“Hoàng Tiểu Tinh là người tu luyện cấp ba?”, Mạc Vũ cau mày kinh ngạc: “Thực lực hiện tại của tôi miễn cưỡng cũng được cấp ba. Chúng ta hãy bàn bạc bố trí kế hoạch, bí mật công kích, ba chọi một hẳn là không vấn đề gì”.
“Hơn nữa, kinh nghiệm chiến đấu của tôi rất phong phú, chắc chắn mạnh hơn Hoàng Tiểu Tinh“.
Vốn tưởng rằng Mạc Vũ có thể đánh bại Hoàng Tiểu Tinh, hiện tại xem ra Mạc Vũ cũng không chắc lắm. Nhưng chuyện lần này đã là điều tất nhiên, tối nay bắt buộc phải hành động.
Lãnh Nguyệt nói: “Chúng ta hãy bố trí kế hoạch chi tiết, tạo ra một số bẫy“.
Tôi lập tức cảm ơn: “Cảm ơn hai người rất nhiều. Vậy ba người chúng ta cùng hợp tác, tôi không tin Hoàng Tiểu Tinh lợi hại đến thế“.
Tiên nữ Thanh Thuỷ nói: “Tốt hơn là dụ Lữ Vô Thiện ra sau khi giết Hoàng Tiểu Tinh. Nếu những người phía sau được dụ ra, hai cô gái này có thể sẽ ở lại và giúp đỡ ngươi vì chuyện này“.
“Lợi dụng những chuyện này giữ hai cô gái ở lại“.
Cách của tiên nữ Thanh Thuỷ cũng được đấy.
Lãnh Nguyệt hỏi tôi: “Trương Sơn Thành, kế hoạch chi tiết của anh thì sao?”
Tôi nói: “Một giờ sáng nay, Mạc Vũ, cô phụ trách việc dụ tôi ra ngoài. Tôi truy sát cô, còn cô giả vờ không nhanh bằng tôi. Khi đi ngang qua nhà của chị Văn Nhã, cô gây ra tiếng động, sau đó Hoàng Tiểu Tinh sẽ ra giữ tôi lại“.
“Tôi và Hoàng Tiểu Tinh sẽ cùng truy đuổi cô. Tới lúc đó, phía trước ngọn đồi nhỏ tối hôm qua sẽ là nơi chúng ta giết chết Hoàng Tiểu Tinh“.
Tôi kể chi tiết cuộc trò chuyện giữa tôi với Hoàng Tiểu Tinh.
Lãnh Nguyệt nói: “Kế hoạch này rất tốt, cực kỳ có lợi cho chúng ta. Nếu đã là ám sát, đương nhiên phải làm trong im lặng, không để lại bất kì manh mối chứng cứ nào, cũng không làm kinh động đến ai“.
“Tới lúc đó, tôi sẽ trốn ở địa điểm ám sát trước. Khi Mạc Vũ và Hoàng Tiểu Tinh đang bao vây Trương Sơn Thành, Mạc Vũ sẽ trở mặt và giết chết Hoàng Tiểu Tinh“.
“Cộng thêm đòn đánh lén chí mạng của tôi, Hoàng Tiểu Tinh chắc chắn sẽ chết!”
“Hoàng Tiểu Tinh chắc chắn không nghĩ rằng Mạc Vũ sẽ phản bội anh ta“.
Mạc Vũ gật đầu: “Lãnh Nguyệt nói đúng. Hoàng Tiểu Tinh vẫn đang trông cậy tôi đi tìm Xà yêu cho anh ta, đương nhiên rất tin tưởng tôi“.
“Còn nữa, Trương Sơn Thành lấy đi báu vật của tôi, Hoàng Tiểu Tinh cũng biết. Tôi muốn giết Trương Sơn Thành là chuyện hợp tình hợp lí, Hoàng Tiểu Tinh cũng sẽ không nghi ngờ“.
“Quan trọng hơn là, Hoàng Tiểu Tinh đều để ý tất cả chúng ta. Tối qua khi anh ta đấu với Trương Sơn Thành, tưởng rằng Trương Sơn Thành là tôi, tưởng tôi không phải đối thủ của anh ta“.
“Vì vậy, chúng ta hãy sắp xếp kế hoạch một cách chi tiết, nhất định sẽ thành công“.
Lãnh Nguyệt nói: “Làm sát thủ, muốn giết người đương nhiên phải bố trí tỉ mỉ. Nhưng lần này là bao vây rồi mới giết, chúng ta chuẩn bị một vài thứ đơn giản thôi là được“.
“Tôi sẽ chuẩn bị một ít kịch độc bôi lên vũ khí của chúng ta. Chỉ cần Hoàng Tiểu Tinh bị nhiễm kịch độc, cho dù là vết thương ngoài da cũng đủ để giết chết anh ta“.
Kịch độc?
Mạc Vũ nói: “Hoàng Tiểu Tinh không phải người thường, độc dược bình thường vô dụng với anh ta, nhưng khống chế sức mạnh của anh ta thì không vấn đề gì. Nhất định phải dùng độc dược cực mạnh.”
“Ừ”, Lãnh Nguyệt gật đầu: “Chúng ta không có nhiều thời gian như vậy, bằng không, còn có thể đào mấy cái hố sâu rồi đặt bẫy ở nơi ám sát”.
“Bây giờ chỉ có ám sát và đánh lén. Nếu ba người chúng ta không phải đối thủ của Hoàng Tiểu Tinh, thì chúng ta phải nghĩ ra phương án dự phòng“.
Tôi không hiểu: “Chúng ta nhất định sẽ thành công! Còn cần phương án dự phòng sao?”
Tôi cảm thấy dường như có chút đề cao kẻ địch, hạ thấp quân mình thế.
Lãnh Nguyệt nói: “Nhất định sẽ thành công?”
“Vậy thì tối qua anh đi ám sát Hoàng Tiểu Tinh có thành công không?”
“Anh suýt nữa thì chết đấy!”
“Tất nhiên chúng ta phải hành động với sự tự tin trăm phần trăm, nhưng trên đời này chuyện gì mà chẳng có lúc xảy ra sai sót, ai biết được Hoàng Tiểu Tinh có đồng bọn trong thôn hay không? Hay những chuyện ngoài ý muốn khác? Hoặc nếu ba người chúng ta hợp lực, thực sự không phải đối thủ của Hoàng Tiểu Tinh thì sao?”
“Thế nên, chúng ta phải cân nhắc xem chúng ta nên ứng phó như thế nào nếu kế hoạch thất bại. Chúng ta nên trốn thoát như thế nào, và làm thế nào để giết Hoàng Tiểu Tinh lần nữa“.
Lãnh Nguyệt nói cũng rất đúng, suy nghĩ khá thấu đáo.
Mạc Vũ nói: “Vậy cô hãy nói cho tôi biết phương án dự phòng của cô“.
Lãnh Nguyệt nói: “Chúng ta vốn có thể khảo sát địa hình một cách chi tiết và mô phỏng kết quả của trận chiến, nhưng bây giờ chúng ta không có thời gian, phải chuẩn bị quá nhiều. Cũng không có thời gian để tạo ra các cơ quan khác nhau trong rừng núi“.
“Nếu bao vây giết anh ta thất bại, trước tiên phải đảm bảo an toàn cho ba người chúng ta, sau đó chúng ta chia ra mà chạy“.
“Trong ba người chúng ta, người mạnh nhất chính là Mạc Vũ. Mạc Vũ phải tìm cách dụ Hoàng Tiểu Tinh đi, tốt hơn là nên tìm một vách núi. Tôi tin Mạc Vũ rất quen thuộc với dãy núi phía sau, như vậy, Mạc Vũ có thể thuận lợi dẫn Hoàng Tiểu Tinh tới bên vách núi“.
“Mạc Vũ là yêu quái, đi trên vách núi không thành vấn đề, Hoàng Tiểu Tinh không thể làm được“.
“Chúng ta đặt một thứ thật trơn ở bên vách núi. Bất cứ ai đi lên đều sẽ bị ngã. Cho dù Mạc Vũ không phải đối thủ của Hoàng Tiểu Tinh cũng có thể khiến Hoàng Tiểu Tinh rơi khỏi vách núi một cách dễ dàng“.
Dùng thuốc độc, dùng thứ gì đó thật trơn để khiến đối thủ rơi khỏi vách núi.
Những kế hoạch này đều là kế sách không chính đáng!
Tôi thực sự không ngờ rằng Lãnh Nguyệt cả ngày đều nghĩ về những thứ này.
Những gì Lãnh Nguyệt nói chắc chắn chỉ là một phần, vì chúng tôi không có thời gian để làm quen với môi trường xung quanh cũng như đặt những cái bẫy khác.
Mạc Vũ không thể xuất hiện trong thôn vào ban ngày.
Mạc Vũ nhíu mày: “Những cách này đều là thủ đoạn hạ lưu, không có chút tác dụng nào đối với cao thủ thực sự “.
Lãnh Nguyệt nói: “Cao thủ thực sự cũng không ngờ chúng ta sử dụng những thủ đoạn này. Đôi khi, những thủ đoạn đơn giản nhất, được sử dụng phổ biến nhất lại gây chết người nhất“.
“Bởi vì Hoàng Tiểu Tinh không có chút phòng bị nào với Mạc Vũ và Sơn Thành, anh ta không thể ngờ Sơn Thành sẽ đột nhiên tấn công anh ta trước khi anh ta ra tay, huống chi Mạc Vũ cũng sẽ trở mặt chống lại anh ta, càng không ngờ tôi lén tấn công“.
“Anh ta căn bản không nghĩ rằng chúng ta biết thân phận của anh ta, không biết kế hoạch của chúng ta“.
“Tất cả những gì tôi có thể sắp xếp là những việc này. Nếu có đủ thời gian, cho dù Hoàng Tiểu Tinh mạnh cỡ nào, một mình tôi cũng có thể giết chết anh ta“.
Lãnh Nguyệt nghĩ ra những cái bẫy này, nghĩ ra việc sử dụng thuốc độc. Thực ra tôi đã xem chúng trong một số bộ phim võ thuật, chúng đều là những thủ đoạn xảo quyệt, đều do kẻ xấu thực hiện, rất khó đề phòng. Những người chính nghĩa thường sẽ làm việc một cách quang minh chính đại.
Sau khi bàn bạc, chúng tôi đồng ý với kế hoạch của Lãnh Nguyệt.
Bây giờ, ba chúng tôi liên thủ với nhau cũng không nắm chắc hoàn toàn.
Tiên nữ Thanh Thuỷ đã tiêu tốn quá nhiều sức mạnh, linh thạch thông thường cũng vô dụng. Nhờ thiết bị tiên tiến của Cục điều tra hiện tượng huyền bí, tiên nữ Thanh Thuỷ đã hấp thụ đủ trong ba ngày mới lấy lại được một nửa sức mạnh của mình.
Đá ngũ hành trong cơ thể Mạc Vũ có sức mạnh vô tận, nhưng những sức mạnh này quá mạnh, tiên nữ Thanh Thủy hiện tại không thể sử dụng, cách nhanh nhất để khôi phục là hút âm khí, nhưng sẽ mất khoảng hai tháng.
Sau khi bàn bạc xong, Lãnh Nguyệt lái xe của Trần Kế Tần rời đi.
Về việc mua thuốc độc và các công cụ khác nhau để tạo bẫy, Lãnh Nguyệt có chỗ mua riêng của mình.
Chính là chỗ chợ đen của sát thủ.