộ tạo thành một phương trận cực lớn.
Long Cửu Thiên đã bày ra bộ binh trận, hiển nhiên chuyên môn dùng để ứng đối cung tên của đối phương.
Thuẫn binh tuy nói không cách nào hoàn toàn khắc chế cung thủ, nhưng quả thật có thể giảm lực sát thương đến thấp nhất.
Lăng Hiếu Kiệt đứng sau Lương phó tướng, nhìn chằm chằm vào thuẫn bài, thầm nói:
- Cái này gọi là thuẫn bài sao? Sao ta thấy như một đống sắt vụn vậy?
Hắn nói thầm nhưng ở đây có ai không phải người tu luyện? Hiển nhiên tất cả đều nghe thấy, kết quả là binh sĩ chung quanh cười rộ lên.
Lăng Huyền Phong nhìn lại cũng phì cười, quả thật giống vậy.
Thực ra mà nói đám yêu ma hành quân tác chiến đâu cần thuẫn bài? Bọn chúng chỉ dựa vào tốc độ, sự hung hãn và khát máu, đổi lại vô số đồng loại bị giết để tiến lên. Long Cửu Thiên biết rõ lợi hại nên đã có kế hoạch đại khái để khắc chế cung thủ của binh sĩ Triều Ca.
Bằng không mà nói, trong cơn mưa tên đám Lang Binh chưa kịp đến chân thành thì đã bị bắn cho không còn tên nào sống sót.
Lại nói thuẫn bài cũng không khó tạo, chỉ cần có thợ rèn, đầy đủ vật tư, nghiên cứu tầm vài ngày là có thể chế tạo. Nhưng ở đây chúng ta không thể so sánh lũ yêu quái này với nhân loại, có ngàn vạn thợ rèn, có tài nguyên gần như vô tận. Bọn chúng đều là những sinh vật đến từ Cửu U Ma giới, nơi đó chủ yếu là yêu quái, dã thú. Nhân loại cơ hồ không có một ai, chính vì thế làm sao có thể nghiên cứu ra vũ khí chuẩn chính quy được? Chỉ cần nhìn vào đội hình của đối phương: Vũ khí thì đều làm vô cùng sơ sài, chủ yếu miễn cưỡng có thể chém nhau là được, cần gì phải có cấu tạo tỉ mỉ như của nhân loại đây? Để làm thành một cánh quân thuẫn binh, Long Cửu Thiên đã cho thu thập quặng kim loại, tiến hành nấu chảy rồi đúc thành thuẫn. Vì kỹ thuật còn thô sơ nên rất nhiều khối thép không tan hết lồi lõm bên trong, tạo nên đủ thứ hình dạng kỳ dị.
Long Cửu Thiên cũng hơi đau đầu, đám quân tốt cầm thuẫn bài như vậy cũng khiến hắn mất mặt, nhưng nét mặt hắn rất nhanh chuyển thành ác liệt. Đẹp hay không không quan trọng, mấu chốt là phải hữu dụng.
Long Cửu Thiên giơ cao lệnh kỳ, gào thét một tiếng:
- Giết.
Tiếng tù và như sấm lại ù ù vang lên, Lang binh bắt đầu di động, từng bước một tiến lên, dàn trận thành hình chữ “Nhất”, một tầng tiếp một tầng.
Đằng sau đám thuẫn bài có một đám chiến sĩ tay cầm đủ loại vũ khí như dao, kiếm thương, theo đội hình tiến lên. Không hề nghi ngờ, bọn chúng mới là chủ lực, thuẫn binh là để ngăn chặn cung tên.
Lương phó tướng thấy địch đã đến phạm vi công kích, lạnh lùng hạ lệnh:
- Bắn tên!
Vô số mũi tên từ trong trận bay ra.
Cung tên đầy trời va chạm với thuẫn bài không ngừng phát ra âm thanh va chạm. Tuy hơn phân nữa mũi tên bị ngăn lại nhưng số tên bắn ra cực nhiều nên không ít mũi xuyên qua khe hở xuyên vào thân thể đám Lang Binh khiến máu tươi phun ra như suối!
Một số quân lính chính giữa hàng ngũ ngã xuống làm trận hình xuất hiện khe hở. Binh sĩ Triều Ca không hổ danh là tinh nhuệ, lúc này căn bản không cần bất cứ mệnh lệnh gì theo bản năng nhắm ngay khe hở. Những mũi lợi tiễn công kích lập tức như thác lũ đổ vào. Trong nháy mắt hàng nghìn mũi tên phá không rít lên, phảng phất như hồng thủy cuốn phăng hàng trăm tính mạng!
Tuy rằng chịu thương vong lớn, nhưng Lang Binh đều không sợ hãi, lại một hàng thuẫn binh nhanh chóng tiến lên lấp vào khe hở. Trong lúc hai quân quyết đấu, mấy trăm tính mạng chỉ như con kiến, không hề giá trị.