Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 432: Chương 432: Đòi công đạo (2)




Công Dương Vô Toán tính tình táo bạo nhất liền hừ lạnh và nói:

“Không cần uống trà, hôm nay chúng ta tới đây là muốn Tô tổng bộ đầu cho một công đạo.”

“Tông môn nhị lưu Tốn Phong kiếm phái có hơn một ngàn người, Lục Phiến Môn nói diệt liền diệt, hơn nữa còn giết toàn bộ, giết Tốn Phong kiếm phái thây ngang khắp đồng, vấn đề này không thể bỏ qua như vậy.”

Nụ cười trên mặt Tô Tín lập tức biến mất, hắn trở mặt nhanh như lật sách, lúc này nói:

“Nói dễ nghe gọi các ngươi một tiếng tiền bối, nói khó nghe các ngươi tính là cái gì, cũng xứng đến Lục Phiến Môn ta đòi công đạo?”

“Tốn Phong kiếm phái cấu kết dư nghiệt Ngô quốc, đại nghịch bất đạo, đương nhiên phải giết sạch toàn bộ, các ngươi đòi công đạo cho bọn chúng, chẳng lẽ ba nhà các ngươi cũng cấu kết dư nghiệt Ngô quốc?”

Nghe Tô Tín chụp mũ như thế, khí thế trên người Công Dương Vô Toán tăng vọt, khí tức kinh khủng trên người hắn bộc phát nhưng bị Tôn Càn của Cửu Huyền Kiếm Tông áp chế.

Tôn Càn lạnh lùng nói với Tô Tín:

“Ngươi nói Tốn Phong kiếm phái cấu kết dư nghiệt Ngô quốc, chứng cớ đâu?”

Tô Tín xùy cười một tiếng nói:

“Đương nhiên chứng cớ đã mang tới tổng bộ Lục Phiến Môn tại thành Thịnh Kinh.”

“Huống hồ cho dù có chừng cớ, ta dựa vào cái gì phải cho các ngươi kiểm tra? Các ngươi xem mình là cái gì, có tư cách khoa tay múa chân với Lục Phiến Môn?”

“Có phải sau này Đại Chu vương triều muốn lập thái tử cũng phải hỏi các ngươi thái tử là người thế nào mới quyết định?”

Tô Tín vừa nói như thế Tôn Càn là người đầu tiên không nhịn được nữa.

Tô Tín đang không nói đạo lý, lúc trước hắn thanh trừ đối lập đã chụp tội danh cấu kết dư nghiệt Ngô quốc lên đám người Lôi Viễn, hiện tại diệt Tốn Phong kiếm phái hay vẫn là cấu kết dư nghiệt Ngô quốc.

Dư nghiệt Ngô quốc thật trâu như vậy, có thể cấu kết nhiều người như vậy còn cần chờ đám người Thiết Chiến tới Giang Nam hội phá tan âm mưu hay sao? Bọn họ vung tay hô Giang Nam đạo trực tiếp từ lập được không?

Tôn Càn bước tới một bước, trường kiếm phong cách cổ xưa sau lưng hắn phát ra tiếng kiếm minh vang dội.

Khí thế bàng bạc bao phủ Tô Tín, đám người Lý Phôi sau lưng không ngăn cản nổi, vì không muốn xảy ra việc xấu nên lui về phía sau.

Tô Tín vẫn đứng bất động, hắn vận chuyển Sơn Tự Kinh đại pháp, quanh người có một đạo hào quang triệt tiêu khí thế Tôn Càn.

“Như thế nào, ngươi muốn giết ta?”

Tô Tín lúc này cười vui vẻ đầy trào phúng, hắn bước lên một bước:

“Ba vị Hóa Thần Cảnh võ đạo tông sư muốn giết ta, ta là một hậu bối Thần Cung Cảnh không thể ngăn cản được.”

“Ta muốn hỏi ba người các ngươi, hôm nay ta đứng tại chỗ cho các ngươi giết, các ngươi dám giết hay không?”

Tô Tín đi từng bước tới trước mặt ba người, hắn chỉ là Thần Cung Cảnh nhưng khí thế không rơi vào hạ phong.

Tô Tín chỉa chỉa mặt đất nói:

“Luận thực lực và bối phận ta không bằng các ngươi, ta thân là tổng bộ đầu Giang Nam đạo, ta là người đại biểu triều đình tại Giang Nam đạo!”

Sắc mặt ba người Tôn Càn cực kỳ khó coi, Tô Tín nói đúng, bọn họ không dám giết Tô Tín.

Nếu như triều đình không trực tiếp vạch mặt với các thế lực võ lâm, cho dù muốn động thủ cũng làm âm thầm, hơn nữa cũng không phải mấy tông môn bọn họ có thể chọc nổi triều đình.

Tô Tín thân là tổng bộ đầu Giang Nam đạo, hắn đại biểu thể diện Đại Chu vương triều tại Giang Nam đạo, nếu bọn họ thật dám giết Tô Tín, Đại Chu vương triều tuyệt đối không từ bỏ ý đồ.

Công Dương Vô Toán hừ lạnh một tiếng nói:

“Tô Tín, ngươi cũng đừng quá cuồng vọng, ngươi thực cho rằng triều đình có thể bảo vệ ngươi cả đời?”

Tô Tín nhìn ba người, hắn cười lạnh và nói:

“Trong Giang Nam đạo có rất nhiều tông môn muốn giết ta, nhưng các ngươi nên suy nghĩ cẩn thận hậu quả khi giết ta.”

“Tô Tín ta đi từ Tương Nam đến Giang Nam, đi từ Hắc bảng lên bài danh mười lăm Nhân Bảng, có lần đại chiến nào không phải tìm đường sống trong cõi chết? Có lẽ các ngươi phải tin tưởng Tô Tín ta không sợ chết.”

“Nếu các ngươi muốn cược mạng, ta nguyện dùng cái mạng mình đánh cược với các ngươi! Ta chết, tông môn của các ngươi biến thành lịch sử.”

“Không nên trông cậy vào Tiêu gia giúp đỡ các ngươi, Tiêu gia thật có thực lực khiêu chiến Đại Chu vương triều nhưng đáng tiếc các ngươi không có.”

“Đương nhiên các ngươi cảm thấy ta đang phô trương thanh thế, vậy thì thử xem, dùng mạng Tô Tín ta đánh cược cơ nghiệp mấy trăm năm của các ngươi, dù sao ta cảm thấy rất đáng.”

Tô Tín nói câu này ba người suýt thổ huyết, hắn làm như vậy đã dồn ba người vào góc tường, bọn họ có thể làm thế nào?

Tuy bọn họ tin tưởng Tô Tín chỉ phô trương thanh thế nhưng ai dám động thủ? Bọn họ không thừa nhận nổi lửa giận của triều đình.

Thực lực ba nhà bọn họ mạnh, mỗi thế lực đều có Dung Thần Cảnh võ đạo tông sư tọa trấn, nhưng ở Giang Nam đạo không cần triều đình lại phái người đến, chỉ bằng vào hành quân đại tổng quản Cổ Đông Lai ra tay là có thể diệt ba nhà bọn họ.

Cùng là Dung Thần Cảnh, Cổ Đông Lai đứng hàng Địa Bảng cũng không phải võ giả Dung Thần Cảnh ba nhà bọn họ có thể so sánh.

Huống hồ Giang Nam đạo hiện tại lâm vào thời kỳ phi thường, Giang Nam Tiêu thị lần này chọc giận Đại Chu vương triều, chuyên môn phái Cổ Đông Lai canh giữ trước cửa nhà Tiêu gia, Tiêu gia hiện tại lựa chọn nhẫn nhịn không ra ngoài.

Nguyên nhân thế lực Giang Nam đạo đồng khí liên chi là vì có thế lực võ lâm đỉnh cấp như Tiêu gia tọa trấn.

Không có Tiêu gia làm chỗ dựa, ba nhà bọn họ không đủ lực lượng trấn áp toàn Giang Nam đạo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.