Tôi Đẹp Quá Đi Mất

Chương 33: Chương 33: Cái Chết Của Nguyệt Dao Là Vì Sự Hoàn Hảo (2)




Ngu Ninh cảm thấy Nguyệt Dao được xây dựng rất thú vị: “Nguyệt Dao biết được sự ưu tú của nam chính, nàng cũng có suy nghĩ riêng mình. Hơn nữa mỗi lần nam chính dùng tu vi đều được nhắc nhở về cái chết của Nguyệt Dao, cả cơ thể và tâm linh của hắn đều bị giày vò.”

Amy hơi nghi ngờ, không biết mình và Ngu Ninh có đọc cùng một bộ tiểu thuyết hay không nữa: “Theo như em nói thì Vân Cảnh đã tốn không ít tâm tư vào việc đắp nặn nhân vật này, thế thì tại sao Thánh nữ vừa xuất hiện chưa được bao lâu đã chết rồi?”

Thật ra Ngu Ninh cũng từng nghĩ đến vấn đề này: “Do nhu cầu của cốt truyện? Nếu không thì sao nam chính có thể thay đổi tính cách được, hay lát đi hỏi thử Vân Cảnh.”

Trong lòng Amy như đang bị một con chuột không ngừng gặm nhấm: “Em không muốn biết sao?”

Ngu Ninh gãi nhẹ mặt mình: “Sao cũng được ạ.”

Amy đã gọi sẵn các món ăn theo khẩu vị của mấy người đạo diễn Chung rồi. Truyện được dịch mới nhất tại webtruyen.com Nhân viên đoàn phim thì ở trong một căn phòng khác, mấy người đạo diễn Chung ngồi cùng với bọn họ. Các món ăn nhanh chóng được bưng lên bàn, Amy cũng không gọi rượu bia theo lời đạo diễn Chung.

Để tránh bị đồn bậy, Cố Phi Ngang không ngồi bên cạnh Ngu Ninh. Anh ta ngồi ngay giữa biên kịch và nhà sản xuất, Amy thì ngồi bên cạnh đạo diễn Chung: “Đến lúc Tiểu Ngu vào trong đoàn phim, em ấy có điểm nào không tốt thì đạo diễn Chung cứ mắng thoải mái.”

Đạo diễn Chung liếc nhìn Amy: “Cô là người bênh vực người mình nhất đấy. Nếu tôi mà mắng thật thì chắc chắn người đầu tiên đến gây sự với tôi là cô.”

“Không đâu.” Amy đảm bảo: “Chỉ cần không để người khác tùy tiện ức hiếp Ngu Ninh nhà tôi, một ngày hai mươi bốn tiếng ông có mắng em ấy suốt cũng được. Em ấy là người mới, cần được đạo diễn Chung chỉ dẫn nhiều hơn.”

Đạo diễn Chung từng gặp rất nhiều diễn viên, biết có một kiểu diễn viên là thiên tài trời cho, chỉ cần cho một cơ hội thì bọn họ có thể bay thẳng lên trời: “Được, đến lúc đó tôi sẽ nghiêm khắc hơn một chút.”

Ngu Ninh cũng rất hiểu biết tình hình: “Cám ơn đạo diễn Chung.”

Đạo diễn Chung hỏi: “Cô định chừng nào vào đoàn phim?”

“Nếu như có thể thì tôi muốn vào đoàn phim từ lúc bắt đầu mở máy, như vậy có thể học tập nhiều hơn.” Ngu Ninh rất là khiêm tốn: “Tôi sẽ tự chi trả phí ăn ở.”

Đạo diễn Chung bị chọc cười, ngay cả nhà sản xuất cũng cười: “Yên tâm, không để cô trả đâu, cô muốn vào đoàn phim từ lúc nào cũng được.”

Mối quan hệ giữa nhà sản xuất và Trần Văn Văn không tệ, nếu không thì ông ta cũng sẽ không lén lút gửi đoạn video thử vai của Ngu Ninh cho cô ta. Truyện được dịch mới nhất tại webtruyen.com Còn hôm nay nhà sản xuất ủng hộ Ngu Ninh là do tối qua Hàn Thần đã cố tình gọi điện thoại đến. Nhưng lúc này tạm gác Trần Văn Văn qua một bên mà nói thì cho dù là ngoại hình, kỹ thuật diễn hay là cách làm người, thậm chí là cả tương lai thì Ngu Ninh vẫn tốt hơn nhiều: “Sao có thể để một cô bé như cô bỏ tiền chứ.”

Amy nói thay cho Ngu Ninh: “Dù sao thì tôi cũng yên tâm khi giao em ấy cho mọi người. Đến lúc đó tôi sẽ không vào đoàn phim, mọi người chăm sóc em ấy giúp tôi nhé.”

Nhà sản xuất lập tức đồng ý.

Ngu Ninh để ý thấy Vân Cảnh vẫn yên lặng ăn cơm. Chỉ cần người khác không nói chuyện với anh, anh tuyệt đối sẽ không nói thêm lời nào. Hơn nữa từ đầu đến giờ anh cũng chỉ gắp những món ăn ở trước mặt, không chủ động xoay bàn xoay trên bàn ăn. Đợi đến khi Vân Cảnh dừng đũa hẳn, Ngu Ninh mới chủ động hỏi: “Chào anh, tôi muốn hỏi chút chuyện liên quan đến Nguyệt Dao.”

Vân Cảnh nghe thấy hai chữ “Nguyệt Dao” mới nhìn về phía Ngu Ninh: “Được.”

“Rõ ràng là anh đã trút rất nhiều tình cảm vào nhân vật Nguyệt Dao này, nhưng tại sao nàng không xuất hiện nhiều?” Nghe thấy giọng nói của Vân Cảnh, Ngu Ninh liền muốn nằm phịch xuống giường, ôm con búp bê hôn mấy cái: “Là vì cốt truyện sao?”

Vân Cảnh đẩy mắt kính: “Cái vì cốt truyện mà cô nói nghĩa là sao?”

Đôi tai của Ngu Ninh đều đỏ cả rồi, giọng nói này thật sự có thể khiến người khác mang thai: “Là vì sự thay đổi về tính cách và cách làm người của nam chính.”

Khóe miệng của Vân Cảnh hơi hạ xuống: “Hắn không xứng.”

Ngu Ninh sửng sốt. Ai không xứng? Nam chính không xứng? Nếu cả nam chính của câu chuyện này cũng không xứng thì ai mới xứng?

Vân Cảnh không muốn trả lời lắm, nhưng lại cảm thấy Ngu Ninh có thể khiến cho Nguyệt Dao trong lòng anh sống lại. Truyện được dịch mới nhất tại webtruyen.com Anh tháo mắt kính xuống, lau sạch rồi đeo lại, sau đó nghiêm túc giải thích dù cảm thấy rất phiền phức: “Nguyệt Dao chết là vì chỉ khi chết vào lúc đó thì Nguyệt Dao mới hoàn hảo. Không lẽ sau này phải bắt Nguyệt Dao ôm lòng hối thẹn mà bồi thường cho nam chính? Hoặc phải khó khăn lựa chọn giữa người của tộc mình hay nam chính? Không được, đó không còn là Nguyệt Dao nữa.”

Dường như Ngu Ninh đã hiểu được suy nghĩ của Vân Cảnh. Vị tác giả tiểu thuyết này không hề suy nghĩ cho nam chính trong truyện. Tất cả mọi sự thay đổi của nam chính chỉ là vì sự tồn tại hoàn hảo của Nguyệt Dao. Vì vậy Nguyệt Dao mới đúng là tình yêu đích thực của anh nhỉ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.