Tôi Là Behemoth, Nhưng Bị Nhầm Với Mèo Con

Chương 53: Chương 53: Sự thỏa hiệp của ‘hiệp sĩ’ mèo




Người dịch: Thông Thiên Mộc

***

“THÔI NÀO! Cậu đang làm Tama sợ đó! Cậu không thể quá bạo lực với em ấy đâu, Stella-chan!”

“Hiiii!?”

Không có đường trốn rồi... Mình đoán là vậy…

Tama đã hoàn toàn bỏ cuộc. Stella đang lăn xả vào anh ta trong lúc la hét những câu từ mà không đứa trẻ nào nên được nghe thấy. Aria dường như đã thức dậy từ tiếng hét kinh hoàng của Tama và nhanh chóng chen mình vào giữa họ.

Khoảnh khắc cô nghe thấy giọng của Aria, Stella đột nhiên kích hoạt kĩ năng thần thánh nào đó khiến cô quay vài vòng triên không trung, và rồi thay đổi từ sự lăn xả của mình thành ngồi co rúm ở góc phòng trong sợ hãi.

Có vẻ như cô ấy vẫn vô cùng sợ hãi với Aria.

“Nya〜 (Chủ nhân)….!!”

Quả thật là một tình huống tuyệt vọng thực sự.

Khuôn mặt của Tama bừng sáng lên và trái tim mèo con nhỏ bé đã tràn đầy hy vọng. Chủ nhân của cậu đã cứu cậu trong thời khắc nguy hiểm nhất, và cậu ta nhanh chóng lao vào giữa cặp ngực nở nang trù phú của cô để tìm kiếm sự an toàn.

“Fufufu, em ổn chứ, Tama?”

“Nyaa …”

Aria bắt được Tama khi cậu đang nhảy về phía cô và vuốt lông cậu một cách nhẹ nhàng để xoa dịu. Chỉ cần cô chạm vào thôi là đủ để trấn an Tama, và cậu nhắm mắt lại trong niềm hạnh phúc. Sau đó, Aria chuyển sự chú ý sang Stella.

“Stella-chan, tớ biết rằng Tama rất dễ thương, quyến rũ và thật khó để có thể cưỡng lại em ấy. Nhưng, như tớ đã nói trước đây, cậu không thể có được em ấy. Em ấy còn quá trẻ để có một đứa con và hơn hết, em ấy còn là hiệp sĩ (Thú cưng) của tớ.”

“AAAA… Làm thế nào mà… Nhưng, hiện tại ta muốn…”

Stella lẩm bẩm trong sự thất vọng khi cô trở lại giường.

Thấy vậy, Aria chỉ biết thở dài, trở về giường trong khi suy nghĩ làm thế nào để giải quyết tình huống hiện tại.

“….”

Giọng nói của Stella vang lên trong đầu Tama, người đang cuộn tròn giữa những quả dưa của Aria. Cậu không thể làm gì ngoài việc giữ im lặng trước những lời nói của Stella bởi vì chỉ có một mình Tama nghe được nó.

Sáng hôm sau—

“Cái gì thế này!? Xúc xích và đĩa thịt hun khói ngày hôm qua đã rất ngon rồi mà món này cũng ngon như thế cơ!”

Stella, một lần nữa, đang thực hiện lại mọi thứ như buổi tối hôm trước trong tầng một của nhà trọ. Lần này là trong bữa sáng.

Như thể cô ấy đã quên mọi thứ mà Aria đã trách mắng cô vào đêm qua.

Cô giơ một chiếc bánh mì nướng thơm lừng phủ thịt xông khói nướng và một nửa quả trứng luộc vàng ươm như là món chính cuối cùng. Cô lại hét lên đầy sung sướng trong những lần nhét đầy miệng mình bằng bánh mì nướng và nước trái cây.

“Hơn nữa, cái món ‘’Nước trái cây’’ này quả thật tuyệt vời! Đây là lần đầu tiên ta uống thứ gì đó ngon đến như vậy!”

Ngay cả Aria, người đã cảnh giác với cô vì sự việc đêm qua, đã buông lỏng cảnh giác khi thấy Stella hành động như một đứa trẻ.

“Stella-chan, tớ biết thật là tàn nhẫn khi hỏi cậu điều này vì cậu không có ký ức, nhưng cậu có thể làm tốt được việc gì không?”

“U..U..U.. ~ * Một việc gì mà ta có thể làm tốt?”

* [nhai nhồm nhoàm]

Tay Stella dừng lại giữa không trung khi cô nghe thấy câu hỏi bất ngờ của Aria.

Aria đã suy nghĩ về tình hình của họ trong một thời gian. Cô không lo lắng về việc chăm sóc Stella vì cô là người đã cứu cô ấy lên đây.

Tuy nhiên, không có gì đảm bảo rằng những ký ức đã mất của cô sẽ trở lại cả. Trong trường hợp đó, cô ấy phải dạy cho Stella một thứ gì đó để cô ấy có thể tự lập.

Không chỉ thế, cô ấy còn muốn Stella nhận thức được châm ngôn “những người không làm việc ắt sẽ không có ăn”. Nhưng cô sẽ chỉ nói với cô ấy điều này sau khi cô đã có được câu trả lời.

“Trong trường hợp đó, ta rất giỏi chiến đấu! Không, thậm chí hơn thế là ta có thể nói rằng ta yêu việc chiến đấu!”

“Chiến đấu có phải không... Ể? Nhưng Stella-chan, không phải cậu sợ chiến đấu bên ở trong mê cung sao? Điều đó thật mâu thuẫn với lời nói của cậu phải không?”

“Ngươi đang nói gì vậy? Người duy nhất mà ta sợ phải chống lại chính là ngươi đấy. Ta không hề sợ phải chiến đấu với những con quái vật kia!”

“… SAO…? Cậu sợ tớ ư? Cậu có thể cho tớ biết lý do tại sao không, Stella-chan? Ý tớ là, tớ còn chẳng nhớ đã đụng chạm gì cậu trước đây...”

“Đúng, ngươi không làm gì với ta trước đây. Nhưng không phải ngươi là người đã khuất phục được Kẻ mạnh như thể hắn là một đứa trẻ sao? Ý ta là, hắn quả là một sự tồn tại thật đáng sợ!”

Aria đã vô cùng sốc khi nghe rằng Stella sợ cô ấy đến mức nào. Mặt khác, Tama đã gật gù hiểu ra vấn đề từ nơi ẩn náu ở giữa những quả dưa của chủ nhân.

À, giờ mình hiểu rồi.

Tóm lại, lý do khiến Stella sợ hãi và tôn trọng Aria nhiều là vì cô đã khuất phục Tama, người đã tàn sát Stella với vai trò một hiệp

sĩ (Thú cưng) khi cô ấy vẫn còn ở dạng rồng.

Thế giới của quái vật là thế giới nơi kẻ mạnh săn lùng kẻ yếu.

Kẻ yếu chỉ có thể bị kẻ mạnh ăn thịt hoặc vâng lời kẻ đó mãi mãi.

Tình huống thực sự khác xa với việc Aria khuất phục Tama, cô chỉ chăm sóc cậu như là một đứa trẻ.

Stella đã sợ hãi về việc Aria mạnh đến mức nào để có thể trở thành một thực thể khuất phục được Tama.

< Này Kẻ mạnh mẽ, người phụ nữ tên Aria này thuộc loại người nào thế? Cô ta có một bầu không khí thực sự nhẹ nhàng ngay cả khi đồng hành cùng với một kẻ mạnh mẽ như ngươi. Toàn bộ tình huống này quả thật là ngược đời.>

Giọng nói của Stella đột nhiên vang lên trong tâm trí Tama thông qua mối liên kết tinh thần của họ khi cậu hiểu lý do đằng sau phản ứng tôn trọng của cô với Aria.

Không có gì đặc biệt, cô ấy là ân nhân của tôi, vì vậy cô ấy trở thành chủ nhân yêu quý của tôi. Cô ấy là một người thực sự tốt bụng, vì thế nên cô ấy lại chăm sóc một kẻ lang thang không mục đích như bạn. Bạn nên chắc chắn rằng bạn không lặp lại sai lầm trước đó.”

<Để khiến kẻ nào đó mạnh mẽ như ngươi phải gọi là chủ nhân Uuuhh! Đúng là phụ nữ! Thật đáng sợ!>

Tama đã gửi một hình ảnh tinh thần cho Stella để nhắc nhở cô về sai lầm của mình. Cậu lập tức nhận được câu trả lời từ cô.

Dường như không có bất kỳ sự hiểu lầm nào trong cuộc giao tiếp thông qua thần giao cách cảm này.

Nhân tiện, Thổ Lo-….Ý tôi là Stella. Cô không được nói với chủ nhân của tôi rằng cô có thể giao tiếp với tôi theo cách này.

Chủ nhân của tôi hiện đang có ấn tượng rằng tôi đơn giản là một con mèo mạnh hơn bình thường. Cô ấy không biết rằng tôi thực chất là một Behemoth, một quái vật Rank S. Việc đó thuận tiện hơn cho tôi, một hiệp sĩ của cô ấy nếu cô ấy tiếp tục tin như vậy.

< Hô hô, đó là một số thông tin béo bở mà ta vừa nghe được! Kẻ mạnh mẽ, nếu ngươi không muốn cô ấy biết bí mật của mình, thì hãy để ta sinh con cho ngươi!>

Đ% ^ &&!?

Tama thấy mình cạn lời trước những hành động của Stella. Cậu không bao giờ ngờ rằng cô - một con quái vật trước đây - sẽ hèn hạ đến mức làm việc này để hăm doạ Cậu!

<Đấy là những gì ta muốn nói, nhưng ta chỉ đùa mà thôi. Niềm kiêu hãnh của ta sẽ không cho phép ta sử dụng một phương pháp như vậy để có được tình yêu của ngươi. Nhưng hãy chuẩn bị tinh thần, Kẻ mạnh mẽ! Ngày nào đó, ta sẽ khiến ngươi yêu ta điên cuồng!>

Tôi... không bao giờ nghĩ rằng cô, người từng là con quái vật trước đây, sẽ làm một trò đùa như vậy. Gạt tình yêu sang một bên, cô không thể cứ gọi tôi là Kẻ mạnh mẽ mãi được. Chỉ cần gọi tôi là Tama như chủ nhân của tôi là được.

<Ôi! Ngươi đang để ta gọi ngươi bằng tên ư! Được, đó là một bước tiến lớn!>

Cậu không để mình mất cảnh giác. Tuy nhiên, cậu không cảm thấy bất kỳ ý định thù địch nào đến từ cô kể từ đêm qua. Ngoài ra, cậu hiểu rằng trên thực tế, cô ấy rất yêu anh. Mặc dù Tama không thể đáp lại tình cảm của cô, nhưng cô vẫn sẽ cố gắng thu hẹp khoảng cách giữa họ từng bước một.

Hơn nữa, Tama vẫn cảm thấy tội lỗi khi cướp đi sinh mạng của Stella như một con rồng, mặc dù đó là vì lợi ích của Aria.

Vì một số lý do, nhưng có vẻ như Stella có thể giao tiếp với Tama thì phải.

Trong khi Tama và Stella mải mê trò chuyện về tinh thần, thì Aria cảm thấy ghen tị khi thấy họ nhìn chằm chằm nhau trong im lặng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.