Khải Minh cầm lấy cuốn sách mà lão giả kia đưa, sau đó liền ghi chép các thứ cần thiết lên đó.
“Đại Việt, 4 người?” Tam chấp sự khó hiểu nhìn lấy thông tin mà Khải Minh đưa.
“Có vấn đề gì sao?” Khải Minh ngạc nhiên hỏi, hắn biết được là muốn đăng ký thế lực nhất phẩm không có yêu cầu về số lượng người.
“Không có vấn đề gì,..... Các ngươi đợi ta một chút, để ta đi đăng ký.” Tam chấp sự lười nhác trả lời, hắn nói một câu liền đứng dậy đi vào bên trong.
Nhàn nhức cả trứng nên Khải Minh liền quay sang hỏi Tiểu Sầu.
“Ta thật không ngờ ngươi lại là thiếu gia đấy, ghê nha, Nguyễn gia là gia tộc như thế nào?”
“Ừm..... Đệ tử không nói có được không?” Tiểu Sầu lảng tránh câu hỏi của Khải Minh, tựa như là có điều gì đó rất khó nói ra.
“Ngươi rốt cuộc có chuyện xưa gì, kể ra cho mọi người cùng nghe.” Khải Minh cao hứng nói.
Sau một hồi ba hoa chích choè từ Khải Minh, cuối cùng tiểu Sầu cũng đành phải kể về chuyện của hắn.
Nguyên lai tiểu Sầu là Tam thiếu gia của Nguyễn gia, một trong ba đại gia tộc mạnh nhất Huyễn Nhân thành.
Ở bên trong gia tộc, tiểu Sầu cũng không được nổi bật cho lắm, tu vi thuộc diện bình thường, mọi thứ cũng khá bình thường.
Cũng chính vì vậy mà ở trong gia tộc tiểu Sầu luôn bị hai người anh trai cùng cha khác mẹ chèn ép, bị một số anh chị em nhất mạch khác ép đến vô cùng thảm thương.
Một hôm nọ tiểu Sầu cùng một số đệ tử khác được gia tộc dẫn đi rèn luyện lịch lãm.
Và ở đây hắn gặp được một nữ nhân, một người mà khiến hắn cảm thấy cuộc sống này thú vị hơn.
Qua một đoạn thời gian dài tìm hiểu thì hai người bọn họ cũng bắt đầu yêu nhau, sẵn sàng đến bên nhau.
Nhưng cuộc đời này quá mẹ nó đáng ghét, chuyện tình cảm của hai người họ bị chính Nguyễn gia phản đối vô cùng gay gắt.
Tất cả cũng là vì không môn đăng hộ đối.
Tiểu Sầu thân là Tam thiếu gia của Nguyễn gia, trong khi đó người yêu của hắn chỉ là một thiếu nữ ở một thôn làng nhỏ.
Nàng cũng biết rõ ràng về lý do mà Nguyễn gia phản đối hai người bọn họ, vì thế nàng quyết định rời khỏi tiểu Sầu, bỏ đi đến một nơi mà không ai biết đến.
Tiểu Sầu do quá đau khổ nên cũng rời gia tộc bỏ đi, đi khắp nơi tìm nàng.
Nhưng hắn biết là muốn tìm được nàng và ở bên nàng thì hắn phải có thực lực thật mạnh mẽ, và trong lúc hắn muốn gia nhập vào một thế lực nào đó thì lại gặp được Khải Minh.
Chuyện kế đó thì lại không cần phải nói, hắn đen hơn cả màu đen.
Bị lừa gạt vào môn phái, bị lừa tiền, hộc máu.....
“Hazz, ngươi cũng thật đủ khổ đấy!” Khải Minh chấp hai tay ra sau lưng, nhìn lên trời thầm than.
“Ta...... “ Tiểu Sầu muốn nói gì đó, nhưng lại không nói được.
Ngay sau đó Tam chấp sự cũng từ bên trong đi ra.
“Đây là lệnh bài và danh sách việc cần làm của môn phái các ngươi.” Tam chấp sự đưa cho Khải Minh một cái lệnh bài và một tờ giấy.
“Đa tạ chấp sự!” Khải Minh lễ phép ôm quyền cúi chào, sau đó dẫn đám người của mình rời khỏi đây.
{Đinh, chúc mừng ký chủ hoàn thành việc đăng ký thế lực với thế giới, ký chủ nhận được các phần quà sau.
Một trứng Thần thú ngẫu nhiên, hai binh thủ vệ hệ đá phẩm cấp ngẫu nhiên.}
{Đinh, chúc mừng ký chủ mở khóa chức năng nhiệm vụ môn phái Trung cấp.} Thanh âm của hệ thống liên tục vang lên làm Khải Minh mém chút chửi tục vì ồn ào.
Hắn dẫn đám người của mình tiếp tục trở về môn phái của mình, những thứ khác hắn dự định sẽ xem sau, hôm nay hắn rất mệt mỏi, hắn muốn về nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau.
Những cơn gió hiu hiu thổi qua những kẽ lá đan xen vào những góc cạnh của từng căn nhà gỗ, tạo nên những âm thanh rất đa dạng và vô cùng êm tai.
Trong căn nhà gỗ của Khải Minh, lúc này hắn đang cầm lấy tấm lệnh bài môn phái nhìn qua nhìn lại, lật lên lật xuống.
Tấm lệnh bài này được làm từ một loại gỗ nào đó, nó có màu đỏ nâu, to chừng một bàn tay, trên tấm lệnh bài có hình một đôi cách với ở giữa là một con rồng đang uốn lượn, phía sau tấm lệnh bài là hai chữ Đại Việt.
Đây là lệnh bài đại diện dành cho người đứng đầu một thế lực, về phần lệnh bài dành cho các đệ tử thì có thể dùng tấm lệnh bài này để sao chép ra các bản sao.
“Xem xem tờ giấy này có gì?” Khải Minh lấy tờ giấy đi cùng với tấm lệnh bài kia ra xem.
* Nhiệm vụ của môn phái.
'Mỗi tháng một thế lực dưới quyền của Thuận Thiên tông phải giao nộp các thứ trong danh sách này.
1. Một con Cự Ngưu.
2. Hai con Cự Ngạc.
3. Sáu con Huyết Lang.
4. Mười hai con Linh Thố.
5. 10 cây linh dược nhất phẩm.
Thuận Thiên Tông.'
Trên tờ giấy ấy cũng chỉ ghi có vỏn vẹn vài dòng chữ, nội dung chỉ đơn giản là giao nộp một số thứ.
Nhìn nhận lại thì việc này cũng đúng, môn phái của ngươi ít nhất cũng phải chứng minh chút thực lực, chí ít cũng phải hoạt động chứ không phải ăn không ngồi rồi chờ chết.
“Được rồi, nhiệm vụ có thời gian đến một tháng nên không gấp, tiểu Thê Tử, giới thiệu cho ta hai phần quà mà lúc trước ta được nhận đi.” Khải Minh lại bận rộn với việc xem xét các vật phẩm.
{Đinh, giới thiệu vật phẩm:
Một trứng Thần thú ngẫu nhiên: Phẩm cấp Thần cấp, chủng tộc ngẫu nhiên, thời gian ấp 30 phút.
Binh thủ vệ hệ đá: Số lượng 2, phẩm cấp liên kết.
Ký chủ có muốn ấp trứng Thần thú và mở khóa Binh thủ vệ hay không?} Tiểu Thê Tử ngoài giới thiệu ra còn đối với Khải Minh hỏi thêm một câu.
“Có!” Khải Minh ngay lập tức trả lời.
{Đinh, hoàn thành xác nhận mở khóa Trứng Thần Thú chủng tộc ngẫu nhiên, thời gian nở 30 phút!}
{Đinh, mở khóa triệu hoán Binh Thủ Vệ, phẩm cấp liên kết, chủng hệ Hệ Đá!}
{Tiến Hành triệu hoán Binh Thủ Vệ} Âm thanh của tiểu Thê Tử vang lên liên hồi.
{Đinh, triệu hoán binh thủ vệ thành công, thông tin đã được chuyển vào trạng thái chờ, mong ký chủ kiểm tra!} Thanh âm của tiểu Thê Tử vừa dứt hắn liền vào giao diện nhân vật.
Vào giao diện nhân vật, sau đó hắn tìm vào danh mục thông tin hỗ trợ người chơi.
*Thông Tin Binh Thủ Vệ.
Số lượng: 2.
Đẳng cấp: Luyện Linh cảnh sơ kỳ.
Khả năng: Có thể tái sinh trong 24 giờ sau khi bị tiêu diệt.
Đẳng cấp tăng cường: Đẳng cấp của Binh thủ vệ sẽ được tăng theo tình trạng tu vi của ký chủ và cấp bậc của môn phái.
Tình trạng: Hiện tại binh thủ vệ đã được triệu hồi và ẩn sâu dưới lòng đất.
Nhiệm vụ của binh thủ vệ: Sống chết thủ hộ môn phái, không thể rời khỏi môn phái.
“Ui mèn ơi.” Khải Minh giật mình khi xem phần thông tin này, đây là một lực lượng kiên cố để bảo vệ môn phái đấy a.
Hắn cũng không quan tâm hình dáng của Binh Thủ Vệ mập ốm ra sao, sau này sẽ tự biết mà thôi.
Hắn dọn dẹp một lúc rồi hướng ra phía quảng trường môn phái bước đi.
“Tất cả các đệ tử tập hợp!” Hắn gồng mình rống thật to.
Một lúc sau ba tên đệ tử liền tập hợp đầy đủ.
“Chưởng phái, có chuyện gì vậy?” Tiểu Hổ nhìn Khải Minh với ánh mắt hiếu kỳ hỏi.
Riêng tiểu Sầu và tiểu Ngưng thì đứng tại chỗ im lặng không nói gì, biểu lộ của tiểu Sầu thì vô cùng phức tạp cùng với chứa rất nhiều suy nghĩ sâu xa nào đó.
Ngược lại tiểu Ngưng nàng ấy biểu hiện một bộ dáng như là không quan tâm mấy về chuyện của Khải Minh, chuyện của môn phái.
“Đây là Lệnh Bài đệ tử của môn phái, hôm nay ta trao cho các ngươi lệnh bài này để chứng minh các ngươi chính thức là đệ tử của môn phái Đại Việt phái, nhưng trước tiên ta có lời muốn nói.” Khải Minh nhìn sơ qua tam đại đệ tử một lần rồi lại tiếp tục nói tiếp.
“Ta cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, bây giờ các ngươi có thể rời đi nếu như không muốn gia nhập Đại Việt phái, nếu các ngươi gia nhập liền phải viết giấy cam kết không phản bội tông môn nếu phản bội sẽ có một kết cục rất khó lường.” Khải Minh tỉ mỉ nghiêm túc nói rõ vài việc.
Ngay sau đó ba tên đệ tử trầm mặt, tựa hồ như là đang suy nghĩ cái gì đó.
Khải Minh cũng không gấp, hắn đứng tại chỗ chờ đợi câu trả lời từ bọn họ.