Ta đứng lên: “Ta không nghĩ sẽ tiếp tục làm thế thân của ngươi, chuyện của tiểu hoa đán, ngươi tự mình giải quyết đi.”
“Tiểu hoa đán?” Đại thần tượng kinh ngạc nhìn ta, “Ta với cô ấy có quan hệ gì đâu.”
Ta nhắc nhở hắn: “Quan hệ giữa chúng ta chính là do cô ấy mà nên.”
“Thì ra là như vậy…” đại thần tượng lẩm bẩm, “Ngươi vẫn còn ghen với cô ấy.”
Hắn đột nhiên nắm tay của ta, quỳ một chân trên đất: “Điềm Tâm, ngươi phải tin tưởng ta, tiểu hoa đán, đại hoa đán hay lão hoa đán đều không có quan hệ gì với ta, ta có ngươi rồi, nhất định sẽ không mờ ám cùng với nữ nhân khác.” Hắn chỉ tay về phía quản lí, trợn mắt nói như đúng rồi, “Đều là hắn ta, đều là hắn ta ép buộc ta!
Quản lí: “…”
Đại thần tượng tiếp tục nói: “Trái tim của ta là thuộc về ngươi.”
Ta nghe có chút mông lung: “Ta học môn văn không giỏi, ngươi đừng lừa ta, ngươi bây giờ là đang tỏ tình với ta sao?”
Đại thần tượng nở nụ cười tà mị: “Tiểu bại hoại, đã chung sống với nhau lâu như vậy, ngươi còn không rõ tâm ý của ta sao?”