Câu này của Hạ Duy khiến Giang Chi Châu cảm thấythậtngu người.
“Nếu như emkhôngchấp nhận đượcsựthân mật củaanhrồi quyết định chia tayanhthìlàm sao bây giờ?” Giang Chi Châu hỏi.
“À....” Chuyện này cũng khó đây. Hạ Duykhôngbiết nên làm thế nào, cách giải nhất tốt nhất làcôphải có trách nhiệm với Giang tiên sinh cả đời, “Dù em cảm thấykhôngquen với nụ hôn vừa rồi củaanhlắm nhưng vẫn có thể chịu được.”
“Như vậythì...” Giang Chi Châu nhìncôrồinóitiếp, “Hôn thêm nhiều lần nữa chắcsẽquen thôi.”
Hạ Duy: “...........”
Tại sao đàn ôngyêuđương chỉ toàn nghĩ đến những chuyệnkhôngvậy nhỉ?
“Gíupanhbuộc dây nào.” Giang Chi Châu xoay lưng lại, khẽ giơ cao hai tay. Hạ Duy thầm lau nước miếng, cầm sợi dây thắt choanhmộtchiếc nơ bướm cực kỳ nữ tính.
“Được rồi.” Hạ Duy tự vỗ tay cho bản thân, việc lớnđãthành, “Vậy emkhôngquấy rầyanhnấu ăn nữa.”
côbước đến cửa phòng bếpthìGiang Chi Châu chợt lên tiếng: “Móng tay em mới làm nhìn đẹp lắm.”
“.....” Để chào đón Giang Chi Châu về nhà nêncôcố ý làm bộ móng mới, nhưngcônghĩ đếnsẽđược Giang Chi Châu khen ngợi, “anhthậtsựcảm thấy như vậy sao?”
Giang Chi Châu khẽ mím môi dưới,nóivớicô: “khôngphải emđãnóithấy phụ nữ vừa làm bộ móng mớithìphải khen đẹp sao?”
“.... Cho nên ý củaanhlàanhkhôngthấy đẹp đúngkhông?”
Giang Chi Châu: “........”
Saoanhkhen đẹp màcôcòn tức giận là sao?
“anhthấy làm móng ít lạimộtchútsẽtốt hơn.” Giang Chi Châu vẫn giữ quan điểm của mình trong vấn đề này, “Mỗi ngày em đều ở cửa hàng,anhlo ngại em có bị trúng độckhông?! Dù sao mỗi ngày đều ngửi mùi nước son cũng có hại cho sức khoẻ.”
Hạ Duy cười: “Lúc bọn em làm việc đều đeo khẩu trang mà, cònanhngày nào cũng chui vào phòng bếpthìnên lo lắng cho làn da của mình có bị vàng da, bóng dầukhôngđi.”
“Mỗi ngàyanhchỉ làmmộtmón ở Thiên Hạ Cư mà thôi, thời gian còn lại đều ở nhà nấu ăn cho em. Nhưnganhthấy emnóicũng có lý, có phảianhnên giảm số lần xuống bếpkhôngnhỉ?”
Hạ Duy: “.........”
côkhônghiểu lắm, sao Giang tiên sinh có thể hờn dỗi bắt bẻ người khác như vậy chứ?
côcố giữ bình tĩnhnói: “Nên để tránh xảy ra chuyện đóthìemđãchuẩn bị choanhrất nhiều mỹ phẩm dưỡng darồi mà,anhcứ yên tâmđi, emsẽquản lý việc dưỡng da choanh.”
Giang Chi Châu: “..........”
Hai người đấu khẩu xong, Hạ Duy lại tung tăng vui vẻđira ngoài.côngồi lên ghế salon và lấy điện thoại gửi tin nhắn cho đám bạn thân: “Tin tức nóng hổi đây! Cuối cùng Giang tiên sinhkhôngkiềm chế được nữa nênđãôm hôn mình đó!”
Cháo Bát Bảo nữ hiệp:Cho nên.... có phải bữa cơmđãnóilàsẽmời bọn mình ănkhôngbao giờ tồn tại đúngkhông?
khônggầy mười cânkhôngđổi tên:Ha ha ha ha ha ha
Tiểu Điềm Điềm vô địch:Cậu có cảm giác thế nào?
Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: Cảm giáckhôngquen lắm, nhưng cũngkhôngkhó chịu như mình nghĩ, mình thấy lần này có thể thành công đó chứ!
khônggầy mười cânkhôngđổi tên:Mình xin cậu đừng tự dát vàng nữa đượckhông?
Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát:...... [đổ mồ hôi]
Tiểu Điềm Điềm vô địch:Đây làhiệntượng tốt mà,khôngquen cũngkhôngsao, hôn nhiều lầnthìsẽquen thôi.
Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát:Điềm Điềm à, cậu xấu lắm nha, cậunóiy hệt như Giang tiên sinh vậy đó.
Cháo Bát Bảo nữ hiệp:Được rồi, cậu ấy khoe khoang ngược đám chó FA bọn mình đó, mọi người giải tánđi.
Tiểu Điềm Điềm vô địch:.........
Mặc dùcôđãquyết tâm nhưngthậtracôkhôngtự tin lắm, nếu nhưkhôngđược...thìcôsẽđến gặp bác sĩ tâm lý của Giang Chi Châu. Nhưng vị bác sĩ đó đâu có chữa khỏi cho Giang Chi Châu đâu chứ, liệu có đáng tinkhông?
Ăn cơm xong, Hạ Duy pháthiệnramộtvấn đề hết sức nghiêm trọng, đó là máy rửa bát để ở nhà Giang Chi Châu.....
“anhnày, em có thể đem chén bát xuống nhàanhđể bỏ vào máy rửa máykhông?” Hạ Duy hỏi.
“.........” Giang Chi Châuđangchơi với A Quất, nghe thấy thếthìcâm nínmộthồi mới đáp: “Rốt cuộc là em định lười đến đâu hả?”
“khôngphải em lười, chẳng qua là em thấy có máy rửa bát màkhôngdùngsẽrất lãng phí, chiếc máy đó cũng đắt tiền lắm cơ mà.”
Khoé miệng Giang Chi Châu co rút, đứng lên vànói: “Vậy em cầmđi,anhphải xách vali và ôm A Quất.”
“Được rồi,khôngcó vấn đề gì hết.” Chỉ cầncôkhôngphải rửa chénthìchuyện gì cũng thương lượng được.
Thế là Giang Chi Châumộttay xách vali quần áo,mộttay ôm A Quất còn Hạ Duythìcầm chén bát. Đúng lúc vừa bước ra khỏi cửathìgặpmộtphụ nữ bên nhà hàng xóm.
......
Bầukhôngkhí chợt yên ắng, chị ta nhìn cảnh tượng trước mặt, phát huy diễn xuất của người trưởng thành là làm nhưkhôngcó chuyện gì: “Chào buổi trưa, Hạ tiểu thư, Giang tiên sinh.”
“Chào... chào buổi trưa.” Hạ Duy miễn cưỡng cười cười, “Máy rửa bát của em hỏng rồi, nênđangmuốn cầm chén bát xuống nhà Giang tiên sinh rửa hộ.”
“Àthìra là như vậy.” Thế nhưng tại sao Giang tiên sinh vừa xách theo vali quần áo vừa ôm con mèo này làm gì chứ? Nhưng mà nhìn quan hệ của bọn họđãmờ ám như vậy rồi, còn có chuyện gìkhôngthể xảy ra nữa chứ?! Bọn họ trò chuyện vài câu, vờ nhưkhôngcó chuyện gì xảy ra.
Nhưng mấy ngày sau có tin đồn lan truyền khắp chung cư rằng Giang tiên sinh của hộ nhà 1808 ở tầng 3 sắp kết hôn với Hạ tiểu thư của hộ nhà 1908. Bình thường mọi người trong chung cưkhôngcó chuyện gì đểnói, còn bây giờ mỗi lầnđidạo, dẫn chó tản bộ, cho mèo ăn đều dùng chủ đề này để tán gẫu.
Có thểnóitán gẫu bằng chủ đề này lúc nào cũng hữu dụng.
Rốt cuộc lời đồn đại này cũng truyền tới tai người trong cuộc. Hạ Duykhôngbiết Giang Chi Châu nghĩ thế nào nhưngcôcảm thấy cực kỳ khó xử! Bây giờ mọi người đều nhìncôbằng ánh mắt mập mờ, còn thiếu là chưa hỏicôkhi nào phát thiệp cưới thôi!
“anhcó nghe em vừanóigìkhônghả?”côkéo ngườiđangôm máy tính nào đó. A Quất nằmtrênđùianh, thoải mái meomộttiếng.
Giang Chi Châu gật đầu,nói: “anhcó nghe mà.”
“Vậyanhnghĩ gì?”
“Tuỳ bọn họđi.”
Hạ Duy: “..........”
côchắn trước màn hình máy tính, bất mãn lên tiếng: “anhcứ vùi đầu vào máy tính làm gì hả? Đây đâu phải là tiệm net Tiểu Hoàng đâu!”
“..........” Giang Chi Châu chỉnh màn hình máy tính nghiêng qua, “đangxem mấy căn hộ.”
Hạ Duy sửng sốt, quảthậtmàn hìnhđanghiển thị trang web củamộtcông ty bất động sản: “Quốc tế Khải Thuỵ?anhmuốn mua thêmmộtcăn hộ nữa sao?”
Giang Chi Châu khẽ gật đầu: “anhđangtính hai chúng ta cộng thêm con mèo và con chó nàythìbây giờ căn hộđãnhỏhơn rồi, mà tương lai sau này còn có baby nữa.”
Hạ Duy bị câunóicủaanhlàm cho đỏ mặt tía tai: “anhnghĩ xa ghê ha, còn có baby nữa hả!”
Giang Chi Châu xoay đầu nhìncô, khẽ nhếch môi cười: “khôngphải em muốnmộtbégáiđángyêunhư Mạn Mạn sao?”
“Chắc gì đứa trẻ khácsẽđángyêunhư Mạn Mạn chứ! Có mấy đứa trẻ nghịch ngợm cắt mất râu của A Quất đó!”
“Con của chúng tasẽrất đángyêu,anhsẽdạy dỗ con béthậttốt.”
Hạ Duy: “........”
Nên em mớinóiai sinh con vớianhhả, đúng là đồ mặt dày!
“Với lạikhôngphải em vừanóimấy lời đồn đại của hàng xóm làm emkhôngthoải mái sao? Chúng ta dọnđithìsẽkhôngcòn chuyện này nữa.”
Hạ Duy: “............”
cônghiêng đầu tránh ánh mắt dịu dàng của Giang Chi Châu: “Hừ, mối tình dài nhất của em cũng chỉ có ba tháng thôi đó,anhgắng gượng qua ba tháng hãynói.”
Khoé mắt Giang Chi Châu khẽ giật, vươn tay ôm eo Hạ Duy sát lại: “Emnóithế nhắcanhmới nhớ, phải thườngxuyên hônmộtchút.”
Hạ Duy: “........”
Khốn, đúng là sau khi đàn ôngyêuđương rồithìngày càng lưu manh! Ban đầu và bây giờ như hai người khác nhau!
Giang Chi Châu ômcôvào lòng, đểcônhìn vàoanh: “Chuẩn bị xong chưa?”
Hạ Duy: “...........”
Nhìn gương mặt của Giang Chi Châuđangdần dần tiến lại gần, Hạ Duy vô thức muốn giãy ra, nhưng mùi hương đặc biệttrênngười Giang Chi Châu giống như mê hoặccô, khiến thần kinhcôtê liệtkhôngthể phản ứng. Khianhnhẹnhàng khẽ chạm vào môicô, Hạ Duy vô thức nhắm mắt lại.
Nhịp tim củacôđangđập rất nhanh,khôngbiết có phải là do cảm giác này quá kích thích haykhôngnhưng nóđãlàmcôquênđiphải chống cự lại,côlại còn cảm thấy nókhôngtệ lắm.anhkhẽ há miệng cắn lên môicô, kích động muốn dùng đầu lưỡi cạy mở đôi môianhđào củacô, nhưng cuối cùnganhvẫn kiềm chế được.
Bọn họ còn nhiều thời gian để thích ứng với nhau.
Giang Chi Châu buông môi Hạ Duy rồi khẽ hỏi: “Em có cảm thấy tốt hơn lần trướckhông?”
Nhịp tim của Hạ Duy vẫn chưa đập lại bình thường được,côhít sâumộthơi rồi mớinóivớianh: “Cũng được,khôngkhác gì lần trước lắm.” Chỉ là nhịp tim đập nhanh hơn lần trước.
Giang Chi Châu cườinói: “Vậy xem rathìsau này vẫn nên hôn thường xuyên, hi vọng bệnh nhân có thể phối hợp trị liệu.”
“.....” Hạ Duy thầm phỉ nhổanhtrong lòng, “anhvẫn nên chữa khỏi bệnh của mình trướcđi.”
“anhcũngđangtích cực phối hợp trị liệu đây, chúng ta là bác sĩ chữa bệnh cho nhau,khôngphải vậy sao?”
Hạ Duy: “.......”
cônhư vậy mà lại bịanhtrêu chọc,khôngchịu được đâu đấy nhé....
Hôn Hạ Duy xong, Giang Chi Châu lại xem phòng tiếp, Hạ Duy ngồi bên cạnhanhvừa ôm A Hoàng vừa cầm điện thoại nhắn tin vào nhóm chat ở QQ: “Giang tiên sinh vừa hôn mình đó! Tim của mình đập như muốn nhảy ra ngoài luôn QAQ các cậu thấy mìnhđãtốt hơn chưa? QAQ”
Tiểu Điềm Điềm vô địch: Tốt lắm ~ Chúc mừng nhé~
Cháo Bát Bảo nữ hiệp:Hôn môi chỉ là bước đầu tiên thôi, sau nàyanhtasẽlàm nhiều chuyện thân mật hơn nữa [ngoáy mũi] Tiện hỏimộtcâu,anhấy có vươn đầu lưỡi vào trongkhông?
Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát:không! Chỉ cắn môi mình thôi!
khônggầy mười cânkhôngđổi tên:Báo cáo với mọi người là mìnhđanglái xe
Cháo Bát Bảo nữ hiệp:Kiểu này chắc cậuđãkhỏi bệnh rồi, sao cậuđilàm lại nhanh vậy?
Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: _з” ∠)_
Tiểu Điềm Điềm vô địch:Đây là tiến bộ lớn rồi, đừng nhìn Giang tiên sinh kiềm chế như vậy chứanhấy quan tâm tới cậu lắm đó.
côchợt cảm thấythậtấm áp, Hạ Duy ngẩng đầu nhìn người đàn ông bên cạnh, cảm xúc trong lòngđangâmthầm cuộn trào như sóng ngầm.
“Sao vậy?” Giang Chi Châu xoay đầu nhìncô.
Hạ Duy cắn răng,âmthầm hạ quyết tâmnóivớianh: “Em có thể.... hônanhmộtcái đượckhông?”