Dịch + beta: Bánh
Trong một trường quay nào đó, bầu không khí đáng lẽ phải rất tất bật giờ lại trở nên thư thả hơn rất nhiều.
“Đạo diễn Trình, em chuẩn bị phát sóng nhé ạ?” Cô gái cầm giá đỡ điện thoại trên tay, nhìn về người đàn ông trẻ tuổi đang đội mũ lưỡi trai.
Người được gọi là đạo diễn Trình gật đầu: “OK.”
Vì vậy, cô gái nhấn vài cái trên điện thoại, giơ nó lên điều chỉnh góc độ rồi vẫy tay về phía camera điện thoại với giọng điệu ngọt ngào: “Xin chào, chúc mọi người buổi trưa vui vẻ, chào mừng các bạn đến với buổi phát sóng trực tiếp ngày hôm nay của “Trước thềm phát sóng”, tôi là Tiểu Điềm. Hôm nay tôi sẽ đưa mọi người đến thăm đoàn làm phim của bộ web drama được chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên vô cùng nổi tiếng trên mạng - 《 Mộ Ca Truyện 》, chúng ta hiện đang có mặt ngay tại trường quay.”
“Trước thềm phát sóng” là một tài khoản có tiếng trên mạng, đúng như tên gọi, bọn họ thường kết hợp với một số đoàn làm phim của những bộ phim truyền hình vẫn còn đang trong quá trình ghi hình bằng cách phát sóng trực tiếp, hoặc là phỏng vấn họ họ trước và trong lúc quay phim để quảng bá, đem lại những lợi ích cho cả hai bên.
Đoàn làm phim của 《 Mộ Ca Truyện 》 là đoàn phim mà bọn họ đã hợp tác để tiến hành livestream cũng như phỏng vấn. Nguyên tác của bộ phim này vốn đã có rất nhiều fan hâm mộ, lại còn có không ít Tiểu hoa đán đang lên góp mặt trong dàn cast, thế nên dù vẫn còn đang trong quá trình ghi hình, sự chú ý của mọi người đã đổ dồn vào bộ phim này rồi, buổi livestream vừa mới lên sóng, số lượng người xem cũng đã tăng vọt.
Lượng người xem tăng lên khiến Tiểu Điềm có thêm nhiều động lực để làm việc hơn, cô dùng điện thoại quay một vòng xung quanh phim trường: “Nhân vật chính của chúng ta đang ghi hình tại một trường quay khác, dạo diễn nói rằng nội dung ở bên đó cần phải được bảo mật hoàn toàn, thế nên chúng ta không thể qua bên đó được. Còn ở trường quay bên này, chúng ta có thể nhìn thấy có rất nhiều diễn viên quần chúng đang ghi hình trong bộ trang phục ăn mày, bọn họ đang cầm theo gậy gộc chuẩn bị bao vây nam thứ 3, cũng chính là nhân vật Mạc thiếu hiệp do Triệu Hướng Địch thủ vai.....”
Tiểu Điềm giới thiệu sơ qua về phim trường, ngó lơ một vài bình luận đòi xem nhân vật chính đến từ các fan của họ rồi hướng camera về phía đạo diễn Trình: “Đây chính là đạo diễn Trình của chúng ta, là người chịu trách nhiệm chính cho khâu quay chụp tại trường quay này, bên cạnh là trợ lý đạo diễn đang theo dõi máy quay. Đạo diễn Trình, hãy chào các bạn dễ thương đang xem livestream đi ạ.”
Đạo diễn Trình vui vẻ vẫy tay trước ống kính: “Chào buổi trưa mọi người.”
Tiểu Điềm xem bình luận, sau đó cười hỏi đạo diễn Trình: “Đạo diễn Trình, em biết là nếu hỏi anh về những chuyện có liên quan đến cốt truyện thì chắc chắn là anh sẽ không trả lời. Vậy nên em chỉ thay các bạn trong phòng livestream hỏi anh một vấn đề thôi —— Thái tử của Mộ Quốc, anh đã chọn được ai cho vai đó chưa?”
Nếu nói về nhân vật Thái Tử của Mộ Quốc, thì đó là một nhân vật vừa xuất hiện đã phải lãnh cái kết SE trong tiểu thuyết gốc. Nhưng điều khốn nạn chính là, y lại là ánh trăng sáng trong lòng nhân vật nữ chính, hơn nữa còn là khởi nguồn cho mọi câu chuyện về sau. Tác giả của nguyên tác đã tốn không ít giấy mực để tô vẽ nên hình ảnh tuyệt đẹp về cái chết ở tuổi xuân thì của vị Thái Tử này, đẹp tới mức nữ chính nhớ mãi không quên, chỉ biết điên cuồng tìm cách báo thù cho y, thậm chí vì y mà can tâm tình nguyện sống cô độc đến suốt quãng đời còn lại.
Thế nên các fan hâm mộ vô cùng để mắt đến nhân vật này, bọn họ sợ đoàn làm phim sẽ chọn qua loa một người nào đó để qua mắt mình, ai mà lại không muốn biết người khiến nữ chính phải điên đảo thương nhớ suốt cả một đời sẽ trông ra sao chứ!
Vừa nghe đến hai chữ “Thái Tử”, khóe môi đạo diễn Trình xụ xuống, y yên lặng lắc đầu. Chỉ có thể nói, tác giả của tiểu thuyết gốc xây dựng hình tượng cho nhân vật này quá hoàn hảo, đây là là người tuyệt vời từ ngoại hình cho đến khí chất. Trong các diễn viên trong giới, những người có thể đáp ứng về mặt ngoại hình thì có đấy, y cũng từng thử đi tiếp xúc với những người này rồi, nhưng bọn họ lại không “tới“.
Lý do rất rõ ràng, thứ nhất, đây là một vai diễn có thời lượng lên hình ít đến thảm thương, vừa xuất hiện đã chết. Thứ hai, đây là một nhân vật có thể nói là đã được “thần thánh hóa” trong mắt các fan hâm mộ của tiểu thuyết gốc, bọn họ vô cùng kỳ vọng vào nhân vật này, thế nên ai nhận vai cũng rất dễ bị chửi.
Mấy chuyện tốn công phí sức như thế, mấy diễn viên có danh tiếng sẽ không ngu tới mức đi nhận nó.
Cũng có người từng đề xuất chuyện đi tìm một diễn viên tân binh có ngoại hình đảm nhận vai này thế là xong, dù sao thì cảnh quay cho nhân vật này cũng có nhiều lắm đâu. Nếu làm vậy thật, đừng nói là fan phản đối, ngay cả đạo diễn Trình cũng thấy không vui, nói y trẻ con cũng được, cứng đầu cũng ok, dù sao thì y không muốn làm qua loa cho có.
Trời xui đất khiến là thế, nên từ lúc chuẩn bị cho đến khi bắt đầu bấm máy, giờ đã là lúc sắp đóng máy rồi, bọn họ vẫn chưa thể tìm được ai cho vai Thái Tử.
“Xin mọi người hãy yên tâm,“ Đạo diễn Trình cười gượng, “Dù có thật sự không tìm được ứng viên thích hợp, chúng tôi cũng sẽ không làm sơ sài đâu.”
Cùng lắm thì y sẽ tìm một người có dáng người đẹp, không để lộ mặt là được, cho khán giả không gian để tưởng tượng. Chẳng qua là nếu làm thế thì tác phẩm này sẽ có thêm một khuyết điểm khi không thể lột tả được một nhân vật có ảnh hưởng quan trọng cho khán giả xem. Đạo diễn Trình thở dài một hơi, dù sao thì thêm một khuyết điểm cũng sẽ đỡ hơn là bị ném đá.
Tiểu Điềm cũng đã từng đọc tác phẩm gốc, cô biết đạo diễn khó xử, chỉ có thể nhẹ giọng an ủi đôi ba câu, mà những người đang xem livestream cũng có rất nhiều người nói đỡ cho đạo diễn Trình.
[ Vai diễn này thật sự quá khó chọn người đóng, đạo diễn đau đầu cũng là điều dễ hiểu thôi. ]
[ Thật ra thì ngoại hình của Từ Họa cũng khá khớp với nhân vật đấy, nhưng cậu ta thì lại không có chút khí chất nào, cũng đâu có biết diễn (fans đừng chửi nhé) ]
[ Ông nói be bé cái mồm thôi ha ha ha! Cơ mà chắc gì mời thì người ta đã nhận vai chứ, cái vai này dễ bị ăn chửi lắm luôn. ]
[ Thôi bỏ đi, đạo diễn đừng tìm diễn viên nữa, cứ để cho người xem tự tưởng tượng là được rồi. ]
[ Haiz, hay là đạo diễn thử đến Học viện Điện ảnh Bắc Kinh tìm thử coi có diễn viên tân binh nào không đi........]
...... Cả đống bình luận, thế mà không có cái nào là mắng đạo diễn cả, Tiểu Điềm vội truyền đạt lại lời nhắn của người xem cho đạo diễn Trình, cổ vũ y thêm vài câu rồi nói thêm một số chuyện khác nữa.
Một lát sau, cảnh quay bên kia kết thúc rồi, đạo diễn Trình bảo Tiểu Điềm hãy đi một vòng xung quanh đi, y phải đi xem lại cảnh quay lúc nãy.
Tiểu Điềm cầm điện thoại đi vòng quanh, vừa đi vừa tương tác với người xem của mình. Lúc thì giới thiệu khung cảnh xung quanh, lúc thì cho mọi người xem đạo cụ diễn để mọi người không thấy chán. Một lúc sau, cô nhìn về phía đạo diễn Trình đang xem lại thước phim vừa nãy, trông y có vẻ rất hài lòng, còn nói gì đó với nhóm diễn viên quần chúng.
Chỉ thấy đạo diễn vừa nói xong, nhóm diễn viên quần chúng liền giải tán ngay lập tức, mỗi người đi về một hướng, vừa đi vừa nói cười thật náo nhiệt. Tiểu Điềm vội ngăn một người đang hóa trang thành ăn mày lại, lễ phép hỏi: “Chào bạn, cho hỏi bạn đang đi đâu vậy?”
Thiếu niên bị ngăn lại ngẩng đầu lên, lộ ra một đôi mắt to sáng ngời, chỉ thấy đôi mắt đó tít lại thành hình trăng khuyết, khóe miệng chàng trai cong lên, nở một nụ cười rạng rỡ như ánh nắng: “Tới giờ phát cơm rồi, em đi lấy cơm hộp ạ.”
Nụ cười xán lạn còn rực rỡ hơn cả ánh mặt trời này lập tức thu hút toàn bộ sự chú ý của Tiểu Điềm, thế nên cô hoàn toàn không nghe được những gì chàng trai này vừa nói.
Mãi cho đến khi cậu trai kia đưa tay vẫy vẫy trước mặt cô, Tiểu Điềm mới hoàn hồn, nhìn kỹ lại thì, ngay cả bộ đồ ăn xin, đầu tóc lòa xòa, hay là gương mặt lấm lem toàn là nhọ nồi cũng không thể che giấu được vẻ ngoài điển trai của cậu nhóc này.
Đôi mắt có hơi to tròn hơn so với tướng mắt đào hoa thông thường, đuôi mắt hơi xếch lên trên với độ cong mềm mại. Lúc cười rộ lên thì cong cong như vầng trăng khuyết, ngọt ngào vô cùng. Sống mũi cao thẳng thanh thú, môi cũng đẹp, chỉ là hơi mỏng một chút. Dù mặt mày đang dính toàn là tro bụi, cũng có thể thấy được làn da của người này rất mịn màng.
Trông cũng chỉ mới trên dưới hai mươi thôi nhỉ, bộ đồ rách rưới của ăn mày cũng không thể che giấu được nguồn năng lượng tràn trề của cậu trai này.
Mắt Tiểu Điềm sáng rực lên, một anh chàng đẹp trai chuẩn vàng 24K!
“Chị ơi, còn có việc gì nữa không? Nếu không thì em còn phải đi lấy cơm nữa đó.” Chàng trai lo lắng nhìn về phía những diễn viên quần chúng khác.
Nghe nói cơm trưa của hôm nay có đùi gà, nếu mình qua chậm chắc hết được ăn luôn quá.
Ngay lúc đó, có một diễn viên quần chúng khác cầm hai phần cơm hộp tới, đứng ở phía xa gọi với qua: “Tiểu Duyệt, anh lấy cơm đùi gà cho mày rồi này, qua đây đi.”
“Tới liền!” Cậu trai được gọi là “Tiểu Duyệt” vội vòng qua người Tiểu Điềm, chạy như bay về phía.... hộp cơm trong tay người kia.
Rất nhanh sau đó, bóng dáng của hai người đã biến mất khỏi tầm mắt của Tiểu Điềm.
Tới lúc đó Tiểu Điềm mới hoàn toàn tỉnh lại, cô đọc bình luận, chỉ thấy đống comment lúc này đều nhắc đến chàng trai vừa nãy. Quả nhiên, cư dân mạng cũng đã bị người này thu hút.
[ Vl em còn phải đi lấy cơm hộp, ha ha ha ha ]
[ Ôi đệt mịa! Diễn viên quần chúng thời nay ai cũng đẹp như vậy hả? ]
[ A a a nhóc ăn mày này đẹp thật đấy! Chị Điềm hãy hành động đi, nếu xin được thông tin liên lạc thì em sẽ trả ơn cho chị. ]
[ Mắt này, mũi này, môi này, còn quả eo nhỏ chân dài nữa chứ, thế mà chỉ đóng vai ăn mày thôi á? ]
[ Ha ha ha ha...... Hóa ra không chỉ có mình tôi để ý tới chuyện nhóc đẹp trai vội vàng đi lấy cơm hộp.]
[ Nhắc tới miếng ăn là cười tít cả lên, chói mắt quá, cứ như mặt trời nhỏ vậy đó. ]
[ Miếng ăn là miếng tồi tàn mà, nhìn cậu ấy lúc chạy về phía hộp cơm mà cứ như đang bay lên vậy. ]
[ Úi giời ơi, da dẻ của nhóc ăn mày chắc là láng mịn lắm. Còn cả dáng người nữa, thon gầy lại cao ráo, eo cũng nhỏ, chân dài tới nách. Cái visual này mà chỉ diễn vai ăn mày thì đúng là phí của trời. ]
[ +1. Lần đầu tiên tui thấy một người mặc bộ đồ lôi thôi lếch thếch của ăn mày mà cũng có thể đem lại cảm giác thanh lịch như vậy đó. ]
[ Lúc chạy đi không khác gì đang bay lên luôn, nếu mà cho mặc quần nhung áo lụa vào chắc là sẽ hấp dẫn lắm, thứ gì chịu nổi nữa trời. ]
...... Xem sơ qua những bình luận, ánh mắt của Tiểu Điềm dừng lại ở bốn chữ “quần nhung áo lụa”, cô không khỏi tưởng tượng đến bộ dáng lúc nhóc ăn mày kia được mặc vào trang phục cổ trang của con nhà giàu thì sẽ trông ra sao.
Vừa mới tưởng tượng một chút thôi, Tiểu Điềm đã phải nuốt nước bọt trong vô thức.
Cô ghé sát lại màn ảnh với vẻ mặt thần bí: “Các chị em, tôi bỗng thấy hứng thú với cơm hộp do đoàn làm phim phát rồi, hay là chúng ta qua đó xem nhé?”
Ý đồ của cô đã rõ như ban ngày, nhưng mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp đều ủng hộ nó rất nhiệt tình.
[ Không phải em mê trai, chủ yếu là em muốn xem cơm hộp của đoàn phim có gì mà thôi hê hê. ]
[ Tự nhiên em cũng thấy tò mò thui à. ]
[ Khoan đã, chị em ơi, mọi người không thấy ngoại hình vóc dáng của nhóc này rất phù hợp với vai Thái Tử sao? ]
Nhìn thấy bình luận này, Tiểu Điềm không khỏi “Ể” một tiếng, cô nghiêng đầu nhìn về hướng nhóc con kia biến mất rồi lại nhìn diễn viên nam thứ 3 đang thảo luận chi tiết trong kịch bản với đạo diễn Trình, sau đó lại đọc bình luận, nhận thấy có rất nhiều người tán thành với quan điểm này, cơ mà cũng không có ít người phản đối.
[ Anh bé kia mà rửa mặt sạch sẽ, sửa sang lại vẻ ngoài thì đúng là giống thật. Trong nguyên tác thì Thái Tử cũng có một đôi mắt đào hoa mà. ]
[ Muốn không đồng ý cũng khó, Tiểu Điềm, cô tìm đạo diễn Trình nói lại chuyện này xem sao. ]
[ Thôi bỏ đi, một diễn viên quần chúng thì có diễn ra hồn được đâu chứ. ]
[ Cười vl, diễn viên nam xuất sắc nhất của năm ngoái cũng xuất thân từ vai quần chúng đó thôi, đừng xem thường người ta như vậy. ]
[ Tui cảm thấy dù cậu ấy diễn dở đi chăng nữa thì bảo đạo diễn Trình quay bóng người rồi để lộ một chút sườn mặt thì cũng ok đấy chứ. ]
[ Dù có quay dáng người thì cũng phải có khí chất, nhóc ăn mày làm sao thể hiện ra được khí chất cao quý của Thái Tử được? ]
...... Chín người mười ý rồi cãi nhau luôn.
Tiểu Điềm vội cười nói: “Mọi người đừng cãi nhau nào, tôi thấy có bạn dễ thương này nói đúng này, không thử thì sao biết được. Vậy đi, tôi sẽ đi tìm đạo diễn Trình trước, xem ý của anh ấy như thế nào đã.”
Bên này, Tiểu Điềm vội đi tìm đạo diễn Trình, kể lại đầu đuôi câu chuyện. Bên kia, nhóc ăn mày - người mới chỉ xuất hiện một lát đã khơi mào nên trận đấu võ mồm trong phòng livestream - lại đang không màng hình tượng mà ngồi xổm ngay bậc thang, gặm miếng đùi gà trong sự thỏa mãn.
“Ngon ghê!” Nhóc ăn mày xử lý xong một miếng đùi gà vẫn còn thấy chưa đã, cậu vừa ăn cho hết rau xanh trong phần cơm, vừa không quên nói tiếng cảm ơn người anh đã lấy cơm giúp mình.
“Nếu không có anh thì chắc em không được ăn đùi gà đâu, cám ơn anh Trùng.”
Anh Trùng xua tay, nhìn hộp cơm bị nhóc ăn mày tàn nhẫn ném vào trong thùng rác, tỏ vẻ tiếc nuối: “Khi nào mày mới có thể bỏ cái tật kén ăn đó vậy, ăn được có một miếng cơm thôi đấy, thảo nào gầy xác gầy xơ.”
“Không được đâu, từ nhỏ em đã thế rồi.” Nhóc ăn mày buộc chặt túi đựng rác, cười tít cả mắt: “Anh Trùng, em đã mang ơn anh một cái đùi gà, em sẽ luôn ghi nhớ. Đừng nhìn em như vậy nha, thật ra nhà em giàu sụ luôn, em chính là con nhà giàu mới nổi đó. Chờ em vượt qua giai đoạn khó khăn này rồi, em sẽ cho anh được ăn sung mặc sướng!”
“Thôi đê,“ Anh Trùng trêu cậu, “Mày thấy nhà giàu mới nổi nào mà thuê cái phòng như cái lỗ mũi giá 250 tệ một tháng để ở chưa? Nổ nó cũng vừa thôi ông ơi.”
Nhóc ăn mày nhún vai, không buồn cãi, cậu cầm chai nước khoáng lên, uống một ngụm nhỏ rồi ợ một hơi.
Anh Trùng lại tiếp tục ghét bỏ: “Anh có thấy mày ăn được bao nhiêu đâu, còn ợ nữa chứ?”
Nhóc ăn mày vỗ bụng bẹp bẹp, bình tĩnh trả lời: “Nổ nhiều quá nên căng bụng.”