Tổng Giám Đốc Anh Thật Là Hư

Chương 545: Chương 545: Hành hạ trong phòng tổng thống




Sự châm chọc của Tưởng Vũ Hàng khiến gương mặt Quan Tĩnh lúc đỏ lúc trắng, cuối cùng cả khuôn mặt đều đỏ rực lên!

"Khốn kiếp ..." Lý Sấm nhìn thấy Quan Tĩnh bị nhục mạ, lửa giận lập tức bốc lên.Hai tay nắm lại thành quả đấm vung vào mặt Tưởng Vũ Hàng, vừa đấm vừa tức giận quát lên: "Nói cho mày biết, Quan Tĩnh không phải là người để mày có thể tùy tiện làm nhục! Đồ đàn ông như mày lúc này thực sự cần phải ăn đòn!"

Anh đã muốn tìm để đập cho người đàn ông kia một trận. Người con gái kia rõ ràng cần phải được đàn ông thương yêu, nâng niu trên lòng bàn tay coi như vật quý, vậy mà hắn lại dám bắt nạt cô như vậy!d Thậm chí, Quan Tĩnh còn tự sát vì hắn! Tự sát vì loại người hạ lưu chuyên làm chuyện ức hiếp phụ nữ như thế, thật không đáng giá, quá không đáng giá rồi !

Dĩ nhiên Tưởng Vũ Hàng cũng không chịu ngồi yên, nhìn thấy quả đấm kia sắp đến gần mắt trái, lúc đó anh liền nghiêng đầu sang bên phải, nhưng lại không tránh được cú đá của Lý Sấm!

Bụng Tưởng Vũ Hàng bị trúng cú đá mạnh mẽ của Lý Sấm, lui lại về phía sau mấy bước. Nhưng đồng thời, anh cũng kịp kính chuyển lại cho Lý Sấm một quả đấm!

Máu từ kẽ răng Lý Sấm phun ra đỏ tươi, chảy tràn ra khóe miệng!

Quan Tĩnh đứng ở bên cạnh liền đến đứng chắn ngang trước người Lý Sấm, đối mặt với Tưởng Vũ Hàng."Đủ rồi, hai người đừng có đánh lộn nữa được không?"

Mặc dù cô ngăn cản hai người đánh nhau, nhưng chính là cô muốn nói với Tưởng Vũ Hàng, ánh mắt cô nhìn thẳng vào anh đầy trách móc trong lúc thân thể của cô đứng yên ở một chỗ.

Ngay lập tức Tưởng Vũ Hàng nổi cơn tức giận, nhanh thật đấy, cô vậy mà lại liên kết với người đàn ông kia để đối phó với anh sao?

Chết tiệt, cô có nhớ rằng ai mới là người đàn ông của cô hay không? Ba năm qua, thân thể của cô là dành cho người nào?

Cô gần gũi với một người đàn ông khác, mà lại né tránh anh, Tưởng Vũ Hàng này, khiến trong lòng anh thật sự cảm thấy không được thoải mái. Anh trợn to hai mắt, tức giận bất bình nhìn cô: "Này, cô không nhìn thấy sao? Là hắn đánh tôi trước, cô còn quát tôi cái gì?"

Quan Tĩnh cố gắng nuốt nỗi khổ tâm xuống, nhìn anh đầy cầu khẩn: "Tôi không hề quát anh, mà là tôi đang muốn quét dọn nhà cửa, anh có thể mang đồ của anh đi được không?"

Cứ như vậy, anh đã bị cô quét sạch ra khỏi cửa hay sao? Sau này sẽ không muốn có liên quan gì với anh nữa sao?

Trái tim Tưởng Vũ Hàng như bị móc ra, mãi lâu sau mới được trả lại về vị trí cũ. Mà thời điểm quay về được tới nơi, trong miệng anh đã đầy vị đắng chát!

Lại thoáng nhìn người đàn ông đứng phía sau cô, anh cười khẩy một tiếng: "Được lắm, thì ra chỗ này lại có một người đàn ông khác đang muốn vào ở, được thôi, bây giờ tôi sẽ tránh đường để cho người ta vào!"

Mặc dù vừa rồi cả hai người, không ai là không bị dính đòn của đối phương, chỉ có điều Lý Sấm bị thương ở trên mặt, Tưởng Vũ Hàng vỗ vỗ bụi đất nơi phần bụng bị đá trúng, nhưng vẫn ra bộ thoải mái. Anh hất chiếc cằm đẹp đẽ của mình lên, điên cuồng nhìn Lý Sấm như muốn ăn tươi nuốt sống: "Ha ha, không nghĩ rằng, đôi giày Tưởng Vũ Hàng ta đi rách rồi mà vẫn có người nhặt về như vậy!"

"Đồ thối tha!" Chưa từng mắng chửi người khác, Lý Sấm tức giận đến nỗi mặt đỏ tới mang tai, mắng lại Tưởng Vũ Hàng. Anh bước đôi chân dài ra định đánh Tưởng Vũ Hàng.

Tưởng Vũ Hàng quan sát anh vẻ đầy khiêu khích, tựa như đang nói “Tới đây đi, tới đây đánh tao xem nào!'

Quan Tĩnh ra sức ngăn cản Lý Sấm, nói với anh đầy khổ sở: "Kệ anh ta đi, đừng để ý đến anh ta nữa!" Đột nhiên, cô xoay người lại nhìn về phía Tưởng Vũ Hàng lần nữa: "Anh muốn làm nhục tôi, cũng nên nhục mạ vừa phải thôi chứ? Anh có thể đi được rồi đấy, nếu như anh còn không đi, tôi sẽ báo cảnh sát!"

"Ha ha, báo cảnh sát hả? Cô sẽ báo với cảnh sát cái gì đây? Tố cáo tôi tự ý xông vào nhà dân sao, sẽ nói rằng tôi đã cưỡng gian phụ nữ à?" Sự châm chọc của anh càng ngày càng ngặn nề hơn, sự tức giận trong lòng cũng đã đạt tới cực điểm!"Nếu như cô tố cáo tôi tự ý xông vào nhà dân, tôi nghĩ bảo vệ ở lầu dưới cũng sẽ không đồng ý đâu, bọn họ ai cũng biết là tôi ở nơi này! Còn nếu như cô muốn tố cáo tôi là cưỡng gian hả? Vậy thì càng thú vị, cô sẽ còn phải đếm một chút, trong ba năm qua, tổng cộng tôi đã cường bạo cô bao nhiêu lần rồi!"

Lý Sấm thật không sao chịu nổi nữa, anh cau mày gầm nhẹ: "Tưởng Vũ Hàng, anh cảm thấy rằng anh làm tổn thương người phụ nữ này vẫn còn chưa đủ sao? Anh có biết rằng, bởi vì anh mà thiếu chút nữa Quan Tĩnh... "

"Lý Sấm!" Quan Tĩnh hét lên bảo anh ngừng lại, cô không muốn anh tiếp tục nói hết câu nữa.

Tưởng Vũ Hàng cũng không phát hiện ra sự khác thường trong câu nói đó, anh nhún vai một cái."Không cần báo cảnh sát, bây giờ tôi đi đây!"

Anh thoải mái xoay người đi, nhưng chỉ có mình anh biết, khi anh xoay lưng lại với hai người bọn họ, anh có bao nhiêu khổ sở! Khi nhấc vali đựng đồ của mình lên anh không muốn đến mức nào!

Sự thất bại này, so với ngày trước anh quyết định tạm thởi để mất MBS, còn làm cho anh bị suy sụp hơn, không sao gượng nổi.

Khi anh nhấc đồ đạc của mình đi ra khỏi căn phòng của cô, lúc đi vào thang máy, anh có cảm giác đau lòng giống như năm đó đột nhiên anh bị mất cha mẹ, rất khổ sở vì bị những người thân thiết vứt lại phải sống một mình!

A... "

Anh hôn cô, nụ hôn điên cuồng, đồng thời xé rách hết quần áo cho đến thân thể của anh đã tiến vào trong cô, khống chế được cô hoàn toàn, lúc này anh mới buông tha cho cánh môi của cô!

Sau đó anh nâng đôi chân thon thả của cô lên, bắt đầu điên cuồng chiếm đoạt cô...

Anh hoàn toàn đang cố ý hành hạ cô, điên cuồng đòi hỏi cô liên tục, sau đó để kệ cô nằm mê man ở trên giường lớn!

Còn anh tinh thần đầy thoải mái bắt đầu mặc quần áo, sau đó còn thắt cả cà vạt nữa. Mang theo nụ cười đắc ý, tà ác, anh chăm chú nhìn người phụ nữ đang nằm trên giường : "Không biết cô có cảm giác gì đối với tôi không, rất tốt chứ? Ha ha, thật ra thì cô cũng đã được hưởng thụ cao trào mà tôi đã mang đến cho cô đấy chứ. Tin tôi đi, ở trên giường tôi có thể cho mang đến cho cô cảm xúc rất nhanh, nhất định sẽ không có người đàn ông nào khác có thể làm được đâu! Ngay cả Lý Sấm kia nữa, cô cho rằng cô đã nhặt được vật quý hay sao? Ha ha...” Anh phát ra tiếng cười châm chọc hơn: "Nhất định hắn không thể có công phu mạnh mẽ như của tôi được..."

Anh quá khốn kiếp, khốn kiếp đến mức cô không thể không đả kích anh: "Thật vậy sao? Hừ, mọi việc dường như không được như sự tự tin của anh đâu. Tôi cũng không sợ nói cho anh biết, anh ấy rất lợi hại, so với anh còn lợi hại hơn. Đó là bởi vì ở trên giường anh ấy có thể làm tôi thỏa mãn, tôi mới lui tới với anh ấy!"

Thân thể cô mệt mỏi không sao chịu nổi, gom hết sức lực còn lại dồn lên trên hai mắt, khiêu khích giễu cợt."Anh cảm thấy vừa rồi tôi đã đến cao trào rồi sao? Chưa đâu, đúng không? Bởi vì anh không làm được!"

Thật ra thì cô đang nói dối, phía dưới thân thể cô, mặt tấm ga giường đã ướt đẫm một khoảng rồi. Nhưng do vừa rồi anh chỉ hoàn toàn dốc lòng muốn phát tiết, nên anh tuyệt đối cũng không hề chú ý tới sự biến hóa của thân thể cô, cho nên cô biết anh không rõ ràng lắm!

"Cô đã cùng hắn lên giường sao?"

"Đã sớm từng...” Cô cười như không sao cả, kéo cao cái chăn đắp trên người.

"Đáng chết, thời gian cô còn ở cùng với tôi, vậy mà vẫn còn cùng lên giường với hắn nữa chứ!"

Quan Tĩnh vặn vẹo thân thể, cố ý bày ra tư thế hành vi phóng đãng."Có gì là không thể đây nhỉ? Tôi lui tới với anh ấy đấy, chẳng phải cũng giống như lên giường với anh ở đây hay sao?"

"Ha ha, cô có thể cởi mở như vậy, thật tốt quá. Sau này tôi nghĩ khi có thời gian, vừa vặn có thể tìm đến cô." Ngực Tưởng Vũ Hàng phảng phất liền giống như bị bắn trúng vào, rộ lên ù ù, dường như lập tức sắp bị bùng phát!

Anh đã mặc quần áo tử tế xong xuôi, hai tay cắm vào trong túi quần, nghiêng đầu nhìn cô bằng nửa con mắt: "Thật ra thì tôi thích nhất chính là loại quan hệ này, cô không làm trễ nãi tôi, tôi cũng không làm cô bị chậm trễ, khi nhớ đến thì lại có thể gặp nhau!"

"Có quỷ sứ mới muốn gặp gỡ với anh!"

"Ha ha, cũng tốt mà, là quỷ vậy mà cô còn theo tôi!" Để lại tiếng cười ngông cuồng, anh lắc đầu ngoáy đuôi đi ra khỏi gian phòng!

Đang nằm ở trên giường chợt Quan Tĩnh kêu lên một tiếng, từ trên giường bật dậy, vọt vào trong phòng vệ sinh, không sao kiềm chế nổi cơn buồn nôn đang dâng lên ...

"Nôn ... nôn ... nôn ... "

Đang trong phòng ăn dùng cơm, Quan Tĩnh rút mấy khăn giấy, bụm miệng nôn ra một trận! Liên tục nôn, mãi lâu sau, cô mới ra sức thở dốc ngẩng đầu lên, nhanh chóng lau miệng! "Phù... gần hai ngày nay dạ dày cô không tốt, rất hay muốn ói ra, thật ra thì trong bụng chẳng có gì cả, có ói cô cũng không còn sức lực chạy vào trong phòng vệ sinh nữa!"

Ngồi ở phía đối diện, Lý Sấm nheo mắt lại, nhìn cô chằm chằm miệng lẩm bẩm: "Liệu có phải là em mang thai không?"

"Cái gì?" Quan Tĩnh kinh ngạc nhíu lại lông mày, không hiểu sao lại người ở trước mặt lại nhìn mình chăm chú thế. Sau đó cũng không biết vì sao cô trở nên càng lúc càng chột dạ không ngừng, cuối cùng toàn bộ nụ cười trên mặt cô đều tắt ngấm. Cô mang thai rồi sao ? Đúng rồi, lâu nay không thấy chu kỳ của cô tới thăm !

Cô đã liên tục nôn hai ngày liền, thân thể khó chịu không sao nói ra được!

"Anh nghĩ em nên đi bệnh viện kiểm tra một chút, tiện thể hỏi bác sĩ một chút xem cần phải chú ý cái gì!" Nhìn nét mặt của cô, cũng biết nhất định là cô đã mang thai!

"Em uống hết sẽ đi bệnh viện kiểm tra một chút!" Cô bất an bưng cà phê lên, vừa định uống nhưng sau đó lại buông xuống!

Có bé cưng rồi, không nên uống cà phê nữa!

Mang thai, quả thật cô đã mang thai!

Ha ha, khi cô quyết định buông xuống tất cả, thì lại mang thai!

Nghĩ ngợi, bởi vì con, cô nên cho anh một cơ hội nữa sao?

Cô chính là một đứa trẻ không có ba ba! Cô biết thân phận là con riêng khổ ra sao, biết một gia đình hòa thuận đối với một đứa bé mà nói, có tầm quan trọng thế nào!

Vì đứa con, lần này cô có nên giảng hòa với anh hay không ?

Nghĩ tới đây, hai chân của cô bất giác lại đi về phía thang máy. Đúng vậy, vì sự trưởng thành của con, tất cả đều đáng giá!

Vừa mới đi về phía thang máy của nhân viên, cô liền thấy Vũ Nghê cũng vừa vặn đến trước thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc!

Thang máy chuyên dụng của Tổng giám đốc, là do Jerry quy định ra, công việc bận rộn nên anh không có thời gian đứng chờ thang máy!

Cô vừa định chào hỏi Vũ Nghê, lúc này cửa thang máy rùng rùng mở ra, mà cảnh bên trong làm cho cô bỗng thấy như vừa hớp phải một luồng khí lạnh, trái tim tâm giống như bị một vật sắc bén cắm vào!

Giữa ban ngày ban mặt, Tưởng Vũ Hàng đang cùng với một cô gái, áo quần áo xốc xếch, dây dưa với nhau trong thang máy. . .

Thật sự, cứ như vậy anh đã bị mất cô rồi sao?

Tại sao, vào lúc anh muốn quay lại, thì lại là lúc cô lựa chọn buông tay với anh!

Nhìn cửa chống trộm đóng lại, Quan Tĩnh cúi thấp đầu xuống, hôn lên dấu vết bụi đất còn để lại rõ ràng ở trên mặt đất!

Nhìn thấy cô như vậy, Lý Sấm không nhịn được đau lòng, anh rất muốn dùng lồng ngực ấm áp của mình để ôm lấy cô, để có thể bảo vệ được cô một cách hoàn hảo, mà chính anh cũng đã có hành động !

Quan Tĩnh cảm thấy mình được ôm vào trong một vòm ngực ấm áp, đó là một vòng ôm đầy an toàn làm cho tất cả phái nữ đều mơ ước! Nhưng cô cũng không dám lưu luyến, cô đã mất đi tư cách được hưởng vòng ôm này ...

Mặc dù hai người đã chia tay, nhưng dù sao cũng làm việc ở cùng một chỗ. Khi cúi đầu thỉ có thể không thấy, nhưng ngẩng đầu lại gặp nhau. Sau khi bọn họ chia tay được một tuần lễ cũng vừa đúng ngày con gái của trưởng đài Từ kết hôn, vừa vặn bọn họ lại ngồi cùng bàn với nhau!

Mà lại là do Tưởng Vũ Hàng cố ý để bọn họ ngồi cùng bàn với nhau!

Quan Tĩnh vẫn nói chuyện phiếm với quản lý Cao, một nữ quản lý trong MBS đang ngồi ở bên cạnh, cố tình không để ý tới người ngổi bên tay trái!

Nhưng lúc này quản lý Cao lại quay sang hàn huyên cùng những người khác, lúc này cô chỉ còn một mình !

"Giờ mới phát hiện ra, em lại có thể nói chuyện phiếm được như vậy, trước kia sao anh lại không nhận ra nhỉ?" Tưởng Vũ Hàng nhìn về phía cô, cũng là để nói chuyện với cô!

Quan Tĩnh làm bộ như không hề nghe thấy!

Chợt, bàn tay cô đặt ở dưới mặt bàn bị anh nắm lấy!

Cô định rút ra, nhưng anh lại cầm thật chặt.

"Cho anh thêm một cơ hội nữa, được không?"

"Buông tôi ra!"

"Lần này anh nói nghiêm túc đấy... "

"Anh có nói thật hay không thật cũng chẳng có liên quan gì đến tôi!"

Tưởng Vũ Hàng vẫn dùng thủ đoạn quen thuộc, lẵng nhẵng dây một cách vô lại. Từ trước đến nay, chiêu này đối với cô mà nói, rất có hiệu quả, cô lại bị gục ngã dưới trò vô lại của anh. "Sao lại không có liên quan, anh nói nghiêm túc với em đấy! Chúng ta kết hôn đi, mấy ngày nữa chúng ta cùng nhau đi nước Pháp một chuyến để đặt trang phục áo cưới! Anh nghĩ em mặc trang phục áo cưới vào, so với cô dâu hôm nay ở đây nhất định còn xinh đẹp hơn rất nhiều lần!"

"Tôi nghĩ tôi cũng sẽ mặc trang phục áo cưới trong ngày kết hôn, nhưng tuyệt đối sẽ không phải cùng với anh!" Quan Tĩnh nở một nụ cười tươi như hoa với anh, cố ý biểu hiện cho anh thấy mình khá hạnh phúc."Tôi đã có bạn trai, anh đã gặp rồi đấy!" Mặc dù trên miệng cô nói như vậy, nhưng ở trong lòng cô lại không ngừng nói lời xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi... Cô không còn cách nào khác, trước mắt chỉ có thể lợi dụng Lý Sấm mà thôi!

Sắc mặt Tưởng Vũ Hàng biến đổi lớn. Anh nghĩ Quan Tĩnh và Lý Sấm có thể có chút quan hệ với nhau, nhưng anh lại không ngờ bọn họ sẽ nhanh chóng như vậy Bất quá cô và anh cũng chỉ mới vừa chia tay khoảng một tuần lễ thôi mà? Chẳng lẽ hiện giờ quan hệ của bọn họ cũng đã thân mật đến mức có thể bàn bạc chuyện kết hôn rồi sao?

Thừa dịp anh đang hết sức buồn bã mất mát, Quan Tĩnh rút tay mình lại, phòng ngừa chuyện rắc rối có thể xuất hiện khi hai tay nắm lấy nhau.

Bởi vì có nhiều người, bất kể trong lòng anh đang tức giận cỡ nào, nôn nóng đến bao nhiêu, anh cũng chỉ có thể hạ thấp giọng chất vấn ở bên tai cô: "Anh không tin, làm sao em và hắn lại có thể nhanh chóng đến như vậy? Em không cần phải ra sức chống đỡ giữ thể diện ở trước mặt anh đâu!"

"Giữ thể diện trước mặt anh ư? Không đâu, với tôi chuyện đó không cần thiết!" Quan Tĩnh lắc đầu một cái. Mặc dù bây giờ nhìn thấy sự hốt hoảng trong hai tròng mắt của anh, nhưng cô lại có một chút khoái trá. Chỉ có điều, chuyện này chỉ có một mình cô biết. Cô không hề cố ý chọc giận anh, hay làm cho anh ghen tuông. Cô chỉ muốn kéo dài khoảng cách với anh, không muốn để anh lại bắt nạt mình nữa mà thôi!

Tưởng Vũ Hàng lại càng thêm tức giận, hô hấp của anh đã trở nên nặng nề, ngực lại càng phập phồng nhiều hơn giống như con ếch vậy: "Ha ha, có thể thấy được, chúng ta mới chia tay chưa được bao lâu, hai người cũng đã bắt đầu rồi !"

Quan Tĩnh nóng mặt lên."Vậy sao anh còn nói, điểm này hiện giờ đã không còn quan trọng nữa!"

"Không quan trọng, làm sao có thể không quan trọng đây? Anh muốn biết, khi em và hắn ta bắt đầu lui tới với nhau, hắn có biết chúng ta đã từng sinh hoạt tình dục hay không?" Ánh mắt anh như trêu đùa, nhưng trong lòng lại đang tức giận. Đáng chết, vừa nghĩ tới chuyện ngày trước cô còn ở dưới người anh yêu kiều uyển chuyển, bây giờ cô lại cùng với người đàn ông kia nói chuyện yêu đương, anh đã muốn giết cô, giết cả tên kia!

"Tôi đi ra phòng rửa tay!" Cô thật sự đã không chịu nổi anh nữa rồi, nếu như còn ngồi ở dây nữa, thật sự cô sẽ khóc mất!

Cô nhấc chân lên, bước nhanh đi về phía phòng vệ sinh!

Khi cô sắp đến gần phòng vệ sinh, đột nhiên cảm thấy thân thể bị người ở phía sau đụng vào. Lúc này, hôn lễ đã bắt đầu, ánh sáng trong phòng tiệc tối sầm lại, bốn phía chỉ còn ánh đèn mơ hồ!

Đúng lúc, mọi người ở đó đang hò hét ầm ỹ cả lên, nên càng không có ai chú ý tới cảnh có chuyện gì đó xảy ra chung quanh mình!

"A..."

Miệng của cô bị người nào đó bịt chặt lại, mặc dù không nhìn thấy người phía sau, nhưng ngửi mùi vị quen thuộc này cô cũng biết đó là ai!

Anh lôi cô vào trong thang máy, trực tiếp ấn nút lên tầng chót!

Dọc theo con đường ấy, cũng thật đúng là đúng dịp, cũng chỉ gặp phải một cô phục vụ, mà cô gái phục vụ kia lại cúi đầu đầy nhu nhược, giả bộ như không nhìn thấy gì cả!

Cứ như vậy, Quan Tĩnh bị anh mang vào trong phòng Tổng thống!

Cô bị anh dùng sức đẩy mạnh làm cả người ngã vào trên chiếc giường lớn!

Tưởng Vũ Hàng cởi tây trang trên người, vứt ở trên sàn nhà.

Quan Tĩnh từ trên mặt giường bò dậy, mái tóc bị rủ xuống che kín gương mặt, lộ ra làn da trắng noãn không tỳ vết, đôi mắt tròn phóng ra cái nhìn vô cùng tức giận."Anh không nên đối xử với tôi như vậy? Anh hãy đi tìm những cô gái khác đi, tôi nghĩ nhất định sẽ có rất nhiều người cao hứng đấy!"

Không cần nhiều lời, cô cũng biết anh mạnh mẽ kéo cô tới đây mục đích là muốn gì!

"Các cô gái khác sao? Tôi lên giường với các cô gái ấy, cô lại không ăn giấm sao?" Ngữ khí của anh trở nên lạnh lùng lạ thường, rét lạnh thấu xương!

"Sẽ không đâu, nếu như đã chia tay, trong lòng tôi đã không còn có anh, cho nên tôi thấy cũng chẳng cần thiết phải ghen!" Cô nói rất lạnh nhạt, trong ánh mắt nhìn anh lộ vẻ khó hiểu sâu sắc."Thậm chí khi tôi đã buông tay rồi, anh cũng sẽ không buông tha cho tôi được sao?"

"Thật sự đã buông tay rồi sao, trong lòng cô đã không còn chút xíu chỗ đứng cho tôi nữa ư?"

Cô lặng lẽ đi về phía cửa."Hy vọng rằng, rất nhanh anh sẽ có thể tìm được cô gái mà anh thích ... "

"Chó má!" Anh gầm nhẹ một tiếng, đưa tay ra túm lấy cô, lập tức kéo cô vào trong ngực!"Quan Tĩnh, cô cho rằng tôi, Tưởng Vũ Hàng này là vật gì vậy? Là con chó nhỏ sao? Khi cô thích thì sẽ trêu chọc, khi cô không thích nữa thì sẽ đưa chân đá tôi ra ngoài sao?"

Cái gì vậy? Anh tự cho rằng anh có thể nói lời như vậy sao?

Những lời này phải là cô nói ra mới đúng chứ?

"Anh buông tôi ra!"

"Cô muốn tôi buông tay của cô ra thì cũng có thể, vậy cô cho tôi một lần, tôi sẽ buông cô ra! Mấy ngày nay không ở cùng nhau, anh rất nhớ em!" Anh nói ra nỗi khát vọng của mình, đó là suy nghĩ thật của anh. Nhưng ngay câu tiếp theo sau, thì anh lại điên cuồng gầm thét."Mẹ kiếp, tôi chính là kỹ nam đang lên cơn nghiện đây, đang muốn va chạm với cô đấy!"

Nói xong, anh nhao vào trên người cô dùng sức đè lên, làm cả hai người cùng ngã vào trên chiếc giường lớn!

Người cô bị trĩu xuống, phảng phất như bị một khối đá tảng rất lớn nặng nề đè lên vậy, khiến cô hoàn toàn không sao thở nổi."Anh muốn làm gì vậy?"

"Muốn em...” Anh nói xấu xa, làm như Quan Tĩnh chính là một phụ nữ tùy tiện, chỉ cần muốn, là có thể cỡi!

"A... "

Anh hôn cô, nụ hôn điên cuồng, đồng thời xé rách hết quần áo cho đến thân thể của anh đã tiến vào trong cô, khống chế được cô hoàn toàn, lúc này anh mới buông tha cho cánh môi của cô!

Sau đó anh nâng đôi chân thon thả của cô lên, bắt đầu điên cuồng chiếm đoạt cô...

Anh hoàn toàn đang cố ý hành hạ cô, điên cuồng đòi hỏi cô liên tục, sau đó để kệ cô nằm mê man ở trên giường lớn!

Còn anh tinh thần đầy thoải mái bắt đầu mặc quần áo, sau đó còn thắt cả cà vạt nữa. Mang theo nụ cười đắc ý, tà ác, anh chăm chú nhìn người phụ nữ đang nằm trên giường : "Không biết cô có cảm giác gì đối với tôi không, rất tốt chứ? Ha ha, thật ra thì cô cũng đã được hưởng thụ cao trào mà tôi đã mang đến cho cô đấy chứ Tin tôi đi, ở trên giường tôi có thể cho mang đến cho cô cảm xúc rất nhanh, nhất định sẽ không có người đàn ông nào khác có thể làm được đâu! Ngay cả Lý Sấm kia nữa, cô cho rằng cô đã nhặt được vật quý hay sao? Ha ha...” Anh phát ra tiếng cười châm chọc hơn: "Nhất định hắn không thể có công phu mạnh mẽ như của tôi được..."

Anh quá khốn kiếp, khốn kiếp đến mức cô không thể không đả kích anh: "Thật vậy sao? n Hừ, mọi việc dường như không được như sự tự tin của anh đâu. Tôi cũng không sợ nói cho anh biết, anh ấy rất lợi hại, so với anh còn lợi hại hơn. Đó là bởi vì ở trên giường anh ấy có thể làm tôi thỏa mãn, tôi mới lui tới với anh ấy!"

Thân thể cô mệt mỏi không sao chịu nổi, ๖ gom hết sức lực còn lại dồn lên trên hai mắt, khiêu khích giễu cợt."Anh cảm thấy vừa rồi tôi đã đến cao trào rồi sao? Chưa đâu, đúng không? Bởi vì anh không làm được!"

Thật ra thì cô đang nói dối, phía dưới thân thể cô, mặt tấm ga giường đã ướt đẫm một khoảng rồi. Nhưng do vừa rồi anh chỉ hoàn toàn dốc lòng muốn phát tiết, nên anh tuyệt đối cũng không hề chú ý tới sự biến hóa của thân thể cô, cho nên cô biết anh không rõ ràng lắm!

"Cô đã cùng hắn lên giường sao?"

"Đã sớm từng...” Cô cười như không sao cả, kéo cao cái chăn đắp trên người.

"Đáng chết, thời gian cô còn ở cùng với tôi, vậy mà vẫn còn cùng lên giường với hắn nữa chứ!"

Quan Tĩnh vặn vẹo thân thể, cố ý bày ra tư thế hành vi phóng đãng."Có gì là không thể đây nhỉ? Tôi lui tới với anh ấy đấy, chẳng phải cũng giống như lên giường với anh ở đây hay sao?"

"Ha ha, cô có thể cởi mở như vậy, thật tốt quá. Sau này tôi nghĩ khi có thời gian, vừa vặn có thể tìm đến cô." Ngực Tưởng Vũ Hàng phảng phất liền giống như bị bắn trúng vào, rộ lên ù ù, dường như lập tức sắp bị bùng phát!

Anh đã mặc quần áo tử tế xong xuôi, hai tay cắm vào trong túi quần, nghiêng đầu nhìn cô bằng nửa con mắt: "Thật ra thì tôi thích nhất chính là loại quan hệ này, cô không làm trễ nãi tôi, tôi cũng không làm cô bị chậm trễ, khi nhớ đến thì lại có thể gặp nhau!"

"Có quỷ sứ mới muốn gặp gỡ với anh!"

"Ha ha, cũng tốt mà, là quỷ vậy mà cô còn theo tôi!" Để lại tiếng cười ngông cuồng, anh lắc đầu ngoáy đuôi đi ra khỏi gian phòng!

Đang nằm ở trên giường chợt Quan Tĩnh kêu lên một tiếng, từ trên giường bật dậy, vọt vào trong phòng vệ sinh, không sao kiềm chế nổi cơn buồn nôn đang dâng lên ...

"Nôn ... nôn ... nôn ... "

Đang trong phòng ăn dùng cơm, Quan Tĩnh rút mấy khăn giấy, bụm miệng nôn ra một trận! Liên tục nôn, mãi lâu sau, cô mới ra sức thở dốc ngẩng đầu lên, nhanh chóng lau miệng! "Phù... gần hai ngày nay dạ dày cô không tốt, rất hay muốn ói ra, thật ra thì trong bụng chẳng có gì cả, có ói cô cũng không còn sức lực chạy vào trong phòng vệ sinh nữa!"

Ngồi ở phía đối diện, Lý Sấm nheo mắt lại, nhìn cô chằm chằm miệng lẩm bẩm: "Liệu có phải là em mang thai không?"

"Cái gì?" Quan Tĩnh kinh ngạc nhíu lại lông mày, không hiểu sao lại người ở trước mặt lại nhìn mình chăm chú thế. Sau đó cũng không biết vì sao cô trở nên càng lúc càng chột dạ không ngừng, cuối cùng toàn bộ nụ cười trên mặt cô đều tắt ngấm. Cô mang thai rồi sao ? Đúng rồi, lâu nay không thấy chu kỳ của cô tới thăm !

Cô đã liên tục nôn hai ngày liền, thân thể khó chịu không sao nói ra được!

"Anh nghĩ em nên đi bệnh viện kiểm tra một chút, tiện thể hỏi bác sĩ một chút xem cần phải chú ý cái gì!" Nhìn nét mặt của cô, cũng biết nhất định là cô đã mang thai!

"Em uống hết sẽ đi bệnh viện kiểm tra một chút!" Cô bất an bưng cà phê lên, vừa định uống nhưng sau đó lại buông xuống!

Có bé cưng rồi, không nên uống cà phê nữa!

Mang thai, quả thật cô đã mang thai!

Ha ha, khi cô quyết định buông xuống tất cả, thì lại mang thai!

Nghĩ ngợi, bởi vì con, cô nên cho anh một cơ hội nữa sao?

Cô chính là một đứa trẻ không có ba ba! Cô biết thân phận là con riêng khổ ra sao, biết một gia đình hòa thuận đối với một đứa bé mà nói, có tầm quan trọng thế nào!

Vì đứa con, lần này cô có nên giảng hòa với anh hay không ?

Nghĩ tới đây, hai chân của cô bất giác lại đi về phía thang máy. Đúng vậy, vì sự trưởng thành của con, tất cả đều đáng giá!

Vừa mới đi về phía thang máy của nhân viên, cô liền thấy Vũ Nghê cũng vừa vặn đến trước thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc!

Thang máy chuyên dụng của Tổng giám đốc, là do Jerry quy định ra, công việc bận rộn nên anh không có thời gian đứng chờ thang máy!

Cô vừa định chào hỏi Vũ Nghê, lúc này cửa thang máy rùng rùng mở ra, mà cảnh bên trong làm cho cô bỗng thấy như vừa hớp phải một luồng khí lạnh, trái tim tâm giống như bị một vật sắc bén cắm vào!

Giữa ban ngày ban mặt, Tưởng Vũ Hàng đang cùng với một cô gái, áo quần áo xốc xếch, dây dưa với nhau trong thang máy. . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.