“Linh Thạch?” Nguyễn Lý bất ngờ đứng dậy kinh hãi nói, nhưng sau đó hắn liền ổn định ngồi xuống.
Trước thất thố vì nghe có người dùng linh thạch đổi tiền, nhưng sau đó ổn định vì việc này ít nhiều cũng từng có người làm.
Với một hai linh thạch hạ phẩm trong người, hấp thu tu luyện cũng chả tăng thêm nhiều, do đó bán đi rồi mua linh dược đan dược ắt hẳn có tác dụng tốt hơn.
Đại loại đây là do Nguyễn Lý nghĩ đến.
“Chưa rõ, nhưng đại khái ta trước muốn đổi khoảng mười nghìn linh thạch hạ phẩm!” Khải Minh nghĩ ngợi một lúc rồi mới nói, thật ra hắn muốn đổi khoảng một trăm ngàn, nhưng do chưa biết giá cả ra sao nên trước tiên phải thăm dò cái đã.
“Mười, mười ngàn?” Nguyễn Lý sau khi nghe thấy Khải Minh nói vậy liền sững sờ, thậm chí hắn cho rằng mình nghe lầm.
“Đúng vậy, trước hết đổi mười ngàn.” Khải Minh không rõ thái độ của Nguyễn Lý như vậy là sao, hắn loay hoay một lúc rồi đưa cho Nguyễn Lý một chiếc nhẫn trữ vật.
“Lão thiên, thật sự là linh thạch!” Nguyễn Lý nhìn thấy một đống lớn linh thạch trong nhẫn trữ vật liền trừng mắt kinh ngạc, vẻ mặt không thể tin nhìn về tiểu Sầu.
Thấy tiểu Sầu gật đầu, một lúc sau hắn liền phục hồi tinh thần rồi nói.
“Chưởng phái, ngài thật sự muốn đổi linh thạch lấy tiền đồng?”
Nghe hắn hỏi vậy Khải Minh chỉ mỉm cười gật đầu, không nói thêm gì, thấy vậy hắn liền trầm thấp suy nghĩ.
“Chưởng phái, tuy khó tin nhưng ta cũng phải nói, với tình trạng hỗn loạn hiện tại, phải biết tiền đồng đã không có chút giá trị nào, thứ quý giá nhất hiện tại chính là linh thạch, đã vậy ngài cần tiền để làm gì?” Nguyễn Lý chần chừ hỏi, hắn biết được giá trị hiện tại của linh thạch nên mới nói như vậy, hắn cũng không muốn Khải Minh làm ra chuyện điên rồ gì, dù gì Đại Việt phái cũng là nơi tiểu Sầu không bị ghét bỏ.
“Việc này ta có nói các vị cũng không hiểu, cứ làm theo ta nói là được.” Khải Minh nói với thái độ bình thường hơn cả bình thường.
Nghe vậy Nguyễn Lý lại dùng ánh mắt khó hiểu nhìn tiểu Sầu, thấy tiểu Sầu lắc đầu hắn lại cúi đầu suy nghĩ một lúc lâu.
“Với giá trị hiện tại cộng thêm ta có thể nâng lên, một linh thạch hạ phẩm có thể đổi được một triệu đồng.” Nguyễn Lý nói với thần sắc phức tạp, đến giờ hắn vẫn không tin về việc này, căn bản là một điều chưa từng xảy ra.
“Được!” Khải Minh kinh hỉ trong lòng, lúc đầu hắn tính rằng một viên linh thạch hạ phẩm đổi được bất quá một trăm ngàn, đằng này lật gấp mười lần.
Thế thì còn gì bằng!
Phải biết, ở tình huống bình thường, một linh thạch hạ phẩm chỉ đổi được đến 80 ngàn, bình thường nhất chỉ nằm đâu đó 50 ngàn đồng.
Thế là giao dịch cứ thế tiến hành nhanh chóng, ngày hôm sau số tiền kia liền đến trong tay Khải Minh.
Một viên một triệu, mười ngàn viên tổng được mười tỷ đồng, không chỉ vậy vì để kết nối Nguyễn gia còn tặng thêm hai tỷ.
Thế là hắn có được mười hai tỷ đồng, tuy không nhiều nhưng cũng đủ làm nhiều việc, không chỉ vậy hắn còn đến chín mươi ngàn linh thạch hạ phẩm chưa đổi, nếu đổi tất cả hắn lại có một số tài khoản khổng lồ.
Tiểu Đại Mục Tiêu liền có thể đạt thành!
Do đó hắn lại tiếp tục thăm dò từ Nguyễn Lý, kết quả nếu tiếp tục đổi với Nguyễn gia, hắn chỉ có thể đổi thêm được khoảng năm mươi nghìn linh thạch hạ phẩm, cũng bởi Nguyễn gia hiện giờ chỉ tích được nhiêu đó tiền.
Với thời thế hỗn loạn, trữ nhiêu đó tiền bọn họ liền cảm thấy đã rất nhiều, bởi lúc này tiền đã không có tí giá trị nào.
Ngay cả phàm nhân muốn đổi lấy dược liệu hay lương thực cũng phải dùng linh thạch hay linh dược dược thảo, mà thật ra với tình trạng hiện giờ, phàm nhân có tồn tại nổi không mới chính là vấn đề.
Nhưng việc đổi tiền đối với Khải Minh cũng không cần lo lắng gì, ở Nguyễn gia không đổi được thì qua nhà khác, hay đến với Thuận Thiên tông.
Mà việc Thuận Thiên tông hắn muốn tính sau, chẳng hạn như sẽ có phiền phức không nhỏ hoặc đại loại thế, do đó dùng mối làm ăn nhỏ, nào hết đổi được lại tính lớn.
Và thế, được sự trợ giúp từ Nguyễn Lý, ba ngày sau Khải Minh liền đổi được hai trăm ngàn linh thạch hạ phẩm tại Huyễn Nhân thành, hắn cũng muốn đổi nhiều nhưng cả thành hợp lại chỉ đổi được nhiêu đó, đây đã tính luôn phân đường của Thuận Thiên tông.
Lại hỏi tại sao hắn dự tính một trăm nhưng giờ hai trăm ngàn, vâng, có thì đổi thôi, ai lại chê nhiều tiền bây giờ?
Lại hỏi ở đâu ra đến tận hai trăm ngàn linh thạch hạ phẩm, số lượng tích trữ của hắn đâu đến số này, vâng, việc này là do hắn dùng thêm trung phẩm, thượng phẩm, hoặc cả cực phẩm.
Một viên trung phẩm bằng một trăm hạ phẩm, một viên thượng phẩm bằng một ngàn trung phẩm, một viên cực phẩm bằng mười ngàn thượng phẩm.
Tính đi hắn có tổng bao nhiêu?
Và thế, thêm được tặng, qua chuyến đi này hắn có được hai trăm ba mươi tỷ đồng, đạt được hai đại tiểu mục tiêu.
Với số lượng trên, ắt hẳn đủ cho chuyến phòng thủ Long thành và khám phá tân thế giới.
....................
{Đinh, phát động nhiệm vụ cứu giúp nhóm người từ thế giới chưa rõ, chi tiết nhiệm vụ 'cứu được trên mười người!'
Phần thưởng nhiệm vụ sau khi hoàn thành sẽ công bố, trừng phạt không có!}
{Đinh, nhiệm vụ hoàn thành, chúc mừng ký chủ nhận được một phần quà liên không thế giới, đứng lên đi, hãy chinh phục mọi vũ trụ.}
Việc ở Huyễn Nhân thành đã kết thúc, không còn gì khác nên Khải Minh trở về Đại Việt phái, vừa bước vào trong nhà bất chợt hắn nghe thấy âm thanh thông báo từ hệ thống phát ra.
Vừa phát đến nhiệm vụ liền lập tức phát phần thưởng?
Chậm máy hay lỗi, chập mạch?
Nghĩ nghĩ một lúc Khải Minh hắn chẳng thèm quan tâm, hệ thống ba gai nên chấp làm gì, có quà là được.
{Đinh, chúc mừng ký chủ nhận được các phần quà sau.
Hạm đội chiến đấu cấp Bảo Khí, kết cấu Hạm đội cấp S.
Cổng không gian kết nối hai thế giới.}
Sau khi mở phần thưởng, xuất hiện trước mắt Khải Minh là hai phần quà nghe qua có vẻ liên quan đến thế giới bên kia, chẳng lẽ hệ thống trở nên tốt hơn, biết hắn muốn đến thế giới kia nên giúp hắn, chứ theo tình hình hiện tại, hắn muốn tranh giành cánh cửa không gian với lũ yêu thú cấp bốn cấp năm, thậm chí có cả cấp sáu trông có vẻ không khả thi.
Đây chẳng phải đang đói có người đưa cơm, buồn ngủ có người trải chiếu.
À, trải chiếu là loại nằm trên chiếu chứ không phải dưới chiếu “....”
Cảm tạ cùng đốt ba nén nhang cho hệ thống, Khải Minh mặc kệ màn đêm mà lập tức đi đến bờ hồ, mặc niệm gọi ra Hạm Đội Bậc S cấp Ba, loại Bảo Khí.
Vừa gọi ra, Khải Minh liền trợn tròn mắt nhìn số lượng hơi có vẻ nhiều ở trước mắt, trừ đi bảy chiếc chiến hạm riêng mà hắn có được lúc trước, số lượng còn lại chí ít tầm đâu đó ba mươi chiếc, với đủ cả thể loại.
Hàng Không Mẫu Hạm, Khu Trục, Chiến Hạm, Tuần Dương, Trinh Sát, Hậu Cần và cho đến cả Tàu Ngầm?
Lực lượng này, số lượng này, tiếc rằng tất cả chỉ có thể hoạt động trong môi trường nước, nếu không chắc có lẽ Khải Minh hắn sẽ đi bành trướng một phen.
“Tiếc rằng không thể bành trướng trên đất liền được, nhưng cái hồ này đêm nay phải dậy sóng à nha, khà khà khà.”
Và thế là, tối ngày hôm đó dọc theo phạm vi cách bờ nam Minh Việt trấn khoảng mười đến năm mươi cây số, hàng loạt tiếng chiến đấu, tiếng động cơ, tiếng gào khóc của yêu thú vang vọng trong đêm.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Chờ Ngày Gió Đông Ấm Áp
2. Ngôn Ngữ Hoa Hồng
3. Tả Thật Thế Giới Phái Mary Sue
4. Phản Hồi Sai Lầm
=====================================
Khi xưa, những yêu thú có thể lặn rất sâu, tránh được khỏi nanh vuốt tử thần của những chiếc chiến hạm, thì ngày nay dù lặn đến đâu cũng bị tàu ngầm moi ra từng chút một.
Một đêm thanh trừ ác mộng đối với yêu thú không may.
“Bạn thích thể loại lĩnh chủ. Nhưng chán ngán với main hồ biến ra bá đạo binh chủng, chỉ tay cái là thần cấp kiến trúc....
Hãy đến với Hy Tuyệt Truyện 8: Thần Chiến
Nơi đây chỉ có làm mới có ăn. Cũng là một quyển chiến tranh nhiệt huyết nơi vạn tộc san sát. Văn minh như sao cùng nhau va chạm cùng nhau tỏa sáng.
Ngoài ra còn sẽ có chút ít sinh tồn, hài nước cùng chút xíu cơm tró. “