Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 969: Chương 969: Khảo thí (1)




Thấy có người đến Hoàng gia nhận lời mời làm lão sư, những võ giả muốn làm môn khách gia nhập Hoàng gia không hẹn mà cùng bĩu môi, cho rằng người này nhất định sẽ mất mặt.

Hoàng gia cho đãi ngộ thật hậu đãi, nhưng điều kiện cũng cực kỳ hà khắc.

Muốn trở thành lão sư thiếu chủ Hoàng gia, cần phải được Hoàng gia chủ tự mình khảo hạch mới được.

Mà khảo hạch là Hoàng gia chủ tự phong tu vi đánh với ngươi một trận, ngươi thắng, lúc này mới có tư cách đảm nhiệm lão sư thiếu chủ Hoàng gia.

Hoàng gia chủ có lý do rất đơn giản, nếu ngươi có thể trở thành lão sư võ giả, như vậy ngươi phải có lý giải võ đạo rất sắc sắc, nếu không làm sao dạy bảo đệ tử?

Cho nên chúng ta dùng tu vi giống nhua tranh tài một hồi, không so lực lượng, chỉ so kỹ xảo, ngươi thắng mới có tư cách trở thành lão sư thiếu chủ Hoàng gia.

Hoàng gia chủ yêu cầu làm đám võ giả thở dài một hơi, ngươi làm như vậy chẳng khác gì bảo các cao thủ Nhân Bảng tới làm lão sư thiếu chủ Hoàng gia.

Biểu hiện ra Hoàng gia chủ áp chế tu vi đối chiến với ngươi là việc công bằng, nhưng trên thực tế căn bản không phải như vậy.

Cùng lực lượng nhưng do võ giả cảnh giới khác nhau sử dụng sẽ có chênh lệch vài chục lần.

Nguyên Thần và Tiên Thiên chênh lệch một trời một vực, cả hai có phương thức vận dụng lực lượng khác nhau, như vậy làm sao đánh?

Cho nên trước kia có mấy võ giả Thần Cung Cảnh danh tiếng khá lớn tới thử một lần, kết quả vẫn thua trong tay Hoàng gia chủ.

Bọn họ không nhận ra tướng mạo của Tô Tín, trên người hắn tỏa ra khí tức không cường đại nhưng bọn họ xem ra người này không phải tới đùa giỡn.

Một quản sự Hoàng gia cau mày nhìn Tô Tín, nói:

- Chính ngươi nhận lời mời làm lão sư của thiếu chủ?

Tô Tín thản nhiên nói:

- Tại hạ dù gì cũng có thực lực Thần Cung Cảnh đỉnh phong, chẳng lẽ không thể dạy bảo võ giả Khí Hải Cảnh hay sao?

Tên quản sự Hoàng gia cũng chỉ có tu vi Tiên Thiên Khí Hải Cảnh nhưng thái độ lại vô cùng ngạo mạn.

Bọn họ rất hiểu hậu trường của Hoàng gia, gia chủ bọn họ là nhạc phụ của Độc Cô Diêm, chỉ bằng vào tầng quan hệ này, cả Bắc Nguyên đạo có ai dám chọc Hoàng gia bọn họ?

Cho nên cho dù là một quản sự Hoàng gia, lúc đối mặt võ giả Thần Cung Cảnh cũng mang theo cảm giác ưu việt.

May mắn hắn còn không tính quá ngu ngốc, cho dù trong lòng có nghi vấn Tô Tín nhưng hắn cũng không có làm ra chuyện vẽ mặt gì đó, lúc này lập tức đi vào trong phòng thông tri gia chủ.

Dù sao so sánh mời chào môn khách, tìm lão sư cho vị thiếu chủ bảo bối của Hoàng gia mới là chuyện trọng yếu nhất.

Có thể nói Hoàng gia bọn họ muốn tiếp tục tiêu dao, tất cả đều phải nhờ vào vị thiếu chủ này.

Qua một hồi, Hoàng gia chủ Hoàng Minh Đức đi tới.

Hoàng Minh Đức năm nay cũng chỉ hơn sáu mươi mà thôi, tuổi của hắn thậm chí còn nhỏ hơn Độc Cô Diêm nhưng lại thành nhạc phụ Độc Cô Diêm, Hoàng Minh Đức xem ra việc này không có gì lớn.

Võ giả dùng thực lực vi tôn, tuổi và bối phận chỉ là thứ yếu.

Độc Cô Diêm thân là cường giả Dung Thần Cảnh, thời gian sống sẽ dài hơn hắn, chờ hắn chết già, Độc Cô Diêm vẫn còn sống vài chục năm đấy.

Tô Tín ngẩng đầu nhìn Hoàng Minh Đức, gia hỏa này có vẻ ngoài không tệ, tướng mạo nho nhã ngay ngắn, lúc còn trẻ tuổi là mỹ nam tử.

Bởi vì có Độc Cô thị trợ giúp, thời gian hắn đột phá Hóa Thần Cảnh cũng không tính quá muộn, cho nên tướng mạo hiện tại cũng chỉ hơn bốn mươi mà thôi.

Ba sợi râu dài dưới hàm, dáng vẻ khí độ không tồi, nói hắn là chưởng môn thế lực nhất lưu cũng có người tin, cũng chính hắn nhờ vào con gái mới có thể lên được vị trí gia chủ Hoàng gia.

Tô Tín đánh giá Hoàng gia chủ trước mặt, vị Hoàng gia chủ này cũng đánh giá Tô Tín.

Bắc Nguyên đạo có nhiều tán tu như vậy, ví dụ như đám người La Thông và Diêu Bân có danh tiếng khá lớn, hắn lại chưa từng nghe nói qua người trung niên có khí chất tang thương trước mặt.

Kết quả Hoàng Minh Đức vuốt râu hỏi:

- Không biết vị bằng hữu kia xưng hô như thế nào?

Tô Tín chắp tay nói:

- Tại hạ Sở Độ, tán tu vô danh, bái kiến Hoàng gia chủ.

Trong đầu Hoàng Minh Đức suy nghĩ một lúc, hắn không có ấn tượng với người tên Sở Độ này nhưng hắn không quan tâm.

Bắc Nguyên đạo lớn như vậy, võ giả tán tu nhiều vô số kể, ngẫu nhiên xuất hiện một ít võ giả thực lực không tệ cũng bình thường.

Dù sao Hoàng Minh Đức xem ra, võ giả Thần Cung Cảnh đỉnh phong trước mắt cao hơn nữa cũng chỉ không tệ mà thôi.

Chỉ có điều so với những võ giả khác, hắn lại rất lạnh nhạt, cho dù là nhìn thấy chính mình là Hóa Thần Cảnh võ đạo tông sư, dáng vẻ của hắn không kiêu ngạo không siểng nịnh, lộ ra thần thái trấn định thong dong.

Hoàng Minh Đức cao giọng nói:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.