Cô Lý mặc dù biết như thế nhưng bổn phận của một người cô, cô không thể
quên và không thể lơ là trước tình hình của hai đứa cháu gái yêu quý
được.
Thanh mặc dù nghe được câu mất câu không, con nhỏ vẫn vâng
dạ cho cô Lý vui lòng. Cô Lý nói nhiều quá nên khát nước. Cô bước lại
cái máy cà phê ở góc của căn phòng. Cô cầm một cái cốc rồi khẽ bóp cái
vòi của nó. Cô hấng từng giọt cà phê nhỏ. Cô hài lòng nói tiếp.
_Cháu nên nhớ kỹ những lời vừa rồi của cô đấy. Cô sẽ gọi điện ột người bạn
của cô ở bên đấy. Cô muốn chị ấy thỉnh thoảng đến thăm và coi sóc cho
cháu. Cháu không phiền nếu cô làm điều đó chứ…??
Thanh biết thừa
là cô ấy muốn có người kiểm soát Thanh khi con nhỏ ở đây. Con nhỏ mặc dù không muốn bị người khác theo dõi và kìm kẹp tự do được bay nhảy nhưng
nếu không đồng ý thì cô Lý vẫn cứ làm và có khi con nhỏ còn bị gọi về
nước ngay lập tức.
Thanh thở ra một hơi thật não nề con nhỏ nói.
_Vâng, cô cứ làm những gì mà cô muốn nhưng cháu nói trước là cháu không giống
chị Thu đâu nên có những việc mà cô không hài lòng thì cháu cũng đành
chịu. Cháu hy vọng cô không trách mắng cháu hay muốn lôi cháu về nhà vì
cháu không làm vừa lòng của cô…!!
Cô Lý uống hai ngụm cà phê trong cái ly mà cô vừa hấng lúc nãy. Cô cau có bảo Thanh.
_Cháu có thể không cãi lý với cô một lần được không hả. Cháu nên bớt nghịch
ngợm và ương bướng đi vì khi cháu ở nhà thì có thể ăn nói như thế nhưng
khi ra ngoài xã hội, cá tính quá là không tốt đâu. Cô sợ vì cái tính
cách đó cháu sẽ càng khổ hơn mà thôi…!!
Thanh vặn hỏi cô Lý.
_Sao chị Thu hiền dịu và tốt bụng như thế lại cứ bị bạn bè và mọi người đè
đầu cưỡi cổ và hay bắt nạt. Cháu nghĩ không phải là tại số hay tại tính
cách mà là do con người ta thích hành người khác thôi. Cháu thì không
thể để yên cho họ làm như thế được, cháu cần phải đòi lại thật công bằng những gì mà họ gây ra cho cháu…!!
Cô Lý lo lắng hỏi Thanh.
_Không lẽ cháu bị ai đó bắt nạt và bị hành hạ rồi nếu thế cháu phải thu xếp về nước ngay. Cháu có nghe cô nói gì không….??
Thanh kêu khổ vì con nhỏ lỡ lời. Nhớ đến những hành động tàn bạo và độc tài
của Long đối với mình. Con nhỏ lại tức điên lên. Con nhỏ lẩm bẩm.
_Tên chết tiệt kia, anh hãy chờ đấy. Sẽ có lúc anh phải cầu xin tôi tha cho anh vì anh dám làm cho tôi phải đau khổ….!!
Cô Lý nghe tiếng lẩm bẩm của Thanh. Cô chẳng hiểu gì cả vì tính cách của
con nhỏ vẫn không thay đổi gì so với lúc Thanh còn ở nhà. Cô Lý đau cả
đầu. Cô lo lắng cho Thanh sẽ gặp nhiều khó khăn và thiệt thòi khi sống
xa gia đình.
Lúc Thu bắt đầu sách va ly bay sang bên kia du học.
Cô mặc dù có lo lắng cho Thu nhưng cô yên tâm hơn vì cô nghĩ một con
người hiền lành và tốt bụng như Thu thì không thể gặp chuyện gì khó khăn hay bị bạn bè trong lớp ghét được. Nhưng những mong ước và suy đoán của cô lại hoàn toàn trật lất vì Thu bị hành hạ còn kinh khủng hơn cả những gì mà cô biết dù cô là một con người làm nghệ thuật nên cũng có đôi khi cô đọc được những kịch bản làm phim nói về vấn đề bạo lực học đường
này.
Cô Lý nghĩ.
_Một đứa hiền lành và ngoan ngoãn như Thu còn bị bạn bè bắt nạt và hay bị hành hạ. Trong khi Thanh là một con bé
ương bướng, nghịch ngợm, đầu óc của nó lại quá đơn giản. Mình sợ nó còn
bị bạn bè và học sinh của cái trường đấy hành nó còn hơn cả Thu cũng
nên….!!
Cô Lý lo quá nên gấp gáp bảo Thanh.
_Cháu nên thu xếp mà bay về nước ngay đi. Cháu ở bên ấy cô không yên tâm một chút nào…!!
Thanh trấn an cô Lý.
_Cô yên tâm đi vì cháu có làm gì họ đâu mà họ bắt nạt cháu. Cô quên là cháu gái của cô biết võ hay sao. Họ mà dám động vào cháu là cháu cho họ đo
ván liền…!!
Cô Lý càng nghe cái giọng hung hăng và tự tin của
Thanh, Cô lại càng lo hơn. Cô thấy mình thật sai lầm khi đi hứa với Thu
một cách dễ dàng như thế, lẽ ra cô phải cương quyết lôi Thanh về nước
ngay mới phải. Cô phân vân là mình có nên nuốt lời mà làm trái ngược lại với những gì mà cô đã hứa với bọn trẻ hay không.
Chiếc xe buýt sắp đến gần nhà của Thanh nên con nhỏ bảo cô Lý.
_Cháu phải xuống xe nên có gì cháu sẽ gọi lại cho cô sau. Cô không cần phải
lo lắng cho cháu đâu vì cháu biết mình phải làm gì mà. Cô cũng đừng nói
cho bố mẹ cháu biết nhé, vì cháu không muốn nghe tiếng nói não nề và
khóc nấc lên của mẹ cháu khi biết cháu sang đây học thay cho chị Thu. Cô làm ơn mà giữ bí mật này dùm cho đến khi nào cháu hoàn thành xong khóa
học ở đây thì thôi….!!
Cô Lý nghe tiếng gọi của anh chàng hóa trang. Cô cũng không thể nói chuyện thêm với Thanh nên cô cố dặn với theo.
_Cháu nhớ cẩn thận và hay gọi điện về nhà đấy nhé. Chào cháu, chúc cháu gặp
nhiều may mắn và hãy sống cho thật tốt nếu không cô sẽ bay sang đó để
lôi cháu về….!!
Thanh cười khì nói.
_Cháu biết rồi. Chào cô, cô cho cháu gửi lời hỏi thăm tới bố mẹ và mọi người ở nhà nhé…!!
Cô Lý trước khi cúp máy cô còn nói.
_Cô sẽ làm những gì mà cháu yêu cầu nhưng cháu cũng đừng quên thỏa thuận với cô…!!
Thanh bị bà cô nói dai như đỉa làm phiền từ nãy tới giờ, con nhỏ tức khí gắt.
_Cháu biết rồi, cô có cúp máy đi không hay là cô muốn cháu cúp máy trước….??
Cô Lý bị anh chàng hóa trang gọi dữ quá nên cô đành cúp máy. Thanh thở
phào nhẹ nhõm vì cuối cùng bà cô khó tính và hay nói dai đã kết thúc
được cuộc gọi của mình.
Long sau khi bỏ Hoàng Lan trên một con
phố, anh chàng lái xe lòng vòng một hồi cho khuây khỏa đầu óc. Long tự
hỏi là bây giờ Thanh đang làm gì, con nhỏ đã về nhà hay chưa. Long muốn
xác định xem Thanh bây giờ đang ở đâu nên anh chàng lôi điện thoại của
mình ra rồi bấm số của Thanh.
Long gọi cho Thanh hai ba lần mà lần nào tổng đài của thông báo là máy của Thanh đang bận. Anh chàng lẩm bẩm.
_Con nhỏ này nói chuyện với ai mà buôn chuyện dữ thế. Đúng là bọn con gái có khác, chúng nó định biến cái điện thoại thành nối cháo luôn hay sao.
Trong khi người ta chỉ nói có đôi câu là kết thúc còn chúng nó buôn tới
hàng tiếng cũng chưa xong…!!
Long bực mình quăng cái điện thoại xuống ghế. Anh chàng tức khí nghĩ.
_Con nhỏ chết tiệt kia nếu cô mà không gọi điện thoại lại cho tôi thì cô
chết. tôi thề là ngày mai cô đi học nếu cô còn không mang cơm cho tôi
thì tôi sẽ cộng thêm cho cô cái tội dám bỏ rơi tôi hôm nay nữa, lúc đó
tôi sẽ hành cô hơn cho cô biết…!!