Cố Tư Vũ dùng bữa xong cùng hắn ta, hai người cũng ai trở về phòng người nấy. Cái câu chuyện kia cô lảng tránh không nhắc tới nữa, mà Tu Thần Khước không đời nào đồng ý để cô đi, cho nên cô không nên phí công sức xin hắn.
Vẫn là dùng chút thời gian nữa kiên nhẫn nịnh nọt cái con người này, đem hắn thuần hoá thật tốt.
Cô sửa soạn một chút đồ đạc ở phòng mình, những thứ cần thiết thì dùng tới, không cần liền nói với người làm chuyển sang lầu khác để.
Cố Tư Vũ rối rắm xoa xoa tóc, quần áo của cô cơ hồ là chất thành cái núi được rồi đi? Toàn bộ những mẫu thiết kế mới nhất đều nằm trong tủ đồ của cô, Tu Thần Khước đại khái là không có thẩm mĩ chọn lựa, cho nên hắn ta vừa mắt cái gì đều chỉ ngấm ngầm mà mua hết.
Kiếp trước, riêng biệt những đồ vật mà cô không dùng tới chất đầy cả một tầng của dinh thự.
Sau khi sắp xếp gọn gàng được một chút cô mới chuẩn bị đi tắm rửa.
Đem mình hoà vào trong dòng nước ấm áp có mùi hương hoa sứ, cô đặc biệt thích loại tinh dầu này cho nên mỗi lần đi tắm liền đổ một chút vào bồn.
Cố Tư Vũ đầu óc bây giờ rất linh hoạt, may mắn sống lại một đời không thể để cho mọi chuyện tiếp tục bị kiểm soát được nữa.
Quan hệ giữa cô và Tu Thần Khước thời gian này phải nói là êm đềm trôi chảy, tuy đề cập tới vấn đề đi học lại thất bại nhưng hắn ta cũng không giống trước đây đem cô nhốt lại như tù binh, chỉ tuỳ tiện tức giận sau đó cô vuốt lông một chút là lại trở nên ngoan ngoãn.
“Sớm biết hắn ta dễ dỗ dành như vậy, ngay từ đầu đã không hoài công phí sức...” Cô ảo não.
Hại Tử Sâm ở kiếp trước nhà tan cửa nát, tương lai sự nghiệp huỷ hoại, thương tích đầy mình. Nghĩ tới đây thôi đôi mắt hạnh nhân của cô khẽ man mác đượm buồn.
Không ngờ ngày cô và Tử Sâm cắt đứt quan hệ lại sớm như vậy, kiếp trước cũng chỉ vì gia đình anh ấy ép buộc quá mức cho nên mới chia tay nhau.
Kiếp này thay đổi, là cô phụ bạc anh ấy...
Hốc mắt Cố Tư Vũ ẩm ướt, không có khả năng ở cùng anh, bảo vệ anh, thì chỉ có thể buông tay anh sớm...
Cô tắm xong, sau đó mặc vào cái váy đi ngủ màu nõn chuối, chỉnh chu lại cái vẻ mặt giống cơm nguội kia của mình. chuẩn bị đi đến phòng hắn ta bày chiêu trò nịnh nọt một chút.
“Tu Thần Khước, anh có ở trong phòng hay không?”
Tu Thần Khước vừa vặn mới tắm xong cho nên tóc đen còn ướt nước, khăn choàng tắm quấn quanh vòng eo nhỏ để trần cơ ngực màu khối ngọc, đôi mắt hắn giống như được nhuộm bởi đêm đen giờ phút này rơi ở trên người cô âm thầm dò xét.
“Làm sao?” Giọng hắn trầm ổn, có chút khàn lạnh.
Cô hơi dè dặt mím nhẹ môi “Không có gì, chỉ là muốn gặp anh.”
Tiếng nói của cô vừa rơi xuống, con ngươi mắt người đàn ông lay động không dễ gì nhận ra.
“Em vào nhé?”
Tu Thần Khước mi tâm nhẹ run, hắn kiệm lời ừm một tiếng, sau đó tránh đường để cô đi.
Căn phòng bài trí hết sức xa hoa, tuy màu sắc có chút ảm đạm nhưng vô cùng thuận mắt. Đúng thật người như nào của chiêm bao là vậy, Tu Thần Khước lạnh lẽo khó đoán, cho nên thẩm mĩ của hắn cũng theo thế, toàn bộ ga giường rèm cửa đều mang một màu xám tro hoặc đen thui.
Số lần cô ra vào phòng hắn đếm trên đầu ngón tay, căn bản là cô không khi nào nguyện ý vào đây ngoại trừ hắn ta ép buộc.
“Anh tiếp theo làm gì?” Cố Tư Vũ hướng hắn mở miệng hỏi, mông nhỏ đã tự tiện ngồi lên trên nệm.
Tu Thần Khước mở ra cái cửa tủ đồ mặc vào một bộ áo choàng ngủ màu xám, mấy ngón tay thon dài chậm chạm ở trên đai lưng eo thắt buộc “Dự tính xem tài liệu một chút.”
Cô gật gật đầu tỏ vẻ hiểu, nhào qua mép giường cầm lấy cái máy vi tính chuyên dụng của hắn.
“Vậy anh xem tài liệu, em dùng vi tính nha?”
Hắn nâng mắt quan sát cô, lông mày kiếm hơi nhướn lên “Tôi nhớ tháng nào cũng mua đầy đủ đồ dùng cho em, đại khái laptop cùng máy tính bảng em để một góc không đụng tới, bây giờ lại muốn cái gì?”
Cố Tư Vũ chu môi “Em ngồi xem anh làm việc tiện chơi game riết thời gian thôi, lát nữa sẽ trả anh.”
“Có hứng thú tới xem tôi làm việc nữa sao?” Khoé môi hắn nhàn nhạt cong lên.
Tu Thần Khước tiến lại gần, tiện tay kéo cái chăn ném qua một bên, cơ thể thuận thế ngồi lên trên giường, mặt nệm bởi vì trọng lượng của hắn cho nên hơi trũng xuống một mảng. Hắn đem tài liệu đặt trên đùi, chuyên chú lật mấy trang xem xét.
Cô cũng mở máy vi tính, tuỳ ý nhấn vào một cái mục lục tìm game “Anh bình thường chơi game gì nha?”
Hắn ta mắt không rời khỏi tài liệu, tay thon dài cầm bút như múa ký lên trên tờ giấy, mở miệng đáp.
“Không có.”
“Ồ.” Cố Tư Vũ gật gật đầu, đem máy tính đặt xuống nệm, lười nhác nằm xem.
Với cái tính cách của Tu Thần Khước, hắn chắc chắn không biết mấy trò giải trí hay mạng xã hội là cái gì đâu. Nếu theo cô nhớ không nhầm hắn ta rất kỳ thị ống kính, nhưng mà mặc dù ít thông tin nhưng hắn vẫn rất nổi tiếng không chỉ ở Kinh Đô mà thậm chí còn cả nước và quốc tế.
Nói trắng ra thì tầm ảnh hưởng của người đàn ông này vô cùng lớn. Tuy không tìm hiểu nhiều về công việc của hắn nhưng cô biết đại khái Tu Thần Khước tham gia rất nhiều loại ngành nghề có quy mô, nội thương ngoại thương thông thạo, kinh doanh mặt bằng và khu nghỉ dưỡng chỉ là cái vỏ bọc cho những việc làm ăn ngoài vòng pháp luật trong Hắc Đạo.
“Anh dùng Instagram hay Facebook?” Cô đột nhiên như nhớ tới cái gì liền mở miệng hỏi.
Hắn hơi nhíu mi tâm “Là cái gì?”
Đúng rồi, hắn làm sao biết dùng mấy cái này?
Cô chậc lưỡi, lắc lắc đầu nhỏ “Anh không biết cũng không sao...”
Tu Thần Khước lúc này hơi nhìn qua phía cô.
“Giải thích.” Hắn ngắn gọn xúc tích mà nói.
“Chính là mạng xã hội đó, dùng để giao lưu, còn có rất nhiều thứ thú vị nha.” Cố Tư Vũ bất đắc dĩ giải thích xuề xoà mấy câu.
Hắn nghe xong cũng chỉ ừm một tiếng, không quan tâm nữa, chuyên chú xem tài liệu.
Ách? Hắn không hứng thú chút nào sao?
Cố Tư Vũ chính là muốn lôi kéo hắn gia nhập mạng xã hội, với cái vẻ ngoài thịnh thế giai nhân đó của hắn mà chẳng mấy chốc sẽ trở thành hàng nóng nha.
Cũng rất lâu chưa có đụng chạm tới Facebook của cô, bây giờ liền quên luôn mật mã để vào rồi. Cô nhớ mang máng hồi mới chơi đặt tên tài khoản là cái gì mà gà quay mật ong, cá mực hấp bia, cơm rang thập cẩm... đại khái biểu đạt toàn là đồ ăn đi.
Cho nên bây giờ không nhớ được rốt cuộc dùng tài khoản nào, liền lập cái mới đi nha.
“Tên là cái gì bây giờ nhỉ?” Cô lẩm bẩm trong miệng.
Cơm trộn hàn quốc? Cá chép om dưa? Mỳ cay thần thánh?
Không được, mấy cái tên tài khoản này nghe trẻ trâu quá...
Cố Tư Vũ trầm ngâm suy nghĩ một hồi lâu, liền nhìn tới người ngồi bên cạnh mình, mắt hạnh nhân tinh nghịch bừng bừng sáng lên.
Có rồi.
Là Đại ma đầu sủng tôi.