Tổng Giám Đốc Anh Thật Là Hư

Chương 174: Chương 174: Tại sao phải nghe lời anh




 

Trở về phòng để viết báo cáo là cô muốn chạy trốn khỏi sự bối rối tức thời !

Hoan Hoan chạy về gian phòng , tắm rửa xong xuôi , liền được mẹ dỗ dành trên giường . Một lúc sau Vũ Nghê đi qua gian phòng của Lạc Dật , quyết định muốn nói rõ ràng tình huống của mình cùng với con trai .

Phòng của Lạc Dật nằm bên tay phải , gần với gian phòng Hoan Hoan , bước vài bước chân là có thể đến , cô nhẹ nhàng gõ cửa . Bởi vì trước đó Lạc Ngạo Thực đã dặn dò thói quen nề nếp của Lạc Dật , cho nên cô cũng không dám tùy tiện đi vào

Tiếng gõ cửa vừa dứt , cửa phòng liền mở ra

Trên người mặc bộ áo ngủ in hình con mèo , trông rất đáng yêu , cậu bé dụi mắt đứng trước cửa phòng , bộ dạng hưng phấn huơ tay múa chân :"Mẹ , mẹ đến thăm phòng của con sao , mời vào !" Lạc Dật lui về phía sau , mở cánh cửa phòng kéo ra thật to

"Con tắm xong rồi ?!" Vũ Nghê đi vào gian phòng , sờ sờ mái tóc ẩm ướt của con trai

Cậu bé đóng cửa phòng lại , theo đuôi phía sau Vũ Nghê :"Vâng ạ , mới vừa tắm xong . Hầu như con đều tự tắm , sau đó ba mới giúp con chà lưng . A , mẹ đến tìm ba sao ?!" Nói chuyện đồng thời cười đùa . "Không phải vậy chứ , mẹ và ba chỉ mới tách nhau có một chút xíu , bây giờ đã chạy tới tìm ?!"

Vũ Nghê nhíu mày , tỏ vẻ không thích con trai đùa bỡn :"Lạc Dật , đây là điều con không nên nói , nó không lịch sự nha chưa ~ Nếu người ngoài nhìn vào , còn cho rằng con không lễ phép . Hơn nữa sẽ làm người nghe , rất khó chịu , biết không ?!" Vũ Nghê ngồi xổm xuống , hi vọng có thể dùng phương thức đơn giản nhất để dạy bảo con trai . Mặc dù rất thương yêu đứa con sáu năm không gặp , nhưng không vì thế mà cô tỏ ra chiều chuộng

Giọng nói rất dịu dàng , nhưnh cậu bé vẫn biết mẹ không thích mình bây giờ , bắt đầu xin lỗi le lưỡi :"Vâng ạ , con biết rồi . Mẹ. . . . . . về sau con sẽ từ bỏ !"

"Ừ. . . . . . như vậy mới ngoan !" Vũ Nghê ôm lấy Lạc Dật , hôn lên má trái Lạc Dật một cái , xem như khen ngợi

"Em ru Hoan Hoan ngủ rồi à ?!" Lạc Ngạo Thực từ trong nhà tắm đi ra , cả vạt áo ngủ lẫn chỗ quần đùi đều bị thấm ướt !

Nhìn bộ dạng lôi thôi của anh , khiến cô có chút giật mình . Hình ảnh này trước kia chưa bao giờ cô có thể thấy được , trông rất nhơ nhếch , người đàn ông trong gia đình , ấm áp trong lòng hiện rõ !

Sự xuất hiện của anh làm chấm dứt cuộc trò chuyện trước đó :"Vâng , Hoan Hoan đã lên giường ngủ rồi !" . Tiếp tục đối mặt nói :"Anh đang tắm cho Lạc Dật sao ?!"

Anh gật đầu , khóe miệng nâng lên , nháy nháy mắt , mập mờ nói :"A. . . . . . Nhớ anh sao , chưa gì đã chạy tới tìm ?!" (Đúng là cha con , câu hỏi y chang


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.