Tomboy Nổi Loạn

Chương 38: Chương 38




Ít phút sau...

"Oa! Một dàn hotboy and girl Minh Khánh đang dán áp phích kìa"

"Trùi ui. Khải oppa dịch lại chỗ em nè"

"Âu Thần, mình ở chỗ này"

"Anh Dương hôm nay manly ứ chịu được"

"Tử Hy ui, Tiểu Đông Đông kìa"

...

HicHic. Đám học sinh trường Minh Khánh xúm tất lại đây khiến bầu không khí trở nên ngột ngạt. Cố lên, chỉ còn chút xíu nữa thôi là OK rồi.

Nào! Fighting!!!

"Phù. Cuối cùng cũng xong" Tôi thở phào nhẹ nhõm, nhìn lại những thành quả vừa làm được. Không hổ danh thiên hạ!!!"Nào mọi người, chúng ta đi được rồi chứ"

"Ấy. Khoan đã" Vương Thế Khải đứng khựng lại, chăm chú nhìn tấm áp phích dán trên bảng tin, mồm lẩm bẩm.

Thế tôi mới để ý, tấm áp phích to đùng đó viết gì mà quan trọng thế. Dán lên tất cả các bảng tin để học sinh trong trường đều biết. Chẳng lẽ sắp chiến tranh thế giới sao??? Nghĩ đoạn, tôi nghển cổ, căng mắt ếch ra đọc mấy dòng chữ trên đó.

Mỗi năm, trường Minh Khánh lại tổ chức Thế vận hội Mùa Thu về mọi mặt hoạt động dành cho tất cả các học sinh. Gồm các hoạt động tiêu biểu như:

-Chạy đường dài 400m

-Bóng rổ

-Miss Cook

-...

Người chiến thắng sẽ được nhận giải thưởng là một chuyến du lịch dài mười bốn ngày đến hòn đảo Tinh Cát - một trong những danh lam thắng cảnh nổi tiếng trong nước.

Thời gian đăng kí bắt đầu từ 8h sáng ngày 8-10 đến hết ngày 16-10 tại phòng giáo vụ của trường. Mong sẽ nhận được sự hưởng ứng nhiệt tình của các bạn!

From: Doãn Gia - Hiệu trưởng Minh Khánh!!!

À há! Nghe có vẻ hấp dẫn đấy! Sinh viên năm thứ nhất như tôi giờ mới nghe đến hoạt động này. Xem nào, c ái chạy đường dài 400m có vẻ được đấy. HaHa.

"Miss Cook ư? Cái này dành cho nữ sinh" Trong khi tôi định đi đến phòng giáo vụ đăng kí cuộc thi thì bên tai vọng lại giọng nói trầm trầm của Vương Thế Khải. Hắn ta đang tính toán gì thế?

Bỗng nhiên, ánh mắt tiểu quỷ của hắn quét xoẹt qua người tôi. Nguy rồi! Báo động cấp 6! Chuồn lẹ!

"Lâm Tử Hy! Đứng lại"

HuHuHu! Không kịp nữa, bị hắn tóm cổ được rồi.

"Thế Khải à! Có thể thay đổi quyết định được không" Tôi mếu máo van xin tên họ Vương đến nỗi sưng húp mắt mà hắn chẳng tha. Ngược lại, còn tỏ ra rất cương quyết.

"Là con gái thì phải đảm đang chứ. Nhanh lên!"

Vương Thế Khải! Đồ đại ma đầu đáng ghét! Mi chỉ muốn tìm cách hãm hại ta chứ gì? Với mười sáu năm kinh nghiệm sống còn, bản cô nương ta chưa một lần zô bếp...làm sao mà thi mấy cái thứ vớ vẩn đó được chứ???

Ta! Hận! Mi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.