Tôi Là Thầy Khai Quang

Chương 357: Chương 357: Khôi phục không giới hạn




Hoàng Tiểu Tinh theo sau, tôi quay lưng về phía Hoàng Tiểu Tinh.

Tay phải tôi nắm chặt con dao găm, đợi Hoàng Tiểu Tinh ra tay đánh lén từ phía sau, nhưng Hoàng Tiểu Tinh vẫn chưa ra tay.

Anh ta muốn chơi đùa tôi hay sao? Hay là vào thời điểm mấu chốt giáng cho tôi một đòn chí mạng, sau đó vui vẻ thưởng thức sự đau đớn và tuyệt vọng của tôi?

Tôi đi tới phía sau tảng đá, chắc hẳn Mạc Vũ đang trốn ở đó.

“Đứng lại!”

“Quả nhiên cô ở đây!”

Tôi vung con dao găm lên, khắp người tràn ngập sát khí, đâm con dao găm về phía Mạc Vũ.

Tôi và Mạc Vũ đánh qua một chiêu, Mạc Vũ xoay người chạy về phía Hoàng Tiểu Tinh.

Tôi nhìn thấy tay phải của Hoàng Tiểu Tinh để ở sau lưng, chắc chắn đang tập trung sức mạnh trong tay.

Mạc Vũ nhanh chóng lướt qua bên cạnh Hoàng Tiểu Tinh, tôi cũng nhanh chóng lướt qua bên cạnh anh ta.

Đúng lúc này, Hoàng Tiểu Tinh chờ đúng thời cơ ra tay, trên mặt lộ ra vẻ giễu cợt, tay phải vung lên mang theo sức mạnh vô hình, mục tiêu là trái tim tôi!

Hoàng Tiểu Tinh định sẽ giáng cho tôi một đòn chí mạng khi tôi đang tập trung đối phó với Mạc Vũ, khi đó tôi sẽ không chuẩn bị trước, anh ta sẽ tấn công từ phía sau lưng tôi.

Tuy nhiên, Hoàng Tiểu Tinh nhất định phải thất vọng.

Tôi lập tức quay lại, trên con dao găm của tôi tràn ngập linh khí, tôi đâm con dao găm xuyên qua nắm đấm của Hoàng Tiểu Tinh!

Sức mạnh của tiên nữ Thanh Thủy đã tập trung ở tay phải của tôi từ trước đó!

Mọi thứ xảy ra quá nhanh, nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Bùm!

Một tiếng nổ lớn vang lên, con dao găm của tôi xuyên thẳng qua nắm đấm của Hoàng Tiểu Tinh!

Ngay sau đó, tôi và Hoàng Tiểu Tinh cùng lúc lùi lại phía sau mấy bước, tôi và anh ta mới chỉ đấu với nhau một chiêu mà tôi đã chấn động đến mức khí huyết cuồn cuộn.

Ngay khi Hoàng Tiểu Tinh vừa đứng vững, Lãnh Nguyệt ở bãi cỏ phía sau lập tức ra tay.

Hoàng Tiểu Tinh không ngờ rằng mình sẽ bị phục kích từ phía sau lưng.

Một con dao găm lạnh buốt đâm thẳng vào tim của Hoàng Tiểu Tinh!

Ầm!

Một luồng linh khí đánh bay Lãnh Nguyệt!

Lãnh Nguyệt ngã lăn ra đất, luồn vào bụi cỏ và biến mất.

Con dao găm cắm vào giữa lưng Hoàng Tiểu Tinh nhưng anh ta không ngã xuống.

Khi Hoàng Tiểu Tinh đánh bay Lãnh Nguyệt thì Mạc Vũ đã đứng ở bên cạnh Hoàng Tiểu Tinh, con dao găm trong tay cô ta xoẹt qua cổ Hoàng Tiểu Tinh.

Máu tươi tuôn ra từ trên cổ Hoàng Tiểu Tinh, anh ta lảo đảo lùi lại ba bước, đưa tay phải che cổ, nói: “Mạc Vũ... cô... các người...”

Mọi thứ chỉ diễn ra trong hai giây, quá nhanh!

Hoàng Tiểu Tinh bị một nhát dao đâm vào tim, bên cạnh cổ có một vết cắt dài, động mạch bị cắt đứt, máu tươi tuôn ra, tất cả đều là vết thương chí mạng, những anh ta vẫn chưa chết!

Rốt cuộc Hoàng Tiểu Tinh mạnh đến mức nào?

Sao có thể như thế được?

“Hoàng Tiểu Tinh, hôm nay anh chết chắc rồi!”, tôi cầm dao găm tiếp tục đâm về phía Hoàng Tiểu Tinh.

Dù anh ta chưa chết nhưng anh ta đã bị thương nặng như vậy và cũng mất đi sức chiến đấu. Tôi sẽ nhân cơ hội này bắt và khống chế anh ta sau đó hỏi thăm tin tức về Lữ Vô Thiện và chuyện thầy khai quang.

Trong nháy mắt tôi đã lao tới trước mặt Hoàng Tiểu Tinh, con dao găm xuyên qua bả vai anh ta.

Nhưng ngay sau đó, Hoàng Tiểu Tinh đột nhiên đưa tay phải ra tóm lấy tôi với tốc độ cực nhanh, trên tay anh ta còn mang theo chút linh khí.

Chuyện gì thế này?

Cổ tay tôi bị nắm lấy, tôi giật mình, thúc đầu gối vào bụng Hoàng Tiểu Tinh.

Nhưng tay còn lại của Hoàng Tiểu Tinh đã đánh vào đầu gối tôi!

Đột nhiên, tôi quỳ trên mặt đất, Hoàng Tiểu Tinh giật lấy con dao găm của tôi trong nháy mắt và đâm nó về phía cổ tôi.

Tôi ngay lập tức ngã xuống đất và lăn lộn trên mặt đất mới có thể thoát khỏi đòn tấn công của Hoàng Tiểu Tinh.

Hoàng Tiểu Tinh tiếp tục lao tới, tôi không có cơ hội để đánh trả!

Nhưng Mạc Vũ đã xông lên và ngăn chặn được Hoàng Tiểu Tinh.

Tôi sợ toát mồ hôi, vội vàng trở mình đứng dậy, đứng sang một bên thở hồng hộc.

Mạc Vũ dùng dao găm đấu với Hoàng Tiểu Tinh hai chiêu.

Bang bang!

Linh khí va chạm vào nhau khiến cả hai phải lùi lại, khoảng cách cũng được nới rộng ra.

“Haha, thế này thật đáng ngạc nhiên, thật sự quá bất ngờ rồi!”, khuôn mặt của Hoàng Tiểu Tinh đột nhiên hiện lên nụ cười giễu cợt, toàn thân anh ta như có một luồng sức mạnh mờ nhạt vô hình bao phủ.

Vết thương trên cổ máu đã ngừng chảy, nắm đấm bị tôi đâm thủng khi nãy cũng nhanh chóng khôi phục, con dao găm cắm trên lưng anh ta cũng bay ra ngoài, sức mạnh cơ thể của anh ta cực kỳ lớn!

Chuyện gì thế này?

“Chỉ có mấy người mà có thể giết được tôi sao?”, Hoàng Tiểu Tinh nghiến răng nghiến lợi nói: “Định bày mưu đánh lén tôi à?”

“Lại còn định đặt bẫy tôi cơ!”

“Thật là nực cười!”

“Dưới sức mạnh tuyệt đối, mọi âm mưu đều trở nên vô dụng!”

Tôi vô cùng ngạc nhiên, chuyện gì đang xảy ra thế này?

Mạc Vũ cũng vô cùng kinh ngạc, hỏi: “Như vậy mà anh vẫn không chết! Dị năng của anh là khôi phục vô hạn sao?”

Khôi phục vô hạn là cái quái gì?

Tiên nữ Thanh Thủy giải thích: “Giữa pháp sư và người dị năng có sự khác biệt. Pháp sư có thể dùng pháp khí để khởi động linh khí, cuối cùng sẽ tu luyện sức mạnh Ngũ Hành là Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ“.

“Còn người dị năng đều có một khả năng thiên phú, tức là khả năng đặc biệt. Một số người dị năng có khả năng đặc biệt là phòng thủ, một số là bổ trợ tấn công, một số thì có khả năng biến hình, một số lại có khả năng điều khiển ngọn lửa... Những khả năng này đều được kích hoạt bởi linh khí“.

“Khả năng đặc biệt của Hoàng Tiểu Tinh chính là nhanh chóng phục hồi vết thương hay còn gọi là khả năng khôi phục vô hạn“.

“Khả năng đặc biệt này trong giai đoạn đầu tương đối yếu, khi giao đấu với sự công kích của đối thủ dưới cấp độ tu luyện của mình thì dù có bị thương vết thương cũng nhanh chóng khôi phục. Còn khi giao đấu với cao thủ mạnh hơn mình, sau khi bị thương vết thương sẽ rất khó phục hồi“.

“Đến giai đoạn sau khả năng này trở nên rất mạnh, thậm chí có thể luyện thành trường sinh bất tử. Đáng tiếc trên đời này không ai có thể làm được như vậy“.

Nghe tiên nữ Thanh Thủy giải thích như vậy, tôi đã hiểu ra, cái gọi là khả năng đặc biệt cũng giống như siêu năng lực, tương tự như siêu năng lực của X-Men vậy.

Khả năng này của Hoàng Tiểu Tinh, tương tự như người sói Wolverine, có thể được khôi phục vô hạn, nhưng nó kém hơn nhiều so với Wolverine.

Mạc Vũ lạnh lùng nói: “Hoàng Tiểu Tinh, chúng tôi thật sự đánh giá thấp anh. Nếu như sức mạnh của tôi được ổn định và mạnh như giai đoạn trước, chỉ cần một ngón tay là tôi có thể bóp chết anh!”

Hoàng Tiểu Tinh lạnh lùng nói: “Mạc Vũ, cô hoàn toàn không phải người tôi thấy tối hôm qua, sức mạnh của cô không phải là sức mạnh của yêu ma!”

“Còn sức mạnh của Trương Sơn Thành mới đúng là sức mạnh của người đã nói chuyện với tôi đêm qua, cậu ta mới chính là yêu ma!”

“Thảo nào Trương Sơn Thành bỗng từ một tên nghèo hèn bình thường lại trở thành một người có sức mạnh thần bí, cậu ta thực sự có liên quan tới yêu ma!”

Hoàng Tiểu Tinh đã phân biệt được thân phận của chúng tôi dựa trên sức mạnh của từng người chúng tôi.

Tôi lạnh lùng nói: “Hoàng Tiểu Tinh, tất cả đều là kế hoạch ám sát anh. Từ lâu tôi đã biết anh là người của Lữ Vô Thiện!“.

“Ngay từ đầu tôi đã biết rồi!”

“Anh nhiều lần thuê sát thủ ám sát tôi, muốn tống tôi vào tù, tất cả đều do anh sắp đặt!”

“Anh muốn bắt tay với Mạc Vũ để giết tôi, nhưng lại không biết rằng tôi đã cứu Mạc Vũ khỏi phong ấn, là tôi thả Mạc Vũ ra, hiện tại Mạc Vũ là người của tôi!”

“Hôm nay là ngày anh phải chết!”

“Haha…”, Hoàng Tiểu Tinh không những không giận mà còn cười nói: “Trương Sơn Thành, tôi thừa nhận ngay từ đầu tôi đã đánh giá thấp cậu, lúc mới quen biết cậu, chúng ta không phải là kẻ thù của nhau, cậu cũng giống như những người dân khác trong làng và tôi chẳng coi cậu là cái thá gì“.

“Khi tranh cử chức trưởng thôn, cậu đã chặn đường bạn của tôi, vì vậy tôi mới có ý định diệt trừ cậu. Tôi chỉ nghĩ rằng cậu là một người bình thường, không đến lượt tôi phải ra tay“.

“Nhưng cậu đã khiến tôi phải thay đổi cái nhìn về cậu hết lần này tới lần khác!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.