Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 511: Chương 511: Tiểu tâm tư của Duẫn Tịch (1)




Hoàng Bỉnh Thành nói không sai, đám người Lục Tục lâm vào nhầm lẫn, cho rằng Duẫn Tịch là Tô Tín.

Lúc trước Tô Tín chỉ mang theo hai người Hoàng Bỉnh Thành cùng Lý Phôi xông xáo Lục Phiến Môn, trực tiếp thanh trừ toàn bộ đám người Lôi Viễn, uy áp võ lâm Giang Nam đạo, phần thủ đoạn và thực lực như vậy mới là nguyên nhân Lục Tục đi theo Tô Tín.

Duẫn Tịch không giống.

Cho dù Duẫn Tịch mới đến Giang Nam đạo không bao lâu, bất cứ người nào trong bọn họ cũng nhìn ra chi tiết của Duẫn Tịch.

Tuy không hiểu thực lực của gia hỏa này nhưng tâm cơ thủ đoạn hắn đã sử dụng trong tổng bộ Lục Phiến Môn, quy củ như vậy không thể áp dụng trong Lục Phiến Môn Giang Nam đạo.

Huống hồ hiện tại Duẫn Tịch đối mặt vấn đề còn khó hơn Tô Tín lúc trước.

Lúc trước ngăn cản trước mặt Tô Tín chỉ có một Lục Viễn mà thôi, hơn phân nửa tổng bộ đầu thực quyền Giang Nam đạo như Lục Tục đều bảo trì trung lập.

Hiện tại những tổng bộ đầu mạnh như Lục Tục tại Giang Nam đạo đoàn kết với nhau, hơn nữa trước kia Tô Tín còn điều tất cả bộ khoái tinh nhuệ ở châu phủ tới bên cạnh mình và tỉ mỉ bồi dưỡng thành tâm phúc dòng chính, cho nên bọn họ càng mạnh hơn nữa.

Có thể nói Duẫn Tịch lần này đối mặt không phải một người, mà là tất cả lực lượng Tô Tín lưu lại.

Đúng như Hoàng Bỉnh Thành đã nói, bọn họ cũng có thể chơi với Duẫn Tịch một chút, Duẫn Tịch dám giết bon họ hay sao?

Lúc trước Tô Tín to gan như vậy cũng phải tìm cái cớ, sau khi có chứng cớ vô cùng xác thực mới dám bài trừ đối lập giết đám người Lôi Viễn.

Hiện tại Duẫn Tịch có thực lực mạnh hơn nữa cũng không dám hiển nhiên giết bọn họ, nếu không Lục Phiến Môn Giang Nam đạo chắc chắn lâm vào đại loạn, khi đó cho dù Lưu Phượng Vũ cũng sẽ không bỏ mặc, nếu không căn bản không thể bàn giao với cấp cao hơn.

Mà lúc này tông môn võ lâm Giang Nam đạo nhận được tin tức liền có người vui và có người buồn.

Đương nhiên ba tông môn nhất lưu có thù với Tô Tín vui mừng nhất.

Bọn họ ước gì tay sai triều đình kia chết sớm một chút, hắn chết rồi ai dám gây tai hại trong Giang Nam đạo sao?

Người buồn chính là Ôn gia và Thiết Kiếm môn có quan hệ hợp tác với Tô Tín.

Bọn họ hợp tác với Lục Phiến Môn tương đương với tự tuyệt với võ lâm Giang Nam đạo, cho nên bọn họ chỉ có thể theo sát phía sau Tô Tín, ôm chặt đùi hắn.

Nhưng vấn đề lúc này bọn họ hợp tác với Tô Tín, kết quả hiện tại Duẫn Tịch tiếp nhận tổng bộ đầu Lục Phiến Môn, những ước định hợp tác lúc trước sẽ như thế nào có thể nghĩ.

Đương nhiên so với vui và buồn còn có không sao cả.

Đối với võ lâm Giang Nam đạo, Tô Tín chỉ cấp bọn họ hai quy củ, một là xác lập uy nghiêm của Lục Phiến Môn, chỉ cần các ngươi không gây chuyện, Lục Phiến Môn ta cũng không gây phiền toái cho các ngươi.

Mà trên thực tế cũng đúng là như thế, từ lần trước đại đồ sát trong Giang Nam đạo một hồi, Tô Tín cũng không tiếp tục đả kích các tông môn.

Về sau Tô Tín thành lập sinh tử lôi, càng làm cho những tông môn kia đạt được lợi ích thực tế và thuận tiện, thậm chí còn đường người ta tán thưởng a.

Cho nên võ lâm Giang Nam đạo hiện tại đã thích ứng với quy củ của Tô Tín lưu lại, hắn có chết hay không, chỉ cần Lục Phiến Môn đừng có làm ra việc ngu xuẩn gì đó cũng không có quan hệ gì với bọn họ.

Lúc này trong tổng bộ Lục Phiến Môn, Duẫn Tịch hưng phấn kích động khi nhìn sắc lệnh triều đình.

Kế hoạch thập phần thuận lợi, Tô Tín chết, Lưu Phượng Vũ bảo vệ hắn trở thành tổng bộ đầu Giang Nam đạo, về sau Giang Nam đạo là thiên hạ của hắn.

Lúc này trong phòng Duẫn Tịch còn có Giang Hạc Lưu và Nhạc Thanh Bình.

Hai người hiện tại dịch dung thành ‘ Phần Hải Giao Long ’ Đái Vạn Xuân và ‘ Cầm Long Thủ ’ Phương Khiếu Vân.

Nhìn thấy Duẫn Tịch hưng phấn như thế, Giang Hạc Lưu lại nói:

“Duẫn Tịch, đừng quên chuyện ngươi đáp ứng chúng ta lúc trước, trong khoảng thời gian này ta sẽ mang từng nhóm người Ngô quốc sống sót đến, ngươi phụ trách xếp bọn họ vào Lục Phiến Môn Giang Nam đạo.”

Nội tâm Duẫn Tịch rung động, hắn nói:

“Việc này không có vấn đề, hiện tại tình thế Lục Phiến Môn Giang Nam đạo vô cùng nghiêm trọng.”

“Các ngươi biết rõ, cho dù Tô Tín chết nhưng tâm phúc của hắn vẫn còn, thế tất sẽ ảnh hưởng chúng ta, thậm chí tranh quyền đoạt lợi với chúng ta.”

“Nhưng bởi vì có quy củ Lục Phiến Môn cho nên ta không thể hạ sát thủ với bọn chúng, còn phải làm phiền hai vị ra tay giải quyết.”

Giang Hạc Lưu cười lạnh nói:

“Ngươi không cần suy nghĩ nhiều việc này, bởi vì căn bản không có khả năng!”

“Giết bọn chúng đơn giản, nhưng vài tên tổng bộ đầu châu phủ bị giết, hơn nữa còn diễn ra trong thời kỳ thần hồn nát thần tính hiện tại, tổng bộ Lục Phiến Môn nhất định sẽ phái người điều tra.”

“Mà thời điểm đó sẽ không phải là người Lưu Phượng Vũ, mà là người Thiết gia.”

“Ngươi không cần nghĩ, chờ ngươi mượn tay ta giết tâm phúc Tô Tín, sau đó tổng bộ Lục Phiến Môn phái người đến điều tra, ta chỉ có thể tránh lui, sau đó Lục Phiến Môn Giang Nam đạo sẽ do ngươi làm chủ có đúng hay không?”

Duẫn Tịch xấu hổ cười cười nói:

“Tiền bối lo ngại, ta làm sao có thể nghĩ như vậy?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.