--” Nè, nè, tiểu Bạch, mau ăn đi, đây là thịt thỏ rừng đấy, ngươi không ăn là ca ca ăn đấy“.
Vô Minh đang cầm trên tay một cái đùi thỏ nướng thơm lừng hơ hơ trước mặt Tiểu Bạch Bối thế nhưng nó vẫn mè nheo không chịu ăn.
--” Không ăn là ca ca ăn đó... ngoàm...“.
Hắn thản nhiên đưa cái đùi lên cắn một miếng, còn cố tình nhai nhóp nhép bộ dáng rất ư là ngon miệng, chỉ thấy Tiểu Bạch lườm hắn một cái rồi lười biếng nằm trên đùi hắn ngáp dài. Hắn thấy dậy thở dài một cái, con rồng nhỏ này từ lúc ra khỏi Diệt Hồn Thâm Uyên tới nay vẫn không chịu ăn gì, chẳng lẽ nó là rồng nên không cần ăn gì hay sao ý.
--” Trại chủ có chuyện, có chuyện “.
Lúc này bên ngoài có một tên đang hớt ha hớt hải chạy vào.
--” A Phúc có chuyện gì, từ từ nói.. “.
Hắn nhẹ nhàng nói.
--” Bang, bang chủ Thiên Nha bang dẫn theo rất nhiều người, đang hung hăng đi lên núi “.
A Phúc vừa thở hổn hển vừa nói.
--” Thiên Nha bang sao“.
Vô Minh khẽ nhíu mày nói.
--” Đúng dậy, ta nghe nói bọn họ là một trong những bang đứng đầu Vạn Liên sơn, thế lực rất lớn “.
A Phúc lo lắng nói.
--” Ta biết rồi, mau đi thông báo cho những người khác chuẩn bị sẵn sàng, chúng ta tùy thời ứng phó “.
Vô Minh trầm trầm nói.
--” Vâng..“.
A Phúc gật đầu một cái nhanh chóng chạy đi, để lại Vô Minh một mình trong phòng.
........
Gió núi lành lạnh thổi qua Liệt Hỏa bang, làm nhiệt độ nơi đây có phần giảm xuống, tuy thế không hề ảnh hưởng đến thần thái mấy người bọn họ, hiện tại toàn bộ chúng phỉ trong bang đều đứng trên sân, tất cả chia làm hai hàng dọc, mỗi một người đều là khí thế hiên ngang, rất giống với quân đội thời hiện đại, tất cả đều nhờ công huấn luyện mấy ngày qua của Vô Minh. Hắn lúc này đang đứng phía trước, thần thái khoan thai, kế bên còn có phó trại chủ Liệt Thiên cùng quân sư A Đạt, tất cả đều bộ dáng sẵn sàng chào đón đại địch. Phía xa có một tốp người đang hiên ngang đi tới, dẫn đầu là một tên trung niên râu ria lồm sồm, dáng người to lớn, phía sau gã là hơn hai mươi tên mặt mày hung thần ác sát, hung khí vác vai, xùm xùm đi tới.
Bọn họ rất nhanh đã đi tới sân lớn của Liệt Hỏa bang, tên trung niên đảo mắt nhìn đội hình của đám người Vô Minh một lần, chân mày khẽ nhíu lại, thế nhưng cước bộ vẫn thản nhiên, từ từ đi tới trước mặt Vô Minh mỉm cười nói.
--” Tại hạ Hùng Hạo, là bang chủ của bang Thiên Nha ở núi Hùng Phong, nghe danh trại chủ Liệt Hỏa bang anh minh cái thế, là một trang anh hùng nên hôm nay đến mạo muội đến bái phỏng“.
Hùng Hạo đứng chắp tay chào ( kiểu chào trong phim kiếm hiệp ý, một tay nắm một tay xòe”, lời nói có phần khách sáo.
--” Bang chủ nói quá lời rồi, được đại bang chủ đây đến thăm thật là vinh hạnh cho ta, còn có cảm giác thụ sũng nhược kinh a“.
Vô minh cũng khách sáo đáp lời.
--” Ồh.. không gì, không gì, hai bang chúng ta ở gần nhau, ghé qua thăm hỏi là chuyện thường tình đừng khách sáo “.
Hùng Hạo sảng khoái nói.
--” Đúng đúng, không khách sáo, dậy mời bang chủ vào trong, người đâu, chuẩn bị bàn “.
Vô Minh mỉm cười mời hắn vào. Cả hai vui vẻ đi vào trong sảnh.
.........
--” Phó trại chủ vẫn khỏe chứ “.
Hùng Hạo nhìn phía Liệt Thiên mỉm cười hỏi.
--” Đa tạ Hùng bang chủ quan tâm ta vẫn khỏe “.
Liệt Thiên nhìn hắn có phần lạnh nhạt đáp.
--” Hai người quen nhau sao “.
Vô Minh ngồi trên ghế trên có phần thắc mắc hỏi.
--” Phó trại chủ đây từng là người của Thiên Nha bang, chỉ là sau này rời bang a“.
Hùng Hạo thản nhiên nói.
--” Có chuyện như dậy “.
Vô Minh lại soay qua hỏi Liệt Thiên.
--” Ân,.. đúng là có chuyện như dậy “.
Liệt Thiên không ngần ngại gật đầu một cái.
--” Nếu dậy thì chúng ta là người nhà rồi “.
Vô Minh vui vẻ nói.
--” Đúng, đúng.. ha ha “.
Hùng Hạo cười ha ha đáp.
__” Nghe nói Trại chủ đây là một người tài giỏi, trong vòng một tháng đã thành công ba vụ lớn, thật là đáng mừng a”
Hùng Hạo vừa nâng ly trà lên vừa nói.
--”:Hư danh thôi, tất cả là do bọn ta may mắn, nói về tài giỏi phải nói tới Hùng bang chủ đây, thống lĩnh một đại bang uy danh lừng lẫy a“.
Vô Minh khiêm tốn nói.
--” Trại chủ huynh đệ không cần quá khiêm tốn làm gì, thanh danh của ngươi đã sớm lan khắp Vạn Liên sơn rồi“.
Hùng Hạo cười cười nói.
--” Để Hùng bang chủ huynh cười chê rồi, không biết huynh tới đây có việc gì không “.
Bỏ qua phần khách sáo, Vô Minh liền đi vào việc chính.
--” Không dấu Vô Minh huynh đệ, hôm nay ta đến đây có nhã ý muốn mời huynh đệ gia nhập Thiên Nha bang a“.
Hùng Hạo chuyển thành bộ dáng nghiêm túc nói. Đám người Liệt Hỏa bang nghe thấy liền giật bắn người, ngay cả Liệt Thiên cũng không ngoại lệ, tất cả đều thấp thỏm không yên.
--” Hùng bang chủ, huynh lại đùa ta rồi “.
Vô Minh cười cười đáp, có phần không quan tâm chuyện Hùng Hạo vừa mới nói.
--” Ta nói chính là sự thật, không những thế khi Vô Minh đệ vừa gia nhập ta sẽ để chức phó bang chủ cho đệ“.
Hùng Hạo thản nhiên nói. Trong câu nói có phần đắc ý, cũng phải chức phó bang của Thiên Nha bang kia là hấp dẫn mê người đến mức nào chứ.
--” Ha ha, ta nghĩ Hùng bang chủ quá xem trọng ta rồi, ta chỉ là một kẻ bình thường, hằng ngày sống nhờ vào Liệt Hỏa bang thôi, chức phó bang đó ta đảm đương không nổi a“.
Vô Minh nghe xong liền mỉm cười nói.
--” ý huynh đệ ngươi là “.
--” ý ta là, chức phó bang đó ta không có phúc phần làm rồi, mong Hùng bang chủ huynh tìm người khác, còn tại hạ chỉ mong hảo hảo sống ở Liệt Hỏa bang là đủ rồi “.
Vô Minh thản nhiên đáp.
--” Không sao, nếu Vô Minh huynh đệ không muốn ta cũng không miễn cưỡng, dù thế nào Thiên Nha bang cùng Liệt Hỏa bang vẫn là hàng xóm, quan hệ chắc chắn tốt a“.
Bị Vô Minh từ chối sắc mặt Hùng Hạo có chút đổi, thế nhưng vẫn hoà nhã nói.
--” Đúng dậy.. ha ha..“.
Vô Minh sảng khoái đáp. Bọn họ hàn huyên vài câu sau đó thì Hùng Hạo nói sẽ trở về, bọn họ được đám người Vô Minh tiễn tận đầu đường.
--” Tới đây được rồi, đa tạ huynh đệ, hôm nào rảnh mời đệ ghé qua Thiên Nha bang chơi “.
Hùng Hạo cười nói.
--” Đa tạ nhã ý của huynh, chắc chắn ta sẽ ghé ngang “.
Vô Minh khách sáo đáp.
--” Cáo từ.. “.
--” Cáo từ “.
............
--” Liệt Thiên đại ca, chuyện lúc nãy có thật không “.
Đợi đám người Hùng Hạo đi xa Vô Minh mới lên tiếng hỏi Liệt Thiên.
--” Chuyện gì thưa trại chủ “.
Liệt Thiên vẫn chưa hiểu câu hỏi của hắn liền hỏi lại.
--” Chuyện huynh đệ từng ở trong Thiên Nha bang “.
Vô Minh thẳng thắn nói.
--” Đúng, ta từng ở đó “.
Liệt Thiên gật đầu.
--” Thế sao huynh lại rời khỏi đó “.
Vô Minh mỉm cười hỏi.
+-” Chuyện đó sao, lúc ta ở trong Thiên Nha bang cũng có một chút địa vị, là kẻ dẫn đầu mỗi trận đánh cướp, thế nhưng bọn họ lại là những kẻ lạnh lùng khát máu, giết người không gớm máu, hầu như những người bị cướp kia điều bị giết, không những thế bọn họ còn bắt những nữ nhân về hành hạ để thỏa mãn dục vọng, thật sự rất tàn bạo, thời gian qua ta không chịu nổi những màng máu tanh đó nên ta mới quết định rời bang, cùng những huynh đệ cùng chí với ta chạy tới song đầu sơn này lập ra Liệt Hỏa bang“.
--” Àh... thì ra là dậy “.
Vô Minh nghe xong liền hiểu, mỉm cười nói.
...........
--” Bang chủ, người tại sao lại chú ý tới tên kia thế “.
Đám người Thiên Nha bang đi xa một đoạn chợt một lão già lên tiếng hỏi.
--” Hừ, từ lúc ngươi gặp hắn ngươi cảm thấy hắn như thế nào “.
Hùng Hạo trầm trầm nói.
--” Thần thần, bí bí, lời nói vô cùng cẩn trọng “.
Lão già sau khi suy xét kỹ lưỡng liền nói.
--” Đúng, nhưng điểm quan trọng nhất là trên người hắn không hề có hồn lực dao động “.
--” Ý người là “.
--” Đúng dậy, để có thể làm cho đám người Liệt Thiên khuất phục, chắc chắn không phải là người bình thường có thể làm được, từ đầu đến cuối ta không hề cảm nhận được tu vi của hắn“.
Hùng hạo lạnh lùng nói.
--” Nếu nói như dậy thì người này là một địch thủ khó lường rồi “.
--” Ừm... “.
..........
--” Liệt đại ca, sớm như dậy tìm ta có chuyện gì sao“.
Vô Minh có chút ngạc nhiên, vừa mới sáng sớm Liệt Thiên đã tới tìm hắn.
--” Ừm... có tin tức mới “.
Liệt Thiên trầm trầm đáp.
--” Có phi vụ mới sao“.
Vô Minh vuốt vuốt đầu Tiểu Bạch Bối đang lười biếng nằm trên đùi hắn, mỉm cười nói.
--” Không, là tin tức của đệ “.
Liệt Thiên nhàn nhạt nói.
--” Đệ thì có tin tức gì chứ“.
Vô Minh cười khan một tiếng.
--” Tình báo vừa mới gửi tin về, bọn họ đã hỏi thăm được Khu Phong trấn“.
--” Cái gì.... “.
_________________[Lạc Kỳ Nam]