edit by tytydauphu on wattpad
【 Trò chuyện 】 Tin được không? Socola Valrhona trong một giây cháy hàng?
Lầu 0: Vừa thấy quảng cáo vào xem ngay gian hàng Valrhona taobao thì phát hiện bản giới hạn ngày Thất Tịch đã hết rồi.
Lầu 1: Sad, tôi cũng không mua được, không nên bị sắc đẹp của con trai câu dẫn mà xem quảng cáo thêm mấy lần......
Lầu 2: Tôi kéo thanh tiến độ thấy Thẩm muội mặc đồ mèo một cái liền phóng đi mua 10 hộp, 500 người đầu tiên còn được tặng thiệp có chữ ký của Túc ca và Thẩm muội cơ, không biết có kịp không!
Lầu 3: Lầu trên thật giàu, Valrhona không rẻ nha, 288 một hộp đấy, 20.000 hộp một giây đã hết, Túc ca Thẩm muội thật trâu bò!
Lầu 4: Ăn xong 10 hộp chắc cũng béo lên 10 cân, cuối cùng đã hiểu vì sao cẩu lương vô hình cũng có thể làm chân chó béo phì......
......
Hiệu quả quảng cáo quá tuyệt vời, vượt xa cả mong đợi của hãng, cung hàng không kịp. Trong lúc công ty xúc động bổ sung thêm hàng, show đã đến cảnh Thẩm Ương trò chuyện với Viên Khải.
Nhưng mà trọng điểm của làn đạn vẫn còn dính chặt trên quảng cáo, dân mạng đang đua nhau phân tích xem lúc Túc Hàn Anh cắn socola có hôn lên môi Thẩm Ương hay không, qua một loạt phân tích hình ảnh, dân mạng khẳng định, có hôn!
Con trai, nụ hôn đầu đã mất!
Ừm không sai...... Nụ hôn đầu đã sớm mất rồi, từ nụ hôn mềm mại ngọt ngào như chocolate dove sữa bò dâu tây lần trước......
Đến khi Viên Khải phàn nàn tại sao Thẩm Ương lại cứ nhắc tới bạn cùng phòng, làn đạn rốt cuộc trở về cơn bão nguyên thủy, đặc biệt là sau khi Thẩm Ương chính miệng nói Túc Hàn Anh hiểu anh, tôn trọng anh, tin tưởng anh, biên tập cài vào một đoạn cũ, đúng là cảnh hậu trường từng thả ra cách đây không lâu ——
Túc Hàn Anh: “Anh thích người như thế nào?
Thẩm Ương: “Hiểu tôi, tôn trọng tôi, tin tưởng tôi.”
“Bừng tỉnh đại ngộ.”
“Tự nhiên hiểu ra.”
“Tâm được khai sáng.”
“Như vừa tỉnh giấc chiêm bao.”
“55555 dốt ngữ văn không nghĩ ra được thành ngữ, nhưng theo show lâu như vậy đột nhiên thấy con trai thông suốt, tôi lại cảm thấy mất mát......”
“Tôi cũng thế, vừa cảm động vừa đau lòng, cõ lẽ là tâm tình khi gả con gái đi đây mà.”
......
Làn đạn dần dần đổi sang phong cách “Đau lòng” kỳ quái, vài phút sau, cảnh trò chuyện của Thẩm Ương và Viên Khải hạ màn, các thành viên ngồi trên xe buýt, đi đến địa điểm chơi dã ngoại sinh tồn.
Sau khi được huấn luyện đơn giản và phân nhóm xong, hai đội xanh-đỏ lần lượt tiến vào doanh địa, đội xanh chọn tản ra hành động, đội đỏ thì tìm kiếm linh kiện trong doanh địa trước, còn tìm được một tấm bản đồ.
Sau khi Thẩm Ương nhường bản đồ cho Dương Thiên Trì và Long Nữ, mang theo Nghiêm Gia Kỳ rời khỏi doanh địa, màn hình chuyển sang Bạch Hi của đội xanh. Người xem thấy cô nhanh nhẹn, hành động dứt khoát, hảo cảm lập tức tăng lên, cùng quỳ xuống gọi nữ vương. Triệu Vũ Thần thì ngược lại, vị tổng tài này rõ ràng muốn đi hướng Tây, lại tự tin đầy mình đi về phía Đông, lại còn ăn may tìm được một con dao, lại dùng dao đâm “kẻ địch” Dương Thiên Trì thành công, trở thành thành viên đầu tiên kiếm được điểm.
“emmmm cái này gọi là thánh nhân đãi kẻ khù khờ sao?”
“Chỉ số thông minh của tổng tài cỡ này làm thế nào xây dựng cơ nghiệp được thế, chắc là mèo mù vớ cá rán hả?”
“Thiên Trì boy làm tôi thất vọng quá, con trai đã đưa bản đồ cho hắn và Long Nữ, vậy mà vẫn lạc đường!”
“Đệch!!!”
Làn đạn đang bình luận một cách nghiêm túc, nhìn thấy Long Nữ “Vật ngược Triệu Vũ Thần” thì lập tức thay đổi phong cách ——
“Đêm đen làm mắt tôi cũng đen, tôi mù rồi.”
“Cầu phỏng vấn tổng tài ngay lúc này.”
“Tôi nhìn thấu nội tâm Thiên Trì boy: The world, giả tạo.”
“Hùng thố cước phác sóc, Thư thố nhãn mê ly, Lưỡng thố bàng địa tẩu, An năng biện ngã thị hùng thư?(1)”
(1) Trích trong bài dân ca Mộc Lan thi (Mộc Lan từ), nghĩa là “Thỏ đực chân nhảy nhót, Thỏ cái mắt mê ly, Đôi thỏ chung đường chạy, Đố biết bên nào đực cái?”
“Alpha giả Omega lừa A trong truyền thuyết đây sao?”
“Long Nữ tiểu ca ca tôi の gả(gả cho tôi) đi!!!”
“A a a a a cái ôm nghìn con dân chờ mong cuối cùng cũng xuất hiện rồi!!! Hình như có chỗ sai sai?”
“Vì sao bg đáng yêu của tôi lại ngược cp thế này? Tình yêu và thời gian bấy lâu nay hoá ra đã trao sai người!”
......
Lúc này, trong phòng họp số 2 của câu lạc bộ KK, các đội viên ngồi chỉnh tề, không hẹn mà cùng nuốt nước bọt.
Từ tập đầu tiên, đến giơ bọn họ mới có cơ hội cùng nhau xem...... Tuy rằng đám Anh Tuấn và Nam Nam cũng không ham hố mấy, ngày nào cũng bị nhét thức ăn cho chó đã no lắm rồi, thật sự không muốn bị chương trình đầu độc thêm nữa.
Nhưng hôm nay không thi đấu, 7 giờ 30 Túc Hàn Anh đã hạ mệnh lệnh, dùng thái độ khác thường mà đề nghị cùng xem show để thả lỏng thể xác lẫn tinh thần, lý do là đám Đại miêu lần đầu tiên được lên hình, hy vọng mọi người ủng hộ.
Ông chủ đã yêu cầu người làm công ăn lương có thể không nghe sao? Không thể.
Cho nên, sau khi bọn họ thẫn thờ xem quảng cáo xong, Túc Hàn Anh nói một cách bình đạm: “Đám Đại miêu thể hiện khá tốt, tôi nhờ trợ lý mua 100 hộp socola để ủng hộ, các cậu làm chủ sở hữu tạm thời có nên thể hiện tấm lòng một chút không?”
Mọi người: “......”
Kết quả đương nhiên là mua mua mua, nhưng trọng điểm thật sự đặt ở mấy con mèo sao? Trong lòng mọi người đều hiểu.
“Bee Thần, tôi nhớ là......” Anh tuấn sắc mặt xanh lét quay đầu hỏi, “Tin nhắn của nữ 1 đều gửi cho anh nhỉ?”
Lần đầu tiên thấy cảnh tượng như vậy làm biểu tình Thẩm Ương có chút cứng ngắc, từ từ gật đầu.
Trong mắt Anh Tuấn ánh lên vẻ chờ mong khó hiểu, “Vậy cuối cùng cô ấy......”
“Cuối cùng cô ấy không chọn tôi.” Thẩm Ương trực tiếp đâm thủng, “Cô ấy hiện tại đang hẹn hò với Thiên Trì.”
“Ồ......”
Anh Tuấn thực thất vọng, kịch bản trong đầu đã phát triển đến đoạn Long Nữ kiên trì chọn Thẩm Ương, khi biết Thẩm Ương hẹn hò với Túc Hàn Anh thì tức giận mà đập Túc Hàn Anh một trận. Đột nhiên, hắn cảm giác sau lưng lạnh toát, lập tức ngồi nghiêm chỉnh lại, giả vờ đang xem show cực kỳ nghiêm túc.
Trên màn chiếu, Thẩm Ương đứng giữa chạc cây nói với Nghiêm Gia Kỳ: “Là súng lục và đạn!”
Nghiêm Gia Kỳ phấn khích nhảy dựng lên, “Yeah! Đã có hai vũ khí!”
“Gia Kỳ, nằm xuống!”
“Đoàng đoàng——”
Kể cả đang ở ngoài cuộc, người xem vẫn có thể cảm nhận được nội tâm Nghiêm Gia Kỳ lúc này: Không có chút trải nghiệm trò chơi gì cả.
“Mẹ vợ cũng giết, Túc ca thật der tàn nhẫn.”
“Mối thù giết mẹ không đội trời chung, tôi dường như đã thấy trước một tấn bi kịch......”
“Túc Sơn Bá và Thẩm Anh Đài, RomeAnh và JuliƯơng.”
“Mẹ vợ: Muốn cưới con tôi, bước qua xác tôi trước đi! Túc ca: Được.”
“Suy nghĩ của lầu trên sao lại nguy hiểm thế?”
“Từ từ, con trai có nhầm không, vứt bỏ mama sống nương tựa vào nhau mà chạy trốn một mình sao?”
“Con trai chạy trốn thật là nhanh, bị Thỏ Thần nhập sao?”
“Con trai nhanh lên! Túc ca sắp đuổi kịp rồi! Cẩn thận nát cúc!”
“Chỉ có tôi thấy thương các tiểu ca quay phim sao? Cách màn hình cũng nghe thấy bọn họ thở đứt hơi.”
......
Màn hình rung chuyển vẫn đuổi theo Thẩm Ương và Túc Hàn Anh, thái độ làm việc chuyên nghiệp của người quay phim khiến vô số người xem cảm động rơi nước mắt.
Lúc màn hình rốt cuộc vững vàng trở lại, chính giữa là Thẩm Ương đang ngồi bệt dưới đất, dựa vào thân cây thở dốc.
Đột nhiên, anh chậm rãi ngẩng đầu, phát hiện ra Túc Hàn Anh trốn trên cây âm thầm quan sát mình.
Theo lệnh của Túc Hàn Anh, Thẩm Ương giơ cao hai tay đi đến một cái cây lớn phía trước.
Lúc bị soát người, anh còn tỏ thái độ “Không sợ thắng thua, không sợ sinh tử”, cười hì hì không chút đứng đắn.
“Nghiêm túc chút nào.” Túc Hàn Anh tỏ vẻ lạnh lùng: “Biết hiện tại là tình huống như thế nào không?”
“Biết nha, tôi là tù binh của cậu.”
Ngay lúc làn đạn ào ào xuất hiện toàn chữ “Cảnh hot”, Túc Hàn Anh lại bất ngờ giao súng cho Thẩm Ương, “Em mới là tù binh của anh.”
“A a a a a tôi còn cần giọng làm gì nữa?!!”
“A a a a a a a a chuyện tình triền miên lâm li gì thế này! Híc ~”
“Em là đậu phụ của anh!”
“Em là người cùng anh tuốt!”
“Em là tù binh của Sáp Ương a a a!”
“Chịu không nổi nữa, tôi muốn gọi 120! Mau cho tôi 10 cân insulin!!!”
“Trái tim vỡ tung rồi! Sao lại đánh úp bất ngờ thế hả? Túc ca cậu chưa đủ tuổi kết hôn hợp pháp đâu đó!”
“Quá bất ngờ, xứng đáng là lời tỏ tình hay nhất thế giới! Tôi vừa ló đầu ra đã bị ngọt ngào chém đứt!”
“Bé con của tôi rất đơn thuần! Đề nghị Túc ca kiềm chế một chút, không nên động một tí lại thả thính nha.”
“Cứu cứu con trai! Tôi đề nghị Túc lão sư cùng Thẩm lão sư trực tiếp dùng hành động phổ cập kiến thức yêu là gì!”
“Trả lại vòng chó kim cương đây, tôi muốn xuống lầu chạy ba vòng, gâu gâu gâu gâu gâu gâu!”
......
Tiếng thét chói tai hết đợt này đến đợt khác như đủ sức phá vỡ màn hình, dùng sóng âm không tiếng động dội vào linh hồn người xem.
Anh Tuấn rốt cuộc không ngồi nổi nữa, bật lên như lò xo, “Lão...... Lão đại, tôi đi vệ sinh!”
Nam Nam và A Phiêu đứng lên, còn không thèm nghĩ ra cớ nào thuyết phục, đồng thanh nói: “Chúng tôi đi ị!”
Cuối cùng chỉ còn lại Thiệu Khôi, bị ánh mắt âm u của Túc Hàn Anh làm cho căng da đầu, nói: “Boss, tôi, tôi đi hút thuốc......”
Nháy mắt, trong phòng họp chỉ còn lại hai người.
Thẩm Ương cực kỳ xấu hổ, “Bọn họ......”
Túc Hàn Anh an ủi: “Không cần thất vọng, lần tới em gọi đội 2 đến xem cùng, bọn họ không dám chạy.”
Thẩm Ương: “......”
Anh đang thất vọng sao?!
“Cũng tốt.” Túc Hàn Anh đặt một tay lên eo Thẩm Ương, “Chúng ta chưa xem riêng lần nào.”
Thẩm Ương ngẫm lại hình như đúng là như vậy, mấy tập trước nếu không phải xem cùng mọi người thì cũng chỉ có một mình anh...... Tâm tư vừa động, vội nói: “Vậy tập sau hai chúng ta cùng xem, chỉ có chúng ta!” Tiện thể tha cho bọn nhỏ......
Túc Hàn Anh “Ừm” một tiếng, vừa vặn nghe thấy Bạch Hi mắng cậu bị tình cảm tẩy não, nên cười khẩy một cái.
Trong màn hình, Thẩm Ương đã ngồi dậy, đang nhẹ nhàng thổi tay phải cho Túc Hàn Anh; Túc Hàn Anh ở bên ngoài thì nắm chặt bàn tay, như thể bắt lấy khoảnh khắc rung động kia.
Lúc xem đến đoạn Thẩm Ương thề tỏ vẻ không sợ nông phu cùng xà, Túc Hàn Anh khẽ siết lại cánh tay đang đặt ở bên hông Thẩm Ương, cúi người cắn xuống cần cổ trắng nõn của đối phương một cái, còn cố ý tạo ra quả dâu ám muội.
Thẩm Ương mẫn cảm rụt cổ lại, đưa tay sờ lên vị trí bị cắn, không hiểu vì sao Túc Hàn Anh đột nhiên “Động dục“.
Đến khi anh nghe thấy chính mình nói “Cho dù em là rắn biển Belcher cực độc, cũng sẽ không cắn anh”, mới hiểu được Túc Hàn Anh đang dùng hành động phản bác những lời này.
Nhưng mà loại “Cắn” này...... nhiều thêm một chút cũng không sao!
Trong phòng họp không còn ai, Thẩm Ương cũng dần dần thả lỏng, sau đó hai người lại anh anh em em ôm ấp hơn 10 phút, show đang diễn đến đâu cũng không biết.
Lúc thanh tiến độ chỉ còn lại một phần tư, Triệu Vũ Thần bị Túc Hàn Anh lừa sái cổ đĩnh đạc tiến vào màn hình: “Thẩm Ương, cậu đang đặt bẫy hả.”
Tiếp theo bị Thẩm Ương đánh cho chạy vắt giò lên cổ, chật vật bỏ chạy.
Túc Hàn Anh xem đến đây thì nghẹn cười, cúi xuống thì thầm với Thẩm Ương đang rúc vào ngực mình: “Tiểu sư ca, anh chơi xấu nha.”
Thẩm Ương lập tức phản bác: “Là em lừa anh ta trước!”
Túc Hàn Anh dùng một tay vuốt tóc Thẩm Ương, thờ ơ nói: “Em cũng chưa nói gì, tất cả đều do anh ta não bổ.”
Thẩm Ương: “......”
Lúc này, Bạch Hi cũng tiến vào màn hình, hình như cô phát hiện ra bẫy của Thẩm Ương, làn đạn đều hồi hộp thay anh.
Nhưng cuối cùng, người xem biết được thảm cỏ chỉ là thủ thuật che mắt, bẫy thật phải ở hướng Tây Bắc, Thẩm Ương cũng lừa được Bạch Hi, lập thành tích “Song sát“.
“Con trai: Thù giết chồng, không đội trời chung.”
“Bee Thần đúng là Bee Thần, ánh sáng thần thánh tỏa khắp các trò chơi, bất kể online hay offline!”
“A miêu a cẩu nơi nào cũng dám đấu với Bee của tôi.”
“Mỗi lần xem con trai chơi trò chơi đều yêu muốn chết, ma ma lập tức biến thành bạn gái!”
“Túc Hàn Anh: Để tôi xem còn ai dám nhìn trộm bảo bối.”
“Phản đồ lầu trên đề nghị tự giác im lặng.”
“Thật ra CP Thần Hi cũng khá hay, Bạch nữ sĩ xin hãy tuân thủ đã nói là làm, dạy dỗ Triệu tổng thật tốt.”
“Nếu tổng tài không cứu được, dứt khoát cho vào nồi hầm ăn.”
......
Trong lúc làn đạn nhảy nhót vui vẻ, tập tuần này đã đi đến hồi kết thúc.
Lần này, Túc Hàn Anh vẫn gửi tin nhắn cho Thẩm Ương —— hy vọng cuối tuần có thể gặp anh.
“Túc ca.” Thẩm Ương bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện, liền gối lên đùi Túc Hàn Anh, chọc chọc bụng dưới của đối phương, “Nếu lần hẹn hò kia anh thành nhóm với người khác, em có đuổi theo không?” Dù gì bạn học Túc đã cố tình tạo ra tìn huống ngẫu nhiên gặp tại nhà hàng ở tuần hẹn hò đầu tiên, tuần hẹn hò thứ hai lại chạy tới vườn bách thú đưa quà, địa điểm ở tuần thứ ba lại xa như vậy, cậu có thể dùng chiêu gì được?
Thân thể Túc Hàn Anh cứng lại, bắt lấy bàn tay đang làm loạn của Thẩm Ương, nhàn nhạt nói: “Không có nếu.”
Thẩm Ương bất mãn: “Không cho trả lời qua loa lấy lệ.”
Túc Hàn Anh: “Em sẽ gọi trực thăng, nhảy dù xuống chỗ anh.”
Thấy Thẩm Ương mở to đôi mắt, có vẻ tin là thật, Túc Hàn Anh nhịn không được bật cười: “Sao anh lại dễ bị lừa như vậy?”
Thẩm Ương: “...... Vậy rốt cuộc có hay không?”
“Sẽ không.” Túc Hàn Anh ngừng cười, trả lời nghiêm túc: “Cách quá xa, em còn chưa đến mức nhàm chán đến mức vì mấy phút ở chung mà làm lớn chuyện, nhưng dù không ở bên nhau, em cũng sẽ luôn nhớ anh. Hơn nữa......” Cậu nhẹ nhàng đè lại cánh môi hồng của Thẩm Ương, “Em có thể cảm nhận được, khi đó anh đã có chút thích em, hẹn hò với ai em cũng không lo lắng, dù sao anh cũng sẽ luôn nghĩ đến em.”
Họ chỉ có thể cách nghìn dặm mà nhớ lẫn nhau.
Thẩm Ương cảm thấy mỹ mãn, chu môi hôn lên đầu ngón tay hơi lạnh của Túc Hàn Anh, rồi ngượng ngùng quay mặt đi.
Lúc này video đã chuyển tới trailer tập 8, đầu tiên là cảnh Long Nữ và Dương Thiên Trì cùng nhau leo núi, tiếp đó đến Bạch Hi và Triệu Vũ Thần tham quan cổ trấn, Đoạn Vi Vi cùng Nghiêm Gia Kỳ yên lặng đối diện giữa biển người, cuối cùng mới đến cảnh Thẩm Ương gối lên vai Túc Hàn Anh ngủ say.
Các thám tử cùng khán giả cùng khiếp sợ, thầm nghĩ ekip sẽ không thật sự ghép thành một đôi bách hợp một đôi gay đấy chứ? Nhưng mà hình ảnh đột nhiên xoay một cái, mấy con chim hải âu bay lượn trên bầu trời, dưới mây xanh, Đoạn Vi Vi nắm tay vịn hét ầm lên: “Hai người sao còn chưa kết hôn đi hả?!”