Tóm Lấy Anh Giúp Việc

Chương 4: Chương 4: Lần đầu tiên tiếp xúc thân mật




23 giờ 15 phút

Long Tư Nghị nhìn đồng hồ, hội nghị dài dòng rốt cuộc cũng kết thúc, T quốc gần đây thường xuyên có động tĩnh, tùy thời đều có khả năng gây chiến, đội đặc chiến cô chủ quản đang tuần tra ở biên giới T quốc, không cần có thông tin xấu gì, liền tốt; nhưng nếu có xảy ra chuyện gì mà nói, cô nhất định không để yên cho T quốc.

Rất lâu rồi cô không có hoạt động gân cốt gì, lần này nếu có cơ hội cô nhất định phải hảo hảo hoạt động thư giãn gân cốt một chút, bằng không cả ngày ở trong nhà cô cũng muốn rỉ sét.

Trong nhà? Bỗng nhiên cô nhớ tới, chuyện tình của nam nhân kia còn chưa có xử lý, anh ta hẳn là sẽ không ở đó đợi cô đi … (Akako: tỷ đoán xem …)

“Cát binh lính, trực tiếp về nhà!”

“Vâng!”

Làm thân vệ binh của Long thủ trưởng, hắn đều hành động theo mệnh lệnh của thủ trưởng. Tuy rằng thủ trưởng không hay cười, còn rất nghiêm túc, nhưng mà có một nữ thủ trưởng xinh đẹp như vậy làm trưởng quan của hắn, hắn vẫn cảm thấy thực vinh hạnh, cũng không có bởi vì thủ trưởng là nữ nhân mà cảm thấy không thoải mái.

Hắn nghĩ, trong toàn bộ quân đội, hẳn là không có ai vì thủ trưởng là nữ mà có ý kiến, bởi vì thủ trưởng có ngày hôm nay toàn bộ đều tự mình cố gắng, chiến tích huy hoàng của thủ trưởng làm cho tất cả mọi người vui lòng phục tùng, đương nhiên bao gồm cả hắn.

Chính là, ngày hắn có thể theo bên cạnh thủ trưởng không còn nhiều lắm, bởi vì, còn có một tháng nữa hắn sẽ phục chức. Có chút đáng tiếc, nhưng mà làm quân nhân sự tình này đã gặp nhiều, việc hiện tại hắn có thể làm là phục vụ thủ trưởng cho tốt ở những ngày cuối này.

***o0o***

“Thủ trưởng, đã đến!” Cát binh lính xuống mở cửa xe cho Long Tư Nghị, sau lại hành quân lễ.

“Trở về đi, 8 giờ ngày mai tới đón tôi là được” Long Tư Nghị xuống xe phân phó một câu, liền hướng tiểu biệt thự của mình mà bước.

Theo yêu cầu của quân đội, thật ra cô sẽ chẳng ở nơi này, nhưng cô thích biệt thự, cũng rất thích tiểu biệt thự này, cho nên không muốn chuyển đi, dù sao công việc của cô cũng bận rộn, cô không muốn chuốc thêm phiền toái.

“Vâng”

Khi xe rời đi, Long Tư Nghị cũng đã tới trước cửa biệt thự, đập vào mắt cô là một bóng người. Một người nam nhân ngồi trên thềm thạch, đầu dựa vào đầu gối, bên cạnh là một túi hành lý, tiếng xe vừa nãy cũng không khiến anh ta chú ý, xem ra là đang ngủ. Nhìn dáng người này hẳn là tên nam nhân kia, trễ thế này, không biết đã chờ ở đây bao lâu.

“Ôn tiên sinh” Long Tư Nghị bước tới thử gọi một tiếng.

“… Long tiểu thư? A, thực xin lỗi, không biết thế nào lại ngủ như vậy” Ôn Thừa Tường còn chút buồn ngủ, nhưng khi nhìn đến Long Tư Nghị một thân quân trang trước mặt, chút ngái ngủ còn sót lại liền tiêu tan, anh bật dậy, xấu hổ sửa sang lại quần áo.

“Có lẽ anh đã đợi rất lâu”

“Không có, không có lâu. Buổi chiều chưa báo cho tiểu thư đã rời đi, thực xin lỗi, do tôi trở về dọn hành lý” Ôn Thừa Tường ngượng ngùng, nhưng vẫn cười ôn nhu.

Bỗng nhiên, Long Tư Nghị vươn tay chạm vào tóc anh.

“Long tiểu thư?” Ôn Thừa Tường bị dọa lui về phía sau một bước.

“Cẩn thận!” Long Tư Nghị nhanh tay lẹ mắt giữ chặt lấy cánh tay của Ôn Thừa Tường.

Khi nãy, Ôn Thừa Tường lui về phía sau không cẩn thận trượt trên thềm thạch, mắt thấy sắp té ngã, hoàn hảo Long Tư Nghị kéo anh lại, nhưng vì ở dạng tư thế này, hơi thở của hai người liền giao hội cùng nhau, một bên trầm ổn nội liễm, một bên thành thục ngại ngùng, hài hòa đến bất ngờ.

“Không sao chứ?” Long Tư Nghị trước buông tay, lui về phía sau một bước, mang theo ý cười yếu ớt hỏi.

Nam nhân này vô hình trung có một cỗ lực lượng khiến người ta thấy thực nhẹ nhàng khi tiếp cận anh, không biết là vì nụ cười ôn nhu của anh hay biểu cảm ngượng ngùng này đây. Ngượng ngùng? Nam nhân hiện nay còn có thể có biểu cảm này sao?

“Tôi không sao, cảm ơn” Bình thường anh sẽ không lỗ mãng như vậy, cũng không biết sao lại không cẩn thận như vậy, lại ở ngay trước mặt cố chủ, thực xấu hổ!

“… Vào nhà đi”

“Ân”

***o0o***

“Khách phòng đều ở lầu hai, hẳn là khi dọn dẹp anh cũng thấy được, anh có thể lựa chọn bất kỳ căn phòng nào anh thích, đây là chìa khóa biệt thự, trời đã khuya, nghỉ ngơi đi!”

Nụ cười của nam nhân này khiến cho cô bớt đề phòng khá nhiều, có lẽ trong tiềm thức cô đã tiếp nhận anh, nếu không sẽ chẳng tình nguyện đưa chìa khóa cho anh, không gian của bản thân, dù có thêm bất kỳ người nào, đối với nữ nhân mà nói, là chuyện phải cẩn thận suy xét.

“Được. Long tiểu thư, tôi trước phải sắp xếp hành lý, tiểu thư cứ nghỉ ngơi trước đi, ngủ ngon”

“… Ngủ ngon!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.