-Ai vậy tó (chó)-Nhỏ xoa xoa cục u trên đầu, đi tới chỗ nó-...-
-Hửm?-Nhỏ khó hiểu, nhìn tên người gọi mới sững người
-Hở? Gì mà hai người đứng như tượng vậy?-Tới anh khó hiểu
-Ác...quỷ-Nó
-Ác quỷ gì?-Anh nhíu mày
-úi giời,cái con “hai phai”-Anh nhìn cái điện thoại
-Haizzzzz-Nó thở dài
-Lo 2 con kia chưa xong giờ lại thêm một đứa nữa, điên chưa-Nhỏ
-Mà nó có nói khi nào về không?-Anh
-Vụ gì vậy?-Hắn
-Hỏi làm gì?-Nó
-Chuyện là như thế này,có con bé nó bị “bê đê” yêu con em nhà tao là Băng, nhưng nó không yêu cô bé,cứ tưởng nói ra điều đó thì cô bé sẽ bỏ cuộc, nhưng không nó vẫn tiếp tục bất chấp mọi thứ “tán tỉnh” em gái tao cho đến bây giờ. Và cô bé đó là người mới gọi cho Băng. Hiểu chưa?- Anh giảng cho hắn hiểu
-Hiểu rồi! Mà cô cũng có người theo đuổi sao? Người theo đuổi lại là con gái, quá hay! - Hắn
-ANH IM ĐI! - nó nổi điên
- Rồi rồi, sao phải soắn-Hắn
-Người ta ăn rồi cãi nhau, chỉ có chúng ta hoà thuận thôi heo của anh nhỉ?-Anh
-Em ghét bị gọi là heo, anh nhớ nhá- Nhỏ đánh yêu anh
-Biết rồi, vợ hiền-Anh
-Tình tứ nhỉ?!-Hắn
-Mà cái tát đầu tiên là ai đánh anh? Girl í- Nhỏ
-Đó, quỷ đó đó- Anh chỉ nó
-Tại sao?-Hắn
- Một lí do rất chi là nhạt, nó đang khóc mà tui đang vui thấy nó khóc tui tới dỗ nó nhưng lại trưng cái mặt tươi cười, nó tưởng tui chế nhạo nó thế là nó tát tui không thương tiếc-Anh kể lại mà giờ nhớ tới cái cảnh đó mới thấy mình ngu
-Ngu là chết-Đồng thanh
-Anh hai, ăn cơm, Sam đới
- Ừ, mọi người xuống ăn luôn đi- Hắn
Cả đám đi xuống bếp đánh chén rồi ai về phòng nấy.
T/g: đọc đỡ, đừng bơ truyện nha