Tôi Không Làm Người Nữa

Chương 22: Chương 22: Không làm người ngày thứ 22




Cảnh tượng này rốt cuộc xảy ra như thế nào, vậy phải nói từ mười phút trước.

Trong tinh tế người có dị năng di chuyển không gian rất thưa thớt, mà Thẩm Mục vừa vặn là một trong những người thưa thớt đó, loại dị năng này mỗi lần sử dụng đều tiêu hao tinh thần lực rất lớn, hơn nữa cự li di chuyển càng xa, tinh thần lực tiêu hao càng lớn.

Đoạn thời gian bị đoàn tinh đạo Black Sand bắt làm tù binh, Thẩm Mục và Hammer bị thẩm vấn nhiều ngày, chỉ ứng phó thẩm vấn đã tinh bì lực tẫn, ngược lại khi đến Toussant tinh ăn mấy tháng cơm tù, bọn hắn đã có cơ hội hồi phục sức khỏe.

Sau khi hồi phục và tích lũy đủ sức lực, bị trùng tộc giam giữ ở trong phòng nhỏ hai người nghĩ tới đầu tiên đương nhiên là chạy trốn.

Mặc dù nói bị giam ở đây nhiều tháng, bọn hắn cũng không bị nghiêm hình bức cung gì, cũng không bị ngược đãi gì, yên ổn ăn cơm tù, nhưng dù sao bọn họ cũng là nhân loại.

Nhân loại và trùng tộc không có quan hệ tốt, trùng tộc này chắc chắn sẽ không có lòng tốt mà thả bọn họ ra, thậm chí cũng sẽ không nghĩ tới chuyện đem bọn hắn làm điều kiện trao đổi với địa cầu liên bang.

Kết cục của bọn hắn khi làm tù binh trên tinh cầu này chính là bị giam tới chết hoặc là bị giết chết, nếu không phải là kết cục đẹp gì, vậy không bằng liều mạng một phen.

Bởi vì chưa bao giờ đặt chân lên Toussaint tinh, bị giam ở trong phòng cũng không nhìn thấy không gian bên ngoài, Thẩm Mục di chuyển không gian chỉ có thể di chuyển tới một địa điểm tùy ý.

Đây là lúc chiến đấu để tìm kiếm vận may, nếu di chuyển tới vị tri không gặp phải trùng tộc, bọn hắn có thể tiến hành bước tiếp theo của kế hoạch chạy trốn.

Nhưng mà kết quả di chuyển không gian lần này, hai người bọn hắn hình như hơi xui xẻo.

Hiện giờ trước mặt bọn hắn, một, hai, ba… chắc là hơn hai mươi Tucker trùng tộc đang bao vây bọn họ, hơn nữa đàn Tucker trùng tộc này không biết vì sao bị chọc giận, lúc này mắt thường có thể thấy chúng đã tiến vào trạng thái cuồng bạo.

Là bởi vì nhìn thấy ba nhân loại bọn họ sao?

Cho dù chủng tộc bọn hắn không có quan hệ tốt, nhưng cũng không tới nỗi, vừa gặp mặt liền cuống bạo chứ?

Khi Hammer phát hiện thanh niên mà hắn chế ngự không phải là trùng tộc mà là nhân loại, hắn rất nhanh bông lỏng tay đè lại đối phương, mặc dù cảnh tượng trước mắt rất khẩn trương, hắn vẫn nhịn không được mà nói một câu: “Thỏa, phạm lỗi ở đâu chăng, lúc nào gặp phải đồng bào của mình không được, cố tình lại là lúc này—-“

Bọn hắn chuyển dời không gian tùy ý, thế mà ở trong một đại bản doanh của trùng tộc gặp được một nhân loại, vận may này không phải tốt như vậy chứ!

Cũng không phải là gặp được đồng bào mà không vui, hiện giờ bọn hắn đang ở địa bàn của trùng tộc, ở trong này gặp phải đồng bào cũng không phải là một chuyện đáng vui mừng gì, bởi vì bọn hắn có thể sẽ phải chết hết ở chỗ này.

Theo cách nhìn của Cố Hoài, hắn trong chốc lát bị hai người di chuyển không gian ấn trên mặt đất, chuyện này lại xảy ra đột nhiên, nên hắn phải mất một lúc mới phản ứng lại.

Cố Hoài cũng không nghĩ tới, sau khi hắn tới thế giới này lần đầu tiên nhìn thấy nhân loại, lại ở trong cảnh tượng này.

“Cậu vượt ngục như thế nào, cũng là người dịch chuyển không gian sao?” khi hỏi vấn đề này, Hammer đã dùng dị năng của mình tạo nên một vòng phòng ngự, hắn nắm lấy cổ tay của đối phương kéo đối phương từ trên đất đứng lên, hai mắt nhìn chằm chằm đàn Tucker trùng tộc đang bao vây bốn phía.

Mặc dù là câu nghi vấn, nhưng kỳ thật Hammer đã nhận định chuyện này, bởi vì chuyện này không có khả năng có giải thích thứ hai.

“ừ….” Cố Hoài hàm hồ trả lời một tiếng.

Biết hai người trước mắt coi hắn là nhân loại, Cố Hoài nhanh chóng suy xét lợi và hại, hắn không phủ nhận suy đoán của đối phương.

Nếu bọn họ coi hắn là nhân loại, sẽ không chủ động công kích hắn, như vậy càng dễ dàng cho hắn xử lý cảnh tượng này.

Khi hai người này rơi xuống mặt đất, trong đó có một người đã nện xuống người tuyết mà Cố Hoài đã đắp tốt, người tuyết bị đập tại chỗ không nhìn ra hình dạng, ban đầu được gắn hai viên đá quý màu hồng cũng bị rơi vào trong tuyết không thấy.

Mà sau khi được kéo lên, Cố Hoài nhìn thấy hai viên thủy tinh rơi ra khỏi túi mình.

Hiện tại cảnh tượng này đối với Cố Hoài vẫn thực an toàn, hắn rất thích hai viên thủy tinh này, nên phản ứng đầu tiên của hắn là muốn nhặt chúng nó lên.

“Nếu làm không tốt sẽ phải chết ở trong này, cậu còn tâm tình đi nhặt cái—–“ dùng khóe mắt nhìn thanh niên bên cạnh đang muốn nhặt cái gì, thanh âm Hammer đột nhiên ngừng lại, hơn nữa một giây sau nâng cao thanh âm, “Tinh thể năng lượng?”

Nghe thấy câu này, Cố Hoài nghi ngờ liếc mắt nhìn viên thủy tinh trên tay mình.

Đồ vật này không phải là viên thủy tinh bình thường sao?

Cố Hoài nhớ rõ khi ấy mình nhìn hai viên thủy tinh này nhiều một chút, Alvis đều không rên một tiếng mà đem viên thủy tinh này đặt vào tay hắn, Cố Hoài vẫn tưởng đây chỉ là một viên đá quý bình thường.

Có thể là do ánh mắt nghi hoặc của Cố Hoài quá rõ ràng, tên sĩ quan có mài tóc vàng và đôi mắt xanh bên cạnh hắn cũng không có gì để nói.

“Những Tucker trùng tộc này vây xung quanh cậu cũng là do cậu trộm tinh thể năng lượng của bọn nó đi.” Hammer cầm đá năng lượng trong tay Cố Hoài nhìn thoáng qua, vẻ mặt hắn đột nhiên thay đổi.

Độ tinh khiết của viên nguồn năng lượng này cũng không cao, có rất ít đá năng lượng loại này ở trong tinh tế, một viên có giá trị một tinh cầu, hiển nhiên một người thường không thể có được nó.

Mặc dù nói người chết vì tiền chim chết vì thức ăn, nhưng hiện giờ Hammer đã bị thuyết phục, làm thế nào một người có thể thành công vượt ngục, không nghĩ tới rời khỏi tinh cầu này, ngược lại lại chạy đi trộm một viên nguồn năng lượng??

Hơn nữa đối phương hoàn toàn không biết đây là một viên nguồn năng lượng, chắc là tưởng đây chỉ là một viên ngọc quý, hammer cảm thấy đồng bào bên cạnh hắn chính là kẻ muốn tiền mà không muốn mạng.

Mà ngay tại lúc này, Hammer nhìn thấy hơn mười con Tucker trùng tộc bị ngăn cách bởi hàng rào phòng ngự trong nháy mắt dùng ánh mắt thô bạo nhìn chằm chằm nguồn năng lượng trên tay hắn, chúng nó giống như là bị chọc giận hơn, trong cổ họng phát ra thanh âm uy hiếp.

Hai tên nhân loại này không chỉ bắt ấu tể của bọn nó bảo vệ ấn ngã xuống đất, hiện giờ còn dám ở trước mặt chúng nó cướp đi đồ chơi trong tay ấu tể—-!

Hai chuyện này cũng đã đủ cho đám Tucker trùng tộc này giận không thôi, nhưng bởi vì địch thủ lại đứng quá gần Cố Hoài, nên đám Tucker trùng tộc đang tiến vào trạng thái cuồng bạo mới không tiến lên công kích.

Quả nhiên là như vậy.

Nhìn phản ứng của đám Tucker trùng tộc này, Hammer càng thêm khẳng định suy nghĩ của mình là đúng.

Mặc dù hiểu được hiện giờ bản thân khó bảo toàn tính mạng, nhưng nhiều năm được giáo dục ở học viên quân sự địa cầu liên bang vẫn khiến Hammer động thân thể, hắn đem thanh niên tóc đen bên cạnh kéo ra phía sau mình.

Thân là quân nhân, phải bảo vệ dân chúng.

Nhưng không làm còn may, một khi làm, ban đầu đám Tucker trùng tộc chỉ phát ra thanh âm uy hiếp lúc này dựng đồng đã giống như nhỏ máu.

« Anh mau thả tôi ra sẽ tốt hơn đó. » cho dù không đi cảm nhận cảm xúc, Cố Hoài cũng biết đám Tucker trùng tộc vây quanh hắn hiện giờ rất tức giận, sự tức giận này ngay cả hắn cũng không thể bình ổn được.

Cổ tay bị nắm, Cố Hoài chỉ có thể đi ra từ phía sau người chắn trước hắn một chút, cố gắng để các trưởng bối nhà mình nhìn thấy mình, hy vọng có thể khiến chúng nó đừng tức giận nữa.

Kỳ thật Cố Hoài không phải là không thể tự mình giải quyết được cảnh tượng này, dưới tình huống hai người bên cạnh không hề phòng bị với hắn, hiện giờ Cố Hoài có thể dùng tinh thần lực trực tiếp công kích người đang nắm cổ tay hắn, xác suất thành công vẫn rất lớn.

Nhưng Cố Hoài không làm như vậy, nguyên nhân là vì hắn nhìn thấy hai người này đang trong tình huống nguy hiểm nhưng vẫn muốn bảo vệ hắn, hắn cảm thấy hai người này là người tốt, trên người có phẩm chất đáng được kính nể.

Hiện giờ Cố Hoài không biết chuẩn xác tinh thần lực mà hắn sở hữu như thế nào, nếu hắn tùy tiện công kích người không có phòng bị với hắn, làm không tốt sẽ khiến đối phương không thể khôi phục ý thức.

« Đừng động ! » phải duy trì phòng ngự rất phí sức, thanh niên phía sau còn lộn xộn, Hammer tức khắc cao giọng lên.

Dùng giọng nói nghiêm túc nói với thanh niên, Hammer nhìn thấy một đám Tucker trùng tộc trước mặt hắn há miệng lộ ra hàm răng sắc bén, dùng thanh âm còn lớn hơn hắn rống lên một chút.

Hammer bị tiếng gầm này làm cho sửng sốt, lại nói hắn cảm thấy đàn Tucker trùng tộc này hơi kỳ quái, bao vây bọn hắn chứ không công kích, giống như là đang lo ngại chuyện gì.

Theo lý thuyết, trùng tộc cấp thấp khi đối mặt kẻ thù cũng không tự hỏi nhiều lắm, chúng nó chỉ biết trực tiếp tiến vào chiến đấu, căn bản trong chiến đấu cũng không có thói quen phát ra thanh âm uy hiếp.

Nhân loại này đầu tiên là ấn ấu tể, cướp đồ chơi của ấu tể, hiện giờ còn quát ấu tể mà chúng nó bảo vệ—-

Nếu Cố Hoài không bị người trước mặt này túm, hiện giờ những Tucker trùng tộc này sẽ trực tiếp nhào lên, dùng cẳng tay sắc bén của chúng nó tước nhỏ lá chắn này, rồi mới dùng hàm răng đem thân thể đối phương cắn xé thành nhiều khối.

« Thẩm, cậu có khỏe không ? » thần kinh Hammer căng chặt duy trì lá chắn, hắn không biết đám Tucker trùng tộc này vì sao lại không công kích, nhưng đây cũng là chuyện tốt để bọn họ tranh thủ thời gian.

Nhân loại dùng hai chân là không có khả năng chạy trốn khỏi trùng tộc, cho nên khi bị đám Tucker trùng tộc này bao vậy, Hammer lập tức lập lá chắn phòng ngự, để cho Thẩm Mục có thời gian tiến hành di chuyển không gian tiếp theo.

Tuy gặp phải đám Tucker trùng tộc này thật là xui xẻo, nhưng đây cũng không phải là tình huống xấu nhất.

Bởi vì có một chuyện rất may măn, những Tucker trùng tộc này chỉ là trùng tộc cấp thấp, không có nhiều trí tuệ lắm, chỉ cần bọn hắn di chuyển không gian rời khỏi, biến mất trước mắt đám Tucker trùng tộc này thì bọn chúng sẽ không để ý tới bọn hắn nữa.

« Cho tôi ba giây. » Thẩm Mục ở phía sau trả lời.

Cố Hoài không nhìn thấy chuyện gì ở phía sau, khi hắn nghe thấy câu nói này, bỗng nhiên hắn bị người trước mặt khiêng lên lưng.

Rồi ba giây sau, khi thanh âm của không gian gần đó bị xé rách, Hammer không hề do dự cõng người nhảy vào lỗ hổng không gian văn vẹo.

Sau khi ba người trong lá chắn tiến vào vết nứt của không gian, bởi vì không gian chế tạo trong khoảnh khắc liền biến mất, hiện trường chỉ còn lại một đám Tucker trùng tộc.

Di chuyển không gian lần thứ hai đã hoàn thành—–

Trong thời gian ngắn như vậy tiến hành di chuyển không gian hai lần, lại còn có thêm một gánh nặng nữa, lúc này sắc mặt của Thẩm Mục rất khó coi.

« Tới đây thì tạm coi như là an toàn. » Xác nhận xung quanh không có trùng tộc, Hammer hơi chút buông lòng thần kinh đã căng thẳng từ lâu.

Thẩm Mục cũng nhìn xung quanh, hắn tỉnh táo nói : « Tiếp theo là phải xác nhận phương hướng cảng hàng không…. »

Bình tường mà nói bên cạnh cảng hàng không sẽ có một tòa tháp rất kiên cố, bọn hắn có thể dựa vào phương hướng của cái tháp này, tìm ra vị trí của cảng hàng không.

Chắc chắn, trên người binh lính đóng quân ở cảng hàng không nhất định sẽ mang theo cơ giáp nút, đây là chuẩn bị cho bất cứ lúc nào cũng có thể chiến đấu, mà mục tiêu cuối cùng trong kế hoạch chạy trốn của bọn hắn chính là cơ giáp nút trên người binh lính trùng tộc.

Nếu nói nhiệm vụ nào là khó, vậy thì phải nói là nhiệm vụ vượt ngục của bọn họ phải được xếp vào cấp độ SSS ác mộng, càng đừng nói là hiện tại bọn hắn còn dẫn theo một người thường cùng nhau chạy trốn.

Đối mặt với thay đổi bất ngờ, Cố Hoài không nói nên lời, hắn vừa mới nghĩ làm sao để giải quyết vấn đề trong hòa bình, không nghĩ tới lại bị đối phương trực tiếp dẫn vào di chuyển không gian.

Vẫn được khiêng trên lưng, ở tư thế này, vòng cổ Cố Hoài ban đầu đeo trên cổ, bỗng nhiên từ trong quần áo rơi ra.

« Đây là…. Cơ giáp nút ?? » Hammer sợ hãi, người hắn khiêng trên lưng này rốt cuộc có bao nhiêu bảo bối, cơ giáp nút này không phải là thứ mà bọn hắn nằm mơ cũng muốn có hay sao—- ??

Có cơ giáp nút này, bọn hắn có thể rời khỏi tinh cầu này !

Cơ giáp nút trên người Cố Hoài là do Alvis cho hắn, nhưng hắn cơ bản chỉ xem là vòng cổ đeo trên người, cho tới bây giờ cũng không có sử dụng qua.

Không khó để hiểu được ý tưởng muốn điều khiển cơ giáp thoát khỏi Toussaint tinh của hai người, nhưng Cố Hoài cảm thấy hắn chỉ sợ không thể đáp ứng nguyện vọng của hai người.

Nói như thế nào, thì cơ giáp nút này cũng là của Alvis tặng cho hắn, hắn không thể tùy tiện đưa cho người khác, mà hắn cũng không thể cùng hai người này rời khỏi Toussaint tinh.

Nhưng mà ngay khi Cố Hoài muốn thành lập liên kết tinh thần, một trận buồn ngủ quen thuộc lại không đúng lúc tới tìm hắn.

Cố Hoài muốn khiến bản thân tỉnh táo, nhưng cứ mỗi lần như vậy, hắn không có cách nào chống cự bản năng buồn ngủ của bản thân.

« Ngủ, ngủ ? » khuôn mặt của Hammer sợ hãi, người trên lưng hắn có bình thường không vậy ?

Trái tim phải lớn như một tinh cầu, mới có thể trong lúc chạy trốn khỏi đại bản doanh của trùng tộc, thế nhưng có thể ngủ— ?!

« …. » Thẩm Mục bên cạnh cũng phải sửng sốt.

Chờ chấn kinh xong rồi, phải tranh thủ thời gian, Hammer lập tức triệu hồi cơ giáp màu bạc từ trong cơ giáp nút ra, một giây cũng không ngừng mở ra khoang điều khiển, ba người nhanh chóng tiến vào khoang điều khiển.

Cơ giáp màu bạc này khiến cho Thẩm Mục cảm thấy quen thuộc, giống như hắn đã thấy qua ở đâu rồi, nhưng lúc này đang cấp bách hắn không có thời gian nghĩ sâu vào chuyện này.

« Thật tốt quá, cơ giáp này có thể tiến hành nhảy vọt ! » Hammer gần như vui mừng nói ra câu này.

Cơ giáp có năng lực nhảy vọt là vật rất cao cấp, cơ giáp bình thường không có khả năng nhảy vọt, lần này chắc chắn bọn họ có thể thoát khỏi tinh cầu này !

Dùng cơ giáp nút làm chìa khóa để khởi động cơ giáp, trong rừng rậm được tuyết bao phủ này, không gian bị bóp méo xung quanh cơ giáp bạc đã được kích hoạt thành công.

Chưa tới một giây, cơ giáp màu bạc có ngoại hình xinh đẹp lạnh như băng biến mất trong rừng cây.

Mà ở mười giây trước, đám Tucker trùng tộc bị bỏ lại trong sân phủ đệ gần như trong nháy mắt mất đi lý trí, bảo vật trân quý mà chúng nó bảo vệ bị đánh cắp ngay trước mặt chúng nó, chuyện này khiến cho đàn Tucker trùng tộc không thể nào chấp nhận được.

Đám Tucker trùng tộc đứng ở tại chỗ, trong cố họng phát ra thanh âm bén nhọn, trận thanh âm này rất nhanh được khoếch tán ra phạm vi rộng lớn, trong một thời gian ngắn, tất cả trùng tộc nghe được thanh âm này đều nhận được thông tin truyền tải.

Vương—-

Thế là trong phòng hội nghị quân bộ, chiếc bàn hắc khế thạch giá trị xa xỉ liền chào đón tai nạn của nó.

« Rầm » một tiếng lớn, bàn lớn đang vô cùng vững chắc trong phòng hội nghị lập tứ biến thành bột phấn, mà vẻ mặt của mỗi trùng tộc trong phòng hội nghị đều lạnh như băng có thể làm không khí xung quanh đông lại.

« Phong tỏa toàn bộ. » Ngồi ở trên vị trí chủ tọa Alvis không có biểu tình gì nói.

Ánh mắt Alvis bị một miếng vải màu đen che lại, nhưng cho dù không nhìn ánh mắt, nghe thanh âm của đối phương có thể nhận ra lúc này không có độ ấm, khuôn mặt nhìn lạnh như băng rất đáng sợ.

Tinh cầu mở ra hình thức cảnh giác cao nhất, thanh âm cảnh báo trên tinh cầu khiến cho hai tên nhân loại vừa mới rời khỏi Toussaint tinh không khỏi nhảy dựng.

Muốn làm cái quỷ gì ?

Cảnh báo này không phải là vì bọn hắn đó chứ ?

Hình thức cảnh giới cao nhất của tinh cầu không phải nói mở là mở, hình thức này một khi đã mở, đại biểu tinh cầu này đã hoàn toàn tiến vào trạng thái chiến tranh, lúc này tất cả quân lực trên tinh cầu này không hề giữ lại mà đều bị điều động ra.

không phải là bởi vì ba tù nhân bọn họ chạy trốn, nên đàn trùng tộc này mới bày ra đại trận lớn như vậy chứ—-

bọn hắn có tài đức gì mà có thể như vậy ??

mơ màng thì mơ màng, chạy thì vẫn phải chạy, thừa dịp còn chưa bị phát hiện hành tung, Hammer vội vàng điều khiển cơ giáp tiến hành vô số bước nhảy, bọn hắn ít nhất phải rời khỏi vài cái tinh hệ mới có thể thả lỏng được.

mặc dù rất muốn quay về địa cầu liên bang, nhưng hiện giờ bọn họ phải tìm tinh cầu để bổ sung năng lượng cho cơ giáp, cơ giáp dù sao cũng không thể so với chiến hạm, nhiều lần thực hiện bước nhảy vọt năng lượng tiêu hao cũng rất nhiều.

rốt cuộc vẫn bị thế trận khoa trương của trùng tộc dọa sợ, Hammer cẩn thận chọn một tinh cầu dừng chân cách Toussaint tinh sáu cái tinh hệ.

bọn hắn đã chạy xa như thế, đám trùng tộc này sẽ không phí công đuổi theo bọn hắn….

ba tên tù binh bọn hắn cũng không có giá trị đặc biệt gì, bình thường mà nói muốn chạy thì chạy, nghĩ như vậy, Hammer lại yên tâm hơn.

Mà ở Toussaint tinh, bởi vì đánh mất đi bảo vật trân quý đám Tucker trùng tộc vô cùng tức tối, hiện giờ đã tiến vào trạng thái chiến tranh, vô số chiến hạm Euler đều tập hợp phía trên tinh cầu, số lượng nhiều tới mức muốn che hết không trung, có rất nhiều cái bóng được chiếu xuống mặt đất.

Mà đây chỉ là quân lực của một quân đoàn.

« Bộ đội của tôi sẽ nhanh chóng tới. » Capelia lạnh lùng nói, vẻ mặt của cô rất tỉnh táo, nhưng sự phá hủy của lưỡi dao sắc bén trên tay trái cô đã thể hiện rõ tâm trạng của cô lúc này.

Mà một ngày này cũng vừa vặn là ngày trùng tộc của hai quân đoàn khác tới Toussaint tinh, binh lính đệ tam quân đoàn và đệ tứ quân đoàn đều đang vui vẻ tới Toussaint tinh để nhìn thấy vương của bọn họ, trước khi đi chuyến này, bọn hắn mở to mắt mong đợi.

Nhưng kết quả sau khi bọn hắn tới Toussaint tinh, liền xảy ra đối thoại như sau—-

Bọn hắn : « Vương đâu ? »

Trùng tộc Toussaint tinh : « Bị hai nhân loại bắt đi rồi. »

Không cần nói thêm bất cứ cái gì, binh lính trùng tộc đệ tam quân đoàn và đệ tứ quân đoàn tự động gia nhập đội ngũ.

Dựa vào lịch sử của tinh tế, đây là lần đầu tiên trùng tộc chân chính huy động toàn bộ lực lượng của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.