Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Chương 289: Chương 289: Long Ngâm vs Lạc Hoa Từ (3)




Sau thời gian nghỉ ngơi, đoàn chiến chính thức bắt đầu.

Đội hình ra quân hai bên đồng thời hiện lên màn hình lớn, đội tuyển Lạc Hoa Từ có Lê Quân đánh vị trí số một, Tống Thành Thiếu Lâm Quyền vị trí số hai, hai Tiêu Dao hệ Ngọc tiêu Hồ Bân, Diệp Thần Hi đánh dmg chủ lực, đội phó Lâm Vũ Phàm đánh phụ trợ, Lưu Tùng Lâm Nga Mi Cầm buff.

Đây là đội hình thường dùng nhất của Lạc Hoa Từ cũng là đội hình luyện tập quen thuộc nhất, ngoại trừ tuyển thủ Thiếu Lâm Tống Thành và Lưu Tùng Lâm chơi buff, bốn người còn lại đều chơi Tiêu Dao, gồm cả ba hệ Chiết phiến, Vũ phiến, Ngọc tiêu, có thể lập hẳn thành một môn phái. Bốn Tiêu Dao có thể đánh các loại kỹ năng hợp kích khiến người ta khó lòng phòng bị, đây cũng chính là điểm khó đối phó nhất của Lạc Hoa Từ.

Đội tuyển Long Ngâm do Tần Dạ chơi Nga Mi Trảo đánh vị trí số một, Lý Tưởng Thiếu Lâm Phật đánh tank số hai, Ngô Trạch Văn Ngũ Độc Cổ trùng cùng Lam Vị Nhiên Tiêu Dao Chiết phiến là dmg chủ lực, Giang Thiếu Khuynh Võ Đang Thái cực đánh phụ trợ, Dư Hướng Dương Nga Mi Cầm chơi buff.

Sau khi danh sách sáu người hiện ra, hiện trường nhất thời có tiếng hít sâu!

– đừng có đùa? Đội trưởng Hải Nạp Bách Xuyên đâu rồi?

Xuyên thần vậy mà lại không tham gia đoàn chiến? Xuyên thần mà lại trốn đi làm người qua đường? Đây là cái chiến thuật khỉ gió gì vậy?

Khán giả trợn mắt há mồm nhìn màn hình lớn, còn tưởng rằng mình nhìn lầm, hai bình luận viên cũng nghẹn lời, ngay cả Diệp Thần Hi luôn bình tĩnh cũng sửng sốt nhìn danh sách, xác định nhìn không sai, sắc mặt phức tạp nhìn về phía đồng đội bên cạnh.

Lâm Vũ Phàm khiếp sợ nói: “Mẹ nó! Lưu Xuyên thế mà không ra trận, chúng ta bố trí chiến thuật thế là uổng phí à?”

Diệp Thần Hi hơi nhíu mày nói: “Đội tuyển Long Ngâm quả nhiên khiến người ta bất ngờ!”

Lạc Hoa Từ đã chuẩn bị cho trận đấu này rất lâu, Diệp Thần Hi đã bố trí chiến thuật chỉ chuyên nhắm vào Đường Môn Khôi lỗi Lưu Xuyên, còn cố ý xem rất nhiều video của Long Ngâm, nghiên cứu đấu pháp phối hợp của Lưu Xuyên và Ngô Trạch Văn. Cuối cùng đến giờ mới ngã ngửa, dmg chủ lực Hải Nạp Bách Xuyên, đội trưởng của Long Ngâm vậy mà lại không đánh đoàn chiến!

Diệp Thần Hi có nằm mơ cũng không nghĩ tới, đội trưởng như Lưu Xuyên sẽ ngồi trên ghế dự bị làm người qua đường tại thời khắc mấu chốt thế này.

Chuyện thay đổi người trong các đội tuyển rất bình thường, rất nhiều đội mạnh sẽ có các phương án dự bị điều chỉnh đội hình, đổi dmg hoặc phụ trợ trong giai đoạn vòng bảng cũng là chuyện không đáng ngạc nhiên, nhưng trực tiếp thay đổi chỉ huy đoàn chiến tuyệt đối là lần đầu tiên trong lịch sử liên minh!

Mỗi đội tuyển đều có một chỉ huy là hạt nhân cố định, dù đội hình thay đổi thế nào, chỉ cần chỉ huy không đổi thì phong cách của đội tuyển đó sẽ không khác nhiều, đội tuyển Long Ngâm thì hay rồi, lại còn có thể đổi cả chỉ huy – trong một đội đại thần quá nhiều nên mới xa xỉ như thế!

Tiếng thở xen lẫn tiếng hoan hô trong hiện trường, so với vòng chung kết còn náo nhiệt hơn.

Bình luận viên Tô Đồng là người hồi phục tinh thần đầu tiên, xấu hổ cười cười, vuốt lọn tóc mở miệng nói: “Khụ khụ, danh sách đội hình hai bên đã xác định không có nhầm lẫn. Xem ra đoàn chiến hôm nay Xuyên thần sẽ vắng mặt. Đội trưởng lại không tham gia đoàn chiến, đây chính là lần đầu tiên trong 13 mùa giải Võ Lâm của Liên minh chuyên nghiệp. Chẳng nhẽ Xuyên đội muốn phá bỏ những điều thường thấy trong lịch sử liên minh nhiều năm qua sao?”

Camera rất thông minh chiếu về phía Lưu Xuyên. Lúc này Lưu Xuyên đang ngồi trên ghế dự bị ở phòng cách âm, khoanh tay trước ngực cười tủm tỉm xem kịch hay. Nhìn thấy chính mình trên màn ảnh lại còn rất phong độ vẫy tay với máy quay, chào hỏi khán giả tại hiện trường.

Người xem tại hiện trường: “…”

Có đội trưởng như thế cũng tuyệt quá nhỉ! Đội trưởng mà lại ngồi ghế dự bị làm người qua đường, hình ảnh này rất xứng đáng lưu lại!

Trương Thư Bình cũng không khỏi cảm khái nói: “Thật không ngờ đội tuyển Long Ngâm hôm nay lại liều lĩnh như thế, vậy mà còn đổi cả chỉ huy!”

Tô Đồng nói: “Đội tuyển Long Ngâm có ba vị đại thần, Dạ Sắc và Tứ Lam đều có thể gánh vác trách nhiệm chỉ huy, Xuyên thần không lên thì ai sẽ chỉ huy đây?”

Trương Thư Bình nói: “Hẳn là Tứ Lam sẽ chỉ huy rồi, tôi đại khái đã có thể đoán được ý tưởng của Xuyên đội. Anh ta không tham gia mà để Tứ Lam chỉ huy rõ ràng là nhắm vào đấu pháp truyền tống trận của Lạc Hoa Từ. Trên thực tế, ý tưởng về Tiêu Dao truyền tống trận vốn chính là do Tứ Lam sáng tạo ra, là tuyển thủ tinh thông ba hệ của Tiêu Dao, Tứ Lam hiểu rất rõ đấu pháp này. Rất nhiều ý tưởng chiến thuật của Diệp đội đều là do Tứ Lam đích thân dạy, sư phụ đánh đồ đệ, trận đấu này nhất định sẽ rất đáng xem!”

Tiếng vỗ tay vang lên khắp hiện trường thi đấu sau lời bình luận của Trương Thư Bình.

Fan của Lạc Hoa Từ bỗng hô to khẩu hiệu “Đánh bại sư phụ”, nhưng người xem livestream trên mạng có rất nhiều người qua đường có chú ý đến giải chuyên nghiệp nhiều năm nay lại thầm cổ vũ cho tuyển thủ lão làng Lam Vị Nhiên. Ở tuổi này còn trở về liên minh thực sự không dễ dàng, nếu còn thua dưới tay đồ đệ, áp lực của Lam Vị Nhiên sẽ càng lớn. Rất nhiều người bắt đầu đau lòng cho Tứ Lam, bị đồ đệ chân truyền của mình vượt qua, cảm giác chắc chắn sẽ không hề dễ chịu.

Đối với trận đọ sức này, forum cũng mở cá cược tỉ lệ thắng của hai bên, rất nhiều người hưng phấn đặt cược trên diễn đàn, tỉ lệ dự đoán đồ đệ thắng vẫn chiếm 80% áp đảo như trước, dù sao vài năm nay Diệp Thần Hi rất nổi bật, không lâu trước còn giành quán quân. Tứ Lam đã biến mất rất lâu, mọi người đều không hiểu rõ anh, chỉ có khoảng 15% người xem bỏ phiếu ủng hộ Tứ Lam, 5% còn lại đứng ở vị trí trung lập.

Nhưng dù có bao nhiêu người không coi trọng anh, biểu tình trên mặt Tứ Lam vẫn trấn định như trước.

Tuyển thủ hai bên bắt đầu bước vào phòng thi đấu, Lam Vị Nhiên nhanh chóng điều chỉnh thuộc tính trang bị, lại còn đánh chữ tại kênh phòng: “Bất ngờ không?”

Diệp Thần Hi: “… Rất bất ngờ.”

Lam Vị Nhiên mỉm cười đánh một icon vỗ vai: “Trận đấu này do sư phụ chỉ huy, cậu không cần quá lo lắng đâu.”

Diệp Thần Hi: “…”

Quả thật Diệp Thần Hi có lo lắng, vào trận đổi chỉ huy thực sự khiến mọi người bất ngờ, lại còn quyết đấu cùng sư phụ thân yêu khiến hắn vừa hồi hộp lại vừa có chút kích động hưng phấn.

Lam Vị Nhiên gửi icon vỗ vai khiến Diệp Thần Hi nhớ lại hồi trước. Năm ấy Lam Vị Nhiên vừa nhận hắn làm đồ đệ, hắn còn chưa tròn 18 tuổi, tính cách thì hướng nội, quái gở, thường xuyên uể oải vì thua PK với sư phụ. Mỗi lần như thế, Lam Vị Nhiên sẽ mỉm cười gửi một icon vỗ vai nói: “Tiểu Diệp đừng gấp, cậu rất có thiên phú, tôi tin rằng một ngày nào đó cậu sẽ trở thành tuyển thủ Tiêu Dao mạnh nhất.”

Sau này, hắn thực sự trở thành đại thần Tiêu Dao đứng nhất nhì trong liên minh chuyên nghiệp, icon cổ vũ của người kia lại không còn nữa. Hắn chưa từng nói cho sư phụ biết rằng, sự cổ vũ kia đối với một thiếu niên xa quê mà nói có biết bao nhiêu ấm áp.

Hôm nay, biểu tình vỗ vai quen thuộc ấy lại xuất hiện, cũng vẫn là Lam Vị Nhiên không hề để ý ngữ khí như trước. Mấy năm qua, có rất nhiều người, rất nhiều việc đều thay đổi, nhưng sự ăn ý giữa hai thầy trò bọn họ lại chưa từng đổi thay.

Diệp Thần Hi nhịn không được mỉm cười, tâm tình cũng nhanh chóng ổn định lại, đánh chữ nói: “Mong sư phụ chỉ giáo.”

Lam Vị Nhiên đánh chữ nói: “Đợi lát nữa đừng giết tôi, thủ hạ lưu tình nha.”

Diệp Thần Hi nói: “Sư phụ, người cũng hãy hạ thủ lưu tình.”

Tần Dạ trợn trắng mắt, nhanh chóng đánh chữ nói: “Hai người các ngươi khách sáo đủ chưa? Nhanh đấu đi, trọng tài lẫn khán giả đều đang sốt ruột kia kìa.”

Trọng tài: “…”

Khán giả: “…”

Có anh mới là người đợi không kịp ấy! Không cần kéo chúng tôi vào chịu đòn cùng, chúng tôi vẫn đang rất vui vẻ nhìn hai người bọn họ đánh chữ nói chuyện phiếm nha!

Trọng tài không hóng chuyện nữa, ho khan một tiếng, mặt không thay đổi bật đèn xanh tuyên bố trận đấu bắt đầu. Diệp Thần Hi cũng thu lại nụ cười, sắc mặt bình tĩnh ngồi tại ghế chỉ huy, tiến vào giao diện chọn bản đồ.

Đây chính là trận đấu đầu tiên hai thầy trò giao thủ trực tiếp, kết quả đoàn chiến trận này sẽ ảnh hưởng tới điểm số và xếp hạng của cả hai đội tại vòng bảng, thậm chí còn ảnh hưởng tới đối thủ của vòng sau, vì thế hắn chắc chắn phải dốc toàn lực để đối phó!

Tốc độ chọn bản đồ của Diệp Thần Hi rất nhanh, trong một giây đã chọn được bản đồ trong kho – Thiên Nhai hải các!

Hiện trường người xem bắt đầu nhiệt liệt hoan hô!

Nguyên nhân rất đơn giản, đây là bản đồ cấp độ tám sao, khó nhất trong số các bản đồ của giải chuyên nghiệp, cũng là loại bản đồ thủy chiến cực kỳ ít xuất hiện trong giai đoạn vòng bảng. Khán giả đương nhiên muốn xem chút mới mẻ, từ khi mùa giải thứ 13 bắt đầu đến giờ, đây là lần đầu bản đồ có độ khó cao như “Thiên Nhai hải các” xuất hiện, khiến mọi người vừa hưng phấn vừa chờ mong.

Không giống với các loại bản đồ ao hồ thuần túy như “Liên hoa hồ” (Hồ hoa sen), “Ngân nguyệt hồ” (Hồ trăng bạc), “Thiên Nhai hải các” có là bản đồ dòng nước hỗn loạn, lại có nhiều chướng ngại. Có thể nói, đây là một tòa thành cổ mọc ra giữa thủy vực Nam Cương, đứng sừng sững trên mặt nước cùng với lầu trúc giăng khắp nơi. Bên trong lầu lại có thể giấu ngưới, dưới mặt nước cũng thích hợp lẩn trốn, loại bản đồ phức tạp nhiều địa hình này chính là loại bản đồ lừa người tốt nhất, là bản đồ thách thức chiến thuật.

Trận trước khi đấu với Hoa Hạ, Lưu Xuyên lựa chọn bản đồ mê cung trên mặt nước “Thấm Viên thâm đàm” cũng vì lý do này – lợi dụng ưu thế sân nhà để lừa chết đối phương.

Diệp Thần Hi am hiểu nhất là thủy chiến, đấu pháp truyền tống trận của Lạc Hoa Từ lại phù hợp phát huy trên bản đồ nhiều loại kiến trúc, vì thế hắn chọn bản đồ như “Thiên Nhai hải các” là rất hợp lý.

Lam Vị Nhiên nhìn thấy bản đồ được chọn, khóe miệng nhịn không được nhếch lên.

Dư Hướng Dương khiếp sợ nói: “Má á á! Thế mà cũng đoán trúng được bản đồ! Tứ Lam anh xịn quá!”

Lam Vị Nhiên mỉm cười nói: “Đoán năm trúng một, xác xuất cũng không cao lắm.”

Lý Tưởng vội nói: “Đừng khiêm tốn, thế là quá giỏi rồi! Tôi chưa đoán trúng lần nào!”

Trên thực tế, trong thời gian ba ngày chuẩn bị trước trận đấu, Lam Vị Nhiên dường như đã nghiên cứu video thi đấu của Lạc Hoa Từ thâu đêm suốt sáng để thăm dò phong cách và sở thích của Diệp Thần Hi. Theo như lời Tần Dạ, anh chỉ hiểu được Diệp Thần Hi của năm đó, trong vài năm trở lại đây người này thay đổi rất nhiều, vì thế Lam Vị Nhiên mới bỏ phần lớn thời gian để nghiên cứu sự lột xác của Diệp Thần Hi.

Cuối cùng, căn cứ vào cá tính của Diệp Thần Hi, anh đoán được năm bản đồ có xác suất được chọn cao nhất – Sương nguyệt hồ (Hồ trăng mờ sương), Hạ huyền loan (Vịnh trăng khuyết), Tiêu Dao lâm (Rừng Tiêu Dao), Mê tiên độ (Bến thần tiên), Thiên Nhai hải các (Lầu Thiên Nhai trên biển). Năm tấm bản đồ này có rất nhiều điểm giống nhau: Đều là những bản đồ Lạc Hoa Từ chưa từng lựa chọn trong các trận đấu trước đó, đều có độ khó cao cấp bảy tám sao, đều có nhiều loại kiến trúc và chướng ngại, rất thích hợp cho đấu pháp Tiêu Dao truyền tống trận.

Lam Vị Nhiên phỏng đoán Diệp Thần Hi sẽ lựa chọn một trong năm tấm bản đồ này, quả nhiên đoán trúng!

Tuy rằng tiểu đồ đệ đã trưởng thành, nhưng dù sao cũng là thiếu niên do đích thân mình dạy dỗ, cái gọi là trăm khoanh vẫn quanh một đốm (dù bề ngoài thay đổi đến đâu thì bản chất vẫn giữ nguyên như cũ), sự kiêu ngạo và tự tin của Diệp Thần Hi sẽ không bao giờ thay đổi. Lam Vị Nhiên dựa vào sự hiểu biết của chính mình đối với Diệp Thần Hi, vẫn có thể đoán trước được một ít về phương diện bố trí chiến thuật.

Đáng tiếc, chiến thuật mà Diệp Thần Hi sắp xếp để nhắm vào Lưu Xuyên, cuối cùng Lưu Xuyên lại ngồi dưới đài xem kịch, đổi thành sư phụ ra trận chỉ huy, khiến toàn bộ thành viên Lạc Hoa Từ đều có chút trở tay không kịp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.