- Này cậu làm gì thế? Còn không mau bỏ
tay tôi ra?_ tôi vùng vằng nói, cố gắng rút tay ra khỏi tay hắn. Nhìn
khuôn mặt đằng đằng sát khí của hắn tôi sẵng giọng hỏi:
- Thế có chuyện gì thì nói mau đi chứ hả đồ PX
- PX là cái gì vậy?_ hắn nhíu mày hỏi
- À… P là perfect, còn X là Xmen. Ý..ý tôi muốn nói cậu là người đàn ông hoàn hảo_ tôi cố nín cười nói
- Thật không?_ hắn nhìn tôi ngờ vực
- Ai nói phét cậu làm gì, thế có chuyện gì nói đi chứ_ tôi gắt
- À, ừm… _ hắn lúng túng rồi buông gọn lỏn một câu_ tôi quên rồi
- Sặc… kéo người ta ra cho bằng được rồi bảo quên rồi, cậu có bị ẩm ic không đấy
- Tôi thích thế_ hắn nói rồi đút tay vào túi quần bỏ đi. Tôi nhìn theo hắn mà chẳng hiểu gì cả. Haizz chắc đang
tuổi dậy thì, nên thằng bé biến tính thế đấy.
Nhưng đang đi đột nhiên hắn quay lại, rồi không nhìn tôi hắn ấp úng nói:
- Từ giờ cho phép cậu gọi tôi là PX đấy
Nói xong hắn dông thẳng. Đợi hắn đi
khuất, tôi mới dám ôm bụng cười ha hả. để tôi giải thích về cái nghĩa
sâu xa của từ PX nhé. Là thế này:
X là íc, PX là píc mà píc bằng pig bằng con lợn.
Thế là từ rày thì tôi tha hồ gọi hắn là
con nhợn trong khi hắn chẳng biết gì cả rồi haha. Nhưng.. chuyện này là
bí mật, để lộ ra là tôi đi tong ngay.
-----------------------------------------
Buổi chiều, sau khi đã kết thúc tiết
cuối, vẫn như mọi khi tôi định xách cặp trở về bên nồi cơm gia đình, thì mĩ nhân Vân hớt hải chạy vào thở hổn hển rồi nói với tôi:
- Nhiên, thầy hiệu trưởng muốn gặp cậu, chắc là có chuyện gì gấp lắm, thầy hẹn cậu ở văn phòng.
Nói xong cô nàng phắn luôn, nhanh như ma quỉ hiện hồn, híc. Mặc cho tôi đứng đó ngẩn tò te, chẳng hiểu gì cả.
Đúng là chuyện lạ đây, sao bỗng dưng ******* Vân lại tử tế với tôi thế
nhỉ?
Bình thường, có ai nhờ vả việc gì liên
quan đến tôi là y rằng cô nàng tảng lờ đi, không thèm để ý, thế mà hôm
nay lại đột xuất hăng hái chạy đến báo cho tôi biết cơ đấy. Hay là ăn
nhầm phải hột cơm có dính thuốc chuột rồi?
Nhưng thôi, cứ đi xem sao cái đã……Tôi nghĩ rồi nhanh chân bước đến văn phòng thầy hiệu trưởng