Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 500: Chương 500: Xuất động (2)




Mật thám Lục Phiến Môn đã nói Thanh Sơn võ quán có năm bảy người nghi là dư nghiệt Ngô quốc.

Nhưng Tô Tín cũng không có nhiều thời gian nhàn rỗi đi phân biệt ai là dư nghiệt Ngô quốc, ai không phải oan uổng.

Mấy người kia lúc trước có quan hệ mật thiết với Giang Nam Nhân Nghĩa Trang, hiện tại ở lại trong Thanh Sơn võ quán và cải trang cách ăn mặc, Tô Tín cũng không tin tưởng bọn chúng không lộ ra một chút dấu vết nào.

Dù sao quán chủ Thanh Sơn võ quán Liễu Thanh Sơn không thể thoát khỏi hiềm nghi, những đệ tử Thanh Sơn võ quán có chín thành chín là oan uổng nhưng Tô Tín không có rãnh đi phân biệt ai oan ức, hắn cứ giết sạch toàn bộ là nhanh nhất.

Những võ giả đang xem náo nhiệt nghe Tô Tín nói xong liền lui ra ngoài hơn mười trượng, sợ Lục Phiến Môn sẽ giết tới mình.

Trong khoảng thời gian qua Lục Phiến Môn làm không ít việc đồ tông diệt môn, mỗi lần đều dùng tội danh cấu kết dư nghiệt Ngô quốc, bọn họ đã sớm nghe chán rồi nhưng lần này lại là thật.

Những đệ tử trong võ quán có Hậu Thiên, cũng có cảnh giới Tiên Thiên, nghe Tô Tín nói xong lời này liền chạy ra cửa sau.

Tô Tín vung tay lên, đám người Triệu Nhất Minh và Lục Tục lập tức giết vào, những nơi đi qua không lưu người sống.

Những người này đều là bộ khoái được bồi dưỡng tỉ mỉ, một mình đấu bốn năm võ giả Tiên Thiên cùng Hậu Thiên vô cùng dễ dàng.

Tô Tín tiện tay bắt một tên võ giả Hậu Thiên nói:

“Quán chủ các ngươi ở đâu?”

Tên võ giả Hậu Thiên chừng hai mươi tuổi bị Tô Tín bắt lại liền hoảng sợ hô:

“Không biết! Ta thật không biết! Ta thật không có cấu kết dư nghiệt Ngô quốc!”

Xùy!

Tiếng vang nhỏ sinh ra, tên võ giả Hậu Thiên liền bị vô hình kiếm khí của Tô Tín đánh chết tại chỗ.

Bước chân Tô Tín hơi động, hắn nhanh chóng bước tới trước mặt một tên võ giả Tiên Thiên sau đó bóp cổ hắn.

“Quán chủ các ngươi ở nơi nào?”

Tên võ giả Tiên Thiên nhìn thấy sư huynh sư đệ của mình hơn mười giây đã bị Lục Phiến Môn giết hơn trăm người, đôi mắt hắn đỏ rực mắng chửi:

“Tô Tín! Tay sai triều đình! Các ngươi chết không yên lành!”

Nói xong tên võ giả Tiên Thiên còn phun nước bọt vào Tô Tín.

Tô Tín lập tức phát lực bóp nát cổ tên võ giả trong tay.

Tô Tín quay người lại nhìn một tên võ giả Hậu Thiên khác sau đó hỏi:

“Quán chủ các ngươi ở nơi nào?”

Tên võ giả Hậu Thiên đã bị Tô Tín giết người như giết gà hù sợ, hắn nghe Tô Tín hỏi liền chỉ vào một hướng.

“Sư phụ đang ở hậu đường! Là ở chỗ này! Van cầu ngươi không nên giết ta, ta thật không có cấu kết dư nghiệt Ngô quốc!”

Tô Tín gật đầu nói:

“Đa tạ ngươi báo cho ta biết, muốn oán thì oán sư phụ ngươi đi, cũng không sao, hắn sẽ nhanh chóng xuống hoàng tuyền với các ngươi.”

Tô Tín quay người rời đi, tên võ giả Hậu Thiên bị cắt thân thể thành hai nửa, hắn không cam lòng chết đi.

Tô Tín đi về hướng tên võ giả Hậu Thiên vừa chỉ, vừa vặn lúc này có bảy tên võ giả Thần Cung Cảnh đi tới, một người trong đó ăn mặc y phục Thanh Sơn võ quán, hắn là quán chủ Liễu Thanh Sơn.

Mấy người này đều là tồn tại Thần Cung Cảnh đỉnh phong, hiển nhiên những kẻ này chính là dư nghiệt Ngô quốc.

“Ồ? Không có trốn? Thật lớn mật nha.”

Nhìn thấy trong võ quán thi thể nằm khắp nơi, máu chảy thành sông, Liễu Thanh Sơn đỏ mắt nói:

“Tô Tín! Ngươi chết không yên lành!”

Tô Tín lắc đầu:

“Ngơi rất thích áp sai lầm của mình lên người khác, nếu ngươi không cấu kết với dư nghiệt Ngô quốc thì ta ăn no không việc gì làm đi diệt môn ngươi sao?”

“Đúng rồi, ta đáp ứng một người phải tiễn ngươi đi gặp hắn, ta là người vô cùng xem trọng chữ tín cho nên ngươi đi chết đi.”

Vừa mới dứt lời, quanh người Tô Tín xuất hiện rất nhiều kiếm khí vô hình vô tướng, ngàn vạn kiếm khí xé rách không gian đánh thẳng vào đám người Liễu Thanh Sơn.

Kiếm khí xé rách không khí như phong nhu thực cốt, có cương mãnh dữ dằn, đám người Liễu Thanh Sơn phát hiện mình muốn ngăn cản kiếm khí nhưng công kích của bọn họ bị xé rách giống như đậu hủ, bị xé rách quá dễ dàng.

Điểm sáng duy nhất khi Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí của Tô Tín cắt vào người một tên võ giả có thân thể cường đại, cơ bắp toàn thân hắn như kim thiết tạo thành, màu da sáng bóng như kim loại, nhưng ngay cả như vậy ngực của hắn cũng bị kiếm cắt vào ngực sâu thấy xương.

Vào lúc Tô Tín chuẩn bị dùng kiếm khí chém giết kẻ này, sau lưng Tô Tín có chấn động khủng bố xuất hiện.

Hai bàn tay như bạch ngọc đánh vào lưng Tô Tín, chân khí cường đại bộc phát đáng sợ, chưởng lực như che khuất bầu trời!

Nhạc Thanh Bình mặt không biểu tình mỉm cười, hắn muốn tự tay báo thù, hắn đã sớm nói với Giang Hạc Lưu từ trước cho nên Giang Hạc Lưu mới đồng ý cho hắn xuất thủ.

Nếu không dựa theo ý kiến của Giang Hạc Lưu, hẳn sẽ trực tiếp ra tay đánh chết Tô Tín sau đó chạy đi xa, sẽ không lãng phí thời gian tại nơi này.

Nhưng thời điểm chưởng của Nhạc Thanh Bình sắp đánh vào hậu tâm Tô Tín, trên người hắn có tinh quang xuất hiện, lúc này chưởng lực bộc phát đánh tên võ giả còn sót lại thành thịt nát!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.