Tổng Giám Đốc Anh Thật Là Hư

Chương 406: Chương 406: Bị cướp.




"Đúng, tôi chưa từng thừa nhận mình không có sai - -" Tư Vũ nuốt chua sót trong lòng xuống, khóe miệng từ từ cong lên."Tất cả sai lầm đều tại tôi, tôi không nên dụ dỗ anh, tôi không nên cùng anh kết hôn - - "

Gò má Bùi Tạp Tư càng ngày càng dữ tợn, sau đó đem nước trái cây luống một hơi cạn sạch, thở hổn hển, giống như câu nói kia của Tư Vũ đốt tất cả cơn thịnh nộ của anh."Từ đầu đã sai rồi sao?" Anh nghi vấn hỏi.

"Đúng, từ đầu thì sai rồi! Thời điểm đó đầu óc của tôi không rõ ràng lắm!"

Thì ra là đầu óc cô không rõ ràng lắm mới gả cho anh, ha ha, thật sự là buồn cười! Anh Bùi Tạp Tư đã rất thảm hại rồi."Gần đây tôi không có rảnh, qua vài ngày nữa chúng ta lại đến bàn bạc thời gian ly hôn!" Từ đầu tới cuối anh đều rất tỉnh táo, mặc kệ thế nào anh cũng không muốn ly hôn. Cho dù cô nói hối hận, cô lúc đó là đầu óc không rõ ràng, thì anh cũng không muốn ly hôn. Cho dù anh hiện tại trên người không có lấy một xu, hoàn toàn là kẻ nghèo hèn, anh cũng sẽ không tự ti nghĩ muốn ly hôn. Đừng nhìn anh hiện tại cái gì cũng không có, nhưng anh là Bùi Tạp Tư chứ không phải bọn đàn ông ngã quị liền nằm xuống, bọn họ cho là dễ dàng đem Bùi Tạp Tư anh đánh ngã đến vậy sao? Anh dùng việc làm để nói cho bọn họ biết rằng chuyện không dễ dàng như vậy đâu!

"Vậy anh có thể cho tôi một thời gian cụ thể được không?" Tư Vũ nắm túi sách hỏi tới.

"Ha ha, thật sự sốt ruột muốn thoát khỏi tôi cái kẻ nghèo hèn này! Nhưng tôi nói cho em biết, nóng vội sẽ ăn không được đậu hủ nóng đâu, hiện tại tôi còn không có tâm tư để ý đến chuyện này! Nhưng em yên tâm, tôi cũng không muốn dây dưa với phụ nữa không thích mình đâu! Lời nói vừa rồi, đều là tôi nói đùa!" Anh chuyển đề tài câu chuyện, nhẹ nhỏm nói! Anh sẽ làm cho cô yêu anh, tha thứ cho anh, nhất định được!

"Về sau chúng ta liên lạc qua điện thoại đi!" Tư Vũ còn tưởng lời nói đó của anh là thật, lời đó là giả rồi ! Nếu là loại tình huống này, cô vẫn nên đi trước đi!"Phục vụ, thanh toán!" Tư Vũ gọi phục vụ tới!

Do cô đã muốn cùng Bùi Tạp Tư phân rõ quan hệ, nên cô không muốn để cho anh trả tiền."Chúng ta mỗi người tự trả tiền phần của mình đi, tôi trả tiền hai ly nước trái cây, là 120 đồng!" Tư Vũ nhỏ giọng nói, vừa lúc người phục vụ đi tới, sau đó cô đem tiền hai ly nước trái cây, tất cả bỏ lên mâm phục vụ đang cầm!

Cô đang cất kỹ ví tiền chuẩn rời khỏi, thì Bùi Tạp Tư gọi cô lại. "Vợ à, sáng sớm hôm nay lúc ra cửa tôi không có mang bóp tiền, hôm nay em cũng đừng chơi trò mỗi người tự trả tiền phần của mình giữa vợ chồng như vậy!" Lúc Bùi Tạp Tư nói chuyện, mặt có chút đỏ tai hồng!

Anh -- anh không phải chỉ có một ly nước trái cây cũng không có tiền trả chứ?

Giữa lúc nghi hoặc, cô cũng thanh toán một phần kia của anh. Người phục vụ cầm tiền, xoay người đi khỏi!

"Anh hiện tại làm sao vậy?" Tư Vũ trong lúc lơ đãng, nhìn về phía ngoài của sổ, nhưng bên ngoài cửa sổ không nhìn thấy xe của anh. "Xe của anh đâu?"

"Không nói gì hết, thì cũng giống như bóp tiền cũng quên lái theo rồi!" Nói xong, Bùi Tạp Tư khẩn trương đi ra bên ngoài quán cà phê!

Cảm thấy Tư Vũ đang đuổi theo hỏi anh. Vừa rồi anh nói bởi vì quan hệ của cô, anh cái gì cũng không có nữa rồi là sao? Chẳng lẽ là sự thật? "Anh tới cùng là như thế nào, mau nói cho em biết đi? Xe của anh cũng không có, tiền cũng không có mang, anh như thế nào tới nơi này?"

Bùi Tạp Tư không có trả lời, đầu cũng không quay lại tiếp tục đi về phía trước!

"Tiểu thư, mua báo không? Hôm nay nội dung rất hay nha, thiếu gia Bùi thị Bùi Tạp Tư một đêm tự nhiên không biết thế nào thành kẻ nghèo hèn, đặc biệt đặc sắc nha!" Một dì bán báo đi tới chào hàng nói!

"Nghèo túng thành kẻ nghèo hèn" mẫy chữ thật sự đã hấp dẫn Tư Vũ. Thanh toán tiền, mua một tờ báo lá cải, Tư Vũ ngồi ở ghế bên đường nghỉ ngơi, nhanh chóng mở tờ báo ra!

Thì ra, Bùi Tạp Tư bị người Bùi gia trừng phạt, mà còn một loạt đả kích phía sau, công ty internet dùng danh nghĩa của anh cũng bởi vì rất nhiều vấn đề mà đóng cửa --

Đầu tiên mất đi nhà cửa, sau đó là xe, anh lại bị cướp bóc, trên người anh các trang sức đắt tiền và tiền bac vật đều bị cướp sạch không còn!

Bùi Tạp Tư là người học võ từ nhỏ, nếu đối phương có thể đánh cướp được anh nhất định rất lợi hại. Nếu như đoán không sai, anh bị cướp cũng là cách Bùi gia trừng phạt anh!

************************

"Anh cả Bùi, cảm ơn anh vì muốn trút giận giùm em, mà trừng phạt Tạp Tư, nhưng em nghĩ không cần phải vậy đâu!" Tư Vũ nhìn đối diện người đàn ông thành thục thành khẩn nói: "Anh cả Bùi, xin anh dừng cách trừng phạt này với anh ấy được không ạ?"

Bùi Tuấn mỉm cười với cô một cái: "Em dâu, mềm lòng, không muốn nhìn Tạp Tư bị tổn thương sao?"

Tư Vũ lạnh nhạt cười, lắc lắc đầu: "Em nghĩ không cần phải làm như vậy, Tạp Tư anh ấy có lỗi với tình cảm của em, chuyện tình cảm, không cần phải dùng tiền bạc để trừng phạt! Lại nói, trái tim của em đã không có ở trên người anh ấy, cho dù anh ấy có khổ cực thế nào, em cũng sẽ không trở lại, lại càng không có một chút cảm động. CHo nên, thật sự không cần phải làm như vậy! Vấn đề giữa hai chúng em, chính chúng em sẽ dùng cách của người trưởng thành để giải quyết là tốt nhất!"

"Kỳ thật anh cũng không muốn trừng phạt Tạp Tư như vậy, dù sao đàn ông đều muốn mặt mũi, Tạp Tư lại là người rất sĩ diện. Nhưng nếu anh không làm như vậy, thì người Lạc gia không đồng ý?" Hai tay đặt ở trên mặt bàn Bùi Tuấn nói, sau đó lại còn cười rất ôn nhu.

"Cái gì? Người nhà em sẽ không đồng ý? Chẳng lẽ là ba em--" Không phải đâu, chuyện của cô ba ba đã mặc kệ cô rồi!

"Chú Lạc cũng chỉ nói ít, chủ yếu là anh con chú bác của em Lạc Ngạo Kiệt, cậu ấy cùng Bùi Tạp Tư đã rạn nứt tình cảm anh em rồi! Cậu ấy nói nếu không đem Bùi Tạp Tư giày vò đến người tàn tật dạng, cậu ấy liền cùng Bùi thị quyết đấu tới cùng!" Cởi chuông còn nhờ người buộc chuông, hi vọng chuyện này thông qua Tư Vũ có thể xoa dịu một chú!

"Anh cả Bùi, em hiểu được -- không quấy rầy anh làm việc nữa, tạm biệt!" Nói xong, Tư Vũ đi ra Bùi thị!

20 phút sau cô lại đi tới văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Lạc thị!

Nghe xong mục đích em gái đến, Lạc Ngạo Kiệt không đồng ý nhíu mày, "Tư Vũ, chuyện này em không cần nhúng tay, không trừng phạt Bùi Tạp Tư như vậy anh không cam lòng!"

"Anh hai, đây là chuyện của em, em xin anh, không cần làm như vậy, có được không?" Tư Vũ tiến lên, lôi kéo cánh tay anh hai! "Anh làm như vậy là có mục đích gì vậy? Anh đang nghĩ muốn tạo áp lực để cho Bùi Tạp Tư không thể không thích em sao? Không, tình cảm như vậy em không cần, cũng không muốn! Xin anh, thu hồi yêu cầu này đi! Mà em đã đối với anh ấy triệt để hết hy vọng rồi, cho dù anh có bao nhiêu thảm, em đều không thấy vui vẻ, cũng sẽ không đau lòng, bởi vì anh ấy đã không còn ở trong lòng em nữa, anh hiểu không?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.