Mặc dù đã tìm ra vấn đề nhưng vẫn không thể giải quyết được trong thời gian ngắn.
Ngu Ninh ngồi xếp bằng trên thảm, ngơ ngác nhìn cô gái vừa hát vừa nhảy trong máy tính. Cô chà mạnh lên mặt mình, quyết định trước khi luyện tập tốt thì sẽ không nhảy cho người khác xem, nếu không ngay cả cơ hội ngụy biện cũng chẳng có.
Hít sâu một hơi, Ngu Ninh mở chức năng ghi âm của điện thoại rồi hát: “Có một nhóm Xì Trum bên kia núi và biển...”
Lúc hát vui vẻ bao nhiêu thì lúc nghe tuyệt vọng bấy nhiêu. Cô chỉ được mấy câu thì đã nghe không nổi nữa, vội vàng xóa hết dấu vết.
Ngu Ninh trước kia từng có vài người bạn là ca sĩ. Lúc bọn họ còn trẻ không biết gì đã hẹn cô đi hát karaoke. Truyện được dịch mới nhất tại webtruyen.com Sau khi trải qua sự gột rửa từ tiếng hát này, cho dù là bài hát của bản thân thì bọn họ cũng không thể tìm lại được giai điệu chính xác. Kể từ đó không còn ai dám hẹn Ngu Ninh đi karaoke nữa.
Bất kỳ chương trình âm nhạc nào, mấy người này thà mời nghệ sĩ không thân thiết lắm tham gia cũng không thèm bám víu Ngu Ninh để lấy được chút độ nổi tiếng.
Ngu Ninh nằm trên thảm nhìn lên trần nhà. Bây giờ cô chẳng còn sức để khóc nữa.
Sáng tác nhạc còn có thể nói là không có linh cảm, không có thời gian, nhưng ca hát nhảy múa thì sao?
Chuông điện thoại reo lên, Ngu Ninh kéo lê thân thể nặng nề nhào lên hai bước rồi cầm điện thoại: “Alo, chị Amy.”
Phía Amy đang rất bận rộn, bên cạnh còn có người báo cáo công việc: “Đã lấy được căn hộ hai phòng ngủ một phòng khách. Chị bảo Tiểu Trương đến dọn nhà cho em, lát nữa cô ấy sẽ liên lạc với em, cần gì thì cứ nói với cô ấy. Em cũng đừng trở về, tối nay ở khách sạn một mình thì nhớ chú ý an toàn, khóa cửa cho kỹ. Dù nghe thấy tiếng động gì cũng đừng mở cửa biết không?”
Mặc dù đó là khách sạn Amy tìm cho Ngu Ninh, nhưng một cô gái xinh đẹp như cô ở đó một mình thì chị vẫn cảm thấy hơi lo.
Ngu Ninh cảm thấy người giống nhưng số phận không giống. Lúc trước khi mới ra mắt, cô ở trong tầng hầm, đâu có điều kiện tốt thế này: “Em biết rồi, chị Amy yên tâm.”
Amy lại dặn dò đôi câu, sau đó mới cúp điện thoại.
Ngu Ninh lăn lộn một hồi mới bò dậy nổi. Chuẩn bị giấy bút xong, để an toàn nên cô tìm bài thi số học lớp mười bản điện tử.
“Góc đã biết...”
Mỗi một chữ cô đều biết, nhưng ghép lại... Quả thực đọc chẳng hiểu mấy cái đề này đang nói gì.
Cô lặng lẽ tắt trang web đi. Truyện được dịch mới nhất tại webtruyen.com Cô cảm thấy làm người không thể đánh giá quá cao bản thân, tòa nhà cao vạn trượng cũng dựng lên từ mặt đất, trước tiên nên xem bài thi lớp chín đi đã.
Đến khi điện thoại reo lên lần nữa, Ngu Ninh trầm mặc nhìn bài thi lớp tám trong máy tính, sau đó giơ tay gấp máy lại, quyết định mắt không thấy tâm không phiền: “Sao vậy chị Amy?”
Amy nói: “Đạo diễn Chung bảo em ngày mai đi thử vai.”
“Sao gấp vậy?” Cả người Ngu Ninh trở nên đầy sức sống, so với lúc nãy thì cứ như hai người khác nhau: “Có biến cố gì sao?”
Giọng Amy hơi khàn: “Không, là do Trần Văn Văn yêu cầu.”
Ngu Ninh xoay cây bút trong tay: “Em không có vấn đề gì, mấy giờ vậy chị?”
Amy nói thời gian: “Chị cảm thấy không đúng lắm, Trần Văn Văn quá gấp.”
Ngu Ninh mở máy tính lần nữa, nhanh chóng tắt bài thi rồi bấm tìm kiếm Trần Văn Văn: “Có cơ hội cạnh tranh công bằng là được.”
Dù cảm thấy hơi lạ nhưng Amy cũng không nghĩ ra điểm khác thường. Chị nghe vậy thì nói: “Nghe nói đạo diễn Chung mời tác giả tiểu thuyết tới, thử vai xong sẽ quyết định ngay là giao nhân vật Thánh nữ cho ai.”
Ngu Ninh hiểu được: “Vậy là năm phiếu, sẽ không xuất hiện số phiếu bằng nhau.”
“Đúng.” Amy thở dài: “Còn chứng minh một chuyện.”
Ngu Ninh chọn bộ được đánh giá hay nhất trong các tác phẩm của Trần Văn Văn, tắt âm thanh rồi mở ra xem: “Đạo diễn nghiêng về phía Trần Văn Văn.”
Amy ừ một tiếng. Hôm nay lúc thử vai, Cố Phi Ngang và biên kịch đều nghiêng về phía Ngu Ninh, còn nhà sản xuất nghiêng về phía Trần Văn Văn. Truyện được dịch mới nhất tại webtruyen.com Đạo diễn không lên tiếng, xem ra ông ta tương đối nghiêng về phía Trần Văn Văn nên mới do dự, bởi vậy lại mời tác giả tiểu thuyết tới: “Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, người quan trọng nhất là Vân Cảnh.”
Vân Cảnh là bút danh của tác giả bộ [Tiên Giai], bây giờ đã trở thành nhân vật then chốt.
Ngu Ninh an ủi: “Thật ra chỉ cần cố gắng hết sức là được. Mặc dù nhân vật Thánh nữ này rất xuất sắc nhưng cũng không nhất thiết phải lấy được. Chị Amy không cảm thấy nếu tiểu sư muội còn đẹp hơn đệ nhất mỹ nhân cũng là chuyện rất thú vị à?”
Amy bị chọc cười, cả người cũng thả lỏng hơn nhiều: “Chậc, đúng là chuyện là rất thú vị. Nhưng mà chị rất có lòng tin với khuôn mặt của em.”
Ngu Ninh ừm ừm hai tiếng: “Thật trùng hợp, em cũng vậy.”