Thứ đồ rơi vương vãi ra sàn có sắn dây đầy bùn đất, cũng có củ từ toàn nhựa nhầy.
Đúng như Hùng Viễn Phi nói, tự tay thu dọn mấy loại này sẽ khó tránh khỏi bị đất dính đầy tay.
Nhưng mà Du Phong Hành không để ý, thực tế khi hắn nhìn những món đồ này, trong đầu lại nhớ đến người mà mình đang giận dỗi – Tô Tiểu Thần.
Chỉ vừa mấy ngày trước thôi, Tô Tiểu Thần còn bất chấp cái nắng tháng bảy gay gắt, lên núi đào thứ này về nấu canh cho hắn ăn.
Những điều đó Du Phong Hành đều khắc sâu vào lòng, cho nên hắn nghĩ, mình là một người lăn lộn trong xã hội đã lâu, cớ gì lại không bao dung với kiểu bạn bè không rành thế sự như Tô Tiểu Thần một chút?
Du Phong Hành tự tìm được lối thoát cho mình, chỉ một lát đã quyết định sau khi nói chuyện xong với bộ kỹ thuật sẽ gọi điện thoại cho Tô Tiểu Thần.
“Cảm ơn sếp ạ!”
Hai người nhanh chóng thu dọn xong sắn dây cùng củ từ, Hùng Viễn Phi cảm kích cảm ơn boss, còn bày hết lòng kính trọng lên mặt.
Dù sao cậu ta vẫn còn nhớ, lần trước sếp tận tay bắt được cậu ta đang xem livestream, dù có kinh ngạc cũng chưa từng mắng mình.
“Thứ này mua trên mạng về à?” Du Phong Hành phủi phủi tay, hỏi một câu.
“Vâng ạ!” Hùng Viễn Phi nói một lèo: “Đây là đặc sản núi do một thanh niên streamer tự tay đào, không phải đồ công nghiệp, sếp có muốn lấy một ít không? Không thì để em cho sếp vài củ về nấu canh nhé!”
Du Phong Hành thân là sếp lớn, sao có thể lấy đồ của cấp dưới được, vả lại hắn cũng không phải không có: “Không cần, nhà tôi cũng có.”
Hùng Viễn Phi nhiệt tình nói: “Thứ này đào từ trong núi đấy!”
Du Phong Hành thầm nghĩ, đồ nhà tôi cũng là hàng núi chính gốc mà: “Thôi vào đi, tôi đi rửa tay đã.” Sau đó đi thẳng vào nhà vệ sinh, mở vòi nước, lấy xà phòng rửa sạch đất bùn lẫn nhựa cây dính trên tay.
Chà rửa một lúc, Du Phong Hành chợt phát hiện một chuyện không hợp lý.
Hắn cảm giác đôi tay mình phát ngứa.
Chuyện gì thế này?
Du Phong Hành nhịn không được gãi một chút, lại phát hiện càng gãi càng ngứa, càng ngứa lại càng muốn gãi, khiến cho mu bàn tay nhanh chóng xuất hiện mấy vết đỏ.
“…” Sếp Du sầm mặt, tâm trạng cũng trở nên xấu đi.
Đột nhiên hắn nhớ ra Tô Tiểu Thần hẳn sẽ biết chuyện gì.
Vì vậy không chậm trễ nữa, lấy ngay điện thoại ra gọi cho Tô Tinh Thần.
Cú điện thoại đột ngột này dọa Tô Tinh Thần nhảy dựng lên, nhưng vẫn rất vui vẻ nhấc máy: “Ngài Du à? Anh tìm tôi hả?”
Nói thế không phải phí lời sao?
Du Phong Hành nhéo mình một cái, lại cúi xuống nhìn mu bàn tay đầy vết đỏ, nói: “Đúng vậy, tôi muốn hỏi cậu một chuyện.”
Tô Tinh Thần lập tức căng thẳng, cho là ngài Du lại muốn hỏi chuyện đi học.
“Ừm, anh nói đi.”
“Vừa rồi tôi chạm phải sắn dây với củ từ, bây giờ trên tay ngứa lắm, rốt cuộc là chuyện gì vậy?” Du Phong Hành ngắn gọn nói rõ tình huống, ngữ khí rất lạnh lùng.
“À, là thế này.” Tô Tinh Thần không hề chú ý tới ngữ khí của ngài Du có gì kỳ lạ, lực chú ý của cậu đặt hết lên chuyện vì sao chủ nhà lại chạm phải củ từ? Sau đó lại phổ cập kiến thức khoa học cho hắn: “Đây là hiện tượng bình thường thôi, vì anh chạm phải nhựa củ từ nên mới bị ngứa.”
Cách giải quyết cũng rất đơn giản.
Tô Tinh Thần nói: “Chỗ anh có bếp gas không?”
“Không có.” Du Phong Hành nhìn xung quanh, “Tôi đang ở công ty.”
“Hừm…” Vậy khó rồi đây, Tô Tinh Thần nghĩ nghĩ: “Vậy anh xé một nhúm giấy đốt lên, chỗ nào ngứa thì hơ chỗ đó, có thể có tác dụng ngay. Nhưng mà phải chú ý an toàn đó.”
Này cũng không khó.
Du Phong Hành gật đầu: “Tôi biết rồi, cảm ơn.”
“Không có gì.” Tô Tinh Thần cười cười, lại sửng sốt: “À, ngài Du vẫn còn giận sao?”
Cuối cùng Tô Tinh Thần cũng phát hiện, ngữ khí của chủ nhà hôm nay cứ quái quái.
Sếp lớn bị hoài nghi cảm thấy tức giận với loại người chậm hiểu như Tô Tiểu Thần thật là tốn sức, không cần thiết phải thế, vì vậy thở dài: “Không có, tôi đi hơ tay trước đây.”
Tô Tinh Thần nhận được đáp án liền tin tưởng ngay, còn nghiêm túc dặn dò: “Lúc hơ cẩn thận chút, đừng để bị bỏng.”
Du Phong Hành mỉm cười, phải tốn rất nhiều sức mới có thể nhịn xuống: “Ừm, cúp đây.”
Chắc chắn toilet là nơi tốt nhất để gây án, Du Phong Hành theo lời Tô Tinh Thần nói, lấy một đống khăn giấy đứng trong nhà vệ sinh hơ tay.
Về phần bật lửa, thân là một kẻ nghiện thuốc, tất nhiên trong túi hắn có.
Sau khi ngọn lửa sáng màu được bật lên, Du Phong Hành đặt tay lên hơ qua hơ lại, cảm nhận hơi nóng bốc ra, bao trùm lấy bàn tay đầy vết đỏ.
Quả nhiên đúng như lời Tô Tinh Thần nói, rất nhanh hắn không còn thấy ngứa nữa.
Sếp Du dọn dẹp sạch đống tro tàn, lúc hất mặt đi vào bộ kỹ thuật thì đã đổi thành một bộ mặt khác.
Diệp Tiếu Hàn rất hoài nghi, vì cấp trên kiêm anh em của anh ta không phải tới tìm phiền toái mà là đưa rượu mừng tới.
“Sếp Du, vừa rồi cậu cố ý chơi tôi đúng không?”
Bằng không chuyện nghỉ ngơi đã sớm bàn bạc xong, không thể nào nói đổi là đổi được.
“Ừ.” Du Phong Hành dứt khoát mượn gió bẻ măng nhận luôn.
Dù sao bộ kỹ thuật có nghỉ cuối tuần hay không cũng chẳng khác gì nhau, tóm lại nếu công ty đã có việc thì bọn họ vẫn phải quay về, đây là nỗi khổ của những lập trình viên.
“Cậu đúng là!” Tức chết Diệp Tiếu Hàn rồi.
Du Phong Hành không cảm thấy áy náy chút nào, ngược lại còn nhìn xung quanh một vòng: “Không phải cậu bảo chuẩn bị dép lê à? Bỏ đâu rồi?”
Diệp Tiếu Hàn bùng nổ, làm bộ muốn tháo giày ra khỏi chân.
“Thôi, đừng làm loạn nữa.” Du Phong Hành tiện tay kéo một cái ghế ngồi xuống, muốn nói chuyện chính với Diệp Tiếu Hàn.
Đúng lúc này, di động của Du Phong Hành lại vang lên.
Hắn lấy di động ra, vừa thấy tên Tô Tiểu Thần đã nhướng mày, không hề động đậy.
Diệp Tiếu Hàn nghi hoặc nhìn Du Phong Hành, đang chuẩn bị hỏi vì sao không tiếp máy thì thấy điện thoại bị cúp ngang: “Hở, cúp rồi à?”
Đúng, cúp mất rồi.
Du Phong Hành không hề chậm trễ, lập tức gọi lại.
Một lúc sau, phía bên kia điện thoại truyền đến âm thanh của Tô Tinh Thần: “Xin lỗi ngài Du, ban nãy tôi gọi điện thoại cho khách hàng, không cẩn thận ấn nhầm số của anh.”
Cho nên cú điện thoại ban nãy là gọi nhầm sao?
Du Phong Hành theo bản năng cau mày, ý thức được chỗ không ổn liền buông ra: “Không sao.” Nhân tiện báo cho Tô Tinh Thần biết: “Cách của cậu rất hữu dụng.”
“Thế à? Thế thì tốt rồi.” Tô Tinh Thần rất vui khi giúp được chủ nhà, cậu cười nói: “Tôi gọi tiếp cho khách hàng khác đây, còn phải nhắc nhở bọn họ một chút.”
Du Phong Hành: “Ừm.”
Cúp điện thoại xong lại đối diện với nụ cười quỷ dị của Diệp Tiếu Hàn, khiến hắn không chút khách khí đạp một cước.
Cái con dê già đầu toàn 18+ này chắc chắn đang suy nghĩ không đứng đắn rồi đây.
“Á, cậu đạp tôi làm gì? Tôi còn chưa nói gì mà.” Diệp Tiếu Hàn ôm cẳng chân kêu rên, trên mặt tràn ngập oan uổng.
“Nói chuyện chính.” Du Phong Hành một thân chính khí nhìn anh ta, ra vẻ chuẩn bị đạp thêm cái nữa.
“Được, được được được…” Diệp Tiếu Hàn khom lưng cúi đầu, đồng thời bĩu môi.
Nói như thế nào đây, anh ta rất không đồng ý với cách sống này của Du Phong Hành.
Cấm dục quá mức!
Hình tượng Du Phong Hành trong lòng bọn họ chính là một người tu hành thanh tâm quả dục.
Rõ ràng là sếp lớn ngầu lòi đến như vậy, nắm trong tay nhiều tiền nhiều của như vậy, lại cứ suốt ngày làm như thầy tu phải chịu đựng mọi khổ hạnh.
Bình thường đừng nói là đi bar, ngay cả khi cô gái xinh đẹp nhất đi qua hắn cũng chẳng thèm liếc mắt lấy một cái.
Thử hỏi trên đời có được bao nhiêu thằng đàn ông như này?
Nhưng Du Phong Hành làm được.
Nếu không phải Du Phong Hành đã từng trải qua một mối tình, Diệp Tiếu Hàn quả thực rất nghi ngờ có phải hắn có một số chỗ không dùng được hay không.
Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, yêu đương chưa chắc đã chứng minh được điều gì.
Nghĩ tới nghĩ lui, trên mặt Diệp Tiếu Hàn lại để lộ ra một nụ cười bỉ ổi.
“Ai dô, sao lại đánh tôi?” Một giây sau Diệp Tiếu Hàn liền ôm đầu kêu oai oái.
“Đứng đắn chút đi.” Du Phong Hành hung hăng trừng mắt cảnh cáo, dường như biết Diệp Tiếu Hàn đang thầm nói xấu mình trong bụng: “Hai tháng nữa là vào năm học, chuyện lần trước tôi bảo cậu điều tra thế nào rồi?”
Nhắc tới chuyện kia, Diệp Tiếu Hàn lập tức thu lại vẻ cợt nhả: “Cái này…”
Vừa mới nói được một chữ, trong văn phòng lại có di động của người nào đó vang lên, cắt ngang cuộc trò chuyện của hai người.
“Alo? Cậu trai streamer hả?” Người nhận điện thoại là Hùng Viễn Phi, tuy rằng cậu ta đã cố gắng hạ giọng, thế nhưng Du Phong Hành tai thính hơn người, nghe thấy cậu ta nói rõ từng câu: “Đúng vậy, đã nhận được sắn dây với củ từ rồi, cái gì? Nhựa củ từ dính vào gây ngứa à? Ồ ồ, dùng lửa hơ là được? Ừm, tôi biết rồi, cậu đúng là cẩn thận, vậy mà còn gọi điện thoại tới nhắc nhở tôi.”
Hùng Viễn Phi hàn huyên với người ta vài câu, đối phương nói lời tạm biệt, cậu ta vội nói: “Được, cảm ơn cậu, tạm biệt!”
Lập trình viên vừa cúp điện thoại lại thấy một bóng người đột nhiên đứng bên cạnh mình: “Éc!” Hùng Viễn Phi hoảng sợ ngẩng đầu: “Ơ, sếp?”
Hùng Viễn Phi vội đứng lên, hoảng loạn nói: “Ngài có chuyện gì à?”
“Vừa rồi cậu gọi điện cho ai?” Ban nãy Du Phong Hành nghe đã thấy không hợp lý rồi, làm gì có đạo lý Tô Tiểu Thần vừa nói gọi điện nhắc nhở cho khách hàng chạm phải nhựa củ từ sẽ bị ngứa, Hùng Viễn Phi đã lập tức nhận được cuộc điện thoại giống y hệt.
Hùng Viễn Phi ngẩn ra một lát, không ngờ sếp sẽ hỏi tới chuyện này, gãi gãi đầu nói: “Là streamer bán củ từ cho em, sao thế sếp?”
“Tên cậu ta là gì?” Du Phong Hành nhìn chằm chằm cấp dưới hỏi.
“Em không biết.” Hùng Phi Viễn nhìn thấy ánh mắt của sếp đột nhiên rũ xuống vì thất vọng, lại nói: “Nhưng mà có thể xem đơn chuyển phát, có lẽ trên đó có tên đấy.”
Trong lòng Du Phong Hành thoáng động, còn chưa đợi Hùng Viễn Phi ra tay, hắn đã nhanh chóng lật tung thùng chuyển phát của cấp dưới ngay bên chân mình.
Quả nhiên trên thùng có dán một tờ đơn chuyển phát hoàn chỉnh, hơn nữa còn có tên, địa chỉ và số điện thoại người gửi.
Vào lúc Du Phong Hành nhìn đến ba chữ “Tô Tinh Thần”, khuôn mặt hắn nghệt ra, vì trong đầu hắn không phải đang nghĩ đến Tô Tiểu Thần lừa hắn mệt mỏi muốn đi ngủ, mà đang nghĩ đến thanh niên trẻ tuổi Tô Tinh Thần từng gặp trong Hàn gia khi còn ở Bắc Kinh.
Nói cách khác, những suy nghĩ vớ vẩn trước đây của hắn rất có khả năng đã thành sự thật.
Du Phong Hành nghĩ đến đây, trầm mặc mở danh bạ đối chiếu hai số điện thoại, phát hiện chúng giống nhau như đúc.
Sếp Du hiểu ra mình đã bị người ta chơi một vố, biểu cảm trên mặt trong nháy mắt biến thành khó coi tới cùng cực.
Không cần phải nói nữa, Tô Tiểu Thần chính là Tô Tinh Thần!
Đồ ranh con suốt ngày chỉ biết nói dối!
“Sếp à…” Hùng Viễn Phi thấy sắc mặt boss càng lúc càng dữ tợn thì không khỏi sợ hãi: “Sao, sao rồi?”
Chẳng lẽ sếp quen cậu trai streamer?
Nếu không vì sao lại có số của cậu ấy?
Hay là sếp cũng mua củ từ của cậu ta?
Không thể không nói, trí tưởng tượng của Hùng Viễn Phi đúng là phong phú.
“Cậu nói cậu ta là streamer?” Du Phong Hành cố bình tĩnh lại, trừng mắt nói với Hùng Viễn Phi: “Cậu ta dùng app nào phát sóng? ID nào?”
Hùng Viễn Phi run lập cập nghĩ, sao sếp lại có dáng vẻ muốn đi điều tra thế kia?
Mình có nên bán đứng cậu trai streamer không!?
Nhưng nếu không nói sẽ bị sếp sút bay khỏi chỗ làm!
Cho nên Hùng Viễn Phi vốn đã không cần phải nghĩ ngợi lâu, tự tay dâng ID cùng kênh phát của cậu streamer, hơn nữa còn biết gì khai nấy: “Thanh niên này không phải ngày nào cũng livestream, nhưng lâu lâu sẽ đăng một đoạn video ngắn, nội dung đều là cuộc sống chốn thôn quê của cậu ấy với chó gà nhà mình…”
Du Phong Hành nghe được mấy chữ mấu chốt là chó gà, ấn đường đập thình thịch, hừ lạnh: “Hai con chó, mười con gà đúng không?”
Hùng Viễn Phi sửng sốt, gật đầu thật mạnh: “Đúng đúng đúng, sao sếp biết?”
Chẳng lẽ sếp quen cậu streamer thật sao?
Du Phong Hành buồn bực nghĩ thầm, đương nhiên là biết, hơn nữa hắn ngày nào cũng ăn cơm cậu nấu!
Chỉ không biết cậu ta là loại người này.
“Lão Diệp, lần sau chúng ta bàn tiếp, bây giờ tôi còn có chút chuyện.” Du Phong Hành bụng vốn đầy bực tức, sau khi lấy được thông tin từ Hùng Viễn Phi thì giận dữ rời khỏi bộ kỹ thuật.
Diệp Tiếu Hàn nhìn mà kinh ngạc không thôi, nói với Hùng Viễn Phi: “Cậu ta muốn làm gì thế? Kéo bè đi đánh nhau à?”
Hùng Viễn Phi lắc đầu: “Không… không biết.”
Nhưng cậu ta có dự cảm mình gặp rắc rối to rồi.
************
Lảm nhảm: Xong đời bạn học Tô =))))