Tôi Ghét Thần Tượng

Chương 41: Chương 41




_Em làm ơn bảo anh trai của em tha cho anh đi nếu không anh ấy sẽ đánh anh chết mất….!!

Kim gạt tay của Kiên ra khỏi người mình. Con nhỏ vằn mắt lên hét Kiên.

_Tại sao lúc anh giở trò bỉ ối đó ra anh không nghĩ tới hậu quả ngày hôm nay. Anh đừng hòng mà bảo tôi cầu xin cho anh. Tôi sẽ bảo anh ấy đánh thêm cho anh chừa cái thói vô liêm sỉ ấy đi….!!

Long bực mình lôi Kiên đứng dậy. Anh chàng trừng mắt lên. Long nghiến răng nói.

_Tôi cảnh cáo cho cậu biết từ lần sau bất cứ gặp em gái của tôi ở đâu thì phải tránh xa nó năm mét. Cậu đã nghe rõ lời của tôi nói chưa hả…??

Kiên run sợ, anh chàng lắp bắp nói.

_Dạ, em biết rồi. Em sẽ nhất nhất tuân theo những lời của anh nói…..!!

Long vẫn còn chưa buông tha cho Kiên. Anh chàng càng nghĩ càng tức vì nếu Thanh không đến kịp vào hôm ấy thì hậu quả sẽ như thế nào. Liệu em gái của mình có còn đứng ở đây để nói chuyện bình tĩnh như thế này hay không. Hay là nó lại đang hoảng loạn tinh thần và đang nằm trong bệnh viện để điều trị bệnh thần kinh.

Long đấm thêm cho Kiên mấy phát vào mặt và đá cho anh chàng mấy cú vào người. Anh chàng cảnh cáo Kiên.

_Tôi mà còn trông thấy cái bản mặt đáng ghét của cậu một lần nữa là chết với tôi…..!!

Kiên bị đánh đau quá anh chàng ngồi bệt xuống đất. Kiên không còn sức để đứng dậy được nữa. Anh chàng khẩn thiết van xin.

_Em xin anh hai tha cho em. Em thề là không bao giờ dám đặt một ngón tay vào người của Kim nữa….!!

Long điên máu quát tiếp.

_Cậu câm mồm lại cho tôi. Đứng dậy và cút khỏi đây mau. Và nhớ là từ lần sau đừng có bén mảng đến đây nữa….!!

Kiên lủi thủi đứng dậy, nhìn anh chàng bây giờ trông thật thảm thương, khuôn mặt bị tím bầm và bị sưng cả lên. Kim hả dạ bảo anh trai.

_Thôi tha cho anh ta đi anh ạ. Anh mà đánh thêm nữa có khi anh ta phải vào bệnh viện cũng nên…..!!

Long tuy đã xả được một ít tức trong lòng ra nhưng anh chàng trừng ngay mắt lại. Anh chàng quát luôn cả Kim.

_Anh cũng cấm em từ nay không được phép giao du với loại người này nữa. Anh mà còn thấy em đi uống rượu hay nói chuyện với hắn là em chết với anh….!!

Kim hãi quá vì đây là lần đầu tiên Long quát Kim và cũng là lần đầu tiên con nhỏ mới thấy anh trai tức giận như thế này. Cô nàng hiểu vì cái họa mà mình gây ra không hề nhỏ, anh trai vì lo ình quá nên mới điên lên như thế thôi.

Kim cúi đầu xuống, cô nàng lí nhí nói.

_Em xin lỗi anh. Em hứa là từ nay sẽ không uống rượu hay chơi bời với những người như Kiên nữa….!!

Long hài lòng vì thái độ ngoan ngoãn và biết điều của Kim nhưng anh chàng vẫn còn đe dọa.

_Em nói lời thì phải giữ lấy lời đấy. Vì bắt đầu từ hôm nay anh sẽ không còn chiều theo em nữa đâu mà anh sẽ thẳng tay trừng trị những thói hư tật xấu của em, em nên chuẩn bị tinh thần đi là vừa….!!

Kim sửng xốt, con nhỏ không còn tin vào tai của mình nữa. Tại sao anh trai lại thay đổi nhanh chóng như thế. Kim đã quen được anh trai chiều chuộng và che trở dù cho con nhỏ có làm sai điều gì thì Long cũng tìm cách bảo vệ cho Kim. Nay anh ấy thay đổi như thế này làm cho Kim hơi sững sờ và không quen. Con nhỏ nũng nịu hỏi Long.

_Anh nói như vậy là sao. Anh không còn thương em nữa à…??

Long gõ cho em gái một cái thật đau vào đầu, anh chàng nghiêm nghị gắt Kim.

_Nuông chiều em để xảy ra chuyện như vừa rồi à. Anh thấy mình càng làm như thế thì càng hại em thêm mà thôi. Nên anh phải thay đổi chiến thuật của mình, anh sẽ dùng kỉ luật sắt đối với em. Cứ mỗi lần em làm sai anh sẽ phạt em thật nặng. Em đừng tưởng em là em gái của anh mà anh nương tay với em. Em càng làm sai anh càng tăng mức độ hình phạt lên, em hãy liệu mà làm nếu không muốn bị như thế thì hãy sống ngoan và sống tốt một chút…..!!

Kim co rúm cả người lại vì trông Long bây giờ rất giống một ông quan tòa đang tuyên án tử hình cho phạm nhân. Kim chưa bao giờ trông thấy khuôn mặt lạnh lùng và đáng sợ của anh trai như lúc này. Từ bé tới giờ con nhỏ đã quen với một ông anh trai hay cười và nhìn con nhỏ trìu mến. Kim tái xanh cả mặt lại vì sợ, con nhỏ lắp bắp nói.

_Dạ, em biết lỗi rồi. Em hứa từ lần sau sẽ nghe theo lời của anh….!!

Long trừng mắt nhìn Kiên đang ngồi bệt ở dưới đất.

_Cậu còn không mau đừng lên để đi về nhà của mình đi, hay là cậu muốn tôi dùng chân đá văng cậu ra….!!

Kiên hốt hoảng vội vùng dậy rồi gọi bọn kia cùng đi theo mình. Nhìn bốn anh chàng chạy thật nhanh ra khỏi cổng trường, bọn học sinh phì cười vì khi đi vào mấy anh chàng kia phong độ là thế, bây giờ trông họ chẳng khác nào mấy tên bại trận, nhìn họ đúng là rất thảm bại và rất thảm thương.

Con nhỏ đứng bên cạnh Long khẽ liếc mắt nhìn anh chàng một cái rồi quan tâm hỏi.

_Anh không bị làm sao chứ…??

Long cười nhạt nói.

_Tôi không sao….??

Cô nàng giả vờ cầm lấy tay của Long rồi lo lắng bảo.

_Tay của anh bị sưng lên rồi thì phải, anh có cần em đi mua thuốc cho anh không…??

Long rụt tay của mình lại, anh chàng sa sầm nét mặt nói.

_Tôi đã nói là không bị làm sao rồi kia mà. Cô bị điếc hay sao mà không nghe tôi nói gì….!!

Cô nàng kia ngại ngùng quá vội buông tay của Long ra. Cô ta lẩm bẩm.

_Anh ta đúng là đồ kiêu ngạo và lạnh lùng nhưng mình lại thích những chàng trai như thế này. Mình nên làm gì để tiếp cận với anh ta đây. Hay là mình nên làm quen với con nhỏ em gái của anh ta. Đúng rồi đó là một ý kiến hay….!!

Cô ta liền bước lại chỗ của Kim đang đứng cô ta mỉm cười thật ngọt rồi hỏi Kim.

_Em có thể cho chị biết tên của em hay không…??

Kim đã chứng kiến hành động vô cùng chơ chẽn của cô ta từ nãy giờ nên con nhỏ cười khẩy bảo cô ả.

_Dạ, em không dám. Nếu chị thích thì em cũng có thể cho chị biết tên của em vì cả trường này ai lại không biết em là ai. Chị chỉ cần hỏi họ cũng được mà, chị cần gì phải hỏi trực tiếp em…..!!

Cô ả tái mặt vì lối ăn nói xấc xược của Kim. Cô ta rủa thầm.

_Đồ con nhỏ chanh chua. Nếu không phải vì anh trai của cô thì đừng hòng tôi hỏi đến loại con gái khó ưa như cô….!!

Mặc dù trong lòng của cô ta cay cú vì bị làm nhục như thế nhưng ngoài miệng cô ta vẫn mỉm cười, cô ta là một người giỏi nhẫn nhịn để đạt được mụch đích của mình.

_Em làm ơn cho chị biết tên của em đi mà vì chị muốn làm bạn với em….!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.