Chương 72: Kết thúc đi .
Lâm Thiên không ngờ tên này đã Đấu Linh Đỉnh Phong, thực lực lại không kém Bán Đấu Vương là bao nhiêu. Này thì khó khăn đối với hắn.
Hệ Thống đã quá lâu chưa ban phát nhiệm vụ lúc này lại lên tiếng.
“Keng, Nhiệm Vụ: đánh chết Hổ Kình trước khi hóa Đấu Vương. Thưởng: Mở khóa Khổng Tước Linh. Thất Bại: không có.”
Lâm Thiên hơi có phân tâm, nhưng hắn không muốn thua cuộc. Đấu Khí khí lãng đã tiến đến trước mắt, Lâm Thiên hết cách đành dùng một lần vậy.
“Vô Địch Bảo Vệ.”
“Rầm”
Thế công của Tạ Vũ qua đi, bất ngờ là Lâm Thiên lại không có bị tổn thương, hắn đang bị bao bộc bởi một màng sáng từ hai Linh Lung Thủ Sáo phát ra.
Tên: Linh Lung Thủ Sáo.
Loại: Vũ khí cận chiến.
Đánh giá: C+ cấp.
Giới thiệu: có thể dung nhập da tay thành một thủ sáo vô hình.
Tác dụng: Cường hóa tấn công 200%. Tốc độ tăng 150%.
Kỹ Năng Bổ Sung: Vô Địch Bảo Vệ: có thể hóa thành một lòng bảo vệ người sử dụng một lần tấn công. Giới hạn một lần sử dụng trong một tháng.
.........
“Hừ, ngươi chỉ có thể thôi ư.”
Tạ Vũ cười lạnh.
Ngay lúc này, một số nữ nhân của Lâm Thiên cũng phát hiện tình cảnh của hắn, sự việc chỉ diễn ra trong vòng chưa tới một phút, các nàng mới phát hiện liền lập tức vô số đấu khí tấn công lên.
“Rầm”
Như một quả cầu nhỏ nổ tung. Ít nhất vài chục người đứng gần nhất ra chiêu trúng Tạ Vũ. Phải biết mỗi người nữ nhân của Lâm Thiên nào có ai thắp hơn Bát Tinh. Thế là phòng hộ tráo của Tạ Vũ chỉ trong nháy mắt bị hủy diệt, kế đó là một hồi bạo tạc đại sát thương.
“Khục khục.”
Tô Thiên vờ ho. Hắn dùng Đấu Hoàng đấu khí kéo Tạ Vũ trọng thương gần chết đi ra. May là có hắn, không thì tên này còn lại chút cặn không cũng khó nói.
Lâm Thiên cười khặc khặc. “Mấy cô nương có cần giận dữ đến thế không.”
Mấy cô gái bí ẩn quét qua người hắn, thấy hắn không bị tổn thương mới tiếp tục vờ không biết chuyện gì đã phát sinh.
Mọi người khán giả dưới khán đài, trợn há hốc mồn, bọn hắn biết nói gì đây. Trong lòng cũng chẳng hiểu nổi, Tạ Vũ có tội gì mà khiến nhiều nữ nhân điên cuồng đánh như thế. Chẳng lẽ lại vì Lâm Thiên. Nhưng nhìn các mỹ nhân đa số điều là nữ thần cấp bậc kia, trong lòng bọn hắn tự gạt bỏ. Bọn họ cho dù chết cũng không tin đây là vì Lâm Thiên, có thể Tạ Vũ làm một cái gì đó khiến bọn họ tức giận thôi...đại khái.
Vô số người chết lặng tìm một chỗ khóc phát tiết. Lâm Thiên thì cũng chả quan tâm.
Lúc này, có vẻ im lặng Hổ Kình cũng lên tiếng. “Ta không biết ngươi dở trò gì, nhưng ngươi có dám đánh tay đôi cùng ta không.”
Lâm Thiên trong lòng cười ha hả. “Con hàng này cũng biết sợ á, đám nữ nhân của ta quả thật là bá đạo mà ….bất quá ta thích.”
Lâm Thiên nói. “Tại sao ta phải tay đôi cùng ngươi.”
Hổ Kình giận dữ. “Ngươi không phải nam nhân sao, tại sao lại không hề có một chút tự tôn nào đáng nói.”
Hắn gãi đầu. “Tự Tôn là gì, ăn được à.”
Hổ Kình phát điên, tế ra trường thương dài hai thước vũ động đấu khí, tấn công liên liếp.
“Bập”
Lâm Thiên cố sức chống đỡ, hắn vốn chỉ Đấu Linh Tứ Tinh muốn thắng Bán Đấu Vương là khó hơn rất nhiều. Lúc này hắn không còn cố kỵ gì nữa, SSJ triển khai.
“Ầm””Ầm”
m thanh đấu khí bùng nổ, Lâm Thiên cả người cơ bắp to thêm một vòng. Thực lực từ Đâu Linh thăng tiến Đấu Vương, hơn nữa còn là Nhị Tinh Đấu Vương.
“Phụt”
Mũi thương của Hổ Kình va trúng phòng ngự tráo của hắn. Bật nẩy thật mạnh quay về chỗ cũ. Lúc này trên khóe miệng của Hổ Kình xuất hiện một tia nhàn nhạt vết máu.
“Hừ, bí pháp tăng thực lực, ta cũng có.”
Hổ Kình giận dữ, một luồn hắc ám khí tức tràn lan bảo phủ cơ thể hắn. Mùi tử khí dâm uế nồng nặc, vô số học sinh thực lực kém phải bị học máu vì ác khí xâm nhập. Tô Thiên nhíu mày, một bàn tay phất đi, đột khí lan ra ngoài trường điều bị kết giới chặn lại.
Tô Thiên nhìn qua Hổ Kình lắc đầu. “Một thiên tài đã kết thúc từ đây.”
Hắn biết bí pháp mà Hổ Kình đang tu luyện, muốn tu thành công pháp này cần phải thu hoạch dương căn nam nhân để hấp thu dương khí dâm uế. Vốn đã tính liệt bí pháp này vào cấm pháp, nhưng không ngờ Hổ Kình đã lén học trước. Một khi đã học môn này, cần phải liên tục thu thập dương căn đến một ngày, tự bản thân không còn hấp thu được dương khí thì phải phế.
Hổ Kình thực lực liền đột phá Đấu Vương Tam Tinh cao hơn Lâm Thiên đúng một tinh.
Lâm Thiên ngửi được mùi dâm uế từ Hổ Kinh liền bịt mũi. Hắn không muốn chiến đấu nơi mặt đất này. Từ phía sau lưng Đấu Vương Hóa Cánh vỗ cánh bay lên trời. Hổ Kình cũng làm theo.
“Vốn còn muốn đánh dưới ngươi, nhưng không ngờ ngươi lại thối đến thế thôi thì kết thúc đi.”
Hồ Kình điên cuồng cười. “Ha ha, tất cả điều vì ngươi, nếu không phải ngưoi Hồ Ngọc Lam cũng không phải từ bỏ ta...ta hận aaaaaa.”
“Rầm”
Đấu Khí hóa kiếm, Lâm Thiên vốn không muốn lãi nhãi cùng tên này. Một kiếm này chém xuống, vô số hỏa đấu khí phô thiên cái địa tiêu diệt Hổ Kình.
Hồ Kình nắm lấy trường thương đỡ lấy, nhưng quá bất ngờ hơn nữa thực lực Lâm Thiên lại vốn cao hơn hắn một ít. Một kiếm này hắn không chặn nổi.
“Rầm”
“Hừng Hực”
Cả sân đấu bị một nhát kiếm chém xuống, hỏa diễm bao trùm lấy. Lâm Thiên vốn là Luyện Đan Sư hỏa diễm của hắn vốn là cực mạnh, lần này Hổ Kình không chết cũng mất một lớp da.
“Aaaa”
Từ trong biển lửa, một luồn độc khí lan tràn. Dâm uế chi khí dập tắc đi ngọn lữa kinh người của Lâm Thiên.
“Hèn hạ, có giỏi thì tới, khặc khặc ta sẽ cắn nát dương căn của ngươi.” Hổ Kình bị đánh bất ngờ hỏa bạo, một phần là vì Dâm uế chi khí ảnh hưởng. Hắn đã không còn là một thiên tài nào nữa mà càng giống một ác ma hơn.
Lâm Thiên tởm lợn, loài sinh vật này cần diệt chủng trước khi bọn chúng kịp đẻ trứng.
“Ka...me…..ka….me……”
Tô Thiên Viện Trưởng giật mình.”Đây là công pháp gì ta chưa từng thấy, cảm giác nó không hề tồn tại ở đây là sao.”
Lâm Thiên cũng không bận giải thích với hắn. “....ha…”
Một luồn sống khủng bố tự tập thành quả cầu trong tay hắn. Lâm Thiên bộc phát toàn lực một chiêu ra.
“Không thể nào.”
Hổ Kình khó tin nhìn luồn sóng khổng lồ đấu khí bắn tới. Hắn chỉ kịp hét lên tiếng cuối cùng rồi ra đi trong tro bụi.
“Không ổn.”
Tô Thiên nhìn quả cầu khủng bốn từ nơi kết thúc tuyệt chiêu của Lâm Thiên không có dấu hiệu dừng lại. Hắn bặt dậy dùng đấu khí hóa thành một kết giới ngăn chăn vụ nổ.
“Ầm”
Đến khi nó dập tắc thì mọi người ở quảng trường thở phào, cũng càng thêm sợ hãi thực lực Đấu Vương, quả nhiên mỗi cấp bậc là một ranh giới giữa trời và đất.