Cuối cùng cũng đến tiết năm là tiết học
tôi trông đợi nhất trong ngày, vì tiết này là tiết sinh hoạt, tôi có thể an giấc thoải mái mà không sợ bị ghi vào sổ đen.
Vì thế ngay khi có tiếng trống ra chơi
tiết 4 tôi đã gục xuống bàn đánh một giấc. Trong giấc ngủ chập chờn tôi
nghe thấy tiếng thầy chủ nhiệm bước vào thao thao bất tuyệt một hồi,
ngay sau đó là những tiếng hét lớn Ồ…Ồ…Ồ….UỀ….UỀ…UỀ… khiến cho tôi có
cảm giác như mình đang xuất hiện trong một buổi xử án của Bao Công và
kinh khủng hơn tôi chính là…tên phạm nhân sắp bị đưa ra cẩu đầu chảm.
Khi lưỡi chém lạnh toát vừa kề xuống cổ
tôi thì tôi vụt tỉnh dậy, mồ hôi ướt đẫm lưng áo, đáng sợ quá. Ngay lập
tức tôi phải đưa tay lên bịt lỗ tai vì những tiếng la hét inh ỏi của lũ
con gái trong lớp như đang được gặp thần tượng.
Có chuyện gì thế nhỉ? Tôi quay sang định hỏi con Trang nhưng chỉ thấy mỗi cái xác của nó, còn hồn thì đã bay
theo hướng nào rồi, đôi mắt ốc lồi của nó mở to hết cỡ, nước dãi chảy cả ra, tôi tò mò nhìn theo hướng ánh mắt của nó, khuôn mặt của cái tên
đang cười toe toét trên bục giảng khiến tôi giật mình suýt ngã ngửa ra
đằng sau.
Kia chẳng phải là cái tên khỉ lông vàng
tôi đâm phải ban sáng đấy ư, sao hắn lại xuất hiện ở lớp tôi, chẳng lẽ
hắn là học sinh mới…À thằng này láo bằng tuổi mà dám xưng anh gọi em với tôi ngọt xớt, cứ chờ xem ta sẽ cho mi biết tay.
Thầy Nam chủ nhiệm lớp tôi năm nay đã
ngoài năm0, tuổi già sức yếu, lỗ tai vốn không được tốt vậy mà h lại bị
lại bị tiếng la hét của lũ quỷ cái trong lớp hành hạ khiến cho thầy tức
nước vỡ bờ vội lục tìm cái thước kẻ khủng bố và…
- RẦM……IM HẾT NGAY CHO TÔI….
Sau cái đập xém thủng bàn của thầy CN
những cái loa phát thanh hoạt động với công suất lớn nhất cũng phải lặng im. Thầy Nam nhìn lớp một lượt rồi lấy lại giọng nói:
- e hèm, xin giới thiệu với các em, bắt đầu từ hôm nay Thầy Quốc Thiên sẽ trở thành giáo viên thực tập chính của lớp ta….
- H..Ả....Ả...Ả Ả……..!_ những cái loa lại được lên dây cót hoạt động hết mình.
Cả người tôi gần như đông cứng lại, đến
hơi sức để hét lên như bọn kia cũng không còn nữa, chúa ơi sao cái số
con nó lại đen như chó thui thế, đụng ai không đụng lại đụng trúng ông
giáo viên thực tập, còn là chủ nhiệm nữa mới chết chứ, tôi vội vàng gục
mặt xuống bàn, hai vành tai đỏ ửng lên, con Trang lúc này mới thoát khỏi giấc mộng trai đẹp quay sang vỗ vai tôi hồ hởi nói:
- Dậy đi mày, ông thầy mới đẹp trai hết sẩy, dậy đi mấy khi được ngắm trai đẹp miến phí thế này
- Kệ cha nó để im cho tao ngủ_ Tôi hất tay nó ra gắt lên.
- Rõ chán mày, trai đẹp như thế cũng chê.
Phía trên bục giảng thầy Nam một lần nữa lại phải chịu đựng những âm thanh chói lọi.
- RẦM…._ lại một tiếng động kinh hoàng vang lên cả lớp im phăng phắc. Thầy Nam hắng giọng nói tiếp:
-… Thông báo với các em thầy Thiên là
một trong những sinh viên xuất sắc của trường Đại học sư phạm một, thầy
ấy sẽ dậy các em môn tiếng anh._ Cả lớp lại rộ lên những tiếng la hét
" Ôi môn Tiếng Anh dễ thương của mình" tôi thầm kêu lên trong đầu chỉ muốn bật dậy hét lên thật to cho bõ tức.
Chỉ tội nghiệp cho thầy Nam già yếu sau
hai lần vận nội công sức tàn lực kiệt nên chẳng còn tiếng Rầm nào nữa
thay vào đó là một giọng thều thào:
- Thôi các em giao lưu với thầy giáo mới đi
Những tiếng la hét lại rộ lên, thầy Nam
đi ra khỏi lớp không quên để lại một cái lắc đầu ngán ngẩm: " lũ trẻ
thời nay thật là..haizzz"
Còn lại một mình ông thầy khỉ lông vàng
bắt đầu khoa môi múa mép nở nụ cười sát gái khiến cho bọn con gái trong
lớp gần như phát điên lên. Rồi cất giọng dịu dàng hắn ta nói:
- Chào các em, thầy là Quốc Thiên, từ hôm nay thầy sẽ tạm thời chủ nhiệm lớp ta, mong các em giúp đỡ.
Lại cười, có vẻ như ông thầy khỉ vàng
hiểu rất rõ lợi thế của mình là nụ cười sát gái nên đem ra dùng suốt, hừ đúng là nhìn thấy ghét.
Diệp Chi lớp trưởng đứng lên hô to:
- cho một tràng pháo tay nào cả lớp
- RÀO…RÀO…RÀO…._ một tràng pháo tay ròn rã vang lên, ơ hơ hơ cái bọn này làm cứ như là đi xem xiếc thú không bằng.
Tiếng vỗ tay vừa dứt lũ con gái ở dưới
đã nhao nhao lên hỏi, toàn những câu hỏi vớ vẩn đại khái là thầy bao
nhiêu tuổi, có người yêu chưa, nhà thầy giàu không v.v.. đúng là suy
nghĩ của con gái. Cuối cùng Diệp Chi là người may mắn được đứng lên hỏi
ông thầy khỉ vàng một câu. Con nhỏ yểu điệu đứng dậy, dịu dàng nói: (
khiếp bình thường quát lớp như đúng rồi thế mà giờ thì….)
- Thầy có thể cho tụi em biết ấn tượng của thầy về trường Thanh Đằng là gì không?
- Câu hỏi của em rất hay_ lại cười (
muốn bẻ răng lắm rồi)_ Trường Thanh Đằng nổi tiếng là ngôi trường có nền giáo dục tốt, cở sở vật chất khang trang, đào tạo ra nhiều nhân tài,
hôm nay được chứng kiến quả thực là trăm nghe không bằng một thấy,
trường có cảnh quan rất đẹp, học sinh các em đều rất ngoan tuy nhiên….
- Sao hả thầy?_ lũ con gái ở dưới lại nhao nhao lên
- Chậc buổi sáng thầy vừa bị một nữ sinh đâm phải, cô bé có lẽ cũng tầm tuổi các em, cô bé đã để lại cho tôi một ấn tượng xấu…
ĐOÀNG…. Gì gì thế này cô nữ sinh ấy chẳng phải là tôi sao??
- Ấn tượng xấu sao thầy?
- Cô bé ấy là người đâm vào tôi trước nhưng không những không in lỗi mà còn đòi tiền bồi thường.
Cái gì cơ, tôi đòi hắn tiền hồi nào chỉ
tại lúc đó tôi tức quá nên mới buột miệng nói thôi, vậy mà hắn dám vu
oan cho một con người vô (số) tội như tôi. Thằng chết tiệt ấy lại tiếp
tục bằng một chất giọng buồn buồn như con chuồn chuồn:
- Haizz... sự thực là nó để lại cho tôi một ấn tượng không tốt về hs trường Thanh Đằng
Lũ con gái trong lớp bắt đầu lôi..tôi ra để chửi rủa, những lời lẽ độc ác được phun ra khiến tôi lạnh cả xương
sống, tiếng con Linh "loa" lanh lảnh:
- Tao mà biết con nào, tao dần cho nhừ xương.
Thế này thì quá lắm rồi, như một phản xạ tự nhiên, tôi đập tay xuống bàn một cái rõ mạnh _ RẦM_ rồi đứng bật dậy gườm gườm nhìn ông thầy khỉ vàng trước con mắt sửng sốt của cả lớp….