Nó vẫn nằm
đó, vẫn không có dấu hiệu gì là tỉnh lại, ba mẹ nó thì không còn nuôi hy vọng
nó tỉnh lại nữa một, hai năm thì còn hi vọng chứ năm năm rồi nó vẫn nằm im trên
chiếc giường đó.
Anh nó và chị
hắn cũng đã ra trường, họ không đi làm mặc dù có nhiều bệnh viện ở Mỹ mời. Hai
người quyết định về hàn để chăm sóc cho nó.
Còn hắn bây
giờ đã là chủ tịch tập đoàn A&D, hắn ngày càng lạnh lùng với tất cả các cô
gái, không phải cô gái nào hắn cũng vậy, hắn chỉ như vậy với tụi con gái õng a
õng ẹo, trang điểm lòe loẹt, đi ngang mùi nước hoa nồng nặc, nên thư kí của hắn
luôn là con trai.
Hắn ngày
ngày ngày đi làm về là ngồi nói chuyện với nói, đọc truyện cho nó nghe. Và hôm
nay cũng vậy
“ice ah, giờ
anh không biết gọi em là ice hay là sun nữa, năm năm anh gọi em là ice, giờ
cũng vậy nha.hihih”
“em biết
không , em đã nằm đây năm năm rồi, em không thấy buồn sao, anh thì rất buồn đó
nha”
“thấy bọn
joon, ji, snow, soo tình cảm với nhau anh chướng mắt lắm em ah, vì thế anh đã
đuổi họ khỏi căn nhà này rồi, cho chừa cái tật chọc anh”- hắn mét nó
“ah, Nhóm nhạc
thần tượng mà em yêu thích ak, Nu’est với Super junior ra album mới rồi, anh đã
đặt mua tất cả cho em rồi đó, có cả poster luôn nha, em thích không” nước mắt hắn
bắt đầu chảy
“ cuối tuần
này là đám cưới của ji với soo và joon với snow đó, em mau tỉnh lại còn tham dự
đám cưới của họ chứ, họ sẽ rất vui khi có sự góp mặt của em đó”-bây giờ nước mắt
đã lăn dài trên má hắn. Năm năm mỗi lần hắn nói chuyện hay đọc truyện cho nó
nghe hắn đều khóc.
Tụi kia đứng
ngoài nhìn thấy cảnh này không khỏi rơi nước mắt, người khóc nhiều nhất chính
là ji. Suốt năm năm qua mà ji vẫn không thoát khỏi tính mít ước, hở một chút là
khóc.
“ không biết
khi nào ice tỉnh nữa”-snow
“chắc chắn ice
sẽ tỉnh mà”-joon
“hi vọng là
vậy”-ji và soo đồng thanh rồi cả bốn người thở dài
Rồi ngày mà
diễn ra đám cưới của ji với soo, snow với joon cũng diễn ra, đám cưới có mặt của
ba mẹ nó nữa. vì nó với snow chơi thân từ học mẫu giáo snow qua nhà nó chơi rất
thường xuyên nó cũng vậy, nên cả hai bên gia đình đều xem nó với snow là con của
mình.
Hôm nay ji
và snow thật đẹp và lọng lẫy trong chiếc váy cưới, nhìn ji với snow như thiên
thần vậy. ji là nét đẹp của sự ngây thơ hồn nhiên, còn snow là vẻ đẹp của sự
quyến rũ, không kém phần lạnh lùng. Joon và soo cũng vậy rất là lịch lãm
Giờ lành đã
tới, baba của snow và baba nó dẫn snow với ji vào lễ đường (vì snow mồ côi nên
baba nó thay baba ji, dẫn ji vào lễ đường), rồi giao ji và snow cho soo và
joon. Và buổi lễ bắt đầu
“Nguyễn Thị
Thiên Băng, Lee Ji Eun hai con có đồng ý lấy hwang min joon, Kim Myung Soo làm
chồng dù nghèo khó hay giàu sang, dù có xảy ra bất kì việc gì thì các con mãi
bên nhau”-cha sứ
“tụi con đồng
ý” ji và snow
“ Hwang Min
Joon, Kim Myung Soo con đồng ý lấy Nguyễn Thị Thiên Băng, Lee Ji Eun làm vợ dù
nghèo khó hay giàu sang, dù có xảy ra bất kì việc gì thì các con mãi bên nhau”-cha
sứ
“con đồng
ý”-Joon và Soo
“ta chính thức
tuyên bố các con là vợ chồng, giờ thì chú rể trao nhẫn cho cô dâu, và cô dâu
trao nhẫn cho chú rễ”-cha sứ
Sau khi trao
nhẫn. Hai cặp đọc lời thề ước, hắn nhìn thấy cảnh này mà thật ghen tỵ. Ước gì
bây giờ là đám cưới của hắn với nó. Ngồi một tý hắn bỏ ra ngoài, lái xe trở về
nhà.
Đang trên đường về thì hắn nhận được điện thoại của thư kí. Báo với hắn là ngày
mai hắn phải đi công tác mĩ một tháng. Hắn thật sự không muốn đi, lúc trước
toàn do soo đi thôi, giờ hắn buộc phải đi.
Tại phòng nó
" ice hôm nay là đám cưới của ji vs soo, joon vs snow ak bọn họ thật đẹp"
" ah. Mai anh phải đi công tác rồi, một tháng lận. Anh không muốn xa em
chút nào"
" anh sẽ cố gắng hoàn thành công việc thật nhanh để về với em"
" tối nay cho anh ngủ với em nha"- nói xong hắn leo lên giường nằm
chung với nó. Ôm nó ngủ. Giờ nhìn hắn thật yên bình.
Sáng tại phòng nó.
Tay nó cử động
nhẹ, mí mắt dần dần mở ra, ánh sáng của căn phòng chiếu vào măt nó làm nó nheo
lại. lúc này chị hắn vào làm vệ sịnh cá nhân cho nó, thấy nó tỉnh chị hắn vui mừng.
lật đật chạy báo cho mọi người.
Hiện tại mọi
người đã có mặt tại phòng nó, nó nhìn mọi người một lượt nhưng không thấy hắn,
nên nó mấp máy môi gọi tên hắn
“joo….joo”-nó
“em kiếm joo
sao, sáng nay nó đi công tác rồi, hay chị gọi cho nó trở lại nha, nó vừa đi thì
em tỉnh lại ak”-chị hắn
Nó lắc đầu
“đừng… nói cho joo… biết em đã…. Tỉnh”- nó khó khăn nói. Mọi người nhìn nhau rồi
gật đầu.
Những ngày
sau đó, nó dần dần hồi phục, nói thì rõ rồi, chân nó thì đang trị liệu tập đi,
nhưng vẫn phải ngồi xe lăn.
Tại mỹ
“cô thấy kế
hoạch của chúng tôi thế nào?”-hắn
“tôi cần đọc
kĩ nó hơn, chúng tôi sẽ có câu trả lời nhanh nhất cho anh”-TGĐ bên tập đoàn
angel
“vâng, tôi
mong cô sẽ hài lòng”- hắn cười xã giao, nhưng vô tình nụ cười của hắn làm cô ta
điên đảo
“tối nay là
sinh nhật của tôi nên tôi có mở tiệc tại bar PINK anh có thể tham gia không”-cô
ta mời
“được, tôi sẽ
tới”-hắn.
Tại bar PINK
“ giới thiệu
với mọi người đây là chủ tịch tập đoàn A&D” cô TGĐ
Hắn gật đầu
chào mọi người, mấy cô gái ở đó nhìn hắn bằng con mắt hình trái tim, làm hắn
khó chịu.
Hắn thật sự
không thích bar chút nào rất ồn ào, cô TGĐ kia cứ lôi hắn ra sàn nhảy nhưng hắn
từ chối, hắn chỉ ngồi một chỗ nhâm nhi ly rượu của mình. Ra ngoài đó chắc chắn
bị bao vây bởi mấy cô gái ăn mặc hở hang đó.
Khoảng 22h
thì tiệc tàn, lúc này cô TGĐ kia đã say rồi, không biết trời trăng mây gió gì hết,
nếu như cô ta không phải là đối tác làm ăn của hắn thì hắn đã cho cô ta ngủ ở
bar hoặc vứt cô ta ngoài đường rồi.
Sau khi đưa
cô ta về nhà, thì hắn cũng trở về khách sạn nghỉ ngơi, để chuẩn bị cho việc đi
khảo sát ngày mai.