Tổng Giám Đốc Anh Thật Là Hư

Chương 181: Chương 181: Toàn thân ướt đẫm




 

‘Ào’ một chậu nước lạnh hướng phía chân cầu thang dội xuống , toàn thân Vũ Nghê ướt đẫm .

"A. . . . . ." Vũ Nghê hét lên , lau nước trên mặt , nhanh chóng quay đầu nhìn lại

Chỉ thấy bóng lưng gầy nhỏ của một người đàn bà , tiếng cửa phòng đóng lại cái rầm

"Chị à , chúng ta nói chuyện được không ?!" Vũ Nghê đuổi theo hô to

"Biến , nếu như cô không mau đi , đừng trách tôi tiếp tục dội nước , mau cút , ghét nhất bọn ký giả !" Người đàn bà bên trong quát lớn

Gió lạnh thổi qua hành lang , cô lạnh đến nổi cắn chặt hàm răng với nhau , quyết định rời khỏi đây trước .

Quần áo ướt đẫm , tóc tai bù xù , thân thể Vũ Nghê như muốn đóng băng , cô vội vàng xuống dưới lầu , đi ra con phố bên ngoài

Lạnh quá , bây giờ phải lập tức về đài ngay , nếu không thay ngay một bộ quần áo khác , cô nhất định sẽ cảm chết mất !

Nhìn những chiếc xe taxi chạy lướt qua , Vũ Nghê cảm thấy mình quá xui xẻo . Sáng sớm đụng phải chồng trước và bạn tốt , ra ngoài phỏng vấn lại bị dội nước , hơn nữa khí trời còn dưới bốn năm độ , cả đón xe taxi cũng không đón được .

Bộ dạng như một con ngốc , một mình đứng ở trên đường , để cho người khác ngạc nhiên soi mói

Chưa bao giờ bỏ qua bất cứ khó khăn nào , cô nhanh chóng tiến vào lối đi bộ , đối mặt với gió trời phương Bắc , nước mắt uất ức chảy xuống :"Tại sao mình lại xui xẻo như vậy , chuyện không tốt đều liên tiếp xảy ra trong một ngày ?!"

Chợt một chiếc xe quen thuộc chậm rãi dừng lại

Cô vô cùng ngơ ngẩn , cửa xe mở ra , người ở bên trong đi xuống :"Vũ Nghê , đã xảy ra chuyện gì , toàn thân vì sao ướt đẫm ?!"

"Tưởng Vũ Hàng , anh làm gì ở đây ?!"

"Đừng thắc mắc nhiều thế . Lên xe đi , toàn thân em lạnh cóng rồi đấy !" Tưởng Vũ Hàng vội vàng kéo cửa xe , đẩy cô ngồi vào trong

Không muốn phải cảm mạo , cô đành bước vào , không cách nào từ chối

Thiết bị sưởi ấm trong xe khiến cô dễ chịu , cơ thể bắt đầu buông lỏng :"Hắt xì. . . . . ." Một chút ấm áp , cùng với tiếng hắt xì hơi .

"Anh đưa em về nhà , thuận tiện tắm nước nóng ?!"

"Không cần , nhờ anh chở em về đài được rồi !" Hiện tại đang giờ làm việc , cô sao có thể giữa đường bỏ về ?!

"Từ đây về đến nhà em sẽ gần công ty hơn , chẳng lẽ em muốn bị cảm , để ngày hôm sau không thể quay hình ?!" Tưởng Vũ Hàng kiên trì lái xe về hướng nhà Vũ Nghê

Lời của anh ta không hẳn là sai , dù sao cũng gần , về nhà thì sẽ tốt hơn

Tưởng Vũ Hàng trầm mặc thật lâu , sau đó chủ động phá vỡ bầu không khí :"Vũ Nghê , anh xin lỗi em , là anh sai rồi . . . . ."

"Đừng bàn đến chuyện cũ . Nếu như sai lầm thì em cũng mang một phần trọng trách . Trước giờ em vẫn luôn nghĩ , anh là bạn tốt mà thôi , chứ chưa bao giờ yêu anh thật sự !"

"Ha ha. . . . . . Anh hiểu ý em , xảy ra chuyện này , không ngờ em nhẹ nhõm hẳn , rốt cuộc cũng tìm ra được lý do chia tay cùng anh , đúng không ?!" Tưởng Vũ Hàng tự giễu nói , nhưng trong lòng không phục , vẫn không cam lòng . Sáu năm qua anh thích cô bao nhiêu , đổi lại tình cảm cô lại không dành cho anh . Chẳng lẽ sức hấp dẫn của anh lại kém vậy sao ?!

Cô không đáp trả , coi như chấp nhận lời nói của anh

"Em chuẩn bị cùng Lạc Ngạo Thực ở chung một chỗ ?!"

Chuyện cô và Lạc Ngạo Thực cùng nhau sống chung , vẫn chưa công khai ra ngoài !

". . . . . . Không có , em không muốn nhắc tới chuyện này . Em bây giờ quan tâm công việc nhiều hơn !" Trong cuộc sống còn có nhiều thứ cần quan tâm hơn , cớ sao nhất thiết suy nghĩ về chuyện tình cảm ?! Thật nhàm chán

"Ha ha. . . . . . Đúng rồi , nói cho em biết một chuyện , chắc em sẽ không bao giờ ngờ tới !" Tưởng Vũ Hàng bỗng đổi đề tài , vẻ mặt trở nên tức giận

"Chuyện gì ?!"

"Lạc Ngạo Thực đem 13% cổ phần của MBS tặng cho Quan Tĩnh , bây giờ cô ấy là một trong những cổ đông . Hơn nữa , còn ra lệnh cho trưởng đài lập tức đưa cô ấy lên đảm nhiệm chức vụ trước kia của em !"

"Cái gì ?!" Vũ Nghê kinh ngạc mở to hai mắt , trong lòng đau khổ tuyệt vọng không kém lúc sáng . Không , phải nói là đau hơn mới đúng

Vì sao đối xử tốt với Quan Tĩnh ?! Đem hết 13% cổ phần giao cho ?! Thế này rốt cuộc là gì ?! Đây không phải riêng gì vấn đề tiền bạc , mà còn chứng tỏ vị trí cô ấy trong lòng anh ta ~

Đã yêu Quan Tĩnh rồi sao ?! Nếu như không phải vì yêu , làm sao có thể hào phóng đến vậy ?!

"Em nói xem , bọn họ là quan hệ nào ?!" Tưởng Vũ Hàng tự giễu lắc đầu . "Cô ấy luôn miệng nói yêu anh , kết quả là đây ?! Đúng là khó bề phân biệt thật giả . Nếu như bọn họ không có mối quan hệ đặc biệt , liệu Lạc Ngạo Thực dễ dàng cho đi 13% cổ phần ?! Em từng là vợ anh ta , thế có nhận được lợi lộc này không ?!"

Hai chữ không có luôn hiện trong đầu , là hành động đối xử hẹp hòi , là phân chia tài sản rạch ròi . Nhớ đến lúc ấy cô chỉ mở miệng mượn năm ngàn vạn , anh ta lập tức lạnh lùng cự tuyệt

"Quan Tĩnh quả nhiên là người phụ nữ không bình thường . Thời gian cặp kè cùng anh , có lẽ cũng từng qua lại với Lạc Ngạo Thực !" Tưởng Vũ Hàng gia tăng chân ga , xe chạy như bay tới nhà Vũ Nghê . . . . . .

Xe đậu trước nhà Vũ Nghê , Tưởng Vũ hàng kiên trì đợi cô dưới lầu , ý muốn đưa cô tới thẳng công ty , thuận tiện rút ngắn thời gian cho cả đôi bên , cô cũng gật đầu đồng ý .

Nửa giờ trôi qua , Vũ Nghê sửa soạn xong xuôi , vội vàng đi khỏi nhà trọ , chạy tới chiếc xe đậu ở ven đường

Mười lăm phút sau , cuối cùng bọn họ cũng trở về MBS . Khi xe của Tưởng Vũ Hàng mới vừa lái vào bãi đỗ , lập tức chạm mặt ngay xe Lạc Ngạo Thực . . . . . .

‘Két’ một tiếng , chiếc xe cấp tốc dừng lại . Lạc Ngạo Thực nhanh chóng bước ra , đóng cửa xe , sắc mặt âm trầm hướng phía Vũ Nghê . . . . . .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.