: Áo lót màu đen
Vũ Nghê suýt nữa là đứng yên bất động , cô đoạt lấy món đồ trong tay của tiểu Na . Nhìn sơ qua thì thấy con số kích cỡ phía trong , làm cho cô sửng sốt liên hồi
Đáng chết , kích cỡ gần như là vừa vặn với cô
Đúng lúc ấy thì một khuôn mặt đẹp trai , đột nhiên nhảy vào trong đầu Vũ Nghê , trong lòng cô chợt run lên . Là hắn ?! Không , không thể nào . Cô lập tức bác bỏ cái ý nghĩ này !
Chỉ là trong đầu không ngừng hồi tưởng lại hình ảnh dây dưa cùng hắn trên ghế sofa , suy nghĩ này thật không cách nào thuyết phục được mình !
Lời nói khiêu khích của hắn thậm chí còn vang lên văng vẳng bên tai "Nghê , dáng dấp của em bây giờ thật quyến rũ , size D đã không còn phù hợp nữa , có đúng hay không ?!" Hắn vừa nói chuyện vừa dùng tay vuốt ve ngực của cô ~ "Chắc là phải size E rồi , anh tuyệt đối đoán không sai !"
Vũ Nghê đứng trong phòng làm việc , dùng sức nhắm mắt lại , muốn xua đuổi những cảnh khiêu dâm trong tâm trí
Cô thật là vô dụng , chỉ mới nghĩ thôi mà nhũ hoa trước ngực đã trướng căng lên , thậm chí thấy có chút đau ! Nhìn áo lót màu đen trong tay , lại nghĩ tới lời nói của hắn
"Vũ Nghê , em biết không ?! Nội y của em luôn luôn quá bảo thủ , hơn nữa lúc nào cũng màu trắng . Anh nghĩ rằng màu đen sẽ thích hợp với em hơn , sẽ làm cho em thêm hấp dẫn ——"
Mỗi khi chấm dứt ân ái xong , hắn đều nhặt áo lót lên , cùng lúc nói . Nhất định là hắn , nhất định là hắn , Lạc Ngạo Thực !
"Chị Vũ Nghê , những quà tặng này có phải do tổng giám đốc của chúng ta đưa tới ?! Hì hì , nhất định là vậy rồi . Quả đười ươi , dép bông vải , cho thấy tổng giám đốc rất săn sóc chị . Còn về cái áo lót màu đen này , rõ ràng là tổng giám đốc ~~" Tiểu Na thông minh dừng ngay lại
"Không , không phải . Em đừng đoán nữa , chị nghĩ là khán giả , khán giả muốn bày tỏ sự thân mật !" Vũ Nghê thu hồi kinh hoảng , nghiêm túc giải thích
"Cũng có thể là thế nha , nhưng mà vị khán giả này có ý tưởng kỳ quái đấy !" Tiểu Na nửa tin nửa ngờ , nhưng cũng hơi lạ . "Chị xem , cái người này rất có mắt thẩm mỹ ?! Áo lót thật sự đẹp quá , khiến cô gái nào nhìn vào cũng đều yêu thích , phải không chị ?!"
Cái áo lót này mặc dù rất gợi cảm , xung quanh là chất liệu ren mỏng trong suốt , dọc theo là đường viền hoa mềm mại , quyến rũ nhưng vẫn giữ nét trang nghiêm , đẹp đến nỗi khiến người khác phải muốn có được
Vũ Nghê không thể không gật đầu một cái , cô quả thật ~ thật thích nó !
Từ sáng sớm đến xế chiều , chỉ cần có thời gian rảnh rỗi là trong đầu cô liền thoáng qua gương mặt ghê tởm đó . Vũ Nghê mới vừa đi ra khỏi tòa nhà MBS , thì đã nghe tiếng điện thoại trong bóp vang lên "Alô , xin chào , cho hỏi ai ở đầu dây ?!"
"Là anh , Vũ Nghê , em tan việc ?!" Âm thanh của Lạc Ngạo Thực trầm thấp đan xen lễ phép xuyên thấu qua điện thoại , khiến người nghe không có biện pháp chối từ
Tay Vũ Nghê run lên , làm điện thoại thiếu chút nữa trượt ra "Anh. . . . . . Có chuyện gì không ?!" Làm sao mà hắn lại có nhiều số điện thoại như vậy chứ ?!
Nghe được giọng nói đè nén nổi giận của cô , Lạc Ngạo Thực không nhịn được nhếch miệng "Ừ , thế em đã nhận được quà tặng của anh chưa ?!"
Quả nhiên là hắn , chỉ là ~ cô không muốn tiếp tục cái đề tài này , tiếp tục chính là mắc bẫy của hắn
Cô hiểu hắn , nếu cứ đàm luận cái đề tài này , hắn sẽ rất hưng phấn đến cỡ nào , thậm chí có thể nói ra những ngôn từ ghê tởm nhất
". . . . . . Cái gì , quà tặng nào , tôi không biết anh đang nói gì !" Vũ Nghê làm bộ không hiểu
". . . . . ."
Đầu dây điện thoại bên kia trầm mặc ——
"Nếu như không có chuyện gì khác , tôi cúp máy đây !"
Đột nhiên Lạc Ngạo Thực thất vọng mở miệng :"Anh cứ cho rằng , em có thể nghĩ đến những thứ đó là anh đưa tới !"
"Thực xin lỗi , rất nhiều người tặng quà cho tôi , tôi làm sao đoán được chứ !"
"Quả đười ươi , dép bông vải , còn có một món đồ lót , là anh gửi tới cho em ! Nghê , áo lót nhãn hiệu là Victoria';s Secret , rất hấp dẫn ——" Thời điểm nhắc tới áo lót , hắn cố ý dùng thanh âm trầm thấp khêu gợi , giống như bọn họ rất thân mật , giọng nói cứ vang lên bên tai cô ——
Gò má của Vũ Nghê lúc này từ từ hồng lên , bên tai tê dại , giống như có một dòng điện tiến vào từ lỗ tai , toàn thân đều run rẩy "Lạc Ngạo Thực , tôi không muốn cùng anh tiếp tục chuyện này , tôi không biết Victoria';s Secret ——"
"Em đừng tức giận , có thể là em hiểu lầm ý của anh . Nghê , trước tiên hãy nghe anh nói !" . Thanh âm của hắn vô cùng nghiêm chỉnh , nghiêm chỉnh đến độ cô tưởng lỗ tai mình có vấn đề "Anh cứ nói !"
"Là như vầy , anh rất xin lỗi . Thật ra thì lúc anh cho người giao quà tặng , chỉ nhờ thư ký gửi cho em quả đười ươi và dép bông vải , áo lót màu đen là do thư ký nhầm lẫn , quà đó là anh dùng để gởi cho ~ cho một người bạn khác !" Giọng nói của hắn tỏ vẻ rất xin lỗi (Lạc Ngạo Thực quả là cao tay , Vũ Nghê ơi , Vũ Nghê không phải là đối thủ của hắn rồi , phía sau còn nhiều tình tiết nữa kaka)
Vũ Nghê chợt ngẩn ngơ , trong đầu hình thành phản ứng đầu tiên [Người bạn khác ?! Là bạn gái của hắn ?!]
"Em có đang nghe điện thoại không đấy ?!"
". . . . . . Vậy ý anh là muốn lấy áo lót về ư ?!"
"Thật ngại quá , vốn là ký gởi quà cho em xong , tưởng không xảy ra vấn đề gì . Nhưng mà , bộ áo lót kiểu mới nhất kia lại là hàng đặt từ nước ngoài , người bạn của anh tò mò được ngay , cho nên. . . . . ." Hắn muốn nói lại thôi
Vũ Nghê theo bản năng cầm chặt ví da , trên mặt lộ ra vẻ ‘miễn cưỡng'; . "Nếu như anh muốn , thì tôi có thể gửi trả về !" Có lẽ chính cô cũng không phát hiện , khi nói câu này , lại làm cho cổ họng như nghẹn lại !
"Ừ , không cần làm phiền đến em đâu ! Anh đang ở trước cửa Đài Truyền Hình , em cứ đem theo món đồ xuống đưa lại cho anh là được !" (Haha , Đây mới là chủ ý của Lạc Ngạo Thực này
Lạc Ngạo Thực không có nhận lấy , quay đầu phun ra một hơi khói mù "Nghê , bộ áo lót này , em thấy thế nào ?! Em nói xem , bạn anh sẽ thích không ?!"