Quản lí: “Mắt ta muốn mù luôn rồi, các ngươi có thể hay không tạm ngưng tú ân tú ái.”
Đại đại thần tượng gọn gàng nhanh chóng mà trả lời: “Không thể!”
Hắn biết rõ quản lí lừa hắn, vậy hắn tại sao…
Đại thần tượng nắm cổ tay của ta: “Quá khứ đều đã qua, bất kể mục đích ban đầu của ngươi là vì cái gì mà đi đến bên cạnh ta, ta chỉ biết, hiện tại người ở bên cạnh ta là ngươi vậy đủ rồi.”
Ta nháy mắt một cái, hỏi người quản lí: “Đây là kịch bản nào?”
Quản lí khinh bỉ nói: ” “Bá đạo thiếu gia yêu ta”, lời kịch đều sai rồi, hẳn là…”
Đại đại thần tượng nặng nề ho khan hai tiếng, cắt ngang lời quản lí: “Nói chung, tâm ý của ta ngươi có thể hiểu được chưa?”
Ta gật đầu.
Giọt máu tầm thường biến thành chu sa chí.
Ánh trăng sáng hóa thành sương trên đất.
Không thể nào hiểu hơn
Không nghĩ tới đại đại thần tượng lại là người lòng dạ rộng lượng như thế, lúc trước ta cư nhiên lại cảm thấy hắn là một tên ngốc ngu xuẩn.
Ta không nhịn được nói với quản lí: “Hắn đối với ngươi thật tốt, ngươi nhất định phải biết quý trọng hắn.”
Biết rõ ràng là ngươi bày cạm bẫy, còn nguyện ý từng bước từng bước tiếp tục đi, chỉ vì tác thành cho ngươi và tiểu hoa đán.