Tôi Nói Tôi Yêu Em, Cô Nàng Băng Giá

Chương 10: Chương 10: ( chưa có tiêu đề)




Vừa rời khỏi đó, Phong vừa gọi điện cho T.A và đứa kia nhưng gọi mãi không được, bảo Hùng, 2 người thay phiên nhau gọi nhưng gọi nhưng không được đâm ra lo lắng:

- Nó có làm sao không nhỉ?_Phong

- Chắc không sao đâu, ai đụng vào tụi nó chỉ sợ nhận được vé 1 chiều xuống nói chuyện, uống trà miễn phí với anh Vương thôi_ Hùng vừa nói vừa gọi điện thì:

- Thằng nào điên mà cứ gọi hoài vậy?_Ngọc

- Hơ, mấy em làm gì mà tụi anh gọi mãi không được vậy?

- Ưm. anh Hùng hả? Em đang ngủ mà sao anh gọi là gì nhiều vậy?

- Trời, mắc công anh lo nãy giờ

- Tụi em thì làm sao phải lo

- Không. tụi anh lo cho bọn nào xui xẻo gặp bọn em. Gặp em đã đủ chết rồi còn gặp mấy đứa nữa kia nữa thì...

- Cái gì hả... bla...bla

- Thôi, anh xin, em nói nhiều vậy mà không mệt à?

- Tụi anh đang ở đâu vậy?_Hùng tiếp lời

- Làm gì?

- Tụi anh đến chơi

- Rảnh, tụi anh đến mất công em thiếu ngủ

- Ngọc, em có nói không, thằng Phong nó cũng ở đây này

- Gì mà căng, đường a số 13... Anh đến mà T.A nó cáu thì anh chịu hết đấy nhá.

10 phút sau tại cổng nhà T.A, 4 chàng hotboy đã có mặt, nhưng...ngặt 1 nỗi... nhấn chuông mãi mà chủ nhà không ra mở cổng. Nản, tính về thì cạch..., cuối cùng cửa cũng mở. 4 thằng hớn hở bước vào nhà, qua cánh cửa, cả người bất giác run, nghĩ: sao lạnh quá vậy, ngoài trời vẫn nhiệt độ bình thường mà. Đánh mắt quanh nhà, dừng lại tại nơi 3 nàng ngự trị, nhưng có gì đó không ổn. Mặt 3 nàng... hằm hằm sát khí

- Mấy em...làm sao... vậy?_Tuấn bất giác run giọng

- Phong, Hùng, mấy anh bị rảnh à mà đến phá nhà người ta_3 nàng

- Phá lúc nào đâu_ Hùng

- Còn chối, đến nhà người ta nhấn đến nát cả chuông cổng_Mai

- Không thấy ra thì thôi chứ_Ngọc

- Tụi em đang làm 1 việc vô cùng cao cả và quan trọng đó có biết không hả?_Nhung

- Việc gì mà hệ trọng vậy_Vũ

- Ngủ_Nhung tỉnh bơ đáp

- Hả_đầu 3 chấm

- Thế các anh đến đây làm gì_T.A từ trên tầng đi xuống

- Chơi thôi. Em gái lâu ngày mới gặp thì phải đến thăm chứ_Phong

- Nhảm_T.A

- Sao em về không nói với bọn anh_Hùng

- Ông biết chưa?

- Chưa

- Ả ta sao rồi?

- Ai?

- Nói

- Thì như thường lệ thôi_Phong vừa nói vừa ra sofa ngồi

Sau đó, cả lũ ngồi nói chuyện chán chê mê mệt rồi bị 4 đứa đuổi về với lí do: cần bổ sung năng lượng, và quan trọng là... 4 đứa nó đang thiếu ngủ trầm trọng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.